Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

chương 22

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG

Lạc Khâu Bạch ở trong xecũng đã chống đỡ không nổi.

Lúc xuân dược phát tác, hắn căn bản không có cách nào suy nghĩ, dịch thủy dũng mãnh trào ra, đem áo sơmi đơn bạc cùng hai chân quang lõa dính một mảnh, trong xe tỏa ra khí tức hormone trên người Kỳ Phong, Lạc Khâu Bạch hai lần nằm xuân mộng, đều có thể ngửi được và vô pháp kháng cự hương vị này.

Hắn như rơi vào nồi chảo nóng, miệng mơ mơ hồ hồ lầu bầu những gì, ngón tay theo bản năng bắt lấy cánh tay Kỳ Phong, bàn tay cứng rắn nắm chặt, tựa hồ đang cực lực nhẫn nại cái gì.

Làn da dính lấy nhau, hắn lại nhớ tới đêm tân hôn hôm đó, hắn tuy rằng uống rượu, cũng không nhớ rõ đại điểu quái rốt cuộc uống Viagra lúc nào, nhưng lại tinh tường nhớ rõ tư vịcự long đầy gân xanh quấn quanh rong ruổi trong thân thể, hiện giờ nhớ tới da đầu run hết cả lên, hết hồn, kết quả khí quan giữa hai chân lại ướt lợi hại hơn.

Lúc này, trong đầu óc hắn chỉ còn lại một ý niệm trong đầu, nếu tìm được một đồ vật cứng rắn tiến vào trong thân thể giải dương thì tốt rồi…

Hắn vừa buồn bực lại khó chịu, vô lực tựa vào ghế, một bãi thủy không ngừng đi xuống, thậm chí cả dây an toàn đều buộc không nổi hắn, làm cho Kỳ Phong không thể không một lần kéo hắn ngồi ngay ngắn.

Xe chạy như bay đâm trái đâm phải ở trên đường, Lạc Khâu Bạch chỉ chớp mắt lại tuốt xuống dưới, Kỳ Phong vươn tay kéo hắn lại, đầu ngón tay không cẩn thận đụng phải nhũ tiêm đang nhếch lên của hắn.

Thân thể Lạc Khâu Bạch hiện tại rất mẫn cảm, bị đụng tới bộ vị mấu chốt, toàn thân như bị điện giật, trong miệng thốt ra một tiếng “Ân…”Xuất phát từ bản năng đè lại tay phải Kỳ Phong, hy vọng y dừng lại lâu một chút.

Kỳ Phong cũng nóng dùng sức bỏ hắn ra, cổ đều đỏ, “Em ngồi đàng hoàng cho tôi, thành thật một chút! Không cần phát ra thanh âm kỳ quái!”

“Kỳ Phong…”Dược tính mãnh liệt làm Lạc Khâu Bạch thần trí không rõ, trong lúc nhất thời phân không rõ đâu là hiện thực đâu là trong mơ, chỉ cảm thấy mình rất khát, mà trong tay Kỳ Phong đang cầm một chai nước suối ngon lành, biết rõ hắn sắp chết, lại vẫn keo kiệt không cho hắn uống một chút, làm hắn thập phần nôn nóng, thanh âm đều mang theo bất phục cùng ủy khuất.

“Không cho gọi tên của tôi!”

Bentley thiếu chút nữa liền đụng vào chiếc xe màu xanh bên cạnh, xe quẹo sang một bên, Lạc Khâu Bạch bị quán tính ngã sang trái, vừa lúc đập vào vai Kỳ Phong.

“Emdựa gần như vậy làm gì? Bị người ta hạ dược cũng không biết, em là đồ ngốc tử! Nếu tôi không mở điện thoại, dùng định vị tìm được em, em định làm thế nào, lên giường cùng hắn ta sao? !”

Kỳ Phong đem hắn đẩy ra, hô hấp dồn dập, khẩu khí ác liệt cực độ, nhưng phía dưới cũng đã trướng đến phát đau, lúc này lều trại trong tây trang đều muốn bật ra.

Y cực lực không nhìn tới người bên cạnh toàn thân đỏ lên, Lạc Khâu Bạch lộ hết cảnh xuân, nhưng trong đầu tất cả đều là đêm tân hôn, thê tử trong g ngực của mình trăn trở khó nhịn.

Chất dịch màu trắng từ giữa hai chân chảy xuống, thanh âm mềm dẻo khàn khàn vang ở bên tai… Kỳ Phong thầm mắng một tiếng, nóng nảy hung hăng đạp chân ga.

Đều nói thê tử ba mươi mãnh hổ, vì cái gì vợ y mới liền dục cầu bất mãn thành như vậy! ?

km… dặm… km…

Y một bên tăng tốc độ xe, thật vất vả đến cửa nhà, yôm Lạc Khâu Bạch nghiêng ngả lảo đảo, xông vào cửa, hai người đều chật vật cực độ.

Lạc Khâu Bạch ngã trên giường lớn, gió đêm ngoài cửa sổ rộng mở thổi tới từ từ, nhưng không có thổi tan đi nóng nực trên người hắn.

Hắn cười ngây ngô với hỉ tự đỏ thẫm trên đầu tường, lung tung lôi kéo quần áo vốn không nhiều trên người, áo bành tô rộng mở, lộ ra ngực bằng phẳng bóng loáng, hai điểm yên hồng nhỏ trước ngực bại lộ trong không khí lập tức đứng lên.

Lúc này, hắn nhìn thấy Kỳ Phong đã đi tới, tỉ mỉquan sát đã lâu, xác định là kim chủ nhà mình, tay chân đứng lên, bắt đầu lục tung căn phòng.

Tư thế này đâm tới ánh mắt Kỳ Phong, y đi qua ngăn lại Lạc Khâu Bạch, cực độ không kiên nhẫn hỏi, “Không hảo hảo nghỉ ngơi, em muốn tìm cái gì?”

“Ngô…”Phù dung câu say rượu lại bị hạ dược trong đầu tất cả đều mơ hồ, trí thông minh bình thường cũng không biết chạy đi đâu, ngây ngốc ngồi ở trên giường sửng sốt một hồi lâu mới chậm rãi mở miệng, “Tôi đang tìm của anh … Viagra, anh giấu ở đâu?”

Một câu làm Kỳ Phong mặt thối giống đậu phụ khô, gân xanh trên trán nhảy dựng, dùng ý chí lớn nhất mới đè lại Lạc Khâu Bạch lộn xộn, nóng nảy bưng một ly nước lạnh cho hắn, “Không có! Uống.”

Lạc Khâu Bạch cổ họng khô nóng, thuận theo uống nước, liếc mắt một cái thấyhai chân Kỳ Phong, phát hiện nơi đó bành trướng có chút dọa người, tiếp kịp phản ứng, đột nhiên ôm cổ Kỳ Phong, cười to, nhỏ giọng nói, “Nguyên lai anh đã uống thuốc rồi… Vậy bây giờ có thể ?”

Nói xong hắn tách ra chân ngồi ở trên đùi Kỳ Phong, giữa hai chân dịchướt chảy xuống dưới, làm ướt áo sơmi và quần của Kỳ Phong.

Kỳ Phong cảm thấy mình cũng sắp bị tra tấn chết, nhưng vẫn gắt gao cắn răng không nhúc nhích.

Hắn không quên bác sĩ dặnkhông được làm chuyện phòng the, hơn nữa đùi của thê tử mới tốt lên một chút, y không thể xằng bậy, nếu không về sau như thế nào sinh hoạt đây?

Nắm thắt lưng hắn, Kỳ Phong đem người vùi vàotrong chăn, đè lại tay chân lộn xộn của hắn, quay đầu đi hừ lạnh một tiếng, “Em tự làm tự chịu, có quan hệ gì tới tôi chứ?”

Nói xong, y lãnh mặt xoay người đi vào WC, Lạc Khâu Bạch ngồi tại chỗ, thân thể nóng cháy, chịu không nổi, khó nhịn đứng lên, bắt đầu cam chịu lấy tay tự an ủi phía trước, không ai giúp hắn hắn liền tự giúp mình vậy.

Cảm giác thơm ngọt nảy lên, trong miệng của hắn tràn ra tiếng khàn khàn than nhẹ.

“Ân… Ân…”

Bắp đùi thon dài theo động tác không tự giác rung động, sống lưng cùng thắt lưng cong lên, phù dung câu mê người, một đạo thanh âm, một động tác, nhìn như vô ý lại rất phong lưu.

Kỳ Phong xoay người đi toilet ngừng cước bộ, con ngươi tối đen như mực, lỗ tai thoáng chốc đỏ, quay đầu vừa định nói hắn không cần câu dẫn mình nữa, lại phát hiện động tác trên tay Lạc Khâu Bạch, lúc này tiêu sái đi qua vuốt ve tay hắn, “Em đang làm gì đó! ?”

Lạc Khâu Bạch trước sau đều không được thư giải, cúi thấp đầu, nửa quỳ ở trên giường thở hổn hển, hắn quay đầu lại nhìn Kỳ Phong, đôi mắt đều đỏ.

Bị thê tử dùng ánh mắt như thế nhìn, bất luận người chồng nào cũng không thể chống cự được.

Kỳ Phong giống như con thú bị nhốt, kịch liệt thở hổn hển, cau mày không kiên nhẫn che ánh mắt Lạc Khâu Bạch, “Em có nhìn tôi cũng vô dụng, đây là trừng phạt tội em về nhà trễmà còn quấn lấy dã nam nhân.”

Y nhất định phải làm cho hắn đói ba ngày ba đêm, giống kế hoạch lần trước hắn chạy trốn mình, tuyệt đối không uy đại gia hỏa của mình, cho hắn đói chết.

Trong lòng tính toán rất tốt, nhưng khi thấy ngón tay thon dài mềm mạicủa Lạc Khâu Bạch, tất cả đều hóa thành bọt nước.

Trên tay Lạc Khâu Bạch còn dính dịch của chính mình, còn sền sệt dính dính, hắn đã bị xuân dược tra tấn điên rồi, ánh mắt đỏ bừng hỏi y, “Kỳ Phong… Anh rốt cuộc muốn tôi làm sao đây?”

Thanh âm khởi, thừa, chuyển, hợp bị dục vọng tra tấn mỏi mệt mềm yếu, một chữ một chữ đập vào trong lòng Kỳ Phong, nháy mắt làm máu y sôi trào, ngực kịch liệt phập phồng, giằng co trong chốc lát, y từ trong xoang mũi phát ra một đơn âm, đè lên người Lạc Khâu Bạch, mặt không đổi sắc mà nói, “Không có lần sau.”

Lạc Khâu Bạch không biết y rốt cuộc có hứa hẹn gì, giúp hắn giải quyết dược tính chỉ một lần này thôi.

Nhưng mặc kệ là cái nào, cũng không phải thứ hắn quan tâm nhất, bởi vì hắn thật sự khó chịu lắm.

Xoay người ghé vào trong ngực Kỳ Phong, nhìn thấy lỗ tai y đỏ lên cùng biểu tình lãnh ngạnh, không biết vì cái gì đột nhiên cảm thấy thực đáng yêu.

Hắn đã không kịp nghĩ ngày mai sẽ như thế nào, lúc này đây hắn quyết định theo bản năng.

Đi lên phá lệ chủ động hôn Kỳ Phong một chút, môi lưỡi gắn bó, cánh môi chia lìa trong nháy mắt, giữa môi hai người xuất hiện một sợi chỉ bạc trong suốt.

Kỳ Phong hô hấp cứng lại, tựa như dã thú chấn động vài cái, máu toàn thân dồn vào tim, mặt đỏ bừng, tim đập nhanh, khí quan phía dưới đứng lên, nhan sắc xanh tím dữ tợn, “Ba” một tiếng đụng vào đùi Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch bị hoảng sợ, tiếp chảy ra dịch ướt, đỉnh cứng rắn cọ lên, làm hắn khống chế không được ngẩng đầu lên phát ra một tiếng than nhẹ.

“Ân…”

Đến cực hạn, nhập cốt tô ma, đầu Kỳ Phong lúc này oanh một tiếng, hỏa khí bùng nổ.

Gạt phăng đi lời dặn của bác sĩ, gặng phăng đi duy trì phát triển, thê tử đã cưỡi ở trên người, làm chồngnếu không đại triển hùng phong, chẳng phải là thật sự bất lực sao?

Kỳ Phong mới vừa thoát khỏi hai mươi tám năm bất lực không tiện nói ra, gầm nhẹ một tiếng, nâng thắt lưng của Lạc Khâu Bạch muốn xoay người đè lên, kết quả huyết khí dâng lên trong nháy mắt, căn bệnh thật lâu không xuất hiện đột nhiên phát tác.

Y giống như rối gỗ bị rút pin, dục vọng bùng nổ, khí cụ phía trước càng thêm cứng rắn, nhưng dương khí bị ngăn chặn vô pháp tiết ra ngoài, trong tim đột nhiên một trận quặn đau, ngay sau đó tứ chi run lên, nhất thời vô pháp nhúc nhích!

Lạc Khâu Bạch mắt thấy Kỳ Phong như mãnh hổ lại đột nhiên bì nhuyễn nằm ở trên giường, không biết tại sao lại đột nhiên muốn cười.

Kỳ Phong hô hấp dồn dập giống như người bị hạ dược, nhìn đại gia hỏa hưng phấn dựng thẳng lên, mặt đen lại, nghiến răng nóimột câu “Không làm”, rồi nhắm hai mắt lại.

Bạn đang �

Nhưng Lạc Khâu Bạch đã bị dược tính triệt để bao phủ, toàn thân tê dại, đầu hỗn loạn, đột nhiên cảm thấy Kỳ Phong vừa rồi ánh mắt kia thậm chí có một chút ủy khuất.

Y làm mình thanh tỉnh, lại không tiếp tục, thật tức chết mà.

Chỉ thấy hắn cười một chút, nhẹ giọng nói “Vậy đến lượt tôi”, sau đó chậm rãi tách ra chân, nhắm ngay gia hỏa thật lớn kiavào huyệt khẩu ướt át của chính mình…

Lời của editor: Ồ cảnh nóng nha!

Truyện Chữ Hay