CHƯƠNG
Nhìn chằm chằm quần áo sạch sẽ, còn có Kỳ Phong trước khi rời đi mặt còn hồng hồng, Lạc Khâu Bạch sờ sờ cằm, như có điều suy nghĩ.
Nếu mới vừa rồi không có nhìn lầm, tên kia lỗ tai đều đỏ, cố ý tiến vào đưa quần áo cho hắn, kết quả vừa nhìn thấy mình lõa thể liền hầm hừ chạy, chẳng lẽ là y… Thẹn thùng ?
Lạc Khâu Bạch bị ý nghĩ này chọc cười, cúi đầu cười, càng nghĩ càng cảm thấy có ý tứ.
Tiểu minh tinh được đại kim chủ bao dưỡng, đều không thể không bày ra một bộ dáng xinh đẹp nhỏ bé, sao lại tìm Lạc Khâu Bạch hắn, ngược lại giống như mình đem đại kim chủ ra để đùa giỡn .
Hay có thể nói, là bởi vì Kỳ Phong vừa rồi thấy được đại điểu (cái ấy ấy) khỏe mạnh hữu lực của hắn, lập tức liên tưởng đến chính mình, tức giận, trút giận lên mình?
Nghĩ đến đây, Lạc Khâu Bạch trong lòng thoải mái, không thèm để ý Kỳ Phong cười nhạo bộ dạng hắn xấu, nam nhân bất lực mồm mép chiếm tiện nghi của người khác, mình phải bao dung.
Lau khô nước trên người, Lạc Khâu Bạch hít một hơi, nhìn chính mình trong gương.
Nghĩ đến mình giận quá mất khôn bán mình đi với giá cao, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm bất an, hắn đời này chỉ cùng Mạnh Lương Thần nói chuyện tình yêu, nhưng lại không lên giường, nhưng hiện tại lại muốn cùng một nam nhân xa lạ đồng giường cộng chẩm, trong lòng khống chế không được bắt đầu bồn chồn, thậm chí trong nháy mắt, muốn chạy trốn.
Lúc hắn đang khẩn trương, Kỳ Phong đột nhiên xông vào, đùa giỡn hắn một trận, ngược lại làm tâm tư hắn vui lên, hoàn toàn không còn khẩn trương .
Bất quá tính tình y vừa kém lại vừa cứng, nhìn thấy đại điểu của người khác liền hâm mộ ghen tỵ, y còn sợ hãi cái gì?
Lạc Khâu Bạch tự cổ vũ bản thân, tùy tay mặc quần áo, đẩy ra cửa phòng tắm.
Trong phòng ngủ ngọn đèn u ám, Kỳ Phong nằm ở đầu giường, trên người mặc dục bào màu tím, lộ ra một mảnh ngực rắn chắc tinh tráng,cầm điều khiển từ xa, chăm chú xem TV.
Nghe được động tĩnh, y tắt TV quay đầu, liếc mắt một cái thấy được Lạc Khâu Bạch mặc áo sơmi của mình, lộ cặp đùi thẳng tắp thon dài.
Tầm mắt dán trên chân bóng loáng, rơi xuống ngón chân bị nước ấm chưng hồng, cuối cùng lại nâng lên nhìn ánh mắt Lạc Khâu Bạch, vẫy vẫy tay, “Em lại đây.”
Lạc Khâu Bạch trong lòng lộp bộp một tiếng, có chút sợ hãi.
Thân là nam nhân, huống chi lại là gay, giờ này khắc này hắn không phải không thừa nhận, người nằm trên giường, thân thể cao lớn tinh tráng được đèn chiếu xuống, thật sự là… Quyến rũ.
Lạc Khâu Bạch cắn chặt răng, cầm khăn mặt vừalau tóc vừa đi qua, tận lực làm cho mình thoạt nhìn vẻ mặt tự nhiên một chút.
Kết quả vừa đến bên giường đứng không vững, lại đột nhiên bị Kỳ Phong một phen nắm lấy, kéo ngã xuống giường.
“Em người này —— trên tóc đều là nước.”
Lạc Khâu Bạch lập tức ngồi xuống, Kỳ Phong từ phía sau ôm lấy hắn, ngực xích lõa lập tức dán đến da thịt hắn.
Cực nóng , rắn chắc, tản ra hormone giống đực…
Lạc Khâu Bạch có chút mê muội, nhất thời tay cũng không biết để chỗ nào.
Hắn đời này trừ cha ra, chỉ thấy qua thân thể Mạnh Lương Thần, lúc này đột nhiên bị nam nhân như vậy ôm vào trong ngực, thật sự là quá nguy hiểm .
“Kỳ công tử, chúng ta còn có rất nhiều chuyện cũng không nói rõ ràng, cũng không có chuẩn bị tốt, mong anh tự trọng một chút một chút.”
Lạc Khâu Bạch dùng sức xoay người, tận lực tránh xa Kỳ Phong một chút.
Kỳ Phong không buông tay, lại phối hợp gật đầu, thanh âm trầm thấp ghé vào lỗ tai hắn, “Đích xác phải chuẩn bị rất nhiều.”
Nói xong y thuận tay mở TV, trực tiếp tăng âm lượng.
“Ân ân… A! Mau nữa một chút, a… Em chịu không nổi ! Ông xã… Ông xã!”
Một thanhâm truyền tới, trên màn hình TV là hai nam nhân đang giao triền, đang vận động pít tông khí thế ngất trời, tiếng nước xì xí cùng sấm sét nổ tung bên tai Lạc Khâu Bạch, hắn cả kinh mặt trong chốc lát hồng lên.
Mẹ nó! Nam nhân bất lực lúc hắn đang tắm xem… Xem GV! ?
Lạc Khâu Bạch như bị điện giật, không biết ở đâu vọt ra một cỗ khí lực, phút chốc nhảy xuống giường, có chút khó thở mở miệng, “Tôi đã nói với anh là phải đứng đắn , anh mở thứ này ra làm gì?”
Ôm ấp không còn, Kỳ Phong không vui nhíu mày, như thỏ con, lập tức ngăn Lạc Khâu Bạch lại, đem hắn ngăn ở ngăn tủ ép vào trong ngực mình, “Vị hôn phu cùng thê tử học tập có chỗ nào không đứng đắn, ân?”
“Tôi không cần học cái này, muốn học anh học đi, buông ra.”
Lạc Khâu Bạch xấu hổ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, Kỳ Phong cố tình không buông tha hắn, dị thường nghiêm túc nhìn hai người đang giao triền trên màn hình, như vậy nếu đeo thêm kính mắt, hoàn toàn có thể học lớp nghiên cứu.
Vấn đề là y xem GV!
“Thao, thật mẹ nó chặt, muốn anhnhanh một chút sao?”
“Ân a… Muốn! Ông xã, thao chết em!”
Trên màn ảnh hai người triền miên, thanh âm ba ba không dứt bên tai, Lạc Khâu Bạch trước người là cả giác lạnh lẽo, phía sau là lửa nóng trong ngực, hô hấp nóng cháy của Kỳ Phong phun trong cổ, kích thích hai chân hắn như nhũn ra, trên trán tất cả đều là mồ hôi, phía dưới nam căn khống thể khống chế có phản ứng.
Hắn chật vật cúi đầu, vừa lúc miết đến hai chân Kỳ Phong, nơi đó quả thực an an tĩnh, một chút động tĩnh cũng không có.
Lúc Lạc Khâu Bạch chật vật, trong lòng lại có khoái ý, anh có bản lĩnh quấy rầy, có bản lĩnh cứng lên sao? Anh có xem GV cũng vậy, tôi biết anh là pháo xịt rồi.
Một cỗ vui sướng nảy lên trong lòng, Lạc Khâu Bạch khống chế không được “Hì hì” nở nụ cười một tiếng.
Phía sau hắn Kỳ Phong con ngươi đột nhiên tối sầm lại, một cánh tay siết chặt vòng eo nhỏ gầy, cúi đầu chiếc cổ lộ ra ngoài của Lạc Khâu Bạch.
“A! Đau… Anh cắn tôi làm gì?”
Lạc Khâu Bạch nổi giận đùng đùng quay đầu lại, một đôi mắt xếch trợn thật lớn, trong phòng ngủ mờ ám có vẻ dị thường sáng ngời.
Kỳ Phong nuốt nước bọt, dùng đầu lưỡi bắt đầu liếm dấu răng lưu lại của mình, thô bạo ma sát làn da bóng loáng, hai bàn tay to còn không ngừng thắt lưng hắn, Lạc Khâu Bạch không khống chế được run run hai cái, từ trong cổ họng phát ra “Ân”.
Kỳ Phong khí quan phía dưới bị thanh âm của Lạc Khâu Bạch làm đứng lên, trái tim lại kịch liệt nhảy lên, tựa như cảm giác khi bệnh phát tác.
Y gợi lên khóe miệng, chóp mũi vuốt ve trên cổ của hắn, nói giọng khàn khàn, “Thanh âm của em so với nam nhân trong TV dễ nghe hơn. Sau khi kết hôn, nhớ rõ phải kêu tôi như vậy.”
“Kêu cái đầu của anh.” Lạc Khâu Bạch trước mắt đỏ hồng.
“Em sẽ kêu, tôi cam đoan.”
Kỳ Phong hôn cổ của hắn, hai tay càng siết càng chặt, không ngừng mà ngửi vành tai cùng tóc, một bàn tay đã chạm đến g ngực của hắn, thuận tay nhéo một chút nhũ tiêm ngạnh lên, “Emtắm thơm như vậy làm gì, không phải cố ý câu dẫn tôi sao, emsao lại đãng như vậy, một ngày không dụ người sẽ chết sao?”
Lạc Khâu Bạch bị chọc tức nở nụ cười, theo bản năng giơ khửu tay đánh vào g ngực Kỳ Phong một chút, “Tôi con mẹ nó dụ người vậy đó, có bản lĩnh anh tìm người khác đi.”
Kỳ Phong kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ cảm thấy trái tim càng đau càng chặt, giống như sắp từ trong cổ họng bay ra, hoàn toàn không chịu khống chế của chính mình. Y cảm thấy bệnh lại tái phát, đều do ‘lô đỉnh’ chết tiệt này,dễ dàng khơi lên dục vọng y.
Lạc Khâu Bạch nguýt y một cái, tránh khỏi người y, Kỳ Phong thuận thế đem hắn đặt ở trên thảm mềm mại, đem cằm chôn ở vai hắn, khàn khàn mở miệng, “Trái tim của tôi rất đau, em phải phụ trách.”
Bị đặt ở trên thảm hoàn toàn vô pháp nhúc nhích Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, khóe miệng kéo lên, nam nhân bất lực không phải là làm nũng chứ?
Không không không, nhất định là hắn ảo giác, đường đường đại công tử tập đoàn tài chính Côn Luân, anh tuấn bức người, còn là đại kim chủ quyền thế của hắn, sao có thể làm nũngvới tiểu minh tinh chứ.
Lạc Khâu Bạch ai thán một tiếng, ngồi phịch ở trên thảm, “Kỳ công tử, anh nói rõ ràng đi, anh lại muốn thế nào?”
“Hôn tôi một chút, giúp tôixoa ngực, hiện tại.”
Lạc Khâu Bạch cứng người, giãy dụa muốn ngồi xuống, “Ba ngày, đây là yêu cầu của tôi, thời gian tới tôi có quyền cự tuyệt yêu cầu của anh.”
“Vậy em không hôn?” Kỳ Phong lạnh mặt.
Lạc Khâu Bạch mím môi thật chặt, do dự thật lâu, cuối cùng quyết định, mới hôn nhẹ lên mặt Kỳ Phong.
Mềm mại, mang theo hơi nước, nhẹ nhàng dừng trên da, con ngươi Kỳ Phong thâm thúy, một phen nâng đầu của hắn, cúi đầu bắt giữ bờ môi của hắn.
Môi hai người chạm nhau, Lạc Khâu Bạch tóc dựng đứng lên, mãnh liệt đẩy ra y, vừa lúc đụng đến tim Kỳ Phong.
“Ngô” một tiếng kêu rên, Kỳ Phong sắc mặt lạnh đến cực hạn, đau nửa ngày không ngẩng đầu lên.
“Xin lỗi, tôi chỉ là… Nhất thời không cách nào thích ứng cho nên mới…”
Lạc Khâu Bạch còn chưa nói xong, chợt nghe thanh âm ở cửa, “Trời ạ! Lạc tiên sinh cậu đang làm gì đó!?”
Vừa quay đầu lại, người hầu bưng một cái khay vội vã tiêu sái tiến vào, một phen nâng Kỳ Phong, “Thiếu gia, ngài có phải lại phát bệnh không? Có phải hay không ngực lại đau, nhanh ăn rồi uống thuốc.”
Kỳ Phong biết mình không phát bệnh, bởi vì trên người dục vọng còn có thể khống chế, nhưng bị Lạc Khâu Bạch đánh ngực rất đau.
Cảm giác bị cự tuyệt này tư vị còn khó chịu hơn khi phát bệnh.
“Cô đi ra ngoài trước, nơi này không có chuyện của cô.” Kỳ Phong sắc mặt lạnh lùng đẩy ra viên thuốc.
Người hầu lắc lắc đầu, vẻ mặt lo lắng, “Như vậy sao được, bác sĩ đã dặn dò cậu mỗi ngày đều phải uống thuốc đúng giờ, nếu không trái tim cậu chịu không nổi .”
Lạc Khâu Bạch bị đẩy ra một bên, cầm lấy thuốc trong khay, sắc mặt thay đổi, “… Thuốc trị bệnh tim hiệu quả nhanh?”
Trong óc đột nhiên hiện ra trước khi lên lầu quản gia nói cho hắn biết, ông ta nói, “Thiếu gia từ nhỏ thân thể không tốt, cho nên tính tình có chút cổ quái, Lạc tiên sinh về sau xin thông cảm.”
Nguyên lai “thân thể không tốt” là chỉ bệnh tim sao? Kia chính mình mới vừa rồi còn đánh g ngực của y, chẳng phải là thiếu chút nữa hại chết y?
Một cỗ áy náy hiện lên, Lạc Khâu Bạch há miệng thở dốc, ngồi ở bên giường vừa định giải thích, Kỳ Phong lại hừ lạnh một tiếng, đem đầu nghiêng qua một bên.
Lạc Khâu Bạch xấu hổ, nhếch môi hỏi, “Kỳ… Tôi nói thiếu gia, thường xuyên sẽ như thế này sao?”
“Đâu chỉ là như thế này, thậm chí sẽ ngất, Lạc tiên sinh, tôi không tráchcậu, cho dù là người tốt cũng chịu không nổi bị đánh vào ngực, huống chi thiếu gia nhà tôi từ nhỏ đã có…”
“Đủ rồi, tôi nói nơi này không có chuyện của cô, đi xuống đi, lần sau không được tôi phân phó không cần đi lên.”
Kỳ Phong ngắt lời người hầu, thần sắc càng thêm khó coi, y không muốn làm cho người khác cảm thấy mình là một người bệnh, đặc biệt trước mặt “Vị hôn thê”Lạc Khâu Bạch.
“Chỉ là thiếu gia, thuốc này cậu còn chưa uống.”
“Tôi rất khỏe, không cần uống thuốc.” Kỳ Phong phất phất tay, đưa lưng về phía hai người, thái độ kiên quyết.
Người hầu còn muốn nói cái gì, Lạc Khâu Bạch nhếch môi, tiếp nhận chén trong tay cô, “Tôicầm cho, cô đi xuống trước đi.”
Người hầu không có biện pháp, xoay người rời đi.
Cửa phòng đóng lại, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc của mình, do dự một chút thấp giọng mở miệng, “Kỳ thiếu gia, vừa rồi… Tôi thật xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý.”
Kỳ Phong đưa lưng về phía hắn không nói lời nào, sống lưng cao lớn rắn chắc.
Lạc Khâu Bạch cũng biết người này tính tình cổ quái, nhưng việc này dù sao cũng là hắn sai, huống chi hắn đã quyết định đem chính mình bán cho Kỳ Phong, vừa rồi rốt cuộc già mồm kính trọng cái gì.
Trong lòng hắn có chút hối hận, vươn đầu ngón tay chạm vào Kỳ Phong, “Anh uống thuốc trước được không? Mặc kệ anh có nguyện ý tha thứ cho tôi hay không, ít nhất đừng hành hạ thân thể của mình.”
Kỳ Phong vẫn cứ không nói lời nào, nhưng là sau lưng đã có buông lỏng.
Lạc Khâu Bạch không biết vì cái gì nghĩ tới khi học đại học làm côngcho nhà trẻ, đút cơm cho trẻ con, nhịn không được cười khẽ một tiếng, tiến đến bên cạnh y lại gọiy một chút, “Kỳ thiếu gia? Kỳ công tử? Kỳ Phong…”
“Làm gì?” Kỳ Phong phút chốc quay đầu, nhíu mày, trong ngực phập phồng có chút lợi hại.
“Uống thuốc đi, thuốc đã lấy rarồi.”
Lạc Khâu Bạch cầm chén thủy tinh đưa đến bên miệng Kỳ Phong, đôi mắt xếch mang theo ý cười, hắn tính tình ôn hòa, tuy rằng đối mặt Kỳ Phong đại đa số thời gian đều có điểm nóng nảy, nhưng là dỗ người vẫn tốt, thanh âm mềm dẻo vừa vang lên, người ta căn bản không cách nào cự tuyệt.
Kỳ Phong lỗ tai có chút hồng, cúi đầu uống một hơi, cảm thấy mình nuông chiều thê tử như vậy là không tốt, vì thế sắc mặt lại lạnh xuống, “Bỏng chết.”
“Nóng sao?” Lạc Khâu Bạch có lỗi trước, lúc này cũng không còn cách nào khác, cười ngửa đầu uống một hơi, “Hoàn hảo a, hơi nóng chút, nếu anh thấy nóng, tôigiúp anh thổi.”
Nói xong hắn đứng lên, lại bị Kỳ Phong nắm trụ, y cầm lấy viên thuốc trên bàn nhét vào miệng, lôi kéo tay cầm chén của Lạc Khâu Bạch, giơ cằm lên.
Được rồi, kim chủ đại nhân đây rốt cục đồng ý cho hắn giải thích, ngoan ngoãn uống thuốc?
Lạc Khâu Bạch có chút không nhịn được cười, đem cái chén đưa qua, Kỳ Phong liếc hắn một cái, vươn tay cầm chén lên, xác định môi của mình có thể vừa vặn đụng vào nơi Lạc Khâu Bạch vừa rồi đặt môi vào, mới yên tâm thoải mái uống, đem viên thuốc nuốt vào.
Không cho tôi hôn môi, tôi có cách.
Kỳ Phong khóe miệng cong lên một chút, Lạc Khâu Bạch đem hết thảy đặt ở trong mắt, yên lặng mà nhìn trời, nhìn chằm chằm đèn tường mặt có điểm hơi hơi hồng.
Này xem như gián tiếp hôn môi? Vì cái gì luôn luôn một bị nam nhân bất lực này tính kế cảm giác rất…
Ân, nhất định là ảo giác!
Lời của editor: Chiếm tiện nghi của vợ a!