Khi bước ra khỏi Crossfire lúc năm giờ chiều hôm đó, tôi vẫn còn miên man nghĩ ngợi chuyện của mẹ. Từ chiếc Bentley đậu sẵn bên vệ đường, Angus bước ra, mỉm cười.
“Xin chào, Eva.”
“Xin chào.” Tôi cười lại. “Ông khỏe không?”
“Rất khỏe.” Ông vòng ra sau xe mở cửa cho tôi.
Tôi nhìn Angus, tự hỏi không biết ông ta biết được bao nhiêu về chuyện giữa Gideon và Nathan. Liệu ông có biết nhiều như Clancy không, hay thậm chí còn hơn nữa?
Lên xe xong, tôi lấy điện thoại ra gọi cho Cary. Anh không nhấc máy nên tôi để lại lời nhắn. Cary nè, không biết anh có nhớ là cuối tuần này em đi xa không. Anh giúp em một chuyện nhé, suy nghĩ vụ tìm chỗ để dọn ra đó, hai đứa mình với cả Gideon luôn. Khi nào em về mình sẽ bàn thêm, được không? Kiếm chỗ nào mà tụi mình trả tiền thuê nổi nha, mà dĩ nhiên là Gideon sẽ không có ý kiến gì đâu. Tôi nói thêm câu cuối vì có thể tưởng tượng được phản ứng của Cary khi nhắc tới Gideon và tiền bạc. “Vậy nha, nếu anh cần gì mà không gọi em được thì gửi email cho em! Thương anh nhiều.”
Tôi vừa cúp máy thì cửa xe bật mở và Gideon bước vô.
Anh để tay lên gáy tôi, kéo lại rồi chiếm lấy môi tôi. Lưỡi anh dồn dập làm bao nhiêu suy nghĩ mới vừa đây trong đầu tôi đông cứng lại. Khi được buông ra, tôi vội vã hớp lấy không khí.
“Chào cưng.”
“Ối...”
Anh mỉm cười. “Đi ăn trưa với mẹ thế nào?”
Tôi rên lên.
“Vui dữ vậy đó hả?” Anh nắm tay tôi. “Kể anh nghe đi.”
“Em cũng không biết nữa. Kỳ cục lắm.”
Angus lên xe, rồi cho xe chạy tiếp.
“Kỳ cục hay là khó chịu?”
“Cả hai.” Xe chạy chậm lại vì đường quá đông. Tôi nhìn ra ngoài, thấy người đi bộ chen chúc trên lề đường, nhưng vẫn có thể di chuyển rất nhanh. Chỉ có xe hơi là bị nghẽn lại. “Mẹ chỉ chăm chăm vô chuyện tiền bạc thôi. Mà em cũng quen rồi nên không có gì lạ. Chỉ có điều hôm nay mẹ có vẻ buồn, thậm chí có phần hơi cam chịu nữa.”
Anh nắm tay tôi, ngón tay cái vuốt ve nhẹ nhàng. “Có thể mẹ em cảm thấy tội lỗi vì phản bội dượng Stanton.”
“Vậy là phải lẽ chứ. Nhưng em nghĩ đó không phải lý do. Dường như có chuyện gì khác mà em không đoán ra được.”
“Em muốn anh điều tra thử không?”
Tôi quay qua nhìn anh, suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời. “Muốn chứ. Nhưng mà em cũng thấy kỳ kỳ. Em đã từng lục lọi tìm kiếm thông tin về chuyện của anh, Lucas, rồi Corinne... Trước giờ em toàn đi đào bới moi móc chuyện của người khác, thay vì hỏi thẳng họ.”
“Vậy thì em hỏi mẹ đi.” Anh nói, ra chiều đó là điều hiển nhiên. Thái độ rất đặc trưng của cánh đàn ông.
“Em hỏi rồi. Mẹ nói khi nào em hết giận rồi mẹ sẽ nói.”
“Đúng là phụ nữ.” Gideon dài giọng, đùa cợt. “Còn Giroux muốn gì? Anh có biết trước hôm nay anh ta tới tìm không?”
Gideon lắc đầu. “Anh ta muốn tìm người để đổ thừa cho cuộc hôn nhân không êm đẹp của mình. Đổ cho anh thì quá tiện rồi.”
“Thay vì vậy sao anh ta không dành sức mà hàn gắn với Corinne đi? Rõ ràng hai người họ cần phải được hòa giải.”
“Hoặc là li dị.”
Tôi căng thẳng. “Anh muốn vậy hả?”
“Cái anh muốn là em.” Anh nói nhỏ rồi kéo tôi vô lòng.
“Đồ quỷ.”
“Chưa đâu. Cuối tuần này anh còn nhiều kế hoạch quỷ quyệt khác dành cho em nữa kìa.”
Cái nhìn nóng bỏng đó làm tôi xao lãng ngay lập tức. Tôi vừa định kéo anh xuống hôn thì xung quanh bỗng tối sầm lại. Thì ra xe đã chạy vào một bãi đậu, đi lòng vòng qua hai tầng, đậu vào một ô, rồi lại bất ngờ chạy ra ngay.
Cùng lúc đó bốn chiếc Bentley màu đen khác cũng chạy ra.
“Chuyện gì vậy anh?” Tôi hỏi khi xe quay lại lối ra, với hai chiếc Bentley chạy trước, hai chiếc chạy sau lưng.
“Đánh lạc hướng đó mà.” Anh cọ mũi lên cổ tôi.
Cả năm chiếc xe ra lại ngoài đường, mỗi chiếc đi một hướng.
“Mình đang bị theo dõi hả?” Tôi hỏi.
“Không, chỉ để cảnh giác thôi.” Anh cắn nhẹ làm người tôi căng ra. Gideon đỡ lưng tôi. “Cuối tuần này là của hai đứa mình.”
Anh đang trao cho tôi một nụ hôn mãnh liệt, nóng bỏng thì xe lại ngừng ở một bãi đậu khác. Cửa bật mở, tôi chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Gideon đã bước ra khỏi xe, bế tôi trên tay, rồi bước ngay vô băng sau một chiếc xe khác.
Ngay sau đó xe lại chạy ra đường. Chiếc Bentley kia ra trước, đi về hướng ngược lại.
“Thật là hoang đường.” Tôi nói. “Em tưởng mình sẽ ra nước ngoài chứ.”
“Đúng là vậy mà. Tin anh đi.”
“Em tin anh.”
Anh nhìn tôi dịu dàng. “Anh biết mà.”
Từ lúc đó cho tới sân bay xe không còn ngừng thêm lần nào nữa. Sau thủ tục kiểm tra an ninh nhanh chóng, xe chạy thẳng vô đường băng, rồi hai đứa lên máy bay riêng của anh. Khoang máy bay vô cùng sang trọng nhưng nhã nhặn, với ghế sô pha bên tay phải và ghế ngồi kèm bàn cao bên tay trái. Anh chàng tiếp viên trẻ đẹp trai mặc đồng phục màu đen, trên áo vét có thêu tên Eric và logo của Cross Industries.
“Xin chào ông Cross và cô Tramell.” Eric đón chúng tôi bằng nụ cười rất tươi. “Hai vị có muốn dùng thức uống gì trong khi chờ máy bay cất cánh không ạ?”
“Cho tôi Kingsman với nước việt quất nhé.” Tôi nói.
“Tôi cũng vậy.” Gideon nhún vai cởi áo khoác ra đưa cho Eric. Anh chàng tiếp viên đứng chờ lấy nốt áo vét với cà vạt cho anh.
Tôi tròn mắt nhìn, huýt sáo tán thưởng.
“Em bắt đầu thích chuyến đi này rồi đó.”
“Trời ạ.” Anh lắc đầu, mắt lấp lánh nụ cười.
Sau đó một người nữa mặc complê xanh đậm bước vào, chào Gideon rất nồng nhiệt, bắt tay tôi rồi lấy hộ chiếu của cả hai mang đi. Cửa khoang được đóng kín. Khi máy bay bắt đầu chạy đà, Gideon và tôi đã ngồi yên vị trên ghế với hai ly rượu trên bàn.
“Anh có định nói em nghe mình đang đi đâu không vậy?” Tôi giơ ly lên.
Anh cụng ly với tôi. “Bộ em không muốn được ngạc nhiên sao?”
“Tùy coi phải chờ thêm bao lâu nữa. Đi lâu quá thì nhiều khi em chịu không nổi, phát điên lên vì tò mò mất.”
“Anh tưởng là em sẽ không có thời gian nghĩ tới chuyện đó đâu.” Anh mỉm cười. “Em quên mất mình đang ở trên một phương tiện di chuyển hả?”
“À.” Tôi nhìn xuống cuối khoang, thấy có ba cánh cửa. Một là toilet, một là phòng làm việc, còn lại chắc là phòng ngủ. Tôi bắt đầu nôn nao. “Mình có bao nhiêu thời gian vậy?”
“Vài tiếng.” Anh hạ giọng.
Ngón chân tôi quắp lại. “Ôi, tưởng tượng tất cả những gì em sẽ cho anh đi.”
Anh lắc đầu. “Em quên mất cuối tuần này là tới phiên anh rồi hả. Mình giao hẹn rồi mà.”
“Suốt cả chuyến đi luôn hả? Vậy đâu có công bằng.”
“Hôm bữa em cũng nói vậy.”
“Thì đúng là không công bằng mà.”
Anh toét miệng cười, rồi nhấp thêm một ngụm rượu. “Ngay khi cơ trưởng cho tháo dây an toàn ra, anh muốn em đi vô phòng, cởi hết quần áo rồi nằm trên giường chờ anh.”
Tôi nhướn mày. “Anh có vẻ thích bắt em như vậy nằm chờ anh quá ha.”
“Ừ, anh thích vậy. Còn nếu em muốn chuyện ngược lại thì chỉ có nằm mơ thôi.”
“Hừm…” Tôi tận hưởng thức uống mát lạnh chạy xuống cổ, rồi nóng lên trong bao tử.
Máy bay bắt đầu ổn định độ cao, rồi có thông báo là hành khách có thể tháo dây an toàn và di chuyển trong buồng khoang.
Gideon nhìn tôi, như muốn nói Còn chờ gì nữa?
Tôi nheo mắt nhìn anh, đứng dậy, cầm theo ly rượu. Tôi cố ý thật chậm rãi để chọc tức anh, và cũng tự làm mình bị kích thích hơn. Tôi tin tưởng tuyệt đối vào anh, và không ngần ngại để anh làm bất cứ thứ gì với mình.
Niềm tin đó sớm muộn gì cũng sẽ bị thử thách. Suy nghĩ đó lóe lên khi tôi bước vô phòng ngủ và nhìn thấy hai sợi dây da màu đỏ nằm trên giường.
Tôi quay lại nhìn, không thấy Gideon đâu nữa. Cái ly đã uống hết để trên bàn, mấy viên đá sáng lấp lánh như kim cương.
Tim đập thình thịch, tôi bước hẳn vào trong, uống hết ly rượu. Trước giờ tôi chỉ có thể bị trói buộc bởi đôi tay hay sức nặng cơ thể của anh. Chưa bao giờ hai đứa đi quá giới hạn đó. Tôi không dám chắc là mình làm được.
Để cái ly lên bàn, hai tay tôi run cầm cập. Cũng không biết là vì nôn nóng hay sợ hãi.
Tôi thừa biết Gideon sẽ không bao giờ làm tôi đau. Anh luôn ráng hết sức làm sao cho tôi không phải sợ. Trước đây có lần anh đã nói là anh mơ ước được trói tôi lên giường, nằm yên cho anh mặc sức làm gì thì làm. Tôi hiểu nỗi khao khát đó, nỗi khao khát muốn chiếm đoạt tuyệt đối. Với anh, tôi cũng có cái khao khát như vậy.
Tôi bắt đầu cởi quần áo, cố gắng thật chậm rãi, trong khi tim đang đập loạn xạ. Sự nôn nao làm tôi thở dồn dập. Treo quần áo vô tủ xong, tôi rón rén leo lên cái giường đã được nâng lên một chút. Khi đang cầm hai sợi dây da trên tay, đoán già đoán non, thì Gideon bước vô phòng.
“Sao em chưa nằm xuống nữa.” Anh nói nhẹ nhàng, xoay lưng khóa cửa phòng lại.
Tôi giơ hai cọng dây lên.
“Đặt làm riêng cho em đó.” Anh bước tới, mấy ngón tay bắt đầu cởi nút áo. “Màu đỏ này rất hợp với em.”
Gideon cũng cởi quần áo thật chậm rãi, cho tôi thời gian ngắm nhìn từng bộ phận cơ thể lộ dần ra. Anh thừa biết những đường cong cơ bắp trên làn da rám nắng của anh luôn làm tôi rạo rực.
“Em có sẵn sàng cho chuyện này chưa nhỉ?” Tôi hỏi.
Anh nhìn sâu vào mắt tôi, từ từ kéo quần xuống, để lộ sự cường tráng dưới lớp quần lót màu đen. “Anh hứa là sẽ không bao giờ làm gì nhiều hơn những gì em muốn.”
Tôi hít một hơi dài rồi nằm xuống, để cặp dây lên bụng. Gideon tiến tới gần, gương mặt tràn đầy ham muốn. Anh lên giường nằm cạnh tôi, hôn lên cổ tay tôi. “Em đang run kìa.”
Tôi gật đầu, không biết phải nói gì.
Anh cầm sợi dây lên, tháo cái gút bằng lụa màu đỏ ra. “Bị cột lại em sẽ dễ buông xuôi hơn, nhưng cũng không có nghĩa là phải trói chặt tay em, mà chỉ cần một chút vừa đủ để giữ em ở yên một chỗ thôi.”
Bao tử tôi thắt lại khi anh bắt đầu đưa một sợi dây lên.
“Đưa tay cho anh nào cưng.”
Tôi chìa tay ra cho anh, thở hổn hển khi anh buộc lại một cách gọn gàng. Cảm giác cái vòng da chạm vào chỗ mạch đang đập bỗng nhiên làm tôi rạo rực.
“Có chặt quá không?” Anh hỏi.
“Không.”
“Chỉ cần em cảm giác được sự khít khao vừa đủ để biết là mình đang bị giữ lại thôi, nhưng phải không được để bị đau.”
Tôi nuốt nước bọt. “Em không đau.”
“Tốt.” Anh buộc tay kia giống như vậy, rồi ngẩng lên ngắm nghía thành quả của mình. “Đẹp quá.” Anh lẩm bẩm. “Làm anh nhớ tới cái đầm màu đỏ em mặc lúc mình làm tình lần đầu tiên. Chính lần đó đã khiến anh có cái ước mơ này. Giờ thì quá muộn để xóa nó ra khỏi đầu anh rồi.”
“Gideon.” Cơn sợ hãi biến mất, thay vào đó là cảm giác ấm áp trước tình yêu và nỗi khao khát của anh. Tôi là báu vật của anh. Anh sẽ không bao giờ buộc tôi phải làm chuyện gì ngoài ý muốn cả.
Đưa tay lên giữ lấy mép gối đi.” Anh ra lệnh.
Tôi làm theo. Cảm giác thắt chặt ở cổ tay khiến tôi ý thức được hai sợi dây trói. Tôi cảm thấy mình bị níu lại. Bị giam giữ.
“Em cảm thấy nó không?” Tôi hiểu anh muốn hỏi gì.
Ngay giây phút đó tôi yêu anh nhiều đến độ lồng ngực đau nhói. “Có.”
“Anh sẽ bắt em nhắm mắt lại đó.” Anh nói tiếp, đứng lên cởi nốt mảnh vải còn lại trên người ra. Phía dưới anh cứng như đá, nặng trĩu. Anh đang ham muốn tột cùng, vậy mà giọng nói và cử chỉ vẫn bình thản không để lộ chút gì.
Sợi dây trói vừa đủ chặt làm tôi ướt đẫm. Gideon luôn là tất cả những gì tôi cần, theo một cách hoàn hảo nhất. Anh thèm khát tôi mãnh liệt, nhưng cũng đủ tự chủ để không làm tôi bị choáng.
“Anh muốn em cứ nhắm mắt như vậy nhé.” Giọng anh nhỏ nhẹ, ngọt ngào. “Khi nào không chịu nổi nữa thì hãy mở mắt ra. Nhưng em phải nói mật mã an toàn trước đã.”
“Được thôi.”
Anh cầm sợi dây lụa lên, lướt nhẹ trên da tôi. Cảm giác nhột nhạt làm ngực tôi căng ra đau buốt. “Để anh nói luôn nhé, Eva, cái mật mã an toàn đó không phải là nói cho anh nghe đâu, mà là cho em đó. Thật ra thì em chỉ cần nói không hay dừng lại là đủ rồi. Nhưng cũng giống như sợi dây trói cho em cảm giác bị níu giữ, thì cái mật mã đó giúp em cảm thấy yên tâm. Em hiểu không?”
Tôi gật đầu, mỗi lúc một phấn khích và thích thú hơn.
“Nhắm mắt lại.”
Tôi làm theo. Ngay lập tức, tôi cảm giác rất rõ sức ép trên hai cổ tay. Tiếng động cơ máy bay, cảm giác rung rung cũng trở nên rõ mồn một. Môi tôi hé ra, hơi thở dồn dập.
“Em đẹp quá, thật là hoàn hảo. Em không hình dung được nhìn em như vầy làm anh bị làm sao đâu.”
“Gideon ơi.” Tôi thì thào, yêu anh hơn bao giờ hết. “Nói em nghe đi.”
Mấy ngón tay anh chạm lên cổ tôi, rồi chậm rãi rà dần xuống dưới. “Tim anh cũng đang đập nhanh như tim em đó.”
Cảm giác nhột nhạt làm tôi rùng mình, rướn người lên. “Vậy thì thích quá.”
“Anh đang cứng buốt đây.”
“Em ướt quá.”
Tôi co siết lại khi anh chạm đến.
“Eva ơi, em tham lam quá. Anh sẽ làm cho em thỏa mãn suốt đời.”
“Anh nên làm liền bây giờ đi.” Anh cười khẽ. “Mình sẽ bên nhau tới khi máy bay hạ cánh luôn.”
“Ôi lạy Chúa.” Tôi rên lên. “Đừng nói là mình sẽ bay suốt mười tiếng nha.”
Tấm nệm lún xuống khi Gideon leo lên. Tôi cảm thấy anh tiến sát lại, quỳ gối cạnh hai bên vai tôi. “Bây giờ thì ngoan đi, Eva, cho anh đi.”
Tôi hăm hở làm theo.
Tôi hít lấy anh, nghe chính cơ thể mình hấp thu mùi vị của anh, và đáp trả bằng bản năng đàn bà của nó. Khi tất cả mọi giác quan bị Gideon xâm chiếm, tôi dâng hiến mình cho cơn khoái cảm của cả hai.
Tôi nằm mơ thấy mình đang rơi, rồi giật mình tỉnh giấc.
Tim tôi đập thình thịch. Thì ra máy bay mới vừa bị chấn động giảm độ cao. Tôi không sao hết, còn Gideon đang nằm ngủ bên cạnh. Tôi nhìn anh mỉm cười. Lúc cuối cùng cũng được lên đỉnh sau lần làm tình lâu kinh khủng, tôi gần như muốn xỉu. Bây giờ anh có hơi kiệt sức cũng dễ hiểu thôi.
Nhìn đồng hồ, tôi thấy đã bay được gần ba tiếng. Hai đứa chỉ vừa chợp mắt chưa đầy hai mươi phút. Vậy là chúng tôi vui vẻ suốt gần hai tiếng liền, chẳng trách tôi vẫn còn cảm thấy anh rất rõ.
Tôi nhẹ nhàng xuống giường rồi rón rén đi vào toilet, đóng cửa thật nhẹ để không làm anh tỉnh giấc.
Căn buồng vệ sinh nhỏ trong phòng được ốp gỗ màu đen, mang một vẻ nam tính rất lịch lãm. Bồn cầu có cả thanh gác tay hai bên, khiến có cảm giác như đang ngồi trên ngai vàng vậy. Phía trên đầu, ánh nắng chiếu vào qua ô cửa sổ bằng kính đục. Buồng tắm bên cạnh có cả vòi sen, nhưng tay tôi vẫn còn bị vướng nên không đi tắm được. Rửa tay xong, tôi tìm thấy tuýp kem dưỡng da trong ngăn kéo.
Khi vừa bôi kem lên tay, hít hà mùi hương nhẹ nhưng rất dễ chịu đó, tôi bỗng nảy ra một ý nghĩ “đen tối”. Tôi cầm theo tuýp kem khi quay trở ra phòng ngủ.
Cảnh tượng đập vào mắt làm tôi nghẹt thở.
Thân hình hoàn hảo của Gideon trải dài trên giường, một tay gác qua khỏi đầu, tay còn lại để trên ngực. Chân anh duỗi dài đến cuối giường, một chân ngả ra, để lộ phần đàn ông to lớn khỏe mạnh.
Chúa ơi, anh thật là cường tráng, mạnh mẽ. Thân thể anh là biểu tượng của cả sức mạnh lẫn cái đẹp hoàn mỹ.
Khi tôi leo lên giường, Gideon tỉnh giấc, chớp mắt nhìn tôi.
“Lại đây với anh.” Giọng anh khàn khàn.
“Em yêu anh.” Tôi hạ người nằm vào vòng tay anh, rúc vào làn da ấm áp mềm mại.
“Eva.” Anh hôn tôi ngọt ngào, âu yếm. “Anh chưa xong với em đâu.”
Tôi hít một hơi dài để lấy can đảm, rồi đặt tuýp kem lên bụng Gideon.
“Em muốn ở trong anh, cưng à.”
Anh nhìn xuống, nhíu mày rồi im lặng. Tôi cảm giác được hơi thở anh thay đổi. “Trong thỏa thuận của mình đâu có chuyện đó đâu.” Gideon từ tốn.
“Em nghĩ mình phải thay đổi cái thỏa thuận đó một chút. Vả lại hôm nay vẫn còn là thứ Sáu mà. Đã tới cuối tuần đâu.”
“Eva…”
“Chỉ nghĩ thôi là em đã muốn rồi nè.” Tôi thì thầm, rồi vòng chân qua đùi anh, cho anh thấy tôi đang ướt. Đám lông chân cứng cáp của anh cọ vào làm tôi khẽ rên lên, cảm giác hư hỏng khiến tôi bị kích thích. “Khi nào anh nói ngừng là em sẽ ngừng ngay. Cho em làm thử đi mà.”
Anh nghiến răng thành tiếng.
Tôi hôn anh, áp sát người sát vào anh. Mỗi khi Gideon muốn tôi làm gì, anh sẽ hướng dẫn tỉ mỉ bằng lời nói, nhưng còn ngược lại, đối với anh, tôi nghĩ lời nói không có tác dụng. Tôi nghĩ phải dùng hành động thì mới khiến đầu óc anh cởi mở hơn ra được.
“Em yêu…”
Tôi chồm lên người anh, bỏ tuýp kem qua một bên để anh không nghĩ tới nó nữa. Tôi không muốn hai đứa bị phân tâm vì lo lắng. Nếu phải gượng ép thì tôi sẽ không làm nữa, bởi thứ tôi và Gideon có được quá quý giá, không thể làm hỏng vì bất cứ lý do gì.
Tôi dịu dàng vuốt ve ngực anh, cho anh cảm nhận tình yêu và sự tôn thờ của tôi. Vì anh, tôi sẽ làm bất cứ thứ gì, và sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Gideon vòng tay qua lưng tôi, tay còn lại luồn vào tóc. Anh kéo tôi sát lại, trao một nụ hôn thật sâu làm tôi đắm chìm vào miệng môi anh.
Tôi hôn lên má, rồi lần xuống cổ, liếm láp vị mồ hôi mằn mặn trên da anh. Răng tôi cắn nhẹ, lưỡi nhịp nhàng cử động, khiến Gideon bật ra vài tiếng kêu khe khẽ.
Tôi ngẩng ra, nhìn dấu răng còn đỏ mình vừa để lại. “Anh là của em.”
“Anh là của em.” Gideon khẳng định, nhìn tôi bằng ánh mắt nóng bỏng.
“Mỗi tế bào trên người anh đều là của em.” Tôi lần xuống ngực anh.
Gideon rít lên, hai tay bấu lấy tấm trải giường.
“Cả trong lẫn ngoài, là của em hết.” Tôi nói nhỏ, vẫn không ngừng.
Gideon mỗi lúc một căng thẳng hơn khi tôi tiếp tục lần xuống dưới. Lúc lưỡi tôi chạm vào rốn, anh giật thót người.
“Ngoan nào.” Tôi dỗ dành, áp má lên cái chỗ đàn ông đang phập phồng theo từng hơi thở.
Lúc nãy trước khi ngủ Gideon đã làm vệ sinh, nên lúc này anh sạch sẽ, thơm tho. Tôi thích anh như vậy, vì như thế hai đứa luôn được chạm sát vào nhau.
Tôi chạm tay vào đùi để anh mở chân ra, rồi cúi xuống, rê lưỡi dọc ra phía sau.
Gideon gầm lên. Âm thanh hoang dại đó làm tôi hơi sợ. Nhưng tôi vẫn tiếp tục. Tôi không ngừng được, tôi cũng muốn chiếm đoạt anh.
Miệng tôi vuốt ve, mơn trớn giữa hai đùi anh, rồi nhẹ nhàng nhấc anh trên tay, để lộ vùng da thịt nhạy cảm sâu phía dưới.
“Eva, ngừng lại.” Anh hổn hển. “Không được đâu. Anh không thể.”
Tim đập nhanh hơn, tôi cầm trọn lấy anh, vuốt liên tục. Gideon vẫn còn quá lý trí, mải lo sợ chuyện chưa xảy ra mà quên không tận hưởng cảm giác hiện tại.
Nhưng tôi biết cách làm cho anh thôi không suy nghĩ nữa.
“Hay là mình cùng làm một lượt đi.” Tôi quay người lại.
Gideon lập tức nắm lấy hông tôi kéo xuống.
Tôi cũng làm lại đúng như vậy với anh.
Tiếng rên rỉ của anh, cùng với mấy ngón tay mạnh bạo làm tôi suýt lên đỉnh.
Tôi sung sướng, và tin tưởng anh tuyệt đối. Với tôi, niềm tin đó quý giá hơn tất cả mọi thứ trên đời, bởi nó được đánh đổi bằng máu và nước mắt.
Tay tôi vẫn tiến tới. Gideon rung bần bật, xoay người nằm nghiêng lại. Khi ngón tay tôi chạm nhẹ vào ngưỡng cửa phía sau, Gideon rùng mình, bật ra một âm thanh rền rĩ làm tôi nổi gai ốc.
Rồi ngón tay anh cũng bắt chước tôi. Tôi quờ quạng tìm tuýp kem dưỡng da trên giường.
Thay cho sự đồng ý, Gideon bóp kem ra tay tôi.
Tôi chưa kịp đậy nắp lại thì ngón tay anh đã trôi tuột vào, làm tôi giật mình. Thì ra anh đã lấy kem trước khi đưa cho tôi.
Nhưng tôi vẫn nhẹ nhàng với anh, xoa kem cho ngón tay ấm lên. Tôi mơn trớn, chờ anh mở toang ra mới đưa một ngón tay vào.
Tiếng nấc của Gideon lúc đó nghe như con thú hoang bị trúng một mũi tên xuyên qua ngực. Suốt đời tôi chưa bao giờ nghe âm thanh nào giống như vậy. Người anh cứng đờ, co giật, hơi thở dồn dập, phả vào giữa chân tôi.
Tôi nói khẽ. “Em đã ở trong anh rồi cưng ơi. Em sẽ làm cho anh sung sướng.”
Anh rít lên khi tôi vào sâu hơn nữa. “Eva!”
Gideon càng to và cứng hơn. Tôi chưa từng thấy anh bị kích thích đến mức đó.
“Em có được anh rồi.” Tôi cử động ngón tay nhẹ nhàng hơn nữa. “Em yêu anh lắm, Gideon ơi. Em muốn nhìn thấy anh như vầy.”
“Ôi trời ơi.” Anh run lên bần bật, rồi bật thốt lên. “Làm nữa đi cưng. Cho anh!”
Anh buông tôi ra, cong người lên, rên siết. Nhưng môi và tay tôi vẫn tiếp tục đẩy anh đi xa hơn.
“Chúa ơi.” Gideon bật khóc, tay nắm chặt tấm trải giường. “Ngừng lại, Eva, đừng làm nữa. Chết tiệt!”
Tôi nhấp thật mạnh bên trong và bên ngoài cùng một lượt, đưa anh lên đỉnh. Tôi cảm thấy anh co thắt lại quanh ngón tay mình.
Chờ cho anh ngừng lại hẳn, tôi mới quay lại, ôm anh vào lòng. Cả hai đứa mồ hôi nhễ nhại, nhớp nháp. Nhưng không sao.
Gideon vùi gương mặt ướt đẫm lên ngực tôi, khóc nức nở.