#
“…Đã tròn một ngày chúng ta chưa găp nhau rồi nhỉ. Cậu vẫn khỏe chứ ?”
Chấp nhận lời đề nghị “game” của Hoshinomiya Orihime, và giờ thì 5 phút đã trôi qua sau khi tôi tuân theo chỉ thị của cô ta rằng “cậu ở đây chờ một chút, người phụ trách sẽ đến ngay”.
Mở cánh cửa trượt của lớp học, người đang tiến vào bên trong chính là Ruri-senpai trong bộ dạng áo khoác chùm đầu.
“Te-he, chị đến rồi nè ♪”
“…..Chào chị. Thì thằng này vẫn khỏe như thường thôi”
“Ế. ….A, a-rế ? Phản ứng của cậu sao tàn nhẫn quá vậy. Tự nhiên dùng từ “thằng này” khiến chị cảm thấy tủi thân lắm đó ♪”
“Không… điều này cũng dễ hiểu mà, ai đứng ở vị trí của em cũng sẽ vậy thôi. Nhưng nếu người xuất hiện là Tendou chứ không phải chị thì có khi em sẽ phản ứng khác đấy.”
“À, ra thế. Vậy là kế hoạch tác chiến của chị thất bại rồi nhỉ”
Vì lí do nào đó, senpai chỉ khẽ lắc đầu và cảm thấy nuối tiếc. …Về kế hoạch tác chiến nếu tôi không nhầm thì Tendou cũng có khả năng là người xuất hiện. Cơ mà nhỡ nó thành thật chắc tôi cần phải cảm tạ senpai lắm.
“Mà quan trọng hơn …..Cậu thấy sao ? Nhìn chị cậu không có cảm tưởng gì à ?”
“….Cảm tưởng ?”
Vừa đáp trả bằng nụ cười tinh nghịch (tuy tôi không nhìn thấy mồm) trước thằng tôi đang ngẩn ngơ, senpai vừa quay tròn một vòng.
Nhưng, nếu nói về cảm tưởng thì… thực sự, trông chị ta có khác gì đâu, vẫn là cái áo khoác chùm đầu và cái quần ngắn như mọi khi. Ngoài cặp đùi lộ thiên đầy quyến rũ ra…, hay là không liên quan gì đến vẻ ngoài nhỉ. Nếu vậy chắc tôi sẽ không thể phán đoán khi chỉ nhìn qua loa.
“….Mái tóc, trông hợp với chị lắm ?”
“Chị có cắt tóc đâu. ….Thiết tình, cậu bị ngốc à. Cậu cũng can đảm đấy khi khen tóc của một cô gái như vậy.”
“Ực………e, em xin nhỗi”
“Đành vậy, để chị cho cậu biết. Bình thường cậu chỉ cần quan sát chị kĩ một tí là sẽ thấy ngay thôi đó ? Thế nên là____thực ra, hôm nay má của chị đỏ hơn 20% đấy”
“……Má, đỏ ?”
“Ừm. Hơn nữa là 20%. …Nhìn này. Dù mọi người đang ngủ nhưng chị vẫn bị ảnh hưởng bởi đám đông. Đổ mồ hôi, phát nhiệt và động dục. Chỉ mới đứng đây thôi mà cơ thể chị đã trở nên rất nóng, Thế nên, không phải là chị muốn mình phải tỏ ra khêu gợi hay gì đâu, cơ, mà….A, thôi chết. Khi bắt đầu ý thức được việc này thì tự nhiên mình lại trở nên xấu hổ. Mọi người đang……nhìn…..mình……a, đừng, đừng có nhìn tôi.”
Đột nhiên thở gấp và trở nên bối rối, Ruri-senpai ngồi bẹt xuống rồi lấy hai tay kéo mũ chùm đầu để che lại. Giọng nói thì nhỏ nhẹ, cử chỉ thì run rẩy, thái độ như quay ngoắt của chị ấy đã làm tiêu tan hình ảnh của một “cô gái” hoạt bát, vui tươi hôm nào. Vì chẳng còn cách nào khác nên tôi đành quay mặt đi rồi lấy tay cào vào phần gáy.
…Tình trạng của chị ấy đúng là khốn khổ mà…
“_____X, xin lỗi. Có vẻ vừa rồi tôi hơi hoảng loạn 1 chút”
Sau khoảng 10 phút, senpai đã đứng dậy.
Trong lúc đó, Hoshinomiya chẳng nói chẳng rằng, cô ta chỉ dựa lưng vào bảng đen trông như đang nghĩ về vấn đề khác.
Liếc nhìn cô ta xong, Ruri-senpai hắng giọng lại.
“Vậy chúng ta bắt đầu vào phần hướng dẫn nhé. Nào, cậu cũng mau nhìn vào đây đi.”
Tôi quay lại về phía bục giảng theo hướng cánh tay đang vẫy của senpai.
“Ô. Cái này là.”
Ở trên đó là loại thiết bị rất quen thuộc do Sphia sản xuất. Tuy đây là lần đầu tiên tôi thấy nó xuất hiện ở thế giới hiện thực, nhưng nó cũng cùng loại với cái mà tôi đã sử dụng trong ROC và SSR. Về điểm ấn tượng thì ở ngay phần trung tâm của nó có gắn một viên ngọc trông như bảo thạch hình thoi vậy.
“E-hèm”
Ngay khi senpai nhẹ nhàng chạm vào màn hình, cái thiết bị đó đã phát ra tiếng khởi động “bùm”.
Thứ được hiện lên đầu tiên cũng chỉ là màn hình phản chiếu dạng nhỏ, nhưng sau đó nó dần dần to lên và chẳng mấy chốc đã chiếm toàn bộ cái bảng đen.
“…..Ra vậy, loại màn hình đơn giản này cũng hay đấy nhỉ”
“Đúng vậy. Dù sao nó cũng là loại chú trọng việc dễ xem dễ sử dụng mà____Giờ thì, chị xin được giới thiệu lại một lần nữa.
Tôi là Ruri. Là người chịu trách nhiệm giám sát, hòa giải và quản lí phụ trách của đợt game này.
Lần này cậu và cô ấy____à không, vì đây là game liên quan đến vận mệnh thế giới nên tôi xin được phép gọi tên của hai người. Lần này, người chơi [Tarumi Yuunagi] và người chơi [Hoshinomiya Orihime] sẽ tham gia game có tên gọi Ex. Unlimited Conquest____ gọi tắt là EUC.
Nói đơn giản thì, đây là “trò chơi đuổi bắt” của các điện não thần cơ”
Màn hình đột nhiên thay đổi cùng với lời nói của senpai, 3 chữ cái EUC được chiếu lên ở ngay giữa cái bảng đen. …Thao tác dựa trên tiếng nói đã được áp dụng rồi chăng. Tuy không rõ lắm nhưng, với cái này tôi có thể dễ dàng tiếp cận luật chơi nhanh hơn so với trình bày bằng văn bản.
Dù sao thì_____trò chơi đuổi bắt à.
“Giờ đến phần nội dung thi đấu nhỉ…….Chỉ có thể nói rõ luôn mà không cần ẩn dụ gì không ?”
“Ừm, không thành vấn đề. Luật chi tiết chúng ta sẽ chuyển sau, về hình thức cụ thể của EUC thì đúng như những gì cậu đang hình dung đấy. Một trò chơi đuổi bắt theo đúng nghĩa đen. Có điều, chúng tôi sẽ cho thêm một khái niệm mới gọi là [thể chế team] ”
“……Thể chế team ?”
“Đúng vậy._______Trước hết, 2 người chơi sẽ đưa ra chỉ thị cho điện não thần cơ thuộc về “phe phái” của mình và bắt giữ điện não thần cơ phe đối phương. Ngoài ra, nếu thành công thì ta có thể thêm vào đội của mình điện não thần cơ đã bị tóm. Cứ lặp đi lặp lại hành động đó cho đến khi người chơi nào có được tất cả các điện não thần cơ thì người ấy sẽ dành chiến thắng.”
“Ưm…………”
Vừa thu nạp mấy lời senpai nói vào đầu, tôi vừa nhìn lên bảng đen.
<Điều kiện chiến thắng: Khi 1 [người chơi] có được tất cả [nhân vật] vào trong đội của mình>
<[người chơi] được nhắc đến là [Tarumi Yuunagi] và [Hoshinomiya Orihime]>
“….Hiểu rồi”
Có vẻ như viến đá hình thoi này được gọi là “bảo ngọc”.
Hiện tại nó mới chỉ đơn thuần là mang một màu xám, có lẽ sau khi game bắt đầu nhóm Harukaze sẽ hiện lên thiết bị và màu của đội sẽ sáng lên.
“Chúng ta sẽ “phân chia đội” qua màu của bảo ngọc nhỉ.”
“Đúng vậy. Nhân tiện thì đội của cậu sẽ có màu xanh dương, còn đội của Orihime-sama có lẽ sẽ được thiết lập màu đỏ. Thế nên, nếu toàn bộ [nhân vật] phát ra ánh sáng màu xanh trên bảo ngọc thì cậu sẽ thắng.”
“Thế, để đạt được điều đó em sẽ cần phải [tóm] được điện não thần cơ bên phía Hoshinomiya….Là vậy nhỉ. Đuổi bắt dù có thế nào cũng vẫn là đuổi bắt và “2 bên sẽ cần phải tăng thêm số lượng quỷ* cho mình” ”
(*: Ở Nhật trong trò chơi trốn tìm hay đuổi bắt, người thua sẽ phải vào vai quỷ)
“Hay đúng hơn, cả cảnh sát và cướp đều có khả năng tấn công hết. Mà, nếu cậu đã nắm rõ rồi thì đâu cần phải giải thích nữa nhỉ____Vậy, cậu còn thắc mắc gì không ? Trong thời điểm này, nếu cậu còn bất cứ câu hỏi nào tôi sẽ giải đáp cho ?”
“Ừm…Để xem nào.”
Vậy em có một câu hỏi, vừa nói tôi vừa giơ ngón trỏ lên.
“Điều kiện chiến thắng là [thu thập toàn bộ điện não thần cơ] nhỉ, thế liệu điện não thần cơ số hiệu 3 với số hiệu 4 có tham gia game này không ?”
“À, chuyến đó à.”
Trả lời với vẻ trông như đã dự tính trước câu hỏi của tôi. Ruri-senpai bình thản gật đầu rồi che tầm nhìn của Hoshinomiya đang ở đằng sau bằng cái mũ chùm.
Chị ấy trả lời một cách thanh thoát.
“Về chuyện đó thì cậu cứ yên tâm. Số hiệu 3 và số hiệu 4 sẽ không tham gia game lần này. Nếu cậu muốn biết cụ thể hơn thì….Để xem nào. <Điện não thần cơ số hiệu 3 và số hiệu 4 không thể dùng thiết bị, vậy nên họ sẽ không có quyền tham gia EUC>.”
“……Thế à. Họ thậm chí không thể tham gia à.”
“Ừm. Nếu tăng thêm thành viên bên phía tôi thì sẽ không công bằng lắm…… Dù nói là thu thập toàn bộ điện não thần cơ nhưng số lượng tham gia chỉ có 3 thôi. Do đó, cậu chỉ cận cướp được “số hiệu 1” của tôi – Cosmos là thắng rồi.”
[Chấp thế là đủ rồi đúng không ?], Hoshinomiya nhìn chằm chằm vào tôi và nói với một nụ cười trên môi. Tôi khẽ tặc lưỡi trước ánh mắt trông như đang thách thức ấy của cô ta.
“Chấp…nhỉ. Tôi cũng chẳng quan tâm khi mình bị coi thường đâu, nhưng nếu cô đã muốn vậy thì tôi xin nhận.____Ừm ? Cơ mà, khoan đã. Ngay từ đầu điện não thần cơ đã là do Sphia tạo ra. Vậy, không phải số lượng vẫn có thể sẽ tăng lên sau khi game bắt đầu à ?”
“…..Quả thực, cậu đúng là một con người xảo quyệt nhỉ. Tôi chẳng bao giờ làm mấy trò như đâm lén ấy đâu______Đành vậy. Ruri, ghi thêm điều vào luật cơ bản”
“Vâng. Đã xong, Orihime-sama.”
Ngay khi Ruri-senpai thao tác gì đó trong không khí, điều luật vừa nãy do Hoshinomiya chỉ định đã được viết lên bảng đen. … Sự tồn tại sở hữu một phần của mã hiệu bí ẩn chính là “điện não thần cơ”. Để đề phòng cỗ máy khác xâm nhập, bằng quyền lực tối cao của mình cô ta hoàn toàn không gặp bất cứ trở ngại nào.
…Ủa ? Vậy tức là, không lẽ____
“A….này nhé. Lúc vừa nãy cậu mải đọc văn bản về điều luật ấy, chị không có ý gì đâu nhưng cậu chỉ đơn giản là bị xâm thực thôi. Cái này nó hoàn toàn khác với việc các điện não thần cơ được cấy trực tiếp một phần của mã hiệu. Thế nên mặt của cậu sẽ không bị biến đổi như kiểu [Mình là pretty cure* á…..?] đâu”
(*: Anime pretty cure)
“……À không, em không nghĩ đến chuyện đó đâu”
M, mà, tạm thời thì bên phía Hoshinomiya sẽ không thể hành động bất thường. Các điện não thần cơ tham gia EUC bao gồm Harukaze, Suzuka, và số hiệu 1____Cosmos. Cuốc chiến của 3 người. Hơn hết, vì Harukaze và Suzuka thuộc team của mình nên tôi chỉ cần “bắt được” Cosmos là coi như hoàn thành game.
“Em nghĩ mình cũng hiểu được phần lớn rồi. …Nhưng mà senpai, như thế này có phải hơi đơn giản quá không ?”
“Ừm, cậu nghĩ vậy sao ? À, vừa đúng lúc vẫn còn một vấn đề nữa đấy”
“À…thế à. Phải rồi nhỉ.”
Ngay khi tôi nhau mày trả lời thì senpai lại tiếp tục nói với thanh kẹo trong mồm.
“[Luật ban hành luật]______Đó chính là điểm mấu chốt lớn nhất của EUC. Mỗi lần một ngày, các [người chơi] sẽ sở hữu quyền lợi thêm luật mới vào EUC. Dù là luật có lợi cho bản thân hay luật bất lợi cho đối phương cũng đều được hết. Tóm lại, chỉ cần trong phạm vi không thay đổi “một luật khác đã có hiệu lực ở thời điểm đó”, cậu có thể tự do tạo ra bất cứ luật gì.”
“….E-to, vậy tức là….mỗi người có thể tự đặt luật cho chính mình ?”
“Ừm, đúng thế.”
Vừa nhìn vào bộ dạng lúc senpai khẽ gật đầu, tôi vừa cho tay phải ra sau gáy.
Quyền quyết định “luật thêm vào” và mỗi ngày chỉ được một lần. Tôi và Hoshinomiya sẽ phải tiến hành và từ từ tùy chỉnh EUC, “trò chơi đuổi bắt đặc biệt” này… Ra vậy, cũng khá thú vị đấy.
“Nhưng mà___luật thêm vào ấy, có thực sự là nó không có giới hạn gì không ? Chị có nói là không được thay đổi luật khác nhỉ, vậy nếu như ta thêm một luật như toàn bộ điện não thần cơ của đội đối phương sẽ không thể cử động cũng được à ?”
“Tất nhiên là được rồi. Chúng ta hoàn toàn tự do mà._____Chỉ là”
Nói một cách lấp lửng, sau đó senpai bước một bước tiến lại gần phía tôi. Chị ta nhìn ngó khuôn mặt tôi theo hướng từ dưới lên rồi bĩu môi như thể sắp nói về điềm xấu.
“Việc ban hành luật mỗi ngày chỉ được một lần, chị đã nói rồi nhỉ. “Về giai đoạn thiết lập luật” thì, mỗi ngày sẽ thay phiên nhau giữa người chơi đầu tiên và người chơi thứ hai. Hôm nay là lượt của cậu xong rồi đến cô ấy, còn mai thì là lượt của cô ấy xong rồi đến cậu. Cái này có thứ tự hẳn hoi chứ không phải đồng thời.
Và_____đối với tính tất yếu của việc thiết lập____luật do người chơi thứ 2 quy định chắc chắn sẽ phải mạnh hơn luật do người chơi thứ nhất quy định.”
“Phải mạnh hơn…..? Ee-to, tóm lại là “luật do người chơi thứ 2 tạo ra phải hợp với cỡ luật của người chơi thứ nhất” nhỉ ?”
“Hiểu như cậu cũng không sai. …Cơ mà, nếu không làm vậy thì EUC sẽ kết thúc chỉ trong vài giây đấy.”
“….À. Đúng thật nhỉ.”
Dù có quyền người chơi thứ nhất ở ngày đầu tiên, nhưng “mình sẽ không thể thắng nếu nóng vội”, hay đúng hơn, người chơi thứ hai “sẽ đảo lộn luật của người chơi thứ nhất” và lật người tình thế, khả năng cao đây sẽ là một trận đấu như vậy.
Tuy nó chỉ là một cách thức để tránh kết thúc game ngay khi “khai mạc”, song nó lại được xây dựng như một hệ thống kiềm chế lẫn nhau.
“À, vậy không lẽ vai trò của Ruri-senpai là phân định điều đó ?”
“Ưm ? À.”
Chợt nhận ra khi tôi thử hỏi, Senpai gật đầu thỏa mãn.
“Quả đúng là cậu hiểu vấn đề rất nhanh nhỉ. Đúng vậy. Từ đây chị chỉ sử dụng thiết bị dùng cho phân định để cân đo cỡ “quy mô” và “sức mạnh” của các khái niệm trừu tượng trong luật____Tuy nhiên, cậu sẽ không thể an tâm chơi game khi có “kẻ địch” mà mình không biết hay không nhìn thấy thao tác nó đúng không ? Vậy nên một người đứng ở vị trí trung lập như chị ở đây là để đảm bảo điều đó.”
Nói xong, senpai nở một cười kiểu người lớn rồi đi ra khỏi chỗ tôi.
“Mà, tóm lại thì phần giải thích chỉ có thế. Sự phân định luật sẽ do chị chịu trách nhiệm, cuộc chơi này được tổ chức rất công bằng nên cậu cứ yên tâm,…À phải rồi, còn một điều nữa.
Tuy chỉ là ngoài lề nhưng cứ mỗi lần thiết lập luật, cậu sẽ phải chọn một “điện não thần cơ trong đội của mình”. Song_____một khi luật có hiệu lực và được ban hành thì điện não thần cơ cậu đã chọn sẽ luôn thuộc về đội của cậu trong khoảng thời gian đó.”
“………? Ví dụ như, nếu Harukaze hay Suzuka bị “bắt giữ” bởi team đối phương thì, luật đã tạo ra cũng đồng thời biến mất luôn ?”
“Ừm, phải. Và ngược lại. Nếu cậu cướp số hiệu 1 từ Orihime-sama thì____Mà trước đó cậu cần phải đảm bảo đội của cậu không bị cướp nữa, như thế là xong game____Mọi luật lệ cô ấy cài đặt lên số hiệu 1 sẽ hoàn toàn biến mất. Có thể nói, trò này cũng không khác “cá cược” là mấy.”
“…Cá cược, nhỉ”
Sau khi thêm luật sẽ cần phải đề cử một điện não thần cơ, và nếu họ bị bắt bởi team đối phương thì luật tương thích cũng sẽ biến mất______Ra vậy, đúng là dùng cách gọi “cá cược” không hề sai chút nào. Tuy tôi chưa rõ phải làm gì khi game bắt đầu nhưng có lẽ mình nên dùng hết tất cả các ý tưởng dù có đen tối đi chăng nữa.
“………….”
Nghe lời giải thích của senpai xong, một lần nữa tôi thử sắp xếp lại mọi thông tin.
Game lần này, EUC là loại trò chơi đuổi bắt theo thể chế phe phái. Tôi và Hoshinomiya sẽ đưa ra những chỉ thị cho điện não thần cơ của team mình và bắt đối phương. Chỉ cần tóm được tất cả là coi như thắng, luật chơi rất cụ thể, đơn giản, rõ rằng…. tuy nhiên, còn có một điểm nhấn rất đặc biệt trong trò này, đó chính là “luật thêm vào” do hai người chơi thiết lập sẽ được tích lũy sau mỗi ngày.
Suy ra, ở thời điểm hiện tại, tôi sẽ không thể dự đoán trước được game sẽ triển khai theo hướng nào.
“______Ừm, nếu cậu hiểu đến đấy rồi thì chị cũng chẳng còn gì để nói nữa.”
Im bặt và nhìn chằm chằm vào tôi một hồi lâu, đột nhiên sau đó senpai cất lời rồi lấy lại cái thiết bị trên bục giảng. Chị ta khẽ nở nụ cười trông có vẻ vui.
“Từ giờ chị sẽ không lặp lại việc giải thích chi tiết hay cách sử dụng thiết bị ..…vậy chúng ta bắt đầu thôi nhỉ.”
“Ế ? Nhưng mà…nếu thế thì”
“____Có dành nguyên một ngày để giải thích thì tôi cũng không bận tâm đâu.”
Hoshinomiya bất ngờ lên tiếng khi mà từ nãy đến giờ chỉ im lặng và giao mọi việc lại cho senpai.
“Trong hôm nay tôi sẽ cố định màu thiết bị của toàn bộ [nhân vật]. Giả sử như dù đã được sử dụng nhưng sự thay đổi trong đội vẫn không xảy ra chẳng hạn. Thế nên là cậu cứ thử nghiệm thoải mái đi_____khi nào xong rồi thì đừng có viện cớ kiểu bẩn bựa như là tại tôi vẫn chưa quen đâu đấy nhé ?”
“…………! ……….À, hiểu rồi. Thế là đủ rồi”
Vừa nhìn Hoshinomiya, tôi vừa cảm thấy một áp lực rất lớn trước những lời phát ngôn đầy tính khiêu khích của cô ta.
Ex. Unlimited Conquest_____EUC.
Trong khi xem xét luật, tôi có thể thấy rằng game này không hề tồn tại sự bất bình đẳng. Chí ít thì điều đó đang hiện hữu ngay trước mắt tôi đây. Không như hồi ở ROC hay SSR, ngay từ khi bắt đầu tôi đã luôn ở trong trạng thái tuyệt vọng.
Vậy đợt này, EUC chắc chắn sẽ là một loại game “có thể thắng”.
Một loại game chắc chắn “có thể hoàn thành” hẳn hoi.
……….Chắc vậy nhỉ ?
“OK, nếu cả hai [người chơi] đã đồng ý thì chúng ta mau bắt đầu game thôi.”
Ruri-senpai bắt đầu châm ngòi cho cuộc chiến với thanh kẹo que lắc lư trong mồm trong khi tôi vẫn còn chưa hết lo lắng. Cùng thời điểm đó, Hoshinomiya đã rời khỏi bức tường mà cổ dựa lưng. Tôi khẽ lắc đầu để thay đổi lối suy nghĩ.
…Dù trong thâm tôi vẫn còn chút băn khoăn nhưng tạm thời cứ gác nó lại đã.
“Giờ tôi sẽ hỏi với tư cách là người phân định. Xin mời người chơi thứ nhất đưa ra luật thêm vào trong ngày đầu tiên của EUC.”
Và, nếu là luật trong ngày đầu tiên thì, tôi đã quyết định rồi.
“Điều tôi muốn là giới hạn thời gian. Nếu game cứ tiếp tục ngày này qua ngày khác thì, chắc tôi sẽ không thể chịu nổi. Vậy nên để nó phù hợp hơn____”
“Ra vậy. Một yêu cầu cũng khá là hợp lí đấy. Nếu vậy thì tôi sẽ thể hiện thành ý tới cậu bằng cách sau.
Đó là_____
“……………Ừm, cả hai đã cùng chấp hành. Lời đánh giá phân định thì dường như là cùng một mức độ.”
Bầu không khí yên lặng, căng thẳng ấy bỗng chốc đã tiêu tân bởi lời nói nhỏ nhẹ của Ruri-senpai.
“Nhân tiện, về trong luật của Orihime-sama, như đã nói lúc nãy, sau khi game bắt đầu thì cậu không phiền để tôi giải thích chứ ?”
“À, ừm, không sao ạ. …Hơn nữa, lúc này Harukaze và Suzuka đang ở phía bên kia mà, chắc em có thể đăng nhập bình thường chứ nhỉ ? Nói là bình thường chứ thực ra chỉ là hoán đổi thôi nhỉ.”
“À, tất nhiên rồi. Khi nào muốn đăng nhập thì cậu chỉ cần ấn 2 lần thật nhanh vào nút nguồn trên điện thoại là được. Và cậu sẽ hoán đổi trong tọa độ gần chỗ cô ấy.”
“Ra vậy, em hiểu rồi.____Giờ thì”
Khẽ gật đầu, sau đó tôi một lần nữa hướng đến chỗ Hoshinomiya Orihime.
Trả lại tất cả thành quả mà tôi đã dành được trong ROC và SSR ư, đúng là một yêu cầu vớ vẩn. Không chỉ vậy, sau khi thu hồi Harukaze và Suzuka xong, cô ta còn nói mấy điều hết sức dị đoan như là sẽ tiến hành “chinh phục thế giới”.
Trước một kẻ đang ở trên đỉnh của thế giới, thầy phù thủy Magus – Sphia, tôi, một thằng đang đứng giữa lớp với hơn 30 con người ngủ gục sẽ tuyên bố thẳng với cô ta.
“Tôi chỉ nói 1 lần thôi nên cô nghe rõ đây, Hoshinomiya. Tôi sẽ không giao Harukaze và Suzuka cho mấy người đâu____À, phải là tôi sẽ không bao giờ trả lại. Nếu cô muốn cướp hay giám động tay vào họ thì tôi sẽ bắt cô phải ân hận cả đời đấy.”
“……Fufu. Rồi, rồi. Tôi đang trông chờ đây.”
Trước lời nói thẳng thừng của tôi, Hoshinomiya Orihime đã nở nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay…..Dẫu cho nụ cười đó có là khiêu khích hay là sự nghênh đón thật tâm đi nữa, nhưng tôi có thể cảm thấy cô ta không hề dễ chơi tí nào. Dù đang mặt đối mặt với nhau, ấy vậy mà vùng không gian như bị chia cắt ra rất rõ ràng.
Kể cả đối phương có là Sphia hay ai đi chăng nữa, tôi cũng không được phép rút lui.
“_____Khởi động, EUC”
Điều kiện đăng nhập và bối cảnh đã được triển khai trước lời nói như thì thào của Ruri-senpai.
*
*
#
<Đối tượng sân chơi: Thay đổi so với luật. Đối tượng thời gian: Thay đổi so với luật>*
*
____EUC triển khai ngày đầu – 3 giờ 40 phút chiều.
Ngay khi ấn vào nút nguồn trên điện thoại, chỉ trong tíc tắc tôi đã được đưa tới thế giới game.
À không, dù nói là thế giới game chứ thực ra nơi này y như hiện thực vậy. Ở trong khu học xá quen thuộc, trên hành lang của một vị trí nào đó mà tôi không biết. Nhìn ra đằng xa, nếu so với thế giới hiện thực thì nơi này có hơi u ám một chút, chắc vậy.
Tôi không thấy ai quanh đây cả, chắc do tiết sinh hoạt vừa mới kết thúc chăng.
“Có lẽ mọi người đã đi sinh hoạt câu lạc bộ hay đi về hết rồi….Không nhận ra ngay cả khi đăng nhập là như thế này à.______Ừm ? Nhắc mới nhớ”
Vừa ngẫm lại mấy lời nói của Hoshinomiya, tôi vừa thử nhìn xuống cơ thể mình. Một bộ ngực đầy đặn nhô ra đập vào đôi mắt đỏ, cảm giác kích thích như muốn nổ não vậy. Mái tóc dài màu hồng mềm mại trải dài xuống tận eo, bộ váy kiểu goth-loli tuyệt đẹp khiến người ta liên tưởng đến ma vương. Vậy đây là____
“Suzuka à”
“Ừm, đúng rồi đấy. ….Nihihi. Nhân tiện thì, cậu thích cơ thể nào hơn thế, Yuu-kun ?”
“Đừng có nói cơ thể này cơ thể nọ chứ. Câu hỏi như thế tất nhiên là sẽ bị loại rồi Himeyu_____Ủa, ế ? Himeyuri ?”
Bằng phản xạ có điều kiện, tôi quay lại khi nghe thấy giọng nói tinh nghịch phát ra từ đằng sau. Và đúng như tiên liệu, hình thái thứ 2 của Ruri-senpai, con nhỏ tiểu quỷ (yuri) với mái tóc hai bím màu đỏ tươi, Himeyuri Nanase đang đứng ở đó.
…Ừm, đúng vậy. Cô ta đang đứng ở đó.
Vừa tiến lại gần tôi vừa tủm tỉm cười và tỏ ra bồn chồn.
“Từ, từ lúc nào vậy_____waaa-pu”
“Khịt. ….Fuffuffuu, tóm được Suzucchi rồi. Nihihi, chị không có tham gia SSR mà, đã thế sau khi kết thúc thì nhỏ lại chui vào điện thoại của Yuu-kun mất tiêu, nên giờ chị phải mần cho đã mới được. Khưm khưm…a, ngực còn to hơn cả của Haru-chin nữa. Nè, cho chị sờ một chút được không ? Sờ qua quần áo nên chắc không sao nhỉ ?”
“Được…. thế quái nào mà được ! Cô cũng biết tôi không phải là Suzuka rồi còn gì !”
“Cưm cưm cưm. Khịt khịt khịt. Ha, nyaa….. Nyafuuuuu”
“Ực !? !? Đ, đừng có vùi….Này, nghe tôi nói không đấy ! Cơ mà, cô mau tránh ra đi !”
“Hửm ? Nihihi. Cậu đúng là hay lo lắng thật đấy, Yuu-kun. Có sao đâu cơ chứ, chị chỉ đang thưởng thức Suzucchi thôi mà. Nhưng mà nhé ? Phản ứng của Yuu-kun làm chị rất khó cưỡng đó ?”
“!? Không cần biết, dừng lại ngay lập tức !”
“Thế thì khó lắm. Ưm, yee……….”
Vừa nói, Himeyuri vừa giữ chặt tôi từ đằng sau, sau đó cô ta bắt đầu mân mê với cái cơ thể này. Cảm giác mềm mại khi bờ vai bị kẹp chặt, cả mùi hương ngọt ngào vùng quanh cổ và đôi chân trần trơn tuồn tuột ấy, tất cả đang dồn dập tấn công và làm cho bộ não của tôi trở nên tê liệt.
Tôi không thể quay đầu lại.
Tôi cũng không thể suy nghĩ được gì nữa, cơ thể tôi dần trở nên nóng hơn trước những đầu ngón tay của Himeyuri.
“……, ……..Ực”
Sau khoảng một phút, toàn thân tôi bắt đầu trở nên rã rời, “không sao đâu ? Cậu cũng thấy sướng đúng không ?”, tiếng nói nhỏ nhẹ thổi qua tai cảm giác hơi nhột nhột ấy khiến cho khả năng suy nghĩ của tôi không còn được thông suốt, sự khoái lạc trong tôi bắt đầu nổi lên những mộng tưởng rằng, đằng nào cả hai cũng đang cùng là con gái mà, chắc mình phó mặc cũng chẳng sao nhỉ.
[Ổn thế quái nào được hả !! Ta, Tarumi, ông làm cái gì vậy ! Đấy là cơ thể của tôi đấy nhé !?]
____Lúc tôi đang chìm đắm trong sự sung sướng ấy thì.
Đột nhiên có “tiếng hét của quỷ” vang lên từ thế giới hiện thực thông qua thiết bị, có vẻ như nàng thiếu nữ trong cơ thể tôi đã cứu lấy thằng này.
“…Thế”
Sau vài phút chỉnh đốn đầu tóc, trang phục, hơi thở và sự hồi hộp.
Tôi lấy lại sự bình tĩnh rồi nhìn cô gái đang ở trước mặt mình một cách hậm hực.
“Chắc cô đã thỏa mãn với màn quấy rối tình dục vừa nãy rồi nhỉ, mau quay về đi chứ, Himeyuri”
“À không, không phải thế !? Xin lỗi xin lỗi, chị đến để hướng dẫn chứ không phải quấy rồi tình dục đâu. Chị sẽ làm hướng dẫn viên của cậu trong một ngày, Orihime-sama đã nói vậy mà.”
“…..Hướng dẫn viên ? Hướng dẫn viên kiểu quái gì mà vừa vào đã quấy rối rồi làm tốn thời gian của người khác ?”
“Ưm ! ……Thì, thì là, chị không thể kiềm chế ham muốn bên trong mình được, kiểu như vậy ha ?”
“Cô đúng là thẳng thắn thật đấy !”
Nihihi, vừa nghiêng đầu cười để đánh trống lảng, Himeyuri vừa chắp tay ra sau rồi nhìn chằm chằm vào đôi mắt tôi từ góc độ hơi chếc xuống dưới. Cái này gọi là tư thế tạ lỗi theo kiểu mắt hếch lên rồi làm nũng nhỉ. Một hành động chỉ có thể nói rằng rất ranh mãnh và xảo quyệt, đúng là không công bằng gì hết.
Vì không phải chuyện gì to tát nên tôi chỉ thở dài rồi khẽ lắc đầu.
“Thôi đủ rồi. Giờ có nổi giận với cô cũng chẳng ích gì”
[____Ế !? Sa, sao mà thế được, tôi hoàn toàn không đồng ý !?]
Giọng nói khiếu nại vang lên từ phía bên kia của thiết bị….Đúng thực sự thì Suzuka mới là nạn nhân trong vụ này chứ không phải tôi.
Cơ mà, sẽ khá phiền phức nếu để Himeyuri và Suzuka gặp nhau bây giờ, tôi không thể để mất thêm những giây phút hướng dẫn quý báu thêm nữa.
“……. . ……….Dù sao thì, thế giới này cũng tuyệt thật đấy.”
[Bơ tôi !? Tarumi, ông cũng can đảm lắm khi dám phớt lờ tôi như vậy ! Ông cứ chuẩn bị tinh thần ăn hành đi nhé, dám đối xử với một quý cô như vậy cơ à_____cơ mà, ế ? Kh, không phải chứ, cô là, người phụ nữ trong lời đồn mà Oboro Tsukuyomi hay nhắc tới, Hoshinomiya____đ, đợi đã Tarumi, đừng có cúp máy ! Sao lại chỉ có mình tôi với cô ta ở đây thế này, tôi không hề biết có chuyện này á ! Nề nề !?”
“À……..Sự tình thì để lúc khác tôi giải thích cho. Thế nên…nếu không muốn thì cô cứ chạy khỏi đó đi”
[Còn phải đợi ông nói !!]
Píp, nguồn thông tin liên lạc đã bị gián đoạn,
“…………Phù”
Tuy hơi có lỗi với cô ấy nhưng tôi cũng chẳng còn cách nào khác, vừa quay trở lại vấn đề tôi vừa nhớ lại những việc mình cần phải làm.
Sân chơi của EUC đã tái hiện lại rất chân thực ngôi trường ở thế giới hiện thực.
Khi tôi nhìn xuống sân trường từ cửa sổ ở hành lang, dưới đó có khá nhiều học sinh đang sinh hoạt câu lạc bộ. Với các loại môn thể thao như bóng chày, bóng đá, điền kinh, tennis. Một đám đông lên đến hàng trăm đơn vị các cô gái cậu trai đang hoạt động thể dục rất tích cực.
Một điều hết sức bình thường, không có gì đáng nói, tuy nhiên đấy là đối với thế giới hiện thực cơ.
Còn lúc này “đang là trong game”, toàn bộ đám đông kia đều là “con người sở hữu cơ thể ở thế giới hiện thực”, một quy mô lớn đến mức ngoài sức tưởng tượng.
“…….Thực sự, trông thế giới này cứ như đang sống ấy nhỉ.”
Bất giác tôi đã nói ra cảm nghĩ của mình. …À không, hoàn thành đến mức như thế này mà chỉ nhận xét như trên là quá mức lạc quan rồi. Nếu như tôi thua Hoshinomiya, nếu như tôi phải trả lại Harukaze và Suzuka thì, đến lúc đó nơi này sẽ chỉ còn lại những kí ức về một hiện thực tàn khốc.
Tuy chỉ là một câu chuyện khó tin, nhưng thế giới đang nằm trong tay của Sphia.
“Nihihi. Chị xin lỗi chuyện vừa nãy…….nhưng đối với cậu đây là môt trách nhiệm rất lớn nhỉ ? Yuu-kun.”
Gật đầu trước giọng nói như chọc ghẹo của Himeyuri, sau đó tôi nhìn vào thiết bị trên cổ tay trái mình. Màu của viên ngọc được gắn ngay giữa có màu “xanh” sáng chói. Có lẽ nó đang hiển thị việc Suzuka hiện đang thuộc về đội của Tarumi Yuunagi.
“Nếu làm điều này với tất cả các thiết bị thì tôi sẽ chiến thắng….đúng không”
“Ừm, phải rồi. Đằng nào cũng đang là hướng dẫn viên nên chị nên giải thích thêm về tính năng khác. Yuu-kun Yuu-kun, cậu thử mở màn hình chính của thiết bị ra đi”
“Màn hình chính ?.... Đây à”
Tôi tiến hành thao tác theo lời chỉ dẫn của Himeyuri, ở trên cùng bên phải của màn hình có xuất hiện con số “100” màu xanh lục.
“Con số gì đây ?”
“Nihihi. Đúng là cậu vẫn rất nhanh mắt nhỉ, Yuu-kun. Đó chính là “pin”. Hay nói cho dễ hiểu thì, đó là nguồn năng lượng của thiết bị, kiểu như vậy ? Hiện tại nó đang là 100% nhưng nếu được cậu sử dụng thì nó sẽ giảm dần.”
“À…..hiểu rồi. Vậy nếu nó xuống 0% thì tôi sẽ game over ?”
“Hm, không đâu. Dù có tụt về 0 thì cũng chẳng có hình phạt nào xảy ra cả. Vì pin sẽ được phục hồi hoàn toàn sau 24 tiếng mỗi ngày mà, thế nên nếu cậu có chẳng may dùng hết thì cũng chẳng sao hết. Chỉ là….Ừm ? Khi hết pin, cậu sẽ không thể sử dụng chức năng của thiết bị được nữa.”
“Chức năng của thiết bị……?”
_____Cụ thể là như thế này.“……….”
Vừa nhìn vào phần giải thích của các chế độ, tôi vừa suy nghĩ.
Ra đây chính là mục được nhắc đi nhắc lại. Cách duy nhất để thay đổi đội của điện não thần cơ. Tức là khi tôi “cướp” điện não thần cơ ở bên phía Hoshinomiya thì nó không phải việc tóm đơn thuần, mà ta cần phải sử dụng chế độ thông qua thiết bị.
Và, ngoài việc khung giờ có thể sử dụng đã bị phân chia qua luật của Hoshinomiya, game này sẽ thay đổi từ “thể chế tranh đấu” sang “thể chế theo lượt”. Buổi sáng là team của tôi, buổi chiều sẽ đến lượt team cô ta hóa “quỷ” và truy bắt đối phương, hay đúng hơn, vào buổi xế chiều chúng tôi chỉ có thể bỏ chạy mà chẳng còn cách nào khác. Một trò “đuổi bắt” luân phiên theo đúng nghĩa đen.
Tất cả mọi thử đều ổn…Tuy nhiên, tôi vẫn còn vướng mắc 1 điều.
“Này Himeyuri. Vừa nãy Suzuka đã sử dụng năng lực can thiệp lên thiết bị điện tử nhỉ ? Vậy tức là ta “được phép” sử dụng năng lực của điện não thần cơ. Thế thì đâu cấn phải sử dụng chế độ bắt giữ nữa…”
“Ưm ? A, không phải đâu. Đáng tiếc rằng điều đó là không thể, Yuu-kun.”
Mấy mánh khóe để dành chiến thắng mà tôi đưa ra đã bị Himeyuri chối bay.
“Đúng là cậu có thể tự do sử dụng năng lực của điện não thần cơ ? Nhưng mà nhé, như chị đã nói lúc ở mục luật thêm vào rồi, ở trong EUC, hiệu lực của “luật đã ban hành ở thời điểm đó” là tuyết đối. Ví dụ như, cho dù cậu có sử dụng [năng lực của Haru-chin để cưỡng ép thay đổi team và dành chiến thắng] đi nữa, điều này sẽ xảy ra hiện tượng mâu thuẫn trong tính năng giải thích của chế độ bắt giữ…..Thế nên là, nihihi. Nó sẽ không ngon ăn thế đâu”
“Vậy à. ….Maa, từ đầu tôi cũng không nghĩ sẽ dễ xơi như vậy”
Vừa cảm thấy có một chút chán nản, tôi vừa hất mái tóc dài màu hồng rồi thay đổi dòng suy nghĩ.
Điều tôi nên suy xét lúc này chính là____các loại chế độ trong thiết bị và chi phí của nó liên quan đến “pin”.
Cứ sau 24 giờ, con số sẽ được phục hồi hoàn toàn, vậy nên chìa khóa ở đây là “cách phân phối chức năng cho 100% dung lượng trong một ngày”. , , <Ẩn mật>, v.v… Chắc hiệu quả của nó cũng giống như mấy thẻ “spell” trong ROC.
“Ngoài ra, còn một vấn đề rất lớn….quả nhiên vẫn là nó, chiến lực ở thế giới bên này”
Tôi cất lời cùng với sự thở dài của mình.
____Điện não thần cơ số hiệu 1 – Cosmos.
Thế hệ đầu tiên trong loạt se-ri điện não thần cơ do người đứng đầu Sphia chế tạo – Hoshinomiya Orihime.
Không hiểu sao khi nghĩ về nó, tôi lại nhớ về mấy chuyện trước đây. Cô công chúa bị bắt giữ và trở thành mục tiêu sát hại thông qua game một cách triệt để, Harukaze. Cô nàng bị đối xử như đồ chơi và trở thành một thứ công cụ để xả giận cho tên GM và chẳng liên quan gì đến game, Suzuka.
Liệu điện não thần cơ lần này có bị áp bức giống như 2 người họ không ?
Liệu cô ấy có phải ở trong cảnh ngộ buộc phải đối đầu với tôi không ?
Và còn một điều nữa… Đó chính là “tính năng” mà điện não thần cơ số hiệu 1 sở hữu.
AI do Hoshinomiya Orihime tạo ra, một sự tồn tại ngoài tiêu chuẩn của ngoài tiêu chuẩn đã khởi động tất cả các ura-game. Tuy không thể quy đổi ra trị số cụ thể, nhưng tóm lại thì có khả năng số hiệu 1 sẽ sở hữu loại năng lực vượt trội hơn hẳn so với Harukaze và Suzuka.
“Nhưng…hôm nay chỉ đơn thuần là hướng dẫn thôi. Có lẽ mình nên thử nghiệm một chút vì nhỡ đâu sau này tính toán sai rồi dẫn đến hết pin thì bỏ mẹ”
Nói xong, tôi đảo mắt ra nhìn đồng hồ, lúc này đang là 4 giờ 37 phút. Cho đến khi kết thúc thì vẫn còn lại chút thời gian. …Thế nên là.
“Khởi động chế độ ”
Tôi nhanh chóng chạm vào thiết bị để thử sử dụng chức năng tìm kiếm với tính linh hoạt cao. Ngay lập tức, trị số ở góc trên cùng bên phải đã tụt mất 10%, màn hình phản chiếu biến đổi thành một thứ trông như bức bản đồ trong trường học.
Nếu đối phương sử dụng <Ẩn mật> thì icon ở trên bản đồ này sẽ….Cơ mà, ế.
“ “_____Đằng sau ?” ”
Cùng cất tiếng một lúc, sau đó cả 2 chúng tôi quay phắt lại.
“Hiii !?”
Đồng thời, có một cô gái đang đứng ở đó, đột nhiên cổ vừa hét vừa nhảy cẫng lên, khuôn mặt thì trông như sắp khóc vậy. Và rồi, cô ấy bắt đầu từ từ lùi lại về phía sau như thể đang cảnh giác với chúng tôi.
“Ư………”
Một cô gái mang trang phục bồi bàn_____Hay đúng hơn, đó chính là trang phục maid. Cô gái dễ thương ấy bận chiếc váy có hai màu chủ đạo là đen và trắng, mái tóc thì có màu tím rất đẹp. Phải nói rằng trông cô ấy như mới bước ra từ trong tranh vậy.
Nếu không phải tự nhiên ngã bẹt xuống đất chắc tôi sẽ không thể nào tin vào mắt mình.
“E-to…”
“__________Ha !?”
Vừa cảnh giác vừa tỏ ra bối rối, cô gái khẽ kêu lên một tiếng rồi nhanh chóng đứng dậy. Lấy hai tay phủi chiếc váy khoảng 2,3 lần sau đó cô nàng hướng về phía tôi.
Ngẩng đầu lên một cách nhã nhặn____tôi nhận thấy trên đầu cô ấy có đeo băng cài tóc (trông như khăn quấn đầu ấy), song vì li do nào đó cô nàng đã tháo phần ruy băng ở trước ngực ra rồi luống ca luống cuống, cơ mà cổ lại tiếp tục bị trượt chân rồi ngã dập mặt.
“Haaa !? Ư ư…..au………!”
……E-to, phải nói sao nhỉ.
Thực sự thì, nhỏ này khác xa với những gì tôi tưởng tượng. Có đúng đây là điện não thần cơ do Hoshinomiya tạo ra không vậy ? Đếch thể nào hiểu nổi. Và rồi, mọi nghi vấn trong tôi đã được khai sáng khi Himeyuri đứng ở bên cạnh vừa nói vừa nở nụ cười khổ rằng “Ấy chà. Nihihi, Cosmos-chan vẫn là một cô bé vụng về, dễ thương như mọi khi nhỉ”
Ngoài ra____thiết bị trên cổ tay cô gái phẳng lì này có phát ra ánh sáng màu đỏ.
“Kh….không phải vậy đâu, Himeyuri-chan”
Phản ứng lại trước lời nói của Himeyuri, cô gái vội vã giơ hai tay lên vẫy vẫy.
“Mình không phải là, một đứa vụng về.”
“Ừm ừm, mình cũng đâu nói kiểu của morning musume* đâu.”
(*: Nhóm nhạc nữ ở Nhật)
“Vừa nãy chỉ là____nguồn năng lượng dư thừa của mình thôi nhé ? Có lẽ vừa rồi nó lại bùng phát ấy mà. Ừm, e-hèm, chỉ có nhiêu đó thôi. ….T, thế nên cậu đừng có nói như vậy trước mặt Suzuka-chan. Mình phải cho em ấy thấy được… sự uy nghiêm, của một onee-chan !”
“Nihihi, mình không nghĩ đó là lỗi của mình đâu ?”
Cô nàng nhăn mặt tỏ ra bất mãn trước tư thế nghiêng đầu và chắp hai tay ra sau lưng của Himeyuri.
Cô gái vụng về hay là cái quái gì đi nữa, nhưng với cái bộ dạng kia thì làm gì có sự uy nghiêm nào, mà tạm thời bỏ qua chuyện đó sang một bên, đứng trước mặt nhỏ, tôi vừa ve vẩy bộ váy goth-loili vừa hắng giọng lại.
“E-hèm._____Rất vui được gặp cô. Với những gì cô vừa nói tôi cũng biết cô là ai rồi, tôi là Tarumi Yuunagi. Không phải là Suzuka. Thế nên cô không cần phải tỏ ra uy nghiêm trước mặt tôi đâu.”
“Ế……..? Ế !? Ta, Tarumi Yuunagi !?”
Ngay khi gọi tên tôi, vì lí do nào đó hai ánh mắt của cô gái đã nhìn tôi trừng trừng.
“Không lẽ, cậu chính là…..! Tên vô lại đang uy hiếp onee-sama ! Là vậy nhỉ !?”
“…..Hả ?”
“Không thể tha thứ…D, dù cậu có sử dụng thủ đoạn ti tiện như thế nào đi nữa ! Với tư cách là một onee-chan….Ưm ! Với tư cách là onee-chan của Harukaze-chan và Suzuka-chan ! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu vì đã bắt cóc 2 đứa em gái của tôi !”
“A, à…….ra cô bị bọn họ nhồi nhét như vậy à ?”
Thế này thì đúng là chịu thật.
“T, tôi không có bị nhồi nhét cái gì hết á !”
Không quan tâm đến lời phàn nàn của tôi. Ngay khi phun ra câu nói với vẻ bực bội, cô nàng maid dùng hai tay để đứng dậy. Và rồi không hiểu sao cô ấy lại nhìn tôi bằng đôi mắt đẫm lệ màu xanh chàm như thể muốn nói rằng “tất cả là tại ngươi”.
Song, sau vài giây cổ gật đầu phát “ừm” trông như đang tự khích lệ bản thân.
“Tôi không quan tâm về tên gọi kẻ thù của onee-sama, cơ mà tôi muốn nói vậy lắm nhưng…vì tôi là một hầu gái chính hiệu mà, vậy nên tôi sẽ cho phép cậu xưng tên. À, nhân tiện thì, ngay bây giờ tôi sẽ tặng cho cậu một mệnh lệnh, kiểu như nụ cười chẳng hạn.”
“Mệnh lệnh……..vậy thì cười đê”
“Vâng (Nico)____A ! Cậu bắt tôi làm cái gì thế hả, đồ vô lại ! Đồ vô nhân đạo, đồ chuyên chế ! Vì tôi là một người chị tuyệt vời, tốt bụng đối với em gái mình mà, vậy nên tôi sẽ không làm mấy việc mất hình tượng đó đâu !”
“Ếếếếếếếế !? Vừa nãy là lỗi của tôi sao !? Ếu phải chứ !?”
“Hơn nữa, ngay từ đầu Suzuka-chan cũng không phải loại người xấu miệng như vậy ! Tuy chưa được gặp em ấy nhưng tôi chắc chắn điều đó ! Thế nên cậu mau kiểm điểm lại mình đi ! Mau hối lỗi đi ! Xong rồi thì về nhà mà rèn giũa bản thân ! Cho đến khi được tôi chấp nhận thì, tôi cấm cậu đóng giả Suzuka-chan thêm lần nào nữa, desu !”
“Aa mô, nhỏ này phiền phức vãi luôn !?”
“Phiền phức cái gì hả____Kyaa !?”
Cô gái lên mặt với tôi và phát huy “thuộc tính chị gái” phiền phức vãi cả đái, tuy nhiên “thuộc tính cô gái vụng về” mới quay trở lại hay sao mà đột nhiên cổ mắc vào chân rồi cứ thể đổ nhào xuống.
“Óe !....Ây chà, chà”
Ngay lập tức, tôi dang tay ra đỡ lấy cơ thể của cô nàng maid hậu đậu ấy. Một sự ăn nhịp đến hoàn hảo, phần đuôi tóc mềm mại của cô ấy chạm vào vùng cổ tôi cảm giác hơi nhột nhột, còn hai cánh tay thì ôm chặt lấy lưng tôi. …Tuy không phải có ý đồ gì nhưng lúc này chúng tôi đang trong tư thế mặt sát mặt nhau.
Bất giác “mùi hương của con gái” đã xộc thẳng lên mũi.
Còn toàn thân tôi thì như bị cảm giác buồn ngứa tấn công, và rồi.
“Ư, ư ư…ĐỒ NGỐC. Đồ bì ổi……dừng lại đi…….onee-chan sẽ không thua đâu…..thế nên, thế nên hai đứa đừng lo…….không sao đâu……chị….sẽ…”
Trong khi thốt ra mầy lời nói mê sảng, cô gái bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
“…………”
Một quang cảnh chỉ có thể nói là cạn lời theo đúng nghĩa đen, chẳng thèm quan tâm đến nhỏ nữa, tôi thao tác trên thiết bị rồi khởi động chế độ
Ngay khi tiêu tốn 15% số pin, màn hình thiết bị của tôi đã thay đổi. Dòng tin nhắn bắt giữ thành công nổi lên trên vai của cô gái, sau đó nó xuất hiện thêm 1 dòng chú thích “Sự thay đổi phe không có hiệu lực khi đang trong thời gian hướng dẫn”
… Nếu đang trong thời gian triển game thì có lẽ tôi đã hoàn thành điều kiện rồi nhỉ.
“…….Hoàn thành luôn đi có phải tốt không.”
Điện não thần cơ số hiệu 1 (Bug number code original) – Cosmos.
Chỉ vừa mới gặp cô ấy, tôi đã cảm thấy có một thứ gì đó như luồng sóng xung kích chạy thẳng qua con tim mình vậy.
*
*
*<[Tarumi Yuunagi]______Điện não thần cơ số hiệu 2 “Suzuka”, số hiệu 5 “Harukaze”>
<[Hoshinomiya Orihime]______Điện não thần cơ số hiệu 1 “Cosmos”>