Cp Tui Đu Luôn Be

chương 15

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có lẽ bởi vì bị Trương Thụy Y quẩy thâu đêm làm phiền, cho nên cả đêm Tô Ly không ngủ ngon, trong mơ toàn là cảnh đấu CP, cuối cùng Trương Thụy Y ném ra mười tám bức ảnh thảm đỏ đôi của "Mật Dữu CP", giành được thắng lợi.

Ngủ đến nửa đêm Tô Ly lại phải nhận đợt công kích thứ hai, cơn cảm cúm muộn màng cuối cùng cũng nhớ đến cậu, mơ màng cảm thấy họng vừa khô vừa đau, vừa ho một tiếng Tô Ly bỗng tỉnh dậy, vội vã uống mấy viên thuốc cảm Trương Thụy Y chuẩn bị sẵn.

Chắc là do hiệu qủa thuốc tốt quá, tuy cơn cảm cúm được đè xuống, nhưng khi trời vừa sáng thì tác dụng phụ của thuốc cũng bắt đầu xuất hiện, lúc hóa trang đầu Tô Ly không trụ được thi thoảng lại gật một cái, Trương Thụy Y không dám để cậu uống thuốc nữa, chỉ có thể bảo cậu uống thêm nước và ngậm vài viên kẹo, đến khi vào phim trường cậu vẫn luôn ngồi trên ghế mà ngủ, mãi đến lúc nghe thấy nhân viên trường quay gọi cậu mới tỉnh lại.

Hôm nay Tô Ly cùng Trịnh Thị Dật đóng vai nữ chính Định Dương công chúa quay phim ở tổ A.

Nhị công tử Hứa Thăng nhà tể tướng háo sắc không sợ trời đất là một kẻ tầm thường vô dụng, đố kị anh trai Hứa Chương vì hắn ta trở thành phò mã của Trường Nhạc công chúa, nhất là sau khi gặp Định Dương công chúa tại buổi dạ yến có ác ý, chỉ cần làm thành chuyện gạo nấu thành cơm thì chắc chắn hoàng đế sẽ gả công chúa cho hắn.

Bởi vậy cho nên khi biết được Định Dương công chúa đã cải trang bỏ chốn khỏi cung điện, hắn liền phái Sở Lâm võ công cao cường đến bắt cóc công chúa, nhưng Sở Lâm không muốn nối giáo cho giặc, càng không muốn thấy người phụ nữ khác bị Hứa Thăng hãm hại giống như tỷ tỷ mình. Bèn nhân lúc tối trời dẫn thiếu tướng quân Đường Thư Trúc đến đó, giúp công chúa Định Dương còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thoát được một kiếp, còn Sở Lâm bởi vì hành sự bất thành mà khi trở về phục mệnh bị tàn nhẫn đánh cho tơi bời khói lửa.

Cảnh diễn này có rất nhiều diễn viên quần chúng, Tô Ly muốn theo sát Trịnh Thị Dật, nhưng cứ bị diễn viên quần chúng che mất ống kính máy quay mãi, trời lại còn nóng hơn nữa trang phục diễn cũng dày, ai cũng thấy hơi nóng nảy, cho nên khung cảnh cực kì hỗn loạn, quay mấy lần mới có một lần coi như tạm được, nhưng mà nhìn vẻ mặt của Lý Húc thì chắc y vẫn chưa hài lòng cho lắm, hẳn là còn phải quay lại mấy lần nữa mới đạt được.

Ngay khi ngừng diễn Trương Thụy Y liền đưa bình nước giữ nhiệt cho Tô Ly, bảo cậu nghỉ ngơi ngay lập tức, còn cầm cái quạt nhỏ giúp cậu hạ nhiệt.

"Sao rồi, vẫn còn khó chịu lắm hả?"

Trương Thụy Y hơi lo lắng, bình thường Tô Ly cũng không có bệnh gì, nhưng một khi đã bị cảm thì phải rất lâu mới khỏi.

Tô Ly lắc đầu: "Chỉ hơi buồn ngủ thôi, chắc là không bị cảm."

Bị bệnh mà còn làm việc sẽ ảnh hưởng đến trạng thái quay phim, vậy nên hơn ai hết Tô Ly không muốn mình bị bệnh, dĩ nhiên cũng sẽ không cố ý dấu bệnh.

Trịnh Thi Dật ngồi bên cạnh nghe được cuộc nói chuyện của họ, bèn bảo trợ lý lấy túi thuốc trong túi ra đưa cho Tô Ly.

"Vừa nãy tôi thấy giọng cậu hơi khàn, uống mấy viên thuốc này sẽ đỡ hơn đó."

Tô Ly hơi bất ngờ, sau khi cậu vào tổ phim cũng không thân với Trịnh Thi Dật lắm, vai diễn của hai người cũng có rất ít cơ hội được chung khung hình, cậu không nghĩ tới là Trịnh Thi Dật nhìn có bề ngoài có vẻ lạnh lùng, thế mà lại chủ động đưa thuốc cho mình.

"Cảm ơn."

Tô Ly hơi được sủng mà sợ nhận lấy, đang muốn nghiên cứu xem mỗi ngày nên uống mấy lần, nhưng đằng sau thuốc này chỉ toàn là mấy chữ xiêu vẹo, ngoại trừ dấu chấm câu thì chẳng hiểu chữ nào nữa.

Trịnh Thi Dật thấy Tô Ly đang ngơ ngác nhìn túi thuốc, mới tiện tay mở giúp cậu: "Mỗi ngày ba lần, một lần bốn viên, ngậm là được, mặc dù có hơi đắng nhưng hiệu quả thật sự rất tốt."

Vừa bỏ thuốc vào miệng, Tô Ly đã bị đắng đến nhíu cả mày.

Trịnh Thi Dật nhìn dáng vẻ ấy của Tô Ly liền nở nụ cười, cười xong mới nghiêm túc nhìn cậu: "Chuyện lần trước, tôi còn chưa có dịp cảm ơn cậu."

Tô Ly sửng sốt nửa ngày mới nhớ ra được chuyện Trịnh Thi Dật nói là chuyện blogger bịa đặt scandal của cô và Phó Mịch.

"Tôi cũng không giúp được gì mà."

Trịnh Thi Dật nghiêm mặt nói: "Đồng ý giải thích giúp cũng đã là rất thiện ý rồi, dù sao người bàng quan thêm mắm dặm muối thì nhiều, còn người đưa than ấm trong ngày tuyết rơi đã ít lại càng ít."

Xem ra chuyện lần trước cũng gây ra ảnh hưởng không nhỏ tới Trịnh Thi Dật, nếu không thì cô cũng không vì chuyện đã qua một tháng vẫn day dứt trong lòng.

"Vậy cái này..." Tô Ly cười lắc lắc thuốc trong tay: "Với tôi cũng xem như là đưa than trong ngày tuyết rơi rồi."

Hai người nhìn nhau cười, có những lời cảm ơn không cần nói quá rõ, nhưng ân tình thì lại luôn ghi nhớ trong lòng.

Những cảnh quay sau mặc dù không được thuận lợi cho lắm, thường là quay một lát rồi lại nghỉ một lát, nhưng Tô Ly và Trịnh Thi Dật lại bất ngờ thành bạn bè.

Hai người yên tĩnh ngồi một bên ghép lời thoại, nhưng mà cảnh này lời thoại của hai người khá ít, trước đó cũng đã học xong từ lâu rồi, vì vậy Tô Ly bị Trịnh Thi Dật kéo đi giúp đối thoại cảnh của Định Dương công chúa và Đường Thư Trúc, nghĩ đến trạng thái của Tô Ly, nên Trịnh Thi Dật bảo cậu không cần biểu cảm, chỉ cần đọc nhỏ giọng là được.

"Chị Dật, wechat của chị cứ kêu mãi kìa."

Trịnh Thi Dật lấy điện thoại từ chỗ trợ lý nhìn một cái, ngẳng đầu nói với cậu: "Đi mua hai cái kem đi."

"Được, tôi đi liền."

Trịnh Thi Dật cầm điện thoại rồi nói xin lỗi với Tô Ly: "Thông cảm nha, tôi nghe mấy tin nhắn thoại."

Tô Ly vô cùng biết điều, cúi đầu nhìn kịch bản, còn ngoan ngoãn bịt tai lại, thế hiện rằng mình nhất định sẽ không nghe lén.

Nhưng hình như mấy tin nhắn thoại này có hơi dài, Tô Ly xem xong một trang vẫn chưa thấy Trịnh Thi Dật gọi cậu, đang muốn lật sang trang tiếp theo thì nhìn thấy nhân viên đi đến.

"Chị Dật, đạo diễn Ly gọi chị qua đó một lát."

"À, được."

Bởi vì là đạo diễn gọi, nên nhất định không được chậm chễ.

Trịnh Thi Dật cuống quýt để điện thoại xuống rồi đi với nhân viên.

Nhìn chiếc điện thoại trên bàn chuẩn bị rơi, Tô Ly không kịp nghĩ gì đã giơ tay ra đỡ, may là không rơi xuống đất.

Tô Ly vừa mới thở phào một cái, liền hít vào một hơi lạnh.

Ngón tay không cẩn thận trượt vào màn hình, bức ảnh Phó Mịch xuất hiện trên màn hình điện thoại.

Nhìn bức ảnh đẹp đến mức quá thể, Tô Ly khựng lại mấy giây mới luống cuống tay chân đặt điện thoại lại trên bàn, tim đập thình thịch không ngừng, cậu cảm giác hình như hình vừa tìm ra được bí mật động trời gì rồi.

Tại sao Trịnh Thi Dật lại lưu hình của Phó Mịch? Còn là bức ảnh thảm đỏ của đêm hội thời trang ngày hôm qua nữa.

Tuy chỉ là lướt qua trong chốc lát, nhưng Tô Ly chắc chắn là cậu không nhìn nhầm, mà khuôn mặt của Phó Mịch, muốn nhận sai cũng khó, chưa kể tối qua lúc Trương Thụy Y khoe ảnh cặp đôi thảm đỏ của CP Mịch Văn cũng đem cả tạo hình này của Phó Mịch lắc qua lắc lại trước mặt cậu rất lâu, nói không ngoa thì e là Tô Ly đã đạt đến trình độ chỉ nhìn một vạt áo thôi cũng sẽ nhận ra được là bức ảnh nào.

Vậy tại sao Trịnh Thi Dật lại có ảnh của Phó Mịch nhỉ?

Là cô ấy tự lưu?

Hay là người khác gửi cho cô ấy?

Sự tò mò của Tô Ly sắp bật ra khỏi cuống họng, nhưng đạo đức và lý trí đã kìm chế được trí tưởng tượng của cậu, cậu cố gắng không nhìn vào màn hình điện thoại, nhưng suy nghĩ lại không thèm nghe lời mà chạy khắp nơi.

Tô Ly càng nghĩ càng cảm thấy hình như mình đã không may thăm dò được phốt gì rồi.

Không phải là ảnh cũ, không phải là ảnh trong phim, mà là bức ảnh thảm đỏ ngày hôm qua.

Điều này chứng mình Trịnh Thi Dật vẫn luôn theo dõi từng hoạt động của Phó Mịch, mới rời đoàn phim một ngày, đã vội vàng muốn tìm hiểu hoạt động của hắn, thậm chí còn lưu ảnh lại.

Đối với một cô gái lạnh lùng kín tiếng mà nói thì có lý do gì chứ?

Đương nhiên là vì yêu rồi!

Không không không, chỉ là một bức ảnh thôi, cũng chẳng thể chứng mình được điều gì.

Tô Ly lắc lắc đầu, để chính mình khôi phục bình tĩnh và tỉnh táo lại.

Nhưng nghĩ kĩ thì, Trịnh Thi Dật không chỉ có chuyện này là không bình thường.

Nếu suy đoán của cậu không sai, thì chuyện Trịnh Thi Dật bỏ tu dưỡng của diễn viên nữ để đi ăn đêm cùng bọn họ cũng không có gì khó hiểu, chỉ có thể là vì Phó Mịch. Cũng vì vậy mà cô mới khó chịu với Lâm Tiêu Văn như vậy trong buổi liên hoan đoàn phim, chắc là hiểu nhầm rằng Lâm Tiêu Văn đến làm khách mời của Phó Mịch vì có quan hệ bất thường nào đó với hắn nên mới ghen?

Nếu vậy thì nhìn bề ngoài Phó Mịch và Trịnh Thi Dật cũng khá xứng đôi đó.

Một người phong lưu, đẹp trai, nhiều tiền lại vui tính; một người thanh lịch, kín đáo, xinh đẹp lại quý phái, chỉ hơn kém nhau bốn tuổi, chiều cao cũng rất phù hợp, hai người đứng cạnh nhau, không cần biết là mặc cổ trang hay đồ hiện đại cũng đều có thể bù trừ qua lại cho nhau.

Tô Ly nhớ lại type phụ nữ mà hắn miêu tả hồi trước ------- da trắng, xinh đẹp, mắt to, lương thiện ----- đó không phải là Trịnh Thi Dật hay sao!

Nếu như Trịnh Thi Dật thật sự thích Phó Mịch, có khi nào bọn họ quay xong bộ phim này sẽ yêu nhau luôn không nhỉ!

Tô Ly vốn đã thành thạo việc đu CP vội vàng lấy điện thoại ra kiểm tra độ xứng đôi trong cung hoàng đạo của hai người.

Sinh nhật của Trịnh Thi Dật là ngày tháng , cung Bạch Dương, tài liệu của Phó Mịch thì không cần tìm, hồi trước đu CP Mịch Văn Tô Ly đã nhớ rõ rồi, tháng cung Bọ Cạp.

[Bọ Cạp suy nghĩ sâu sắc ngoài lạnh trong nóng, Bạch Dương ngây thơ, lãng mạn, liều lĩnh, bốc đồng, khái niệm tình yêu trái ngược nhau, bằng mặt nhưng không bằng lòng, cãi vã triền miên, định mệnh hai người không thể bên nhau được lâu dài, chỉ số phù hợp: , tương lai không mấy lạc quan.]

Thế mà chỉ được thôi sao?

Không có lấy một câu nào tốt đẹp cả?

Tô Ly tức đến quăng cả điện thoại, trong lòng lại tự an ủi mình hiều lần.

Hai người xứng đôi hay không cũng không chỉ dựa vào cung hoàng đạo, cái này phiến diện lắm, trên thế giới cũng không phải chỉ có mười hai kiểu người, không thể quơ đũa cả nắm, mà ở đời cũng chẳng có gì là tuyệt đối, mọi việc luôn có ngoại lệ.

CP cậu đu nhất định phải HE!

Giương buồm ra khơi thôi.

- --

"Đạo diễn Lý không hài lòng với cảnh này lắm, anh ấy nói đợi anh Nam về rồi quay lại một lần nữa." Trịnh Thi Dật quay về chuyển lời của Lý Húc.

Cảnh này có khá nhiều diễn viên quần chúng, mấy máy quay quay cùng một lúc, nếu như Đường Thư Trúc dùng người đóng thế thì e là đến khi hậu kỳ chỉnh sửa sẽ bị lộ.

Tô Ly đương nhiên không có ý kiến gì, gật đầu nói: "Được."

Trịnh Thi Dật thấy sắc mặt của Tô Ly không tốt, cứ tưởng cơ thể cậu không khỏe, vội vàng hỏi: "Sao vậy? Mệt lắm hả?"

Tô Ly lắc đầu: "Không sao."

Không phải cơ thể là không khỏe, mà là trái tim không khỏe.

Tô Ly buồn lắm, trai tài gái sắc trời sinh một cặp, sao lại chỉ có điểm xứng đôi thôi cơ chứ!

"Chúng ta tiếp tục thôi." Tô Ly lơ đễnh cầm cuốn kịch bản lên: "Ban nãy đọc đến đoạn nào rồi nhỉ?"

Trịnh Thi Dật cũng ngại bắt Tô Ly đang bệnh đối diễn với mình, lấy kem trợ lý mang về để vào tay Tô Ly.

"Cổ họng không thoải mái thì có thể ăn một ít, nhưng cũng đừng ăn nhiều quá, ăn cái này dễ mập lắm."

Tô Ly cứ nghĩ là Trịnh Thi Dật thấy nóng nên muốn ăn kem, không ngờ là Trịnh Thi Dật mua cho mình.

Tô Ly cảm động đến mức không khỏi suy nghĩ, người con gái này tốt thế không biết!

Tiếp xúc một lúc, cậu cảm thấy Trịnh Thi Dật thật sự không vô tình như vẻ bề ngoài, càng không xa cách với người khác như lời đồn, là một cô gái mắt to xinh đẹp lương thiện hiền lành, hoàn toàn phù hợp với tên Phó Mịch kén chọn kia, hắn không lý nào lại không thích được!

Tô Ly âm thầm cổ vũ cho Trịnh Thi Dật, kể cả là chỉ có điểm xứng đôi, thì cũng không ngăn cản được tình yêu này!

Bởi vì sau đó không có cảnh quay, nên Tô Ly muốn về nghỉ ngơi, mặc dù cơn cảm cúm không phát tác, nhưng đầu vẫn hơi choáng.

Tìm thấy Trương Thụy Y đang nghỉ ngơi bên cạnh, Tô Ly chậm hẳn một nhịp, đợi đến khi lên xe mới thấy có gì đó không đúng.

Trương Thụy Y hôm qua vẫn còn cực kỳ vui vẻ, như thể đang được sống trong không khí ngày tết thế mà giờ lại im lặng đến vậy, mọi thứ trên đời, khác thường kiểu gì cũng có biến.

"Sao vậy?" Tô Ly hỏi.

Trương Thụy Y buồn rầu cầm điện thoại: "CP của chị cãi nhau rồi."

Ai?

Phó Mịch với Lê Hựu Nam, cãi nhau?

Tô Ly bắt đầu bổ não ra một đống hình ảnh, hai soái ca to cao mặc tây trang tức giận trợn mắt nói mấy cậu thoại cãi nhau kinh điển của tình nhân "Em nghe tôi giải thích." "Tôi không nghe tôi không nghe" "Em đừng có kiếm chuyện nữa được không." "Anh thật vô lý.", còn nghĩ xem ai thắng ai thua, đến Tô Ly cũng thấy hết hồn vì mấy quả mìn của cậu.

Nhưng Tô Ly cũng hơi tò mò, quan hệ của Phó Mịch và Lê Hựu Nam vẫn luôn rất tốt, rốt cuộc tại sao hai người lại cãi nhau nhỉ?

Truyện Chữ Hay