Editor: Melodysoyani
Ban đêm, hai người ngồi xem lại vòng hai “Ai ăn sẽ làm vua.” ở trên sô pha, vừa lúc màn hình quay tới cảnh hoa đán A đang nhìn chằm chằm vào Cao Cẩn Trúc……
Ngôn Linh: “Khuôn mặt của anh đi đến chỗ nào cũng có thể trêu chọc người khác.” Nói xong còn thuận tay nhéo nhéo gương mặt của Cao Cẩn Trúc.
Cao Cẩn Trúc: “Cô ta thực phiền phức.”
Những lúc máy ghi hình của chương trình quay tới, thì lão yêu tinh thích diễn trò kia luôn làm những trò mờ ám với Cao Cẩn Trúc.
Ngôn Linh: “Anh đứng gần Kiều Ngọc thì sẽ an toàn hơn, em ấy sẽ bảo vệ cho anh.”
Bởi vì Kiều Ngọc đã nhìn ra chút tâm tư của hoa đán A, nên càng muốn giữ chặt sự nghiệp cp to lớn của mình hơn, càng không thể để loại yêu tinh thích diễn trò này phá hủy!
Cao Cẩn Trúc: “Ừm, chắc là vậy.”
Ngôn Linh:…………
Quả thật là cần phải vậy, bằng không chẳng phải những tiền bạc đã hao tổn trên người Kiều Ngọc đều uống phí hết rồi sao?
Trước kia lúc Kiều Ngọc còn học đại học, anh ta là một hỗn thế ma vương (ma vương hại đời), sau này lúc bị anh em (bạn bè xấu) phản bội, còn lạnh lùng đi qua nhờ bạn cùng phòng Cao Cẩn Trúc giúp anh ta một tay…..
Vì vậy anh ta mới nhìn rõ cuộc đời, sau đó lại đặt Cao Cẩn Trúc vào vị trí người anh em duy nhất (đơn phương cho rằng).
Nhớ năm đó Kiều Ngọc mới là sinh viên đại học năm nhất, nên dĩ nhiên người làm chị như Ngôn Linh cũng muốn giúp đỡ một chút.
Bởi vì từ nhỏ người này đã được nuông chiều quá mức, ba của anh ta còn bảo người sắp xếp cho hai người ở chỗ tốt nhất của kí túc xá trong trường đại học, không chỉ không có bảo vệ canh cửa, hơn nữa còn ngay cửa ở lầu một của kí túc xá, nên việc ra vào rất thuận tiện cho loại người lười bẩm sinh như Kiều Ngọc
Lúc Ngôn Linh dọn dẹp giúp Kiều Ngọc ở , nhìn thấy bạn cùng phòng của Kiều Ngọc kéo một cái vali cũ nhưng không hề bị bẩn, còn gánh một chiếc túi du lịch cỡ lớn đi vào.
Ngôn Linh vỗ vỗ tay nhỏ, cười cười chào bạn cùng phòng mới của Kiều Ngọc: “Chào cậu.”
Thuận tay chỉ vào Kiều Ngọc rồi nói với bạn cùng phòng mới: “Cậu ấy là bạn cùng phòng của cậu, tên là Kiều Ngọc, kiều là Tiểu Kiều trong mỹ nữ tam quốc, ngọc trong ngọc bội, tôi là chị họ của cậu ấy, bạn học, cậu tên là gì?”
Bạn cùng phòng còn chưa lên tiếng, Kiều Ngọc đang ngồi chơi di động bên mép giường đã không vui: “Cái gì mà Tiểu Kiều mỹ nữ chứ, em là đàn ông mà!”
Ngôn Linh:……Gương mặt còn bún ra sữa thì đừng nên nói những lời này nữa.
Ngôn Linh thấy sau khi bạn cùng phòng của Kiều Ngọc bị Kiều Ngọc ngắt lời thì không nói chuyện nữa, còn bắt đầu cô gắng sắp xếp đồ đạt, nên cho rằng học đệ nhỏ này tương đối thẹn thùng và hướng nội.
Vì thế cô lại mở miệng lần nữa: “Học đệ à đừng khẩn trương, tôi là học tỷ của các cậu, có vấn đề gì cứ trực tiếp tìm tôi, nếu không hai ta kết bạn WeChat trước được không?”
Chuyện kết bạn Wechat này, xác thực là ý muốn của Ngôn Linh.
Thứ nhất, tên Kiều Ngọc khốn kiếp này thường hay mất tích, thế nên bạn cùng phòng cũng có thể coi như một cơ sở ngầm, thứ hai, gần đây có một học tỷ còn thiếu một nam chính hotboy cho kịch bản của mình, lấy kinh nghiệm nhiều năm của mình, Ngôn Linh thấy vị học đệ này hoàn toàn hợp với vai đó…… Vì thế bắt đầu lôi kéo làm quen.
Nhưng vị học đệ này lại không giống như những gì cô suy nghĩ, chỉ giương mắt nhìn Ngôn Linh, mở miệng nói: “Không có WeChat.”
Ngôn Linh:…… Hay lắm, ý vị từ chối thực sự rất rõ ràng.
“Vậy số di động thì sao?” Ngôn Linh tiến thêm một bước, hỏi lần nữa.
“Không có.” Lần này càng từ chối…tàn nhẫn hơn.
Ngôn Linh: “…… Vậy, dù sao cũng có thể hỏi tên họ phải không?”
“Cao Cẩn Trúc.” Cao Cẩn Trúc thấy đã gần sắp xếp xong hết tất cả đồ đạt, vì thế cầm tài liệu đi đến phòng giáo viên báo danh.
Ngôn Linh:…………
Lần đầu tiên trong đời Kiều Ngọc nhìn thấy cảnh tượng Ngôn Linh ngây người, nhất thời cực kỳ vui vẻ, hận không thể lập tức có thể biến ra hai túi hạt dưa từ trong tay, liên tục cắn ăn.
Ngôn Linh: “Cao Cẩn Trúc? Nghe rất quen tai, em có ấn tượng gì không?”
Ngôn Linh quay đầu, vẻ mặt ngây ngô nhìn Kiều Ngọc đang ngồi ở trên giường, hỏi.
Kiều Ngọc lắc đầu, ngay sau đó dừng một chút, đầu hiện lên một luồng sáng, lập tức nhớ ra!
Kiều Ngọc: “Em biết cậu ta là ai rồi! Lúc kỳ nghỉ hè vừa mới bắt đầu cha đã nhắc tới cái tên này với em, em cảm thấy rất phiền toái mới chơi trò mất tích!”
Ngôn Linh:…… Cho nên, là ai?
Kiều Ngọc: “Hứ, còn không phải người đứng đầu năm nhất sao? Chị nhìn dáng vẻ cao ngạo của cậu ta đi, chảnh cái gì mà chảnh chứ!”
Ngôn Linh nghe xong cũng lập tức nhớ ra, đúng đúng đúng, hai ngày trước đã nhìn thấy cái tên này trên mặt báo của trường học, bởi vì gần như là đậu hết tất cả các khoa, lấy danh học sinh hạng nhất để vào trường chúng tôi học.
Thầy của chúng tôi còn lén ca ngợi khoa trương ở văn phòng, nói trường học vớt được một bảo vật, còn nói phải miễn toàn bộ học phí cho vị học sinh hạng nhất kia, hơn nữa phải khen tặng đầy đủ các loại học bổng, mới có thể đoạt được vị tôn đại thần này về.
Ngôn Linh nhớ lại quần áo mà Cao Cẩn Trúc mặc, nhớ lại giường đệm đơn sơ của anh, có vẻ như là gia cảnh có chút khó khăn.Thế nhưng vị học đệ này lại cực kỳ tinh tế!
Ngôn Linh gõ gõ đầu của Kiều Ngọc: “Trước hết em hãy lo nâng cao trình độ mình đi, nếu học kỳ này bị rớt lớp, chị sẽ nói vài chuyện xấu của em cho ba em nghe đó.”
Kiều Ngọc:………… Độc nhất là lòng dạ đàn bà!