"Sếp ơi, bên này nè!! Nhanh lên, nhanh lên!!"
"Kamizuru-san, tự nhiên em lấy đâu ra lắm năng lượng thế? Đợi anh tí nào."
“Lâu lắm rồi em mới đi bơi. Ở đây có biển nhân tạo, hồ thác nước, với nhiều trò lắm!”
"Em rành quá nhỉ, Kamizuru-san."
"Vì em quá háo hức để được đi chơi với anh nên em tìm hiểu hơi bị kỹ đó nha."
"Anh cũng rất háo hức được đi chơi với em, Kamizuru-san."
"…Sếp ơi, em có thể nhờ Sếp một việc không?"
"Được chứ, sao thế?"
"Chỉ hôm nay thôi, Sếp gọi em bằng tên được không? Meiri í. Được không ạ?"
"Anh gọi em vậy có hơi kỳ không?”
"Không kỳ đâu ạ. Em muốn Sếp gọi em như thế."
"Được thôi… Meiri-san. Thế này được chưa?"
"…Dạ!!"
"Em có chắc là không sao không đấy?"
"Em chỉ đang quá vui thôi. Hôm nay Sếp gọi tên em như thế suốt nha."
"Anh biết rồi. Nhưng Kamizuru-san… không, Meiri-san, nhưng có mỗi mình anh gọi em như vậy thì có hơi bất công không?"
"Dạ?"
"Em cũng thử gọi tên anh đi."
"Gọi Sếp… bằng tên thật sao…?"
"Hôm nay mình không có cửa hàng, nên thay đổi bầu không khí một chút cũng thú vị mà."
"…Gọi Sếp… bằng… tên thật…"
"Ái chà, hay em không biết tên anh?"
"Em biết mà!! Không sao đâu!! Để em cố…"
"Mời em."
"Shu…Shusui…san…"
"Anh đây, Meiri-san?"
"Hôm nay Sếp… ý em là, Shusui-san, có vẻ phấn khởi quá nhỉ?"
"Được một người tuyệt vời như em mời đi chơi, Meiri-san, làm sao mà không phấn khởi được chứ. Nếu em không thích, chúng ta có thể gọi nhau như thường."
"Em rất thích là đằng khác! Shusui-san, hôm nay mình quẩy hết mình nha."
"Cảm ơn em, Meiri-san. Hôm nay anh sẽ quẩy hết mình với em."