Quay phim ở bên ngoài, ăn ở đều không thể so với trong nhà, nhất là đại bộ phận địa điểm quay chụp của « Nhân viên công vụ Địa Phủ » đều ở những đoạn đường dân cư rất thưa thớt, lúc cơm hộp đưa tới nơi thì đều không quá nóng hổi, cũng chỉ đối phó cái ấm no, khẩu vị là khỏi cân nhắc.
Lý Tiểu Tiểu đã đến công ty giải trí Tiên Phàm hơn một năm, mỗi ngày được ông Táo nhồi ăn một ngày bữa chính cộng thêm ba bữa phụ thêm chút đồ ăn khuya, dưỡng khẩu vị cho điêu rồi. Đặc biệt là ông Táo vị thần tiên thuộc loại không gì không làm được ở cái lĩnh vực ăn uống này, cơm nước nấu vô cùng đơn giản cũng không thỏa mãn được ông, mấy thứ như kẹo, khoai tây, bánh ngọt, thạch hoa quả, que cay, thịt bò khô linh tinh mà Lý Tiểu Tiểu thích ăn kia cũng nhận thầu hết. Công ty giải trí Tiên Phàm quanh năm suốt tháng chẳng những đồ ăn là đỉnh cấp, còn có đủ loại đồ ăn vặt đa dạng cho mi ăn không hết, mấu chốt là hương vị tốt bỏ xa đồ bán bên ngoài mấy con phố.
Mặc dù có lúc ông Táo cũng sẽ vụng trộm đưa một ít đồ ngon cho Tiểu Tiểu khi người khác không nhìn thấy, nhưng tay nghề của ông Táo là ăn trăm lần không chán, ăn một miếng liền không nhịn được mà muốn miếng tiếp theo.
Đồ ngon của công ty giải trí Tiên Phàm trừ bỏ các loại mỹ thực mà tự tay ông Táo nấu nướng ra thì chính là hoa quả của Hoa Quả Sơn. Trăm ngàn năm qua Tôn Ngộ Không chuyển hết các hoa quả ngon lành ở trên trời rồi nhân gian đến Hoa Quả Sơn rồi, chỗ đó núi tốt nước lành phong cảnh tốt, mấu chốt là nó ở trong một chỗ kết giới, là chỗ mà phàm nhân căn bản không tới được, vẫn còn duy trì phong cảnh trời xanh mây trắng tốt đẹp nhất.
Tư vị của hoa quả của Hoa Quả Sơn người chưa từng ăn không tưởng tượng tới được, mấu chốt là chỗ kia cũng chẳng biết là khí hậu thế nào, tất cả hoa quả từ nam tới bắc, từ đông sang tây ở Hoa Quốc chỗ kia đều có, đáng giận nhất là còn có sầu riêng Lý Tiểu Tiểu thích ăn nhất, vừa ngọt vừa mềm còn ăn ngon hơn cả chỗ sản xuất sầu riêng vốn dĩ.
Lấy mỹ thực của ông Táo làm với hoa quả Hoa Quả Sơn sản xuất cộng lại với nhau, là dụ hoặc mà Lý Tiểu Tiểu không thể kháng cự.
Để cho Lý Tiểu Tiểu buồn bực là, cái dụ hoặc này thế mà ở trong tay Phạm Vô Cữu.
Cũng không biết ông Táo với Tôn Đại Thánh mở bếp nhỏ cho anh ấy khi nào, cho ảnh nhiều đồ ngon như vậy.
Thật khó khăn quay xong phần diễn của một ngày, đoàn phim kết thúc công việc về khách sạn, Lý Tiểu Tiểu lên xe, mông mới vừa ngồi chắc, ngay sau đó Phạm Vô Cữu liền ngồi cạnh người cô.
Lý Tiểu Tiểu yên lặng mà ngoảnh đầu về phía cửa sổ, nhìn trời đêm đen thui thùi lùi bên ngoài.
Phạm Vô Cữu chẳng cảm thấy xấu hổ chút nào, mười phần tự nhiên mà đáp lời: “Có phải tối nay có gameshow của Huyền tỷ không?”
Nghe thấy hai chữ Huyền tỷ, Lý Tiểu Tiểu móc di động ra xem thời gian: “Gameshow bắt đầu vào ’ sau, về khách sạn là vừa lúc có thể xem, tuyệt không chậm trễ.”
“Hồi nữa anh đi chỗ em tìm em cùng nhau xem.” Phạm Vô Cữu nhìn nhìn sang bên cạnh, hạ giọng nói cho Lý Tiểu Tiểu: “Chỗ anh có xiên que ông Táo làm, lúc xem TV lấy làm bữa khuya ăn.”
Cơm chiều đã ăn được tiếng rồi, nghe thấy hai từ ‘xiên que’, ‘bữa khuya’ này, Lý Tiểu Tiểu không tiền đồ mà nuốt nước miếng, quay đầu nhìn Phạm Vô Cữu: “Anh ngay cả xiên que cũng có?”
Phạm Vô Cữu: “Đặt ở trong bình còn nóng hôi hổi.”
Lý Tiểu Tiểu giấu mặt vào trong tay, thở một hơi thật dài, hôm nay cô đã thề mấy lần, nhưng mỗi lần đều chưa kiên trì được bao lâu đã thỏa hiệp ngay trước mặt mỹ thực. Chiếu xuống tiếp như vậy, ngọn lửa thầm mến nhỏ của cô chẳng những sẽ không bị bóp tắt, đổ lại càng có xu thế càng ngày càng mạnh.
Thật ra thì thèm ăn không cần thiết thế nào cũng phải ăn đồ của Phạm Vô Cữu, Lý Tiểu Tiểu lấy di động ra bùm bùm gửi một wechat cho ông Táo: “Ông ơi, cầu nhồi ăn! Con thèm, muốn ăn xiên que nóng hầm hập cay xè thơm ngào ngạt!”
Ông Táo thì trả lời thiệt rất nhanh, nhưng cự tuyệt cũng thật uyển chuyển: “Tiểu Tiểu à, gần nhất ông nhận một bộ phim truyền hình, là nam , phần diễn nặng lắm, không rảnh nấu cơm. Nếu con thèm thì tìm Phạm Vô Cữu, món ngon chỗ cậu ấy đủ con ăn tháng, cái gì cũng có.”
Trong lòng Lý Tiểu Tiểu rên một tiếng, lại ôm một tia hy vọng click wechat của Tôn Thắng: “Đại Thánh, hoa quả của Hoa Quả Sơn ý có thể cho tôi một ít chứ?”
So với ông Táo, Tôn Đại Thánh cự tuyệt dứt khoát lưu loát hơn, trực tiếp cho hai chữ ‘không có’ đã đuổi Lý Tiểu Tiểu rồi.
Lý Tiểu Tiểu bưng mặt nước mắt rưng rưng, lần đầu tiên hoài nghi địa vị của mình ở công ty, một cô chủ tốt lành nha, sao lại bị không muốn gặp như vậy chứ.
Phạm Vô Cữu nhìn bộ dáng cực kỳ tội nghiệp của Lý Tiểu Tiểu, lại tung ra một dụ hoặc vô cùng to lớn: “Chỗ anh còn có sầu riêng chín cây Đại Thánh cho, em muốn ăn chứ?”
Nghe thấy hai chữ sầu riêng, Lý Tiểu Tiểu thật sự không nhịn được mà tràn nước miếng, ánh mắt ướt sũng nhìn Phạm Vô Cữu, giống một con mèo con nhu cầu cấp bách chờ được cho ăn: “Muốn!”
“Ngoan!” Phạm Vô Cữu không nhịn được mà đưa tay sờ sờ tóc Lý Tiểu Tiểu, trên mặt lộ ra ôn nhu nhạt nhòa: “Buổi tối lúc xem gameshow cho em ăn.”
Lý Tiểu Tiểu cảm thấy mình đã không nghe thấy Phạm Vô Cữu nói gì nữa, tất cả lực chú ý đều bị cái sờ nhẹ nhàng vừa nãy kia mang đi mất, đầu óc trống rỗng.
Tau đậu, sờ đầu sát!
Quý thứ hai của «Nhân viên công vụ Địa Phủ» từ khi bắt đầu quay ngoại cảnh đã liền luôn chịu fan của bộ thứ nhất chú ý, ba năm hồi liền tới dưới weibo quan phương của đoàn phim quẹt thẻ hỏi tiến độ, có người thật sự là chờ tới khó chịu nên lại đi quét quý thứ nhất lần nữa, không chỉ tự mình xem còn amway cho bạn bè, bạn học, tỉ lệ click của quý thứ nhất lại nghênh đón một sóng phi thăng mới nữa.
Nhân viên công tác ngồi đằng trước lấy di động lại đây thương lượng với Lý Tiểu Tiểu và Phạm Vô Cữu: “Hồi nữa đoàn phim đăng một weibo, thả một vài trailer linh tinh……”
Phạm Vô Cữu không nói gì, mà là quay đầu nhìn Lý Tiểu Tiểu, lúc này Lý Tiểu Tiểu đã bị sờ đầu sát vừa nãy quấy cho tâm thần không ổn, căn bản liền không nghe rõ về sau nhân viên công tác nói cái gì, chỉ nghe thấy đằng trước nói là đăng trailer, liền tùy ý gật gật đầu, trong lòng còn đang lặp đi lặp lại cân nhắc ý tứ của động tác vừa nãy của Phạm Vô Cữu.
Sao anh ấy có thể đột nhiên làm động tác thân mật như vậy?
Nhân viên công tác cho rằng Lý Tiểu Tiểu mệt nhọc, ngại ngùng mà nói xin lỗi rồi trở lại trên vị trí, biên tập video ngắn đã cắt nối biên tập tốt rồi mà quay phim Thành Ninh gửi đến lại một chút, rồi liền lấy tiêu đề đoạn phim ngắn phấn khích của quý thứ «Nhân viên công vụ Địa Phủ» đăng lên mạng.
Rất nhanh, đám fan lướt weibo thấy được phúc lợi mà đoàn phim đăng, khẩn cấp mà click mở xem, kết quả, ánh mắt đầu tiên đã bị dộng thức ăn cho chó, chỉ thấy Phạm Vô Cữu ôn nhu mà nhìn Lý Tiểu Tiểu, trên mặt lộ ra mỉm cười hiếm thấy, nháy mắt đã làm đường máu của chúng fan thẳng tắp bay lên.
Dù sao cũng là web drama thần quái, vốn cho rằng chỉ là rải chút thức ăn cho chó trước lừa chó vào, sau đó chính là khúc phim kinh dị, kết quả không nghĩ tới cảnh kế tiếp thế mà là cảnh tượng hai người thâm tình ôm nhau, Phạm Vô Cữu một tay ôm Lý Tiểu Tiểu một tay vuốt ve mái tóc dài của cô, mà Lý Tiểu Tiểu thì giấu mặt ở trước ngực Phạm Vô Cữu, hai tay gắt gao mà ôm cổ anh.
Tuy thường thấy phân đoạn ôm ấp trong các bộ phim lớn, nhưng mà quen với tính cách thanh lãnh của Phạm Vô Cữu rồi, lại nhìn một màn này thì liền có loại cảm giác lòng ngứa ngáy khó nhịn, đám fan trước màn hình không kìm lòng được mà lộ ra nụ cười của dì.
Vốn cho rằng ôm chính là bộ phận ngọt nhất, không nghĩ tới cùng với bộ phận âm nhạc lên cao trào, Phạm Vô Cữu đem Lý Tiểu Tiểu đưa vào trong lòng, cúi đầu hôn xuống……
Đám fan kích động đến tay đều đặt ngoài miệng, mắt thấy sẽ thét chói tai thành tiếng, hình ảnh thế mà lại im bặt mà thôi vào lúc hai môi chạm nhau, làm tiếng thét chói tai của đám fan triệt để nghẹn trong cổ họng.
Nháy mắt, dưới video bị quẹt nát bởi bình luận:
“Đoàn phim hơi quá đáng á, đường máu tui đều lên rồi đây, bộ phận mấu chốt thế mà không có!”
“Tuy biết quý thứ có tiến triển tình cảm, nhưng mà không nghĩ tới thế mà lại ngọt như vậy!!!”
“Trời ơi, làm fan Phạm Vô Cữu lâu như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy một mặt nhu tình như vậy của ảnh.”
“Cảnh hôn của Phạm Vô Cữu với cô chủ nhỏ tui đây rất có thể, á á á, đột nhiên cảm thấy hai người bọn họ thật xứng!”
“Không nghĩ tới quét một cái trailer của phim thần quái thế mà có thể đụng tới CP.”
“ «Nhân viên công vụ Địa Phủ», mấy người có còn nhớ rõ mình là phim chiếu mạng linh dị không? Vì sao làm cho nó còn ngọt hơn phim thần tượng vậy?”
“Quá ngọt rồi quá ngọt rồi, bà dì không nhịn được mà nở nụ cười, bỗng nhiên cảm thấy Phạm Vô Cữu với Lý Tiểu Tiểu thật hợp á!”
“…………”
Bình luận một cái lại tiếp một cái, mọi người đều bị hai người này ngọt cho, không ít người còn thuận thế đụng CP. Cũng hổng biết là là lượt chuyển tiếp quá nhiều hay là có người mua hot search cho mà hashtag Phạm Vô Cữu-Lý Tiểu Tiểu hôn nồng nhiệt lên hot search.
Phim truyền hình mà Phạm Vô Cữu với Lý Tiểu Tiểu diễn trước đó đều đã từng chiếu trên TV, danh tiếng không tồi, chẳng những có một chút fan ma ma, mà rất nhiều người trẻ tuổi cũng đều biết đến hai người.
Đang lúc nhìn tới cái hot search này, rất nhiều người đều nghĩ là Lý Tiểu Tiểu với Phạm Vô Cữu yêu đương bị chụp, kết quả click vào coi một cái, thì ra là trailer của phim chiếu mạng, có người uể oải tắt đi tiếp tục lướt weibo, có người thì xem trailer xong cũng gia nhập vào thảo luận.
Trong phòng ở khách sạn, Phạm Vô Cữu lấy một tấm thảm xinh đẹp trải trên đất trước TV, Lý Tiểu Tiểu cởi dép ngồi xếp bằng trên đó, vặn vẹo trái phải cảm thấy rất thoải mái.
Phạm Vô Cữu mở TV chuyển đến gameshow Huyền Phinh tham gia, sau đó chuyển một cái bàn đến đằng trước Lý Tiểu Tiểu, tiện tay móc một cái, mang sang một bình xiên que nóng hôi hổi, hương vị cay rát tươi ngon lập tức tràn ngập cả phòng.
Lý Tiểu Tiểu khẩn cấp mà cầm lấy một xiên bỏ vào miệng, môi chạm phải ớt rồi liền biến đỏ rực, lại dính lấy mỡ, có vẻ đặc biệt bóng loáng.
Ánh mắt Phạm Vô Cữu dừng ở trên môi Lý Tiểu Tiểu, hơi hơi dừng một chút rồi dời tầm mắt đi, cúi đầu tiếp tục lục lọi trong túi ra, mang một phần đồ nướng cùng hai đĩa điểm tâm.
Lý Tiểu Tiểu nhìn đến mặt bàn lập tức phong phú, hơi xấu hổ mà hỏi: “Có thêm coca lạnh không?”
Phạm Vô Cữu lấy một cái bình sứ nhỏ tinh xảo từ trong túi to ra: “Có rượu hoa quế.”
Lý Tiểu Tiểu ngẫm lại cái tửu lượng uống một lần say một lần của mình, mười phần tự giác mà lắc lắc đầu: “Quên đi, tôi vẫn là không uống, nếu không lại uống say.”
Phạm Vô Cữu cũng chẳng biết lấy đâu ra hai ly rượu đặt trên bàn, mở bình sứ ra, một cỗ mùi thơm nồng đậm hương hoa quế tràn ngập cả phòng.
Tầm mắt Lý Tiểu Tiểu không nhịn được mà bay qua: “Thật thơm.”
“Ông Táo nói rượu hoa quế số độ thấp, đặc biệt ngon còn không say người.” Phạm Vô Cữu rót rượu hoa quế vào ly, trong chất lỏng sáng trong biến vàng còn có thể nhìn thấy một chút cánh hoa quế.
Phạm Vô Cữu bưng một ly lên uống một hớp: “Ừ, uống ngon, em nếm một ngụm xem.”
Lý Tiểu Tiểu tò mò mà bưng lên: “Rồi, vậy tôi liền nếm một ngụm.”
Rượu hoa quế ôn nhuận vào miệng, ngọt ngào mang theo mùi hương độc đáo của hoa quế, trượt vào yết hầu mát mát lành lạnh, ngọt ngào sang sảng đặc biệt ngon, hơn nữa, mấu chốt là một chút vị rượu cũng không có.
“Cái này hẳn là không có số độ gì.” Lý Tiểu Tiểu bất tri bất giác đã uống xong một ly, tự giác đưa ly qua: “Rót dùm tôi một ly đi.”
Bình sứ tuy không lớn, nhưng phỏng chừng cũng là một bảo bối, rượu hoa quế cuồn cuộn không ngừng mà được rót ra từ bên trong, nhưng trong bình lại chẳng cảm thấy thiếu chút nào.
Lý Tiểu Tiểu xem gameshow ăn xiên que, tất cả lực chú ý ở trên TV hết. Phạm Vô Cữu cũng không nói chuyện, bưng cái ly ở bên bồi Lý Tiểu Tiểu uống rượu một ly lại một ly.
Hơn một tiếng trôi qua, tất cả đồ ăn trên bàn bị ăn thất thất bát bát, hai người chẳng biết đã uống bao nhiêu ly rượu, chờ lúc Lý Tiểu Tiểu nấc cụt một cái, Phạm Vô Cữu liền biết Lý Tiểu Tiểu lại uống nhiều.
Quả nhiên, lúc Lý Tiểu Tiểu quay đầu lại thì đôi mắt ướt sũng, đôi má đỏ bừng, trên mặt còn treo nụ cười dị thường sáng lạn: “Rượu này uống ngon thật, lại cho chị đây một ly.”
Phạm Vô Cữu dở khóc dở cười mà lắc lắc đầu, tùy tay rút một tờ khăn ướt ra lau khuôn mặt dính dầu ớt của Lý Tiểu Tiểu cho sạch sẽ, lại đổi một tờ khăn ướt khác lau lấy từng ngón tay bóng nhẫy của Lý Tiểu Tiểu thay cô.
Lý Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn Phạm Vô Cữu lau tay cho mình, sau một lúc lâu thì ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra thần sắc ấm ức: “Phạm Vô Cữu, vì sao anh lại đối tốt với em như vậy?”
Phạm Vô Cữu ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại tiếp tục cúi đầu lau tay thay cô: “Nào có nhiều vì sao như vậy, anh không thể đối tốt với em sao?”
“Không thể!” Lý Tiểu Tiểu rút tay mình về, dùng sức quơ quơ đầu: “Anh tốt nhất là không nên đối với em quá tốt như vậy, hai chúng ta nên bảo trì khoảng cách.”
Phạm Vô Cữu thả khăn ướt trong tay ra, nghiêm túc mà nhìn cô: “Vì sao?”
“Cái này anh cũng không hiểu sao?” Lý Tiểu Tiểu đỡ lấy cái đầu có chút mê mê trầm trầm, cố gắng mà mở to hai mắt: “Bởi vì em sợ em yêu phải anh nha.”
Phạm Vô Cữu thở phào nhẹ nhõm một hơi, giơ tay lên vén tóc Lý Tiểu Tiểu ra sau tai, nhẹ nhàng mà hỏi: “Yêu anh không thể sao?”
“Không thể, em không thể có lỗi với Mạnh Bà.” Lý Tiểu Tiểu dùng sức lắc lắc tay, biểu tình trên mặt vô cùng nghiêm túc: “Phạm Vô Cữu, anh nhưng là đã ưng thuận lời thề muốn mãi ở bên nhau với Mạnh Bà bên Đá Tam Sinh rồi, anh không thể phản bội cô ấy! Em cũng không thể phản bội cô ấy! Cô ấy là một cô gái tốt!!!”
Nhìn biểu cảm đã nghiêm túc lại nghiêm túc của Lý Tiểu Tiểu, trong lòng Phạm Vô Cữu mềm nhũn, trong mắt chứa ôn nhu: “Phải, cô ấy là một cô gái tốt. Em yên tâm, anh sẽ không phản bội cô ấy.”
“Như vậy là được rồi!” Lý Tiểu Tiểu khen ngợi vỗ vỗ vai Phạm Vô Cữu, ngọng nghịu nói: “Anh tốt nhất là bảo trì một chút khoảng cách với em, đừng có lắc lư trước mặt em mỗi ngày hoài, đừng có đưa đồ ăn ngon cho em hoài. Giờ em đã có chút thích anh, em không thể thích nữa, em phải bóp chết ngọn lửa thầm mến nho nhỏ này sớm chút mới được, anh cứ xáp tới bên người em hoài, bảo chúng ta bóp tắt ngọn lửa nhỏ như nào?”
Nghe thấy hai chữ ‘thích’, trong lòng Phạm Vô Cữu run lên, thì ra động lòng với nhau không chỉ là chính mình, Tiểu Tiểu cũng có cảm giác y vậy.
: trong tiếng trung thì thích gồm hai chữ 喜欢.
Anh vươn tay cầm lấy tay Lý Tiểu Tiểu: “Vì sao phải bóp tắt? Em có thể tiếp tục thích anh.”
Men say của Lý Tiểu Tiểu dội lên, ý thức có chút mơ hồ: “Không thể… Thích… Mạnh Bà…”
Phạm Vô Cữu khẽ thở dài, đưa tay ôm lấy Lý Tiểu Tiểu: “Em có từng nghĩ tới em chính là Mạnh Bà hay không?”
Lý Tiểu Tiểu chôn trong lòng Phạm Vô Cữu không nói gì nửa ngày, Phạm Vô Cữu cảm thấy có chút không đúng, đỡ lấy bả vai Lý Tiểu Tiểu cúi đầu xuống nhìn một cái, thì ra người ta sớm đã ngủ mất.
Phạm Vô Cữu có chút bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, bế ngang Lý Tiểu Tiểu lên đi vào phòng, đặt cô trên giường, đắp chăn thay cô, chính mình thì lại cầm tấm thảm nằm trên sofa bên cạnh, thuận tay cầm lấy di động.
Lúc này bình luận về hai người ở trên mạng đã trên chục ngàn tin, Phạm Vô Cữu nhìn lướt qua, trên cơ bản là đụng CP hoặc là tán gẫu cốt truyện, cũng có một vài người nói hai người họ không xứng, trong đó có cái nhìn của một người là Lý Tiểu Tiểu là cô chủ, Phạm Vô Cữu chỉ là một nam nghệ sĩ bình thường của công ty giải trí Tiên Phàm, không xứng với Lý Tiểu Tiểu.
Khả khả ái ái giống như Lý Tiểu Tiểu hẳn là xứng với một nam tổng tài khí phách, ít nhất thì tài lực của hai người phải tương đương mới được.
Phạm Vô Cữu nhìn cái bình luận này rơi vào suy nghĩ sâu xa, làm tổng tài cũng không phải không thể được, tài lực tương đương thì hơi khó chút. Lúc anh đầu thai lần này chọn nhà một người tốt, lúc mới sinh đã liền đạt được một bút thừa kế lớn, tài sản trên sổ sách của công ty giải trí Tiên Phàm trước mắt còn chưa đủ số lẻ tài sản của anh, xem ra phải nắm chặt tốc độ tiêu tiền.
Phạm Vô Cữu lấy di động ra gọi một cuộc điện thoại: “Lấy tiền lời một năm nay ra làm công ích đi.”
Vài ngày sau, có một bạn trên mạng ở chỗ viện phúc lợi nhận được một khoản tiền quyên góp tuyệt bút của một nhân sĩ có ái tâm, chẵng những đổi mới phòng ốc cũ kỹ cho viện phúc lợi, còn nguyện ý gánh vác tiền chữa bệnh tiêu xài cho đứa nhỏ sinh bệnh trong viện phúc lợi, chỉ riêng phí dụng trị liệu cần có cho mình viện phúc lợi nhà bọn họ thôi đã tầm tầm - triệu, nghe nói cả nước có không ít cơ cấu phúc lợi đều nhận được quyên tặng của nhân sĩ ái tâm này, tổng cộng lại kim ngạch quyên tặng cao tới trên trăm triệu tệ.
Mà tên người quyên tặng rõ ràng là Phạm Vô Cữu.
Bạn trên mạng: “???”
Hình như tui phát hiện chuyện gì đó khó lường.