Ba người Chu Hạc Minh xuống lầu rồi thế này mới phát hiện ép buộc thời gian dài như vậy mà thời gian thật sự mới trôi qua có tiếng, nhưng đối với bọn họ mà nói là dài lâu gian nan cơ hồ là như một thế kỷ ấy, làm cho người ta mỏi mệt không chịu nổi.
Đối với Chu Hạc Minh từng gặp quỷ thì tâm tính được điều chỉnh rất nhanh, tuy xém chút bị ác quỷ cho một dao mất mạng, nhưng mà rốt cuộc là có bùa hộ mệnh bảo hộ, chẳng những hoàn toàn không bị thương, còn không làm ông chịu âm khí quấy nhiễu, trở về phòng uống một ly nước ấm xong thì nằm lên giường liền ngủ mất.
Nhưng người Thành Ninh với Trương Thiên Hải là lần đầu gặp quỷ, tam quan đều nát bét, nằm trên giường còn không nhịn được mà run.
Thành Ninh không nhịn được mà nói thầm: “Có phải quay phim ma dễ gặp quỷ không nhể? Năm trước lúc tôi hợp tác với Chu đạo ổng vẫn là người kiên định chủ nghĩa duy vật, đối với ngôn luận linh tinh về quỷ thần thì trước nay khinh thường nhìn lại một cái. Thế này mới bao lâu nha, Chu đạo gặp quỷ đều gặp quen rồi, thế mà có thể ngủ ngon như vậy!”
Trương Thiên Hải dùng chăn bọc chính mình y như cái kén tằm, run rẩy liên tục: “Tôi vốn rất thích viết câu chuyện loại hình thần quái, cơ mà sau khi trải qua loại chuyện này thì cảm giác không dám nhận kịch bản quý thứ nữa.”
Thành Ninh nức nở một tiếng: “Còn quý thứ hả, quý thứ này tôi đã bỏ gánh.”
“Như vậy không được à.” Trương Thiên Hải không nhịn được mà ngồi dậy: “Chúng ta chỉ sợ hãi không thôi không được nha, phải nghĩ cách, ví như nói nghĩ cách lấy được cái bùa hộ mệnh mà Tiểu Tiểu cho đạo diễn mượn kia.”
Thành Ninh đầy mặt mê mang: “Bùa hộ mệnh gì?”
“Lúc đó ông trốn trong ngăn tủ không nhìn thấy.” Nhắc tới chuyện này Trương Thiên Hải liền lên hứng thú: “Tôi nói với ông, kích thích lắm, lúc đó dao của con quỷ điên Tiểu Khải kia cũng đâm tới ngực đạo diễn rồi, nhưng trên người đạo diễn đột nhiên xuất hiện một vòng sáng chắn dao ở bên ngoài, Trần Danh Khải thấy thế thì giận tím mặt, đưa tay muốn xé cái vòng sáng kia, kết quả tay gã ngược lại là bị vòng sáng tổn thương. Về sau Lý Tiểu Tiểu tới đây, đá bay Trần Danh Khải rồi lấy một cái mặt dây chuyền ngọc từ trên cổ đạo diễn xuống, nói chính là cái bùa hộ mệnh này bảo vệ đạo diễn.”
Thành Ninh như vậy thì như có đăm chiêu: “Ông nói như vậy tôi đổ lại là nhớ tới một chuyện, giữa lúc quay phim hồi chiều, Lý Tiểu Tiểu đúng thật là cầm một cái mặt dây chuyền ngọc treo trên cổ đạo diễn, lúc đó đạo diễn cũng không để ý mà thuận tay nhét vào cổ áo, lúc đó tôi còn cân nhắc nói quan hệ của Lý Tiểu Tiểu với đạo diễn cũng thiệt tốt quá, không nghĩ tới thì ra cái mặt dây chuyền ngọc kia là đồ cứu mạng.”
“Đúng đúng đúng.” Trương Thiên Hải gật đầu liên tục: “Vừa nãy lúc ở lầu đạo diễn cũng không muốn trả lại cho Tiểu Tiểu, hỏi có thể cho ổng mượn đeo thêm một trận hay hông, Tiểu Tiểu nói chờ lúc nào ổng gặp quỷ lại cho ổng mượn.”
Thành Ninh nghe mà lòng ngứa ngáy khó nhịn: “Bùa hộ mệnh tốt như vậy xin chỗ nào vậy? Lý Tiểu Tiểu có nói hay không?”
“Có!” Trương Thiên Hải lập tức nói: “Lúc đó Tiểu Tiểu nói là Huyền tỷ của công ty cô ấy tự mình khắc, giờ công ty giải trí Tiên Phàm bao gồm cả ông bác quản lý cây xanh ở hoa viên cũng xuất đạo, tính hết cả công ty người duy nhất họ Huyền chính là Huyền Phinh.”
“Huyền Phinh?” Thành Ninh kích động đến bò dậy khỏi giường: “Ông nói là Huyền Phinh nữ nhân vật chính của 《Cuộc chiến thượng cổ》 sao? Cô diễn Cửu thiên Huyền Nữ kia!”
Trương Thiên Hải gật gật đầu: “Cổ đó!”
Thành Ninh vỗ đùi: “Đó là nữ thần của tui á, cô ấy diễn Cửu thiên Huyền Nữ rất táp rất đẹp! Nếu mà lúc nào đó có thể hợp tác với cổ một lần, đời này của tui chết cũng không tiếc!”
“Bớt ra vẻ háo sắc!” Trương Thiên Hải trợn trừng mắt: “Tui bây giờ là nói nghĩ cách gì để xin được bùa hộ mệnh từ chỗ Huyền Phinh nè.”
“Nếu mà có thể có được bùa hộ mệnh tự tay Huyền Phinh làm, tui cảm thấy cuộc đời tui đã lên tới đỉnh núi!” Thành Ninh bưng mặt lộ ra thần sắc hạnh phúc: “Không hổ là nữ thần của tui, ngay cả bùa hộ mệnh cũng biết làm, quả thật quá hoàn mỹ! Thiệt ra thì tui làm fan cổ rất sớm, trên một game show, nữ thần tui đã đẹp tựa như tiên nữ hạ phàm vậy, lúc đó tui liền ngây dại, bắt đầu từ một khắc kia, tất cả những thơ từ, chuyện xưa miêu tả vẻ mặt xinh đẹp của phái nữ đều có hóa thân, ấy chính là nữ thần của tui. Đợt trước 《Cuộc chiến thượng cổ》 có nữ thần tui diễn chính công chiếu, vừa lúc khi đó tui chưa vào đoàn phim, mỗi ngày tui xem lần, xem đầy đủ hơn hai chục ngày, nhưng mỗi lần xem đều rung động như lần đầu tiên vậy, sao nữ thần tui đẹp vậy chứ……”
Trương Thiên Hải hít sâu một hơi, xoay người nằm xuống nhắm hai mắt lại, chuẩn bị chờ Thành Ninh tỉnh táo lại rồi lại chuyện trò đề tài trọng tâm về bùa hộ mệnh, giờ để cho chính ổng cằn nhằn là xong.
Thành Ninh bưng mặt mắt đầu sao khen nữ thần xong, vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Trương Thiên Hải nằm trên giường đều sắp ngủ mất rồi, tức mà duỗi chân đạp ổng một phát: “Vừa nãy tui nói ông có nghe rồi chưa?”
“Nghe rồi.” Trương Thiên Hải trợn mắt có lệ một chút, nhanh chóng đưa lời chuyển tới trên chính sự: “Ông đã thích Huyền Phinh như vậy, vậy thì đối với chuyện của cô ấy nhất định là rõ như lòng bàn tay. Vậy tui hỏi ông, có cách nào có thể liên hệ với cổ hông, hỏi chuyện bùa hộ mệnh với cổ một chút?”
“Có phải ông bị dọa choáng váng rồi không?” Thành Ninh câm nín trợn trắng mắt: “Cái này còn cần nghĩ sao? Không phải đoàn phim của chúng ta có người có thể liên hệ với cô ấy sao! Ông quên Lý Tiểu Tiểu là lão tổng của công ty giải trí Tiên Phàm rồi hả!”
“Cái đầu óc này của tui!” Trương Thiên Hải vỗ trán: “Lúc đó, sau khi đạo diễn mượn bùa hộ mệnh mà bị cự thì tui liền tự động xem nhẹ Lý Tiểu Tiểu. Nhưng mà đạo diễn hỏi mượn bùa hộ mệnh với cô ấy cô ấy cũng không vừa ý, ta nhờ cổ hỏi Huyền Phinh xin bùa hộ mệnh có thể làm được sao?”
“Mượn với xin là hai việc khác nhau!” Thành Ninh phân tích đạo lý rõ ràng: “Bùa hộ mệnh của Tiểu Tiểu là của chính cô ấy, là cổ nhìn thấy đạo diễn không hay ho mới hảo tâm mà cho ổng mượn. Hai ta cũng không phải là mượn cái miếng của Tiểu Tiểu kia, là muốn nhờ cổ hỏi một chút xem có thể xin một miếng từ chỗ Huyền Phinh không, tui nghĩ nếu tìm Huyền Phinh thì Lý Tiểu Tiểu là dùng được nhất.”
Trương Thiên Hải gật gật đầu: “Rồi, vậy sáng mai dậy ta liền hỏi một chút.”
Hai người thương lượng thỏa đáng rồi thì trong lòng cũng kiên định, phảng phất như bùa hộ mệnh đã tới tay vậy, sợ hãi với hoảng sợ đều biến mất, ý buồn ngủ cũng lên, ngã trên giường liền ngủ mất.
Tối hôm qua gặp quỷ thì gặp quỷ, uống say thì uống say, sáng sớm xe chở diễn viên với nhân viên công tác của đoàn phim đều đến đây, những người này đều còn chưa dậy, làm cho mọi người đều buồn bực, chẳng lẽ là phong thủy tốt thích hợp để ngủ? Không thì sao lại ngủ ngon như vậy chứ!
Tuy sự kiện nháo quỷ làm cho đạo diễn, biên kịch, quay phim cộng thêm diễn viên chính đều rời giường chậm, nhưng cũng may quá trình quay chụp khá thuận lợi, tổng thể mà nói cũng không có chậm trễ tiến độ quá nhiều, sau khi quay phần bệnh viện bỏ hoang ở bệnh viện thêm ngày thì thuận lợi kết thúc.
Kế tiếp vốn là muốn quay chuyện về trường học, nhưng mà đoàn phim mới quay hai cái đơn nguyên đã liền gặp quỷ lần, đạo diễn Chu Hạc Minh tâm lực lao lực quá độ, tính thả câu chuyện đó trước chút, quay cảnh tình cảm trước.
Biên kịch Trương Thiên Hải nhìn thấy hình ảnh Phạm Vô Cữu bế công chúa Lý Tiểu Tiểu say rượu ngủ say thì thêm mấy phần linh cảm, trau chuốt cảnh tình cảm trong quý thứ hai của hai người càng thêm no đủ, ánh mắt trao đổi, nắm tay rồi ôm thậm chí cảnh hôn cũng phong phú tuốt một lần.
Lúc Trương Thiên Hải đưa kịch bản mới cho Lý Tiểu Tiểu, Phạm Vô Cữu thì cố ý gọi luôn Thành Ninh tới, nụ cười tươi quá mức khẩn trương cùng ánh mắt chờ mong của hai người vừa thấy liền biết có chuyện.
Lý Tiểu Tiểu bị ánh mắt của hai nhìn cho bất đắc dĩ, ngay cả kịch bản cũng không xem nổi nữa, trực tiếp sảng khoái hỏi: “Các ông rốt cuộc có chuyện gì?”
Trước lúc hai người đến đều thương lượng xong xuôi rồi, Thành Ninh vừa nói đến Huyền Phinh liền dễ kích động lạc đề, vụ này vẫn là để Trương Thiên Hải nói thì tương đối thỏa đáng.
Trương Thiên Hải biết tính cách Lý Tiểu Tiểu thích nhất là trực lai trực vãng, nên cũng không che giấu, trực tiếp sảng khoái hỏi: “Tiểu Tiểu, cái bùa hộ mệnh mà cô cho đạo diễn mượn hôm qua kia rất linh nghiệm, nghe nói là Huyền Phinh tự tay khắc, tôi với Thành Ninh cũng muốn xin một cái, không biết có được hay không?”
“Hai ông đều rất tinh mắt, biết bùa hộ mệnh Huyền tỷ nhà tôi khắc linh nghiệm. Có điều……” Lý Tiểu Tiểu nhìn hai người trước mắt: “Chuyện này tôi không làm chủ được, phải hỏi ý kiến Huyền tỷ, còn phải đánh tiếng với người đại diện Tiến Bảo nhà tôi.”
Không thể không nói, Lý Tiểu Tiểu làm việc chính là lưu loát, không đến nửa tiếng đã cho câu trả lời, bùa hộ mệnh thì có thể khắc đó, chỉ là giá không rẻ, trừ bỏ giá trị bản thân của ngọc ra, thì phí thủ công cũng chiếm một nửa kim ngạch.
Huyền Phinh chỉ lo chuyện khắc bùa hộ mệnh, giá tất nhiên là Tiến Bảo định.
Lý Tiểu Tiểu nói giá cả khá đắt đỏ, có điều Trương Thiên Hải vừa nghĩ đến công hiệu cường đại của bùa hộ mệnh tận mắt thấy tối đó, thì lập tức gật đầu đáp ứng rồi; Thành Ninh tất nhiên không cần phải nói, cho dù là chữ ký bình thường của nữ thần ổng cũng nguyện ý xài món tiền này mà mua, càng khỏi nói là bùa hộ mệnh nữ thần tự tay khắc.
Hai người không chút do dự mà đồng ý giá Lý Tiểu Tiểu ra, Trương Thiên Hải còn đặc biệt lương tâm mà gọi điện hỏi đạo diễn có muốn mua bùa hộ mệnh hay không. Chu Hạc Minh cũng gặp quỷ hai lần rồi, lần này lại mém chút mệnh táng tay quỷ, ông chẳng những muốn mua, còn muốn mua cái, một cái treo trên cổ, một cái treo trên lưng, tranh thủ phòng hộ độ không góc chết cho mình.
Mắt thấy trong nháy mắt đã có gần chục triệu thu nhập vào sổ, Lý Tiểu Tiểu cảm khái mười phần, thu nhập của nghề phụ huyền học của công ty đều sắp kiếm nhiều hơn so với quay phim, mấy người này cũng quá mê tín!
Huyền Phinh từ sau khi điện ảnh hot thì giá trị con người đã tăng gấp bội, không chỉ có hẹn đóng phim không ngừng, làm gương mặt đại diện với game show cũng nhận tới chùn tay, lịch trình mỗi ngày đều an bài tràn đầy, hận không thể mãi bận rộn từ giờ sáng tới rạng sáng. Cũng chỉ thần tiên có thể chịu cường độ này thôi đó, đổi lại một phàm nhân thì phỏng chừng sớm đã mệt ra bệnh rồi.
Nổi tiếng với kiếm tiền tuy quan trọng, nhưng đối với Huyền Phinh và Tiến Bảo mà nói thì xem kịch của Phạm Vô Cữu và Lý Tiểu Tiểu đóng cảnh tình cảm quan trọng hơn. Huyền Phinh làm thủy tổ coi bói, đối với tình huống quay chụp của đoàn phim « Nhân viên công vụ Địa Phủ » còn biết rõ ràng hơn cả đạo diễn, sớm đã dời trống ngày này ra, ngay cả bùa hộ mệnh cũng đã khắc sẵn trước rồi, chỉ chờ đến thăm hỏi công việc!
Bởi vì kịch bản có bộ phận cải biến, cho nên đạo diễn quay phần của diễn viên khác trước, cho Lý Tiểu Tiểu với Phạm Vô Cữu một ngày để cân nhắc chi tiết và học thuộc lời thoại, đối với hai người họ mà nói thì học thuộc lời thoại không phải là chuyện gì cả, đọc mấy lần liền thuộc làu, cảm xúc cùng biểu diễn thì hai người cần hạ công phu.
Lý Tiểu Tiểu nhìn cảnh diễn tình cảm bị gia tăng độ dài lớn mà thật bất đắc dĩ, nhưng mà đã làm diễn viên nhận phim sẽ chuyên nghiệp, huống hồ kịch bản này cũng không viết chỗ nào khác người. Chỉ là đối với Lý Tiểu Tiểu mà nói, quay mấy cảnh đó với diễn viên công ty của mình có chút xấu hổ, dựa theo cách nói thì chính là quá quen không hạ thủ được á!
Nhìn ánh mắt thâm thúy của Phạm Vô Cữu, Lý Tiểu Tiểu cảm thấy một cỗ cảm giác run rẩy xa lạ tuôn lên, làm cho cô không khỏi run cả người, đôi má cũng không tự chủ được mà đỏ lên.
Cái tay đặt ở trước ngực Phạm Vô Cữu của Lý Tiểu Tiểu không nhịn được mà cuộn mình, túm lấy vạt áo của anh ấy.