Cầm vẫn lâm vào trong vô hạn dằn vặt, luôn tự hỏi mình là ai, luôn tự hỏi tại sao anh phải chịu những thứ này. Nhưng giờ đây, trong đầu anh còn có thêm 1 câu hỏi, dọng nói đấy là ai. Không sai, dọng nói đấy như là ma âm vẫn quẩn quanh đầu anh. Dù bị dằn vặt khiến ăn quên đi liên tục nhưng mà dọng nói đó lại không biến mất. Nó khiến cho chút do dự, chút chấp niệm kéo anh lại trở nên càng dẻo dai khiến Cầm vẫn kiên trì được.
Nhưng cũng chỉ là trên bờ vực ngắc ngoải mà thôi. Anh vẫn có thể chết bất cứ lúc nào.
Tinh thần anh vẫn đang bị tàn phá đến cực hạn, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Có lẽ còn 1 hơi nhưng nếu tình trạng này cứ tiếp diễn thì dù sợi dây này có dai đến mức nào thì nó cũng đứt mà thôi.
Đúng lúc này, 1 vật thoát khỏi trữ vật giới chỉ, rơi xuống trước mặt Cầm. 1 chiếc hộp với hoa văn cổ xưa tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt thu hút sự chú ý của Cầm.
Cầm trân trối nhìn nó. Lúc trước, 1 cánh cửa xuất hiện nhưng anh không thèm quan tâm nhưng không biết sao, cái hộp này lại thu hút được sự chú ý của anh, khiến anh có thêm 1 tia lý trí. Cầm lết thân thể đau đớn cùng cực đến Cầm lên hộp, chiếc hộp tự động mở ra, bên trong chỉ có 1 tấm ảnh, 1 người con gái.
1 thân ảnh vừa quen thuộc nhưng lại vừa xa lạ với Cầm. Ánh mắt Cầm nhìn trân trối với hình ảnh này, Trong đầu anh, thân ảnh này từ từ xuất hiện và dọng nói vẫn lảng vảng trong đầu anh cũng hiển hiện. Và 2 thứ đó lại hòa hợp đến lạ thành 1 thân ảnh trong đầu anh. 1 vẻ mặt đây lo lắng đang nhìn về phía anh và cất tiếng nói.
Cầm khô khốc lên tiếng:
- Chu Tuyết.
1 câu nói như là chìa khóa mở ra chiếc hộp Pandora. Từng luồng ký ức tràn vào trong anh, từng thân ảnh xuất hiện gợi nên từng giai đoạn mà anh trải qua. Ánh mắt Cầm dần dần thanh minh trở lại, tinh thần vốn tan vỡ lại lần nữa khôi phục lại, niết bàn trọng sinh.
Cũng cùng lúc đó, đột nhiên 1 cơn đau ập đến khiến đầu óc Cầm như hôn mê. Lần này không phải là 1 loại hay vài loại trừng phạt mà tất cả những cách thức tra tấn mà anh đã từng trải qua đến đồng thời. Dường như nó muốn triệt để phá hủy tinh thần anh.
- AAAAAAAAAAAAA
Tiêng gào vang lên đầy đau đớn xé toang sự im lìm đến đáng sợ nơi đây. Nhưng trong tiếng gào thảm thiết này dường như có cái gì đó khang khác so với trước đây.……..
Trong màn đêm vô tận, 1 thân ảnh ngồi đó, yên lặng như đã chết.
Đột nhiên, hắn mở mắt, ánh mắt tràn đầy thâm thúy như biển sâu.
Người này còn ai khác ngoài Cầm.
Ạnh nhìn lên trên bầu trời vô tận và nói:
- Đã kết thúc rồi thì lộ diện đi. Ta cũng muốn biết được kẻ sau màn thật sự là ai.
Màn đêm xao động tạo thành 1 cơn lốc, 1 thân ảnh xuất hiện. Lại là 1 tiểu loli đầy cuồng dã, ánh mắt thích thú nhìn Cầm.
- Thật không nghĩ ngươi có thể vượt qua được thử thách của ta. Ta tạo ra luyện ngục này đã mấy vạn năm nhưng mà ngay thử thách đầu tiên đã không có ai qua được. Ngươi chính là người đầu tiên a. Dù trong quá trình này có chút trợ giúp nhưng không thể phủ định tâm trí kiên định của ngươi. Quả nhiên là 1 nhân tuyển tốt.
Dù tiểu loli trước mắt hết sức đáng yêu nhưng Cầm không vì thế mà lơ là cảnh giác, ngược lại, anh càng cảnh giác hơn.
- Ngươi là.
- Ngươi có thể gọi ta là ma đạo, thiên đạo của ma giới này.
Mắt Cầm có chút co rút lại. Không ngờ lại gặp boss cuối sau màn như thế này, thật không tưởng được.
Anh đề phòng nhìn tiểu loli trước mặt,tùy thời đều sẵn sàng chiến đấu.
Tiểu loli như hiểu anh nghĩ gì, cô nói:
- Không cần đề phòng, chúng ta cũng không phải là kẻ thù. Ngược lại thì ngươi có lẽ là hi vọng duy nhất của ta cũng như của cả tiên giới.
- Xin rửa tai lắng nghe.
- Ngươi biết vì sao lại có ma giới và tiên giới không.
Cầm gật đầu nói:
- Thời xưa không ai có thể lên đến thánh nhân. Lúc đó các chủ Thiên Cơ các tính ra ngươi có 1 mặt tối và hắn cho rằng chính mặt tối đó đã khiến cho thiên đạo không có hoàn chỉnh, vì thế mà không ai có thể thành thánh.
- Chính vì thế, bọn họ quyết định trảm thiên đạo nhưng không ngờ lại thành ra thế này.
Tiểu loli hừ lạnh nói:
- Ngươi tin điều này.
- Không hoàn toàn tin nhưng cũng thấy khá thuyết phục nên là không dị nghị gì.
- Vậy ngươi đã nghĩ đến vì sao đến thời tên này mới nhận ra thiên đạo có phần đen tối. vì sao hắn biết phần này sẽ cản trở người khác chứng đạo. Lại còn cả trận pháp có thể khốn trụ thiên đạo nữa. Ngươi nghĩ 1 trận pháp như thế muốn có là có ư.
- Ta cũng không có nghĩ sâu xa như vậy. Theo ngươi nói thì….trong này là cự đại âm mưu.
- Tất nhiên, tất cả những kẻ đó đều đã bị tính kế, may áo cưới cho người khác.
- Thế giới này không có ai thành thánh cơ bản là do thế giới này chưa đủ sức để chứa thánh nhân. Hay nói thẳng là cũng chẳng có ai có đủ khả năng thành thánh nhân. Nhưng luôn có những tên điên muốn nghịch thiên bằng con đường tà đạo. Kẻ đó có ý định dung hợp với ta để chứng đạo thành thánh. Nhưng chúng ta sao có thể để hắn hoàn thành. Hắn còn chưa đủ sức làm như vậy.
- Nhưng hắn dù sao cũng được gọi là cái thế thiên tài. Dù không thành công nhưng mà hắn lại gieo vào trong thiên đạo 1 hạt giống. Để tạo ra ta.Chính vì thế tên tiểu tử Thiên Cơ Các kia mới có thể nhìn ra khác thường.
- Cuộc chiến này sợ rằng có hắn sau lưng điều khiển với mục đích bắt ta. HẮn muốn đồng hóa ta, từ có có nhất định thân cận với thiên đạo rồi từ từ đồng hóa tỷ tỷ, trở thành chủ nhân của thế giới này.
- Nếu không phải cuối cùng tỷ tỷ liều chết mở 1 đường cho ta chạy thoát thì có lẽ thế giới hiện giờ đã không như thế này.
- Nhưng kẻ này tặc tâm không đổi. Hạt giống hắn gieo xuống quấy phá ta, khiến ta bị hắc hóa, chính vì thế tình trạng ma giới mới thành như ngày hôm nay. Không chỉ thế, dưới sự tác động của hắn khiến cho 2 nửa thế giới vốn tách ra giờ càng ngày càng gần, càng ngày càng xác nhập lại. Không muốn cùng chết thì nhất định cần 1 bên triệt để bị thôn phệ và tiêu vong.
- Ta không muốn như vậy nên hi vọng ngươi có thể trợ giúp ta ngăn điều kinh khủng này lại.
Cầm nghe xong không nhịn được hít hơi lạnh. Bí mật này quá kinh khủng rồi, không ngờ đằng sau việc 2 thế giới tách ta còn có huyền cơ như vậy.
Bống nhiên, anh thấy áp lực của mình nặng quá.