Từ khi huy động người tìm Nam Vũ thì bây giờ đã phút sau. Cuối cùng đàn em của Phong Thiên Kiệt đã tuy tìm được Nam Vũ. Không nghĩ ngợi gì Yến Nguyệt và Liên Kim Tử phóng như điên tới địa chỉ Phong Thiên Kiệt đưa. chiếc xe hơi dừng tại địa chỉ, Yến Nguyệt, Phong Thiên Kiệt, Lưu Mã Nhượng nhanh như cắt bước xuống trước trên tay trang bị súng, tiếp đó Liên Kim Tử, Hà Lam Thảo, Lệ Châu Hà, Trịnh Cúc Tử, Võ Hạ Như cầm theo khẩu súng bước tới. Vừa bước vào thì...
..........
..........
..........
..........
..........
Một cảnh tưởng khó tin xảy ra trước mắt Yến Nguyệt và mọi người. Có tổng cộng tên bắt cóc Nam Vũ bị đám đàn em của Phong Thiên Kiệt đứng phía sau sát họ.
Yến Nguyệt chầm chậm bước tại nơi Nam Vũ đang nằm tại đó. Có lẽ em ấy bị chuốc thuốc mê nên nằm bất tỉnh. Nhưng mắt Yến Nguyệt dần một đỏ lên. Sóng mũi cay cay ửng đỏ. Cô bước lại sau đó quỳ xuống ôm Nam Vũ. Nước mắt rơi xuống, chảy giọt lên mặt Nam Vũ. Cô dùng mọi hiểu biết của mình để tìm hơi thở của Nam Vũ nhưng đáng tiếc em ấy đã ngưng thở, cơ thể Nam Vũ lạnh cóng. Yến Nguyệt ngậm ngùi khóc không ra tiếng. Đến bây giờ cô vẫn chưa tin Nam Vũ đã chết. Cô nhắm mắt vài giây sau đó hét toáng lên. Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ và cảm thấy điếc tai vì tiếc hét của Yến Nguyệt quá lớn. Hành động này của Yến Nguyệt khiến cho mọi người biết tình hình của Nam Vũ hiện tại. Nước mắt tuôn xuống rất nhiều. Không ngần ngại Phong Thiên Kiệt bước tới ôm cô tay anh vòng qua cổ cô. Anh không biết nên nói gì để an ủi Yến Nguyệt chỉ biết ôm cô mong cô hiểu được lòng thành của anh. Được phút sau Yến Nguyệt buôn Nam Vũ đứng lên, cô bước lại những kẻ bắt cóc, tay cầm súng nâng lên phía họ bắn liên tục. Sau phút. tên đã ngã gục có kẻ ăn phát ngay đầu thậm chí có người bị viên đạn ghim thẳng vào đầu, tất cả đều ngã gục, khoảng cách cô đứng đối diện họ chỉ cm nên máu văng tung vào người cô. Cô liền nhếch môi cười như kẻ điên, cười như thể chưa được cười. Do điên đảo bắn chỉ có một tên bắn ngay bụng nên hắn ta cử động Yến Nguyệt định diệt tên này nhưng Liên Kim Tử chạy đến không cho Yến Nguyệt bắn hắn. Tay anh nắm cổ áo hắn quát lớn
- Ai chủ mưu
Hắn vừa thở hổn hển vừa trả lời
- Là nữ trong số...
Đùng
Chưa nói hết câu đạn cắm vào ngay mi tâm ( ở giữa hai mắt) của hắn. Liên Kim Tử nhìn hướng đạn bay tới biết ngay Yến Nguyệt. Anh không trách cô được vì trong phút cô đã giết tên nên chứng nghiện giết người bắt đầu ăn vào người cô. Phong Thiên Kiệt cũng biết được liền đánh sau người cô để cho cô ngủ để tránh cô giết hết tất cả mọi người ở đây