Và với bộ dạng không tình nguyện của Long Thiên Ân, Phiên Doanh Doanh thành công lôi hắn về hoàng cung. Hướng tới Túy Ly cung, nơi được sắp xếp tạm thời cho Bát công chúa Huyền Phong quốc, trùng hợp vô tình lại là tẩm cung cũ của Khê vương trước khi dọn ra ngoài phủ đệ. Tất nhiên chốn cũ nên hai người đi rất nhanh. Muốn đến Túy Ly cung phải đi qua Ngự Hoa viên. Vừa đến đó Long Thiên Ân bỗng thấy bóng dáng rất quen thuộc vừa mới nhìn thấy ngày hôm qua, trong vô thức thốt lên:
-Lại gặp ngươi.
Phiên Doanh Doanh đang cố đẩy Long Thiên Ân đi từ phía sau nên không được gì từ đằng trước. Nghe thấy hắn lên tiếng mới dừng lại nhìn. Trước mắt nàng là một thiếu nữ tuyệt đẹp hoàn hảo không tỳ vết, như thể đây là tạo vật do thần thánh tỷ mỉ tạo ra. Phiên Doanh Doanh lần đầu tiên thấy được ngoài Thanh Vân tỷ tỷ ra còn có người đẹp đến thế. Nàng không kìm được mà thất thần trong chốc lát. A...không được ngoài Thanh Vân tỷ tỷ ra chẳng ai tốt hơn cả, đẹp thì sao chứ, chưa chắc gì tính cách của người này đã tốt. Mà nghe Long Thiên Ân lên tiếng hình như là hắn biết người này.
-Ai vậy?
-Chẳng phải ngươi nói muốn tìm hiểu về Bát công chúa Huyền Phong quốc sao? Nàng chính là đại cung nữ bên cạnh công chúa đấy?
Tranh thủ lúc Phiên Doanh Doanh dừng lại Long Thiên Ân thoát khỏi ma trảo của nàng đằng sau lưng mình. Đồng thời cũng giới thiệu người trước mắt là ai.
Cung nữ? Phiên Doanh Doanh ngờ vực, cung nữ mà cũng đẹp như vậy sao? Nhưng nhìn ký y phục nàng mặc trên người đúng là cung trang. Lúc này người trước mặt đang chăm chú làm việc gì đó cạnh bụi hoa, vì hai người Phiên Doanh Doanh đang đứng cách đó khá xa nên cái người ở đằng kia vẫn không hề hay biết gì.
Nghĩ cái gì đó Phiên Doanh Doanh liền không hề do dự đi về phía người. Long Thiên Ân vừa thấy nàng vội lên tiếng:
-Nè! Ngươi đi đâu đó. Đây là hoàng cung, làm loạn bổn vương không chịu trách nhiệm đâu!
Lam Nguyệt lúc này đang ở Ngự Hoa viên tìm hiểu chút về hoa. Kiếp trước khi sức khoẻ bắt đầu kiệt quệ bác sĩ có nói nàng hãy thử làm trồng hoa cho thư thái, giảm căng thẳng. Vậy nên nàng đối với hoa tuy không đặc biệt yêu mến nhưng vẫn có chút tò mò. Khi tới đây nàng phát hiện đại lục này có rất nhiều loài hoa lạ mà nàng chưa thấy bao giờ. Đồng thời nhưng loại hoa phổ biến ở kiếp trước nàng tìm lại không có. Đôi khi may mắn nàng lại tìm được, có thể chúng chỉ có chút giống nhau nhưng có đôi khi lại chính là loại hoa nàng biết, chỉ là tên bị đổi khác đi thôi. Lúc này nàng đứng ở bụi hoa trông giống hoa hồng nhưng không biết vì lý do gì mà cánh hoa lại có thể đan xen rất nhiều màu vô cùng rỡ. Hôm qua lúc đi lạc Lam Nguyệt đã để ý tới nó, định chiều quay lại thì lại gặp chuyện với đệ đệ hoàng đế nên đành tời đến sáng hôm nay tới xem.
Hai người đang thì thầm ti nhỏ cách xa nàng nàng cũng biết. Phải nhớ rằng mọi giác quan của nàng đều nhạy hơn người thường. Chỉ là không thấy bọn họ có vẻ muốn tới đây nên nàng vẫn cứ mặc kệ. Nào ngờ một lát sau một thiếu nữ bước đến đên cạnh nàng lên tiếng:
-Ngươi là đại cung nữ của công chúa Huyền Phong quốc?
Phiên Doanh Doanh vừa tới gần nàng liền vô cùng thân thiết hỏi thăm. Đến nỗi người ngoài không biết còn tưởng bọn họ là tỷ muội khuê phòng. Khỏi nói Long Thiên Ân vừa đuổi kịp nàng thấy một màn thấy nổi da gà tới cỡ nào. Phiên Doanh Doanh được chiều chuộng vốn luôn ngạo mạn. Trừ mấy người Long Thiên Ân thân thiết với nhau ra nàng chẳng cho ai được sắc mặt tốt đệp. Tự nhiên hiền dịu vậy không phải có bệnh gì chứ?
Lam Nguyệt nhìn người vừa lên tiếng, một thiếu nữ khá xinh đẹp. Tuy nhìn nàng tỏ vẻ thân thiết nhưng nhìn kỹ ánh mắt nàng nhìn Lam Nguyệt vô cùng cao ngạo. Hừm! Chắc thân phận không tồi, đi cùng với vị Khê vương ngày hôm qua cũng có thể đoán được phần nào. Đứng dậy làm chút lễ một cách khiêm nhường
-Là tiểu nữ. Không biết tiểu thư đến tìm có chuyện gì không?
-À, ta có nghe Khê vương kể lại rằng đại cung nữ bên cạnh Huyền Phong quốc công chúa vô cùng thông minh lại hiểu lễ nghĩa. Tò mò nên bổn tiểu thư muốn tìm đến ngươi một lát.
Hả? Bổn vương có nói vậy sao? Long Thiên Ân có chút đen mặt nhìn Phiên Doanh Doanh ba hoa không chớp mắt. Lam Nguyệt đương nhiên không khó để biết nàng đang nói dối nhưng mặc kệ đi
-Đa tạ tiểu thư đã đánh giá cao!
-Đại nhân lại tới?
Long Thiên Ân lại gần Lam Nguyệt cũng hành lễ khách sáo một cái. Long Thiên Ân thấy nàng chào mình cũng chỉ gật đầu
-Ngươi là đại cung nữ sao lại không ở bên chủ tử của mình lại đến Ngự Hoa viên làm gì?_Phiên Doanh Doanh làm ra vẻ tò mò của hài tử hỏi
-Công chúa điện hạ tuy cơ thể có chút yếu đuối thường xuyên mệt mỏi. Bên cạnh ngài ngoài ta còn một người nữa tên tiểu Mai, nàng lo việc chăm sóc cho công chúa còn những quán xuyến ở cung điện là do ta. Vậy nên ta cũng không cần ở bên cạnh người nhiều, thấy Ngự Hoa viên quý quốc có nhiều loài hoa lạ nên muốn lấy một ít về bày biện.
-Ồ! Hoá ra như vậy!
Lam Nguyệt từ tốn đáp lại vô cùng lạnh nhạt. Tuy vậy kì lạ người ta nhìn không thấy vô lễ, lại cảm giác nàng như vậy vậy vô cùng nhã nhặn và cao ngạo. Phiên Doanh Doanh câu chuyện bịa ra của Lam Nguyệt cứ thầm gật đầu một cái làm ra vẻ suy nghĩ gì đó rất đăm chiêu. Nhưng nhanh chóng nàng lấy lại biểu tình thân thiết rồi tiếp tục nói với Lam Nguyệt
-Ngươi tên là gì?
-Lam nhi!
-Bổn tiểu thư tên Phiên Doanh Doanh, đại nữ nhi hoàng thương Phiên gia. Ngươi biết chứ?
-Tiểu nữ có nghe qua. Hân hạnh được diện kiến tiểu thư.
-Vậy Lam nhi này! Bổn tiểu thư với Khê vương muốn tới báo phỏng công chúa của ngươi được không?_Nói rồi chỉ sang Long Thiên Ân đang ở bên cạnh
Phiên Doanh Doanh tỏ vẻ nhún ngường khiến Lam Nguyệt có chút khó hiểu. Đưa mắt sang nhìn Khê vương thì có vẻ như hắn là bị lôi tới đây. Vị tiểu thư này là muốn gì ở nàng?
-Khê vương?