Huyền Tử Mặc vừa dứt lời Chu Tước, Bạch Hổ, Thanh Long và cả Huyền Vũ đều đau khổ vì sốc. Ai chẳng biết Thanh Long yêu tiền hơn mạng không cho hắn vào ngân khố kiểm tiền lúc nào cũng cảm thấy thiếu thốn. Chu Tước cuồng chế thuốc, Huyền Vũ ham mê chế tạo ám khí, cấm hai người này vào xưởng, nơi toàn bộ tâm huyết của cả hai đều ở trong khác gì tự sát, Bạch Hổ cuồng võ ghét văn ai cũng biết, bắt hắn đọc sách không khác nào tra tấn. Xem ra bọn họ vui mừng hơi sớm, cung chủ tâm trạng xấu không tốt bụng vậy đâu...
Ba ngày sau cung nhân Nguyệt Liên cung gấp rút hoàn tất chuẩn bị hành lý cho chuyến đi sứ của Bát công chúa. Xe ngựa vì để cho tiện nên Lam Nguyệt chọn chiếc nhỏ nhất, tuy nhiên nhỏ nhất với tiêu chuẩn hoàng cung cùng với sự lo lắng thái quá của hoàng đế chính là xe phải ít nhất ngựa kéo mới đi được, Bên trong phủ rất nhiều đệm, thậm chí còn trang bị cả tủ lẫn bàn trà, chưa nói đến hai xe hành lý đằng sau bao gồm đồ dùng lẫn lễ vật ghé thăm.
Ngoài một số cấm vệ quân của Huyền Phong quốc còn có sứ thần cùng lính của Long Thần quốc tham gia hộ tống. Lam Nguyệt đối với chuyện nay cũng chẳng quan tâm bởi nó đã là quy tắc rồi, có phản đối cũng không thay đổi. Đoàn người đi mất gần tuần cuối cùng cũng gần đến biên giới Long Thần quốc. Trong lúc dừng chân lại nghỉ sứ thần Long thần quốc có tới cỗ xe của Lam Nguyệt
-Công chúa điện hạ, ta tới báo cho người biết rằng đã gần tới biên giới Long Thần, đi thêm ngày nữa nhất định sẽ tới kinh thành.
-Vậy tốt rồi! Cảm tạ đại nhân đã báo!
-Công chúa không cần khách sáo. Là trách nhiệm của ta!
Trên đường Lam Nguyệt tranh thủ ngắm cảnh. Cảnh sắc nơi này đúng là tuyệt hảo, mới chỉ một phía rìa bên ngoài thôi nhưng Lam Nguyệt đã có thể chiêm ngưỡng núi non hùng vĩ, bao phủ một màu xanh mát đầy sức sống. Thật muốn thấy nhiều hơn cảnh sắc nơi đây. Nghe nói Long Thần quốc có sông Ngân Hà, nước hồ trong suốt phản chiếu ánh sáng mặt trời trở nên lấp lánh như pha lê, đặc biệt về đêm trông không khác gì dải ngân hà, còn có nhiều rừng trúc tuyệt đẹp, rừng đào nở quanh năm như tiên cảnh,.......Có lẽ nàng nên tranh thủ tới xem những nơi này, dù sao trên danh nghĩa nàng tới đây vì du ngoạn mà! Qủa nhiên đúng ngày sau khi qua được biên giới Lam Nguyệt đã đến được kinh thành của Long Thần quốc. Qua được cửa hoàng cung cũng nhẹ lòng hơn nhiều. Phải biết đi lại ở thời này khó khăn hơn hiện đại rất nhiều, lại còn có rủi ro như thời tiết hay thổ phỉ, sơn tặc,..... Đi đường có Trần Vũ bên cạnh nàng cũng thấy an tâm hơn.
Lúc Lam Nguyệt đến nơi hoàng đế Long thần đang bận lên triều nên không thể tiếp đón, vậy nên vẫn vị sứ thần ấy dẫn nàng trực tiếp đến Túy Ly cung. Nơi hoàng đế Long Thần sắp xếp để nàng nghỉ ngơi. Đường xa mệt mỏi nên vừa mới tới Lam Nguyệt chỉ muốn ngủ ngay. Hơn nưa tới nay hoàng đế có cho mở yến nghên đón nên nghỉ ngơi một chút sẽ tốt hơn. Rồi mặt cũng đã lặn sau đường chân trời, bóng tối bao phủ. Hoàng cung mở yến lên và cuối cùng Lam Nguyệt lần đầu tiên nhìn thấy hoàng đến Long Thần quốc – Long Thiên Hạo.
Hoàng cung Long Thần, Ngự thư phòng
-Khởi bẩm hoàng thượng, yến thần sắp bắt đầu rồi. Xin bệ hạ hãy chuẩn bị.
-Đã tới giờ rồi sao?
Từ long án đang chất một núi tấu chương bóng dáng nam nhân mặc hoàng bào xuất hiện. Tuy có vài nét mệt mỏi nhưng không thể nào che dấu dung mạo phi phàm của y. Một vẻ đẹp mạnh mẽ nhưng vẫn rất đỗi dịu dàng, thể hiện rõ khí chất của nam nhân đứng đầu thiên hạ. Và người này chính là hoàng đế của Long Thần quốc Long Thiên Hạo. Cung vụ chất đống giải quyết vẫn chưa xong nhưng đành phải gác lại. Bát công chúa của Huyền Phong quốc tới làm khách hắn không thể không gặp mặt một lần. Vốn khi nàng vào cung chuyện đầu tiên theo nghi lễ chính là yết kiến hoàng đế. Đáng tiếc Thiên Hạo vì đang bận thảo luận một số chuyện quan trọng với các đại thần nên đành để nàng về cung nghỉ ngơi trước. Đã lỡ gặp mặt một lần rồi không thể nào thêm lần nữa. Chính vì vậy hắn đành rời long ỷ để cung nhân bắt đầu sửa soạn cho mình.
-Thần Vũ công chúa từ lúc tới đã an bài tốt chưa?_Trong lúc chờ thay y phục Long Thiên Hạo hỏi
Người trả lời là Lục công công, tổng quản Nội vụ đồng thời thân tín của hoàng đế lên tiếng trả lời
-Khởi bẩm hoàng thượng, nô tài cùng Hữu bộ thượng thư cho người chuẩn bị tốt rồi ạ. Nhất định để Huyền Phong quốc công chúa có thể cảm thấy thoải mái
-Nhớ không được để nàng xảy ra chuyện. Tuy chỉ là công chúa nhưng địa vị của nàng ở Huyền Phong quốc không phải là nhỏ đâu!
-Nô tài đã rõ. Nghe nói vị công chúa này được dân chúng tôn sùng như thánh.
-Huyền Phong quốc như bây giờ không ít công sức của nàng ta. Không tôn lên như thánh thần mới là lạ. Hi vọng qua lần nàng ghé thăm này Long Thần có thể học hỏi chút gì đó, không thể mãi dậm chận tại chỗ như vậy được.
-Nô tài hiểu nỗi phiền muộn của hoàng thượng. Nhưng là chuyện cầu thân.....
-Đừng nhắc đến chuyện này nữa. Cứ nghĩ tới lại càng đau đầu
Thật ra Long Thiên Hạo một chút cũng không nhớ về việc cầu thân này. Tiên hoàng đã từng nhắc với hắn vài lần nhưng hắn đều cảm thấy không quan trọng vậy nên đều bỏ qua. Các lão thần không biết có phải cùng cùng suy nghĩ với hắn không mà cũng không nhắc tới chuyện đó nữa. Nào ngờ qua mấy năm Huyền Phong quốc trở nên lớn mạnh bất thường, nguyên do nhờ Bát công chúa. Vậy nên đang yên đang lành tất cả quần thần mỗi người một lời kêu hắn gửi lễ vật cầu thân sang. Ai cũng cho rằng nếu nàng chịu gả Long Thần cũng sẽ được như vậy.Tất cả vì mục đích chính trị chứ đâu dưng lại đi cầu hôn một người chưa từng gặp mặt làm gì. Nhưng thôi vậy người hiện giờ tuy đang ở đây cũng chưa phải nàng đã đồng ý. Cứ chờ một thời gian nữa xem sao vậy. Nếu nàng muốn gả thật thì cũng là điều tốt cho Long Thần.
Cung nhân cuối cùng cũng chuẩn bị xong cho Long Thiên Hạo. Hắn được hầu hạ tắm rửa qua rồi thay một thân thường phục. Nói là thường phục nhưng đồ của hoàng đế đâu thể tầm thường. Một cỗ khí chất tỏa ra khiến ai nấy cũng phải bất giác nảy sinh ý niệm tôn sùng. Lên long liễn tới đại điện nơi yến tiệc chuẩn bị bắt đầu.