-Đang nhớ ta sao?
Anh dựa mình vào cánh cửa khẽ mỉm cười.
-Đại huynh!!
Cô hét lên rồi nhanh như sóc lao tới ôm chặt lấy cổ anh.Mái tóc đỏ khẽ dụi vào cổ anh như một chú mèo con đang hướng chủ nhân làm nũng vậy.
-Nhớ ta tới vậy sao?
-Nhớ,nhớ muốn phát điên lên luôn rồi.
Cô chu mỏ phụng phịu nhìn cực yêu.Anh không nhịn được mà đưa tay dịu dàng xoa đầu cô.
-Hai người dám cho muội ra rìa sao?Đại huynh không thương muội nữa rồi.
-Haha,hai đứa ta đều thương hết.
Anh cười để nộ chiếc má núm đồng tiền ấm áp như nàn gió mùa xuân.Giờ phút này đảm bảo người con gái nào mà nhìn thấy anh đều tim đập rộn ràng,hai má ửng hồng hết luôn.Đến song Thiên còn sững sờ,chết đứng một lúc.
...
-Giờ tôi trả bài thi,anh chị xem kĩ đi rồi tôi gọi điểm.
Ông thầy dạy Toán giọng cao gần như lên quãng tám.Cái trán hói bóng loáng cũng bắt chiếc chủ nhân mà vênh lên gần như song song với trần nhà.
Cầm bài thi trên tay mặt đứa nào cũng hớn hở,cực kì tự hào về bản thân.
-Tôi chỉ gọi một lần duy nhất thôi vì vậy anh chị hãy nghe cho kĩ.Để tôi lặp lại lần hai thì trừ % số điểm đang có.Lần thứ ba thì trực tiếp xuống ngay lập tức.Đã rõ cả chưa.
-Rõ rồi ạ!
-Vũ Kim Anh _,
...
-Lâm Thùy Trang"_,
-Lâm Hoàng!
Lần thứ nhất không có tiếng trả lời.Ông thầy khẽ trau mày gọi lần hai.Vẫn không thấy trả lời.Ông tức giận ngẩng mặt gọi lần ba.
-Lâm Hoàng,cậu để tôi gọi tới ba lần mà không thèm trả lời hả?Được rồi,cậu trực tiếp nhận điểm cho tôi.
Ông thầy tức giận quát.
-Thầy giỏi thật,thế nào mà đoán ra em được điểm hay vậy.
Hắn thản nhiên vung vẩy tờ giấy thi được
điểm to đùng lên khiến cho ông thầy tức hộc máu,suýt chút nữa là tăng huyết áp lên luôn rồi,riêng đám tiểu quỷ thì bò lăn ra cười.
Tóm lại là song Thiên được .Bảo Hiếu thì cực kì may mắn hơn cả, được điểm bị trừ % thành , nhưng vẫn được thầy nghiến răng nghiến lợi chiếu cố làm tròn lên .Hải Anh tất nhiên nắm chức thủ khoa trong lớp rồi:, điểm.