Thứ gọi cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.Royce vẫn phải chết.
Lần này gã được Chris ra lệnh, nên không cố ý chọc vào Đế Thương Hoè nữa. Nhưng là một kẻ ăn chơi trác táng có quyền có thế, gã vẫn không dừng lại hoạt động hiếp đáp người khác thường ngày. Có một hôm trên phố, gã đã cưỡng bức một thiếu nữ xinh đẹp và yếu đuối như hoa.
Hiềm nỗi không may, thiếu nữ xinh đẹp này lại chính là nữ phụ số không trong Dị Thế Hoàng Đồ – Thiến Thiến.
Thiến Thiến là cháu gái ông quản gia già nhà Đế Thương, cũng coi như cô hầu gái bên cạnh Đế Thương Hoè, từ nhỏ đã lớn lên bên hắn, luôn sùng bái và không bao giờ bỏ rơi hắn. Sau khi nhân vật chính rời khỏi Đế quốc Ole ra ngoài thăng cấp vẫn dọn dẹp nhà cửa chờ hắn trở lại, cũng coi như vai nữ phụ thuộc tuýp “mẹ hiền vợ đảm + thanh mai trúc mã + hầu gái”, trời sinh chính là phe cánh trung thành của nhân vật chính. Tuy không phải là nhân vật cực kỳ xuất sắc khiến người khác yêu thích và say mê, nhưng về cơ bản hình mẫu con gái hoàn toàn phụ thuộc vào người nhà thế này bị ức hiếp trong truyện, rất nhiều độc giả nam giới cũng sẽ kêu gào ầm ĩ bảo tác giả trả thù.
Tuy Royce không biết thân phận của Thiến Thiến, nhưng trình độ đâm đầu vào chỗ chết như thế thì đúng là chẳng khác nào hành hạ người quản gia già. Vì thế Đế Thương Hoè có thù cũ từ trước vẫn dựa vào dược liệu mình chế, nhờ Tiểu Hắc chui vào trong phủ của Royce, cứu Thiến Thiến về, thuận tiện giết chết Royce.
Đinh Sênh hết sức kinh hãi. Chris bản gốc kinh hãi vì không biết kẻ thủ ác giết chết tay sai trung thành có quyền có thế của mình là ai. Bây giờ Đinh Sênh kinh hãi còn ác liệt hơn cả cốt truyện. Tuy cậu xuất hiện dẫn đến các tình tiết thay đổi, nhưng đích đến chung quy của mọi việc vẫn không hề cải biến.
Vì lẽ đó mà tâm thần cậu chẳng ổn yên, lại càng thêm kiên định với quyết tâm không từ hôn. Là một độc giả lão làng của tiểu thuyết nam giới, cậu tin rằng tuy cốt truyện mạnh mẽ, nhưng chắc chắn sẽ xảy ra theo trật tự. Chỉ cần cậu không thúc đẩy vấn đề then chốt của cốt truyện, thì tình tiết sau đó sẽ không xảy ra.
So với Royce thì cậu vẫn rất có ưu thế. Thúc đẩy Royce chết theo cốt truyện là cậu làm ác, thậm chí bây giờ có thể xem là tội ức hiếp người yếu đuối vô tội. Nhưng với Chris, điều quan trọng chỉ có một, chính là không từ hôn.
Cậu vẫn luôn nghĩ về chuyện này, lúc học ở thư viện cũng thể hiện rõ dáng vẻ như người mất hồn.
Đế Thương Hoè đang dạy cậu vẽ một pháp trận cấp bốn buông tay cậu ra, lùi về sau một bước, hỏi cậu: “Công chúa điện hạ, người sao vậy?”
Cho dù ở ngoài trường học, Đế Thương Hoè vẫn thể hiện sự cung kính hời hợt dành cho Chris, nhưng bản thân hắn cũng khó lòng phủ nhận từng chút ân cần trong lòng mình.
Như thế là sai, mày sẽ chỉ bị cô ấy chà đạp thảm hại hơn mà thôi. Hành động bây giờ của cô ấy, chẳng qua là có ý đồ khác. Mày cũng chỉ lợi dụng cô ấy để cha yên tâm dưỡng bệnh, không cần phải lo lắng cho hôn sự của mày là được rồi, đừng mong muốn gì khác… Trong lòng cảnh cáo bản thân như vậy, song Đế Thương Hoè vẫn cứ bất giác phá lệ hết lần này đến lần khác.
“Không sao.” Đinh Sênh lơ đễnh giây lát, vô thức trả lời chuyện mình vẫn luôn canh cánh trong lòng, “Royce chết rồi.”
Là hung thủ, dĩ nhiên Đế Thương Hoè biết chuyện này. Hắn cũng biết rõ gã công tử từng miệt mài gây khó dễ cho mình trong thời gian rất dài ở quá khứ này ôm tâm tư gì dành cho Chris.
Hắn giả vờ tỏ vẻ “Phải, tôi cũng nghe nói tới, có điều anh ta chết rồi tôi cũng chẳng hề lấy làm đáng tiếc” như thường, làm như thuận miệng hỏi: “Anh ta chết đả kích điện hạ nhiều lắm sao?”
“Tất nhiên.” Đinh Sênh ngay thẳng chẳng hề đề phòng, thật thà nói. Royce không thoát chết, vậy thì có thể cậu cũng không thoát khỏi số phận bị đóng băng dưới đáy hồ, ngày ngày lạnh giá đi vào cơ thể sống không bằng chết, tất nhiên là bị đả kích nhiều rồi.
Cậu lại như vẽ rắn thêm chân mà giải thích: “Dù sao anh ta ở bên cạnh ta nhiều năm như thế, bỗng nhiên chết oan, tất nhiên ta rất đau buồn.”
Đế Thương Hoè ghé gần cậu, giở một trang sách, lại lần nữa cầm bút, giữ tay Đinh Sênh, thản nhiên nói: “Hoá ra công chúa lại có tình có nghĩa như thế.”
Bàn tay Đinh Sênh đau nhói, ngoái đầu lại nhìn Đế Thương Hoè một cách lên án: “Đế Thương, anh dùng lực mạnh quá rồi.”
“Xin lỗi.” Đế Thương Hoè nói, thả lỏng tay Chris ra, cố gắng bình tĩnh nắn cậu vẽ pháp trận như ngày thường.
Đôi ngươi đen thẳm trầm xuống, hắn lấy làm may vì lúc đó đã giết chết Royce. Quả nhiên cho dù còn sống hay đã chết, gã đều là một kẻ chướng mắt, chỉ biết gây chuyện khiến người khác phải căm ghét.
Suy nghĩ tối tăm vụt qua rồi biến mất, Đế Thương Hoè hồi thần, trong lòng thoáng lạnh. Ánh mắt nặng nề nhìn vành tai và bờ má Chris trước mặt một cách chăm chú, đôi ngươi trong vắt, ngoan ngoãn cho mình dẫn tay cậu mà chẳng hề đề phòng, vẽ từng đường nét thần bí mà cổ xưa lên tờ giấy bằng da dê.
Hắn bần thần nhớ lại, khoảng thời gian này mình đã tốn bao nhiêu thời gian nghiên cứu phép thuật hệ Phong và hệ Băng, thậm chí bỏ mặc pháp trận hắc ám cổ xưa mà mình vô cùng say mê trước đây.
Hắn im lặng nhắm mắt.
Hắn cần phải cách vị công chúa điện hạ này xa một chút.
Kẻ vô dụng như mình sớm muộn gì cũng bị cô ấy bỏ rơi, mà mình bây giờ, vẫn chưa có năng lực để muốn gì làm nấy. Thành hay bại chỉ cần đi sai một bước. Thể hiện một phần ý muốn, sẽ có thể là vạn kiếp bất phục.
Thứ gọi cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Vì thái độ của Chris nên đám quý tộc thế gia ở Đế quốc Ole không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi lẽ gần đây hai người thường xuyên ở bên nhau, bọn chúng cũng chẳng dám đi trêu chọc Đế Thương Hoè nữa. Nhưng đám quý tộc vương công ở nước khác lại trắng trợn hơn hẳn.
Ví như hoàng tử Richard ở nước láng giềng Lai Đông. Thật ra hắn ta chẳng thật lòng thích Chris được bao nhiêu, nhưng đầu tiên, điều kiện bên ngoài của Chris dễ dàng khiến người khác nảy sinh thiện cảm, thứ hai là nếu hắn ta có quan hệ thông gia với Chris, sẽ mang đến cho Vương quốc Lai Đông rất nhiều chỗ tốt. Thực lực tổng thể của Vương quốc Lai Đông không bằng Đế quốc Ole, thực lực và thiên phú của vị hoàng tử Richard này lại không hề yếu kém, là một Võ pháp sư luyện đồng thời cả phép thuật lẫn võ thuật. Trong bản gốc hắn ta cũng là một nhân vật tốt thí bự, ở phần sau Chris vì yêu sinh hận cũng từng lợi dụng hắn ta để đối phó với Đế Thương Hoè, bị nhân vật chính tiêu diệt hết sức thảm khốc.
Nghe nói Chris bỗng dưng không muốn từ hôn nữa, còn hết sức thân thiết với đồ bỏ đi nhà Đế Thương khiến hắn ta suốt ruột. Hắn ta cũng quan sát đám “vệ tinh” xoay quanh Chris, tự mình phân tích thì cảm thấy bản thân có điều kiện tốt nhất, chắc chắn cuối cùng công chúa Chris sẽ chọn mình, vì thế từ lâu đã vô thức coi Chris thành vật sở hữu của mình. Trong bản gốc công chúa Chris kiêu căng cũng rất ghét loại thái độ này của hắn ta, vì thế chẳng qua chỉ thỉnh thoảng lợi dụng hắn ta mà thôi.
Không ngờ vị hôn phu mà trước đây hắn ta chưa từng để vào mắt lại bất chợt xông ra. Dù sao vị trí của người ta cũng là hợp lý và hợp pháp, đúng là cái tát vô hình đánh vào mặt Richard. Là người kế vị của một Vương quốc, Richard cảm thấy bị khiêu khích, vì thế phải tuyên chiến với Đế Thương Hoè, xem ai mới xứng là người của công chúa!
Đinh Sênh nghi đầu óc hắn ta có vấn đề lắm. Hôn ước của hai tụi tui thì liên quan gì đến nhà anh, cho dù anh thắng Đế Thương Hoè thì có tác dụng gì đâu chứ, tui đây nhất định không từ hôn!
Có điều Dị Thế Hoàng Đồ là một bộ sảng văn thăng cấp flop, đơn giản là “sướng” một cách không não. IQ của tốt thí trong truyện thường xuyên offline, ai ra khỏi cửa cũng không mang não, cậu cũng quen rồi.
Có điều Đinh Sênh vẫn vô thức căm ghét tất cả những kẻ muốn phá hỏng hôn ước của cậu, đề phòng họ cứ như đề phòng kẻ địch.
Vì thế khi Richard ước chiến với Đế Thương Hoè, Đinh Sênh xông ra ngoài đầu tiên, ưỡn ngực nói một cách lẫm liệt: “Vị hôn phu của ta chỉ là một người bình thường, hoàng tử điện hạ làm vậy có phần ức hiếp người khác, chi bằng để ta lĩnh giáo lợi hại của Võ pháp sư.” Thật ra sau khi cậu “xuyên” đến vẫn chưa chính thức so đấu với người khác, trong lòng cũng thấy lo ngại.
Quần chúng vây xem chỉ là vì nghe nói thái độ của công chúa Chris dành cho vị hôn phu vô dụng của mình bỗng dưng quay ngoắt, đây cũng là lần đầu tiên chứng kiến cô che chở cho Đế Thương Hoè nhường nào.
Đế Thương Hoè lại chậm rãi đi từ phía sau lên, bước tới trước người Chris, ngăn cả người cô phía sau mình, bình thản nói: “Không cần.”
Sau đó xoay người lẳng lặng nhìn Chris, nhỏ giọng bảo: “Tôi có thể đối phó với anh ta.”
Đinh Sênh tin diều này. Theo bản gốc giải thích, sau khi giết chết Royce, nhân vật chính đã vô tình đả động phong ấn. Chỉ có điều gần đây huyết mạch của nhân vật chính vẫn đang trong thời gian thức tỉnh, thay đổi mọi mặt chưa rõ rệt, mới không dễ dàng bị người khác phát hiện. Bất kể thế nào, một người mang theo hào quang nhân vật chính thăng cấp siêu cấp, người “cuối cùng sẽ trở thành vị thần tối cao”, “nghiền nát hư không sáng tạo kỷ nguyên mới” vân vân như Đế Thương Hoè, không phải là thứ mà người phàm như cậu có thể so sánh được.
Đinh Sênh thoải mái lùi sang một bên, nghĩ ngợi nói: “Nếu anh thắng, thì đi tham dự lễ duyệt binh ngày quốc khánh với ta.”
Ngày quốc khánh hằng năm, hoàng gia đều sẽ cử hành hoạt động chúc mừng long trọng, đồng thời cũng mời các quý tộc thế gia tham dự hoạt động duyệt binh. Chỉ là sau khi dòng họ Đế Thương xuống dốc, đã hơn mười năm không nằm trong danh sách được mời, đành phải ngóng xem từ xa cùng với nhóm quý tộc sa sút.
Phải từ chối. Mau từ chối cô ấy. Đế Thương Hoè không ngừng gào thét trong lòng. Nhìn từ bên ngoài, đôi ngươi màu đen sâu thẳm lại dậy sóng không hề sợ hãi, như giếng cổ vực sâu.
“Được.” Đế Thương Hoè nghe thấy mình trả lời như vậy. Hắn căm hận siết chặt nắm tay.
“Vậy một lời đã định.” Thiếu nữ tươi đẹp trước mắt hồn nhiên không hề hay biết sóng ngầm mãnh liệt trong lòng hắn, vẫn cười, vương miện pha lê màu tím cài trên tóc phát sáng lấp lánh.