Trang Sinh Hiểu Mộng lấy vải đã dệt xong ra, khán giả cũng đang thảo luận lát nữa nên nhuộm thành màu gì, hoặc may thành quần áo thế nào.
Lâm Minh Phong hoài nghi nhân sinh, cảm thấy có gì đó không đó Lâm Minh Phong nhìn thấy Trang Sinh Hiểu Mộng mang vải vóc trắng tinh ngâm trong thùng cỏ nát mà hắn cho là dùng để rưới lên thức ăn.“Vải cũng có thể ăn sao?” Lâm Minh Phong giật mình đến mức tinh thần hoảng hốt, lầm bà lầm bầm: "Cô ta lấy vải đó ở đâu ra? Cái máy dệt bằng gỗ kia hoạt động như thế nào? Cô ta sẽ làm quần áo ư?”Tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, cuối cùng Lâm Minh Phong cũng hiểu được ý định của Trang Sinh Hiểu Mộng.
Đống lá cây mục nát kia là dùng để nhuộm vải, chứ không phải làm đồ này đây, hắn mới biết mình đã thua trắng Trường Minh trăn trở suốt cả một đêm, lại nhìn thấy chị gái nhà hắn lên hot search.
Nhưng chẳng biết xui xẻo thế nào, phía trên hot search của Trang Sinh Hiểu Mộng lại có thêm cái tên của Lâm Minh Phong.“Cơm ngũ sắc sao? Cơm ngũ sắc hay là cơm ngũ cốc?” Hạ Trường Minh vừa nhìn tiêu đề “cơm ngũ sắc” thì bệnh nghề nghiệp đã phát khi nhấn vào xem, Lâm Minh Phong lý giải "Cơm ngũ sắc cổ truyền" chính là năm loại cơm nhuộm màu sắc, cách giải thích này suýt chút nữa đã khiến hắn cười Sinh Hiểu Mộng không nấu cơm, người ta đang nhuộm vải, vậy mà kẻ kia lại không nhận Trường Minh sốt ruột không chờ nổi mà vào phòng phát sóng trực tiếp của chị gái.
Nhìn thấy chị gái đang nhuộm vải, Hạ Trường Minh cảm thấy may mắn khi bản thân không bỏ từng sợi vải mềm mại được nhuộm thành những màu sắc khác nhau.
Có màu xanh nhạt thanh lịch, có màu xanh đậm đậm đà, có màu đỏ thẫm yêu dị, cũng có màu xám xanh kim rừng rậm nguy hiểm trập trùng, thiếu nữ mặc một bộ váy dài màu hồng nhạt, khuôn mặt xinh đẹp đơn thuần, cảnh đẹp người cũng đẹp khiến người ta không thể rời Trường Minh không kìm được chụp màn hình lại, lưu giữ số liệu đẹp đẽ như nghệ thuật kia.
Sau đó đăng lên tài khoản xã hội cá nhân của mình như bao người khác."Đậu má Hạ Tử, ngươi cũng đang theo dõi phát sóng trực tiếp của công chúa nhỏ sao?" Là bình luận do bạn học hắn để lại."Đúng vậy, không được sao?" Giọng điệu của bạn học này khiến Hạ Trường Minh không thoải mái, tựa như người như hắn không nên xem phát sóng trực tiếp của chị gái vậy.“Ngươi không nhớ lúc lão Lưu đề cử với ngươi, ngươi đã nói thế nào à?”Hạ Trường Minh nhíu mày suy nghĩ một lúc."Cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, đồ án tốt nghiệp của ta sẽ không có liên quan đến mấy người nổi tiếng trên mạng.” Hình như hắn mới nói ngày hôm học chế nhạo: "Ngươi chuẩn bị xong đồ án tốt nghiệp của ngươi chưa?”.