có chuyện gì?-cậu đang ngồi trước bàn máy tính nghe thấy có người bước vào thì cất tiếng hỏi
-em có việc cần nhờ.-cậu ba
-nói.-cậu vẫn lạnh lùng như vậy thậm chí còn không thèm quay lại nhìn cậu em trai
-anh có thể điều tra ra trong năm người có quả bom QTH ai là người đã sử dụng nó.-cậu đưa cho cậu hai tập hồ sơ về người giữ quả bom
-được.để đó đi.-cậu vẫn tiếp tục làm việc
-em đi trước.-cậu ba nói rồi bước khỏi ra phòng
cậu lặng lẽ nhìn về phía cửa mà không hề biểu lộ bất kì cảm xúc gì.
sáng hôm sau,
-cậu -tên quản lí của cậu bước vào cùng kết quả điều tra
-có kết quả rồi sao?-cậu ba đang nằm trên giường nhìn về phía khoảng không ngoaif cửa sổ cất tiếng hỏi
-dạ,trong người có quả bom thì chỉ có cô tư và cậu Trương Hoàng Quân là đã sử dụng nó.-tên quản lí
-cái gì?Lam Linh cũng đã sử dụng quả bom này rồi sao?-cậu sửng sốt đứng bật dậy
-dạ,cô tư cũng đã sử dụng rồi.-tên quản lí biến sắc khi thấy hành động của cậu
-có thể tìm hiểu thời gian mà họ sử dụng quả bom không?-cậu đã kiềm chê hơn một chút
-dạ không,vì cả hai người họ đền là chuyên gia công nghẹ nên việc tìm ra xem đã sử dụng hay chưa đã khó còn nếu muốn điêu tra ra thời gian họ sử dụng thì rõ ràng là không thể.-tên quản lí
-vậy có cách naò điều tra ra quả bom được sử dụng để kích nổ xe của chúng ta mấy hôm trước là bom của ai không?-cậu
-dạ,tôi nghĩ nếu cậu cố găng hết sức thì có thể.-tên quản lí hơi chần chừ
-vậy nhờ anh về nói với anh giúp tôi điều tra việc này.-cậu nói rồi ra hiệu cho tên quản lí ra ngoài
-xin phép cậu .-tên quản lí nói rồi ra khỏi phòng
sau một hồi suy nghĩ về những khả năng có thể xảy ra thì cậu quyết định sẽ đi hỏi thẳng cô tư về lí do sử dung quả bom
phòng cô tư,
-Lam Linh,em vẫn làm việc à?-cậu
-em còn chút việc chưa giải quyết xong.anh có việc gì à?-cô úp máy tính rồi đứng lên bước lại bàn uống trà ngồi xuống cugf cậu
-em đã sử dụng quả bom QTH sao?-cậu vào thẳng vấn
-phải.ko lẽ anh nghi ngờ em à hung thủ đứng đằng sau cái chết của cô ta sao?-cô tư
-anh không có ý đó chỉ là...-cậu hơi chần chừ
-chỉ là em là kẻ tình nghi số thôi chứ gì?-cô đứng lên tức giận bỏ đi
-anh không có ý đó.Lam Linh...-cậu cố gắng gọi với theo nhưng trong lòng cô lúc này chỉ toàn hận thù và sự tổn thương mà thôi
cô không ngờ cậu llaij có thể nghĩ cô là con người như vậy.thì ra bao lâu nay trong lòng cậu cô là con người như vậy sao.cô chỉ hận một nỗi không thể ngay lập tức đến băm nát xác của cô gái kia ra.người con gái đx khiến cho cô mất đi người anh trai-người cô yêu bao năm qua.hôm nay cô tự lai chiếc xe Audy R ản mới nhất và cũng là bản giới hạn ra khỏi biết thự với tốc độ của tử thần.cô chỉ lái xe đi trong vô thức vì hiện tai trong đầu cô chỉ nghĩ đến những lời mà cậu vừa nói.cô có cảm giác như trái tim mình đau thắt lại và dường như nó đã ngừng đập vài nhịp.trong vô thức cô lái xe đến biệt thự Triệu gia.cô dừng xe trước cổng biệt thự rồi rút điện thoại gọi cho Kiến Bình.
-anh nghe.-tiếng từ đầu dây bên kia vọng lại
-em đang ở trước cổng biệt thự Triệu gia.-cô đáp lại
-chờ anh một chút.anh sẽ ra đón em.-Kiến Bình nói xong thì vui mừng đến mức quên cả tắt máy mà vội vội vàng vàng chạy ra cổng đón cô