Minh Minh ngày một lớn hơn, nàng cuối cùng cũng đc tuổi. Nhìn thế nào cũng chỉ là một tiểu nhi bé nhỏ, nhưng trong đầu do đọc tiểu thuyết máu chó quá nhiều thành thử suy nghĩ càng ngày càng đen tối. Khi Gia Vũ dạy học, nàng luôn tìm cách ngồi vào trong lòng hắn, để hắn cầm tay nàng dạy viết chữ. Những lúc ngồi đó, nàng đều cục cựa cái mông nhỏ không yên. Gia Vũ bản tính lãnh đạm trời sinh, chỉ nhỏ giọng mắng mỏ:
– Công chúa, người nên ngồi yên luyện chữ.
Nhưng công chúa tinh nghịch nào có nghe lời, quay đầu nhỏ giọng:
– Tiểu Vũ, người cầm cái gì chọc vào mông ta vậy, cưng cứng khó chịu quá.
Tiểu Vũ da mặt mỏng, mặt đỏ gay, vội vàng đặt tiểu công chúa xuống, cúi gằm mặt:
– Không có gì cả, công chúa ngồi yên bên này đi.
– Nhưng người của ngươi rất ấm, ta muốn ngồi vào lòng cơ.
Mặt công chúa ngân ngấn nước, mũi phiếm hồng, Tiểu Vũ định mềm lòng thì thấy nụ cười nhếch mép nhẹ của công chúa (con sói lòi đuôi quá sớm haha), tâm hắn cứng lại:
– Không được, học hành phải ngồi đàng hoàng.
Nàng bắt đầu mếu máo:
– Tiểu Vũ xấu, không thương ta. Oa oa…
Thôi hai tay chịu trói với nàng, hắn nhấc tiểu công chúa lên, vỗ nhẹ nhàng vào lưng dỗ dành:
– Công chúa ngoan, Tiểu Vũ chỉ có người thôi, nàng phải ngồi ngoan ngoãn chịu không?
– Hức, hức… chịu.
Nàng vừa nấc vừa khóc ra vẻ rất oan ức, bàn tay bé nhỏ níu chặt hắn, trong đầu cười thầm: ” Lại lọt bẫy rồi”. Khổ thân thanh niên Gia Vũ, không chịu nổi trước ánh mắt cún con của nàng lại mềm lòng, nàng nhân cơ hội ấy bò lên người hắn, ngồi ngay ngắn tập viết chữ, nhưng cái mông lại vẫn ngọ nguậy không yên.
– Gia Vũ, có cái gì cứ đâm vào ta ấy, bỏ con dao găm của ngươi ra đi, khó chịu chết được.
Mặt chàng đỏ gay, dịch công chúa lên phía trước, cách một khoảng phải thốn, quắc mắt:
– Thần đã bỏ ra rồi, người học tiếp đi.
Minh Minh lại đẩy cái mông nho nhỏ về phía người chàng, cố dướn vươn lung dựa vào lung chàng, thỏ thẻ:
– Ngươi ngồi xa thế chả ấm tí nào.
Tiểu đệ đệ bị đụng chạm liên tục, hắn cảm thấy khá khó chịu. Phải nhớ là thanh niên Gia Vũ ngay từ thời điểm dậy thì đã vào cung với công chúa, suốt ngày hầu hạ không rời, xung quanh lại chả giao du với các cận vệ hộ vệ nào (vì chăm công chúa đã không còn thời gian rồi), nên những chuyện đàn ông chàng chả biết gì hết, cứ thấy tưng tức ở bụng dưới, nghĩ là buồn tè, hắn đặt công chúa ngay ngắn lại, đứng dậy xin phép đi cầu.
Thông thường chỉ khi mới ngủ dậy, buồn đi cầu hắn mới gặp phải tình trạng này, hôm nay giữa sáng đang yên đang lành tiểu đệ đệ cũng ngóc đầu dậy làm hắn xấu hổ không thôi. Xong xuôi vội vàng vào, thấy tiểu công chúa vẫn đang luyện tập viết chữ, hắn ngồi xuống bên cạnh chỉ bảo cho nàng, nàng đứng dậy, lại chui lọt thỏm vào lòng hắn, lúc đấy mới chịu yên lặng cầm bút.
Công chúa không yên lặng được lâu, cái mông đứng bật dậy, quay ra hắn hoạnh họe:
– Ngươi giấu cái gì, cho ta xem, đã bảo bỏ dao găm rồi mà cứ để thế.
Nói rồi nàng đặt tay vào giữa đũng quần hắn, tóm lấy tiểu đệ đệ. Gia Vũ giật nảy mình, chỉ thấy tương lai vụt xa những suy nghĩ của hắn, hắn gạt tay nàng:
– Cái này là của ta, không thể cho người được.
Minh Minh càng cáu, càng nháo:
– Cho ta, cho ta. Oa oa… Gia Vũ xấu, không cho ta khóc.
Hắn nín lặng trước nàng, gạt tay nàng ra:
– Cái này nhất định không cho được.
Minh Minh được thể càng khóc to hơn, lòng Tiểu Vũ luống cuống, hắn bế nàng lên, rút khăn tay chấm nước mắt cho nàng, nhỏ giọng thì thầm:
– Bao giờ công chúa lớn hơn nữa thì Tiểu Vũ cho công chúa nhé, công chúa đừng khóc nữa nhé, Tiểu Vũ sẽ đau lòng.
Nàng biết có người dỗ dành, nhất định phải cò kè mặc cả:
– Tiểu Vũ là của ta, hức… không được đi.. hức… phải cho ta hết.. hức…
– Được, được, là của người thôi, không đi đâu hết, người đuổi cũng không đi.
Nói rồi bế nàng lên, đong đưa dỗ dành nàng đi ăn trưa, lúc ấy Minh Minh mới chịu toét miệng cười (đó, âm mưu lấy được lời hứa của thanh niên nghiêm túc từ lúc tí tẹo tèo teo, gian xảo chưa?).
Hầy, thanh niên Gia Vũ da mặt quá mỏng, không thể nào vô sỉ như Minh Minh, cũng không thể nào để da mặt dày hơn da mông mà hành sự như nàng được, con cừu non đã lọt bẫy, sói ta lại cứ thích gặm nhấm dần dần. Cận vệ nuôi từ bé, nuôi để THỊT, hahaa.
Bonus thêm chi tiết, đêm đó lần đầu tiên chàng mơ thấy mộng xuân, cái cảm giác bàn tay bé nhỏ của tiểu công chúa tóm đệ đệ của chàng, dù chỉ thoáng qua nhưng cũng khiến chàng sục sôi trong lòng, cơn sóng tình lần đầu khiến chàng lạ lẫm, giống như ngọn núi lửa đang ngủ yên, chờ ngày bùng phát. Trong mơ nó bùng phát thật. Kết quả là sáng dậy thanh niên Gia Vũ thấy một đống keo dính lạnh toát ở quần, đành dấm dúi ôm chăn chiếu tiết khố đi giặt một vòng, chỉ sợ có người ngoài nhìn thấy.