Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ôm nàng ra phía sát bờ suối, chàng đặt nàng xuống chỗ tảng đá khô ráo, lôi quần áo khô và áo choàng ra bọc kín người nàng rồi bắt đầu dựng trại. Do chỉ người nên chàng chỉ gọn nhẹ mang theo cái lều con đủ người nằm ngủ, sau đó nhanh chóng đi tìm củi và bắt cá để nướng. Tranh thủ ướp cá xong xuôi xiên vào que, chàng mang quần áo ướt treo vắt ngang cành cây tranh thủ phơi cho khô, Minh Minh ngồi đấy, nhìn chàng bận rộn cả buổi, vừa sưởi vừa hít hà mùi cá. Con ngựa ăn no, phe phẩy cái đuôi đuổi mấy con dĩn trong rừng đang tranh thủ cắn nó. Gia Vũ ngồi xuống gần nàng, nhanh tay lật từng xiên cá, đợi chín rồi róc xương, đặt lên phiến lá rửa sạch rồi mới chịu để nàng chạm vào. Tiểu công chúa nào đó nghịch ngợm ăn no xong đợi chàng dọn dẹp lại thỏ thẻ:
- Chẳng mấy khi được đi xa cung điện, giữa thiên nhiên thế này phải tranh thủ ngắm sao.
Ai đó lưỡng lự:
- Nàng chơi cả ngày mệt rồi, tranh thủ nghỉ ngơi để lấy sức.
Tiểu quỷ nào đó vừa vùi sát vào người chàng, vừa nũng nịu:
- Ta không mệt, chàng ôm ta là được.
Mỡ treo miệng mèo ahihi, thanh niên kia nào có kìm lòng được trước cám dỗ, đành gục mặt:
- Vậy nàng chờ ta dọn dẹp.