Tuy nói địa điểm quay gameshow là trên một hòn đảo nghỉ dưỡng, nhưng nhóm người bọn họ cũng không phải thực sự tới để du lịch hưởng thụ, làm việc kiếm tiền mới là mục tiêu hàng đầu, cho nên dù ở giữa có chút khúc chiết, các khách mời cũng không thể oán trách gì.
Để thuận tiện cho việc quay chụp, tổ tiết mục đã an bài cho mọi người một chiếc xe buýt.
Đặt tạm camera ở lối đi nhỏ, xác định địa điểm ghi hình, người quay phim mới có thể nghỉ ngơi chốc lát. Vác theo một khối nặng sáu bảy ký chạy khắp nơi không phải là việc thoải mái gì cho cam.
Ngồi ở chính giữa hàng phía trước là vợ chồng Chung Trường Chinh, Mục Lưu Phương mỉm cười đưa qua một chai nước: “Vất vả vất vả, con trai tôi cũng thích nhiếp ảnh, nhấc chân chạy loạn khắp nơi đây.”
Người quay phim ngại ngùng nhận nước, một hơi uống hết nửa chai: “Cái nghề này thật sự khó làm, vô luận là khuân vác nặng đến chết để lấy tiền lương, hay là đi ra ngoài chụp ảnh nghệ thuật, đều không dễ gì kiếm ra tiền.”
Nhàn thoại vài câu, đạo diễn liền lên xe: “Các thầy, đợi một lát nữa chúng ta sẽ lập tức bắt đầu phát sóng trực tiếp. Tôi nói như vậy cũng có chút mặt dày, nhưng mong mọi người tuyên truyền một chút với fan club của mình, cống hiến một ít rating. Đều là vì kiếm cơm, mọi người phối hợp một chút nhé.”
Mấy vị khách mời cũng không có dị nghị, từng người đều gửi tin nhắn liên hệ với trưởng fan club, tổ chức phát động các fan.
Ở hàng ghế thứ hai bên trái là vợ chồng Sở Hàn, phía bên phải là cặp tình nhân Văn Nhân Ba Ba, hai anh em họ Chu ngồi ở hàng cuối cùng. Thời điểm Chu Ngẫu Phiến liên hệ cho Na Na và Lữ Hồng Cảnh, Chu Viêm cũng đột nhiên nhận được tin nhắn của Lữ Hồng Cảnh.
Lữ Hồng Cảnh: “Viêm ca, anh cũng ở hiện trường ghi hình sao?”
Chu Viêm: “Đúng vậy, có việc?”
Lữ Hồng Cảnh: “Quả thật là có chút chuyện, lần trước sau khi em trở về có đăng hai tấm ảnh chụp chung của chúng ta vào trong nhóm yêu thích quyền anh. Thực xin lỗi, em thực sự đã dùng hết sức lực Hồng Hoang, nhưng vẫn không khống chế được ngón tay mình.【Băm tay thỉnh tội.jpg】”
Chu Viêm cong cong khóe miệng: “Không sao, tôi cũng đâu phải người dễ bị nhận ra.”
Lữ Hồng Cảnh: “Nhưng mấy người huynh đệ của em, đỏ mắt hệt như con thỏ ấy, bóp cổ uy hiếp em, nhất định phải mời được anh đến câu lạc bộ ngồi một chút, dù có phải ra tiền cũng không tiếc.”
Chu Viêm thực sự đã bị sự nhiệt tình của những người này làm cho kinh ngạc, trong phút chốc trong lòng liền mềm mại đi một ít.
“Không cần ra tiền, chỉ cần tôi có thời gian thì nhất định sẽ đến.”
Lữ Hồng Cảnh: “Viêm ca, anh thật là sủng fan!【Ôm đầu khóc rống.jpg】”
Chu Viêm khó hiểu: “Sủng fan?”
Lữ Hồng Cảnh: “A, quên nói cho anh, em ở trong nhóm nói đến việc anh đang ở trong nước, bọn họ liền tự động thành lập fan club của anh, hiện tại nhân số đại khái đã vượt quá trăm ngàn rồi. Lần này anh tham gia chương trình, em cũng thông báo cho nhóm fan rồi, sáng sớm nay bọn họ đã tụ tập ở trước màn hình máy tính, chỉ chờ được chiêm ngưỡng tôn dung của ngài.”
Chu Viêm: “……”
Mới ba bốn ngày đã có trăm ngàn fan? Có phải quá khoa trương rồi không, y cũng đâu phải minh tinh đang nổi. Lúc y còn đánh quyền ở Mỹ, tuy đã từng quay quảng cáo, tham gia chương trình phỏng vấn, nhưng cũng không có quần thể fan cố định.
Y thành danh quá sớm, ngã xuống cũng quá nhanh, như sao băng chợt lóe rồi vụt qua.
Lữ Hồng Cảnh: “Viêm ca, em có một yêu cầu quá đáng.【Ruồi bọ xoa tay.jpg】”
Chu Viêm: “Cái gì?”
Lữ Hồng Cảnh: “Em có thể tự đề cử mình, xin làm quản lý fan của anh không? Chính là trưởng fan club đó!【Quỳ lạy.jpg】”
Tuy rằng hiện tại đúng là do anh ta làm quản lý nhóm fan, nhưng dù sao cũng chưa được chính chủ trao quyền. Nếu được Chu Viêm chính miệng đáp ứng, vậy thì mình chính là danh chính ngôn thuận trở thành đại phòng…… Ặc, sao tự nhiên thấy sau gáy lạnh lạnh.
Chu Viêm còn chưa trả lời, Chu Ngẫu Phiến ở bên cạnh đã bật cười. Cậu và anh trai ngồi sát cạnh nhau, Chu Viêm lại không hề đề phòng cậu, chỉ cần nghiêng đầu sang là có thể xem rõ rành mạch.
Cậu gửi tin nhắn cho Lữ Hồng Cảnh: “Tôi thấy cả rồi, anh cái tên phản đồ một lòng hầu hai chủ.【 Ma Vương mỉm cười.jpg】”
Lữ Hồng Cảnh: “……” Kẻ mang ý đồ một chân đạp hai thuyền, tao ngộ hiện trường lật thuyền lừng lẫy.
Lữ Hồng Cảnh cắn răng, không tiếc bất cứ giá nào: “Văn của cậu tuy rất hay, nhóm fan cũng không tồi, nhưng vì Viêm ca, tôi đều có thể từ bỏ!【Một lòng hướng về Viêm ca.jpg】”
Chu Ngẫu Phiến: “Ca, anh cạy góc tường nhà em.”
Chu Viêm bất đắc dĩ: “Anh cự tuyệt cậu ta vậy?”
Chu Ngẫu Phiến: “Cũng không cần đâu, công việc của anh ta cũng không phải quá quan trọng, thay thế anh quản lý fan một chút cũng được. Em lại tìm trưởng fan club khác.”
Cậu cầm qua di động của Chu Viêm, gõ gõ chữ: “Cũng được, về sau liền nhờ cậu quản lý nhóm fan của tôi. Yêu cầu kinh phí hoạt động thì cứ báo cho tôi một tiếng.”
Lữ Hồng Cảnh không biết đầu bên kia điện thoại đã bị người khác thế chỗ, nhanh chóng bày tỏ lòng trung thành: “Viêm ca yên tâm, em khẳng định sẽ xử lý ổn thỏa mọi việc. Không cần ngài phải tiêu tiền, ngài phải tiêu tiền thì còn cần đến trưởng fan club em đây làm gì! Tiểu đệ em cái khác không có, nhưng tiền thì không thiếu!【Hào quang đầy mình.jpg】”
Chu Ngẫu Phiến chậc chậc hai tiếng, rải tiền đều là đại gia, đừng nói ngàn, lấy bối cảnh của Lữ Hồng Cảnh, đập một triệu để tiểu thuyết gia trên mạng viết văn theo yêu cầu của mình còn có thể nữa là, bao nhiêu người xua như xua vịt.
Chu Ngẫu Phiến trở lại di động của mình, tinh phân đóng hai vai: “Anh muốn đi ăn máng khác cũng nên chờ đến lúc ghi hình lần này kết thúc chứ, nếu không tôi lập tức phải chạy đi đâu để tìm trưởng fan club đây.”
Lữ Hồng Cảnh: “Chuyện này tôi đương nhiên hiểu rõ, ngày mai tôi sẽ đề cử cho cậu hai fan trung thành trong nhóm, bọn người kia từ lâu đã muốn đá tôi xuống để thượng vị rồi!”
Chu Ngẫu Phiến gửi qua một icon mỉm cười hài lòng.
Xe buýt đi hơn một giờ mới tới đích đến, đó là một khách sạn nghỉ dưỡng trang hoàng xa xỉ. Nhóm khách mời ngồi ở chỗ tiếp khách, giống như người nông thôn lần đầu lên thành phố, tác thưởng danh tác của tổ tiết mục không thôi.
Mã Tiểu Lộ đứng trên sàn nhà sáng bóng, làm mặt quỷ hô to: “Ba Ba, gạch này sạch sẽ đến độ có thể soi gương được, loại khách sạn ở cấp bậc này ở một đêm ít nhất cũng phải hai ba ngàn, anh đột nhiên cảm thấy bản thân thật cao cấp!”
Dù biết đó là vì hiệu quả chương trình, nhưng Văn Nhân Ba Ba vẫn cảm thấy bạn trai biểu diễn quá lố, ghét bỏ mà né xa xa màn kịch làm xấu mặt gây tổn hại nhan sắc này.
Đạo diễn tiến đến nói: “Chúng ta sắp sửa bắt đầu phát sóng trực tiếp, mọi người chuẩn bị một chút nhé. Thời gian phát sóng trực tiếp là một giờ, nội dung trọng điểm là trò chơi cướp phòng.”
Chung Trường Chinh và vợ hai mặt nhìn nhau: “Cướp phòng là như thế nào?”
Chu Ngẫu Phiến vừa nghe liền biết, hai vị lão nhân này ngày thường không thường xuyên xem gameshow, cho nên không hiểu kịch bản trong đó: “Bốn tổ gia đình chúng ta sợ là không thể toàn bộ đều được ở khách sạn, tổ nào thất bại trong trò chơi sẽ tiếp nhận trừng phạt.”
Giống như để làm bằng chứng cho lời nói của Chu Ngẫu Phiến, tổ tiết mục đã dựng sẵn một cái lều trại dã ngoại, đạo diễn bổ sung: “Có ít nhất một trong số các đội tối nay sẽ phải ngủ trong lều.”
Chung Trường Chinh lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Chuyên viên trang điểm đến sửa sang lại dung nhan cho các khách mời, sau đó phát sóng trực tiếp liền chính thức bắt đầu.
Trong số mọi người, ngoại trừ Mã Tiểu Lộ thì không ai có kinh nghiệm phát sóng trực tiếp, nhiều ít cũng có điểm không được tự nhiên. Không giống như ghi hình từ trước, nói sai một câu còn có thể xóa đi, phát sóng trực tiếp thì không có cơ hội sửa lại. Một khi bị xấu mặt, đó chính là vết nhơ trong nhân sinh của bạn.
Có điều, hiệu quả của phát sóng trực tiếp còn tốt hơn mọi người tưởng tượng.
Bọn họ còn chưa tự giới thiệu bản thân, chỉ mới tiến vào màn ảnh mà thôi, đã liền nhìn thấy làn đạn bắt đầu trở nên điên cuồng.
【Rốt cuộc cũng được nhìn thấy thầy Chung bằng xương bằng thịt. Xin chào thầy Chu, chúc ngài thân thể khỏe mạnh.】
【Nữ thần nhà tôi đâu rồi? Tiểu Lộ anh tránh ra đi, cái tên không có ánh mắt dám đứng che mất nữ thần của tôi!】
【Thiếu niên ở trong góc kia, chẳng lẽ chính là…… đại thần Ngó Sen nhà tôi! Cư nhiên lại xinh đẹp như vậy, đẹp hơn cảnh chụp gấp mười lần a a a! Tôi chếttt!】
【Cầm Hoa Công Tử, bao giờ mới ra chương mới vậy, mỗi khi đêm khuya tĩnh mịch cô đơn lạnh lẽo, chỉ có văn của anh mới có thể an ủi em thui, hì hì】
Đông đảo trong làn đạn, tần suất cao nhất chính là tên của Chu Ngẫu Phiến, tiếp theo là Chung Trường Chinh và Văn Nhân Ba Ba, fan của Sở Hàn thì lại ít ỏi không có bao nhiêu người, thậm chí còn kém hơn cả Mã Tiểu Lộ và Chu Viêm.
Nụ cười của Sở Hàn có chút cứng đờ, ở trong lòng tức giận mắng trợ lý làm việc bất lợi, nếu không có đủ fan thì mua thủy quân đi chứ, ít nhất cũng chống đỡ được một chút danh tiếng.
Khi xem gameshow, trước tiên đương nhiên là phải xem mặt khách mời, cho dù không nói một câu, nhưng Chu Viêm cũng được khán giả điểm tên nhiều lần.
【Anh chàng lãnh khốc kia là anh trai của Ngó Sen đại thần sao? Chu choa mạ ơi, đẹp trai đến mức hít thở không xong! Cần ship gấp một bình ôxy!】
【Hu hu hu, đây là cặp huynh đệ thần tiên gì, từ hôm nay trở đi tôi quyết định làm fan của Ngó Sen đại thần đến hết đời!】
【Nam nhân lãnh khốc, cái loại mà vừa nhìn đã thấy giá trị bạn trai level max này, tui thích nha a a!!】
So sánh với Chu Viêm, làn đạn của Mã Tiểu Lộ liền có chút thảm thương, hắn là loại hình ca sĩ thực lực, thiết lập hình ảnh cũng là hài hước hậu đậu, fan của hắn từ trước đến nay đều lấy việc đả kích hắn làm niềm vui.
【Tiểu Lộ, anh cư nhiên còn đi cọ nhiệt độ của bạn gái, tiểu bạch kiểm hãy lãnh thạch chùy của ta đi!】
【Bài hát mới đâu anh ê? Không chia tay nên không có linh cảm sao?】
【Tôi phát hiện ổng béo hơn trước rồi, khiếp sợ! Tiểu Lộ anh mau tỉnh lại đi, còn chưa đến tuổi đã bắt đầu mập ra! Anh chỉ có mỗi một cái ưu điểm là gầy nhom mà!】
Mã Tiểu Lộ khóc oa oa, nhìn về phía màn hình kêu lên: “Ông đây liền làm một tiểu bạch kiểm tư bản đấy, các bạn hâm mộ ghen ghét lắm chứ gì!”
Người xem bị chọc cười, một mảnh 【Ha ha ha ha ha】.
Đạo diễn ngay sau đó liền tuyên bố trò chơi đầu tiên—— Ném vòng có thưởng.
Quy tắc rất đơn giản, trên sàn nhà được đặt từ gần đến xa tổng cộng bình hoa, trong đó có ba bình hoa ẩn chứa vé phòng, ba bình chứa vé ăn trưa và ba bình khác chứa vé ăn tối. Cấp bậc của ba tấm vé phòng cũng không giống nhau, bao gồm vé một đêm ở penthouse giá , phòng tiêu chuẩn giá và phòng phổ thông giá . Đương nhiên, tổ gia đình thảm nhất chỉ có thể ngủ ở lều trại.
Vé ăn cũng được chia làm ba cấp bậc, phân biệt là phần ăn xa hoa giá , phần ăn tiêu chuẩn giá và phần ăn phổ thông giá .
Mỗi khách mời đều có năm cơ hội ném vòng, nói cách khác, mỗi tổ gia đình có mười lần cơ hội.
Chung Trường Chinh lo lắng hỏi: “Nếu như không ném được vé ăn thì sao?”
Đạo diễn lấy từ phía sau ra bốn thùng mì ăn liền: “Tổ tiết mục chúng tôi vẫn còn rất nhân tính, tuyệt đối sẽ không để cho các vị khách mời đói bụng!”
Mã Tiểu Lộ ngao ngao kêu la: “Đãi ngộ này khác biệt quá lớn, tôi muốn kháng nghị!”
Đạo diễn thiết diện vô tư: “Trò chơi này yêu cầu kỹ thuật, cũng yêu cầu vận may, các vị hãy cố lên!”
Văn Nhân Ba Ba giơ tay lên tiếng: “Xin hỏi, nếu như chúng tôi không có vé phòng, nhưng có dư vé ăn thì có thể trao đổi cho nhau hay không?”
Đạo diễn gật đầu: “Việc này thì có thể.”
Kể cả có trao đổi thì vẫn chú định sẽ có người phải ngủ lều trại, ăn mì ăn liền thôi. Nếu vận may quá kém, không lấy được phần thưởng, có khi còn phải chuẩn bị hai cái lều.
Làn đạn đã bắt đầu nhấc lên làn sóng cổ vũ vòng thứ nhất cố lên.
【Cố lên thầy Chung, nữ thần may mắn luôn ở bên cạnh chú!】
【Mã Tiểu Lộ, anh cái tên có độ may mắn cấp E này, đừng có mà kéo chân sau nữ thần nhà tôi đấy!】
【Ngó Sen đại đại không lấy được phần thưởng cũng không sao, chị sẽ lập tức lên phi cơ chạy tới đưa cơm cho em! Các em ở khách sạn nào, chị lập tức gọi điện qua đặt phòng hạng sang!】
【Viêm ca, các anh em tin tưởng kỹ thuật của anh!】
Trong một đợt làn đạn này, thậm chí còn chưa xuất hiện nổi một cái tên của Sở Hàn.
Sắc mặt của gã đen như đít nồi.