Conan Đồng Nhân - Mộng Cảnh Nhân Sinh

chương 81: khủng bố tại lễ hội hoa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Yue, mắt của cậu...”

Kazuha lo lắng gấp đến mức đỏ cả mắt, dì Kikyou cũng luống cuống, trên gương mặt tràn ngập mệt mỏi cùng đau lòng.

“Không sao, tạm thời không nhìn được. Mình đã dùng linh lực rồi, sẽ lành nhanh thôi. Không kịp tới bệnh viện nữa rồi.”

Có linh lực làm dịu đi sự bỏng rát trong đôi mắt Yue bình tĩnh trả lời. Tuy rằng bên mắt ấy tạm thời dùng ánh mắt tử vong thay thế sẽ không thể nhìn được những vật còn sống, nhưng ít nhất có thể chống đỡ được đến hết lễ hội. Đôi mắt đó thuộc về thế giới bóng tối, ngoại trừ linh hồn người chết, tương lai nơi cái chết xảy tới ánh mắt cô hiện tại hoàn toàn không nhìn được ánh sáng. Yue biết, cô hiện tại cách mù hoàn toàn không xa.

“Con có thể biểu diễn áp trục show không? Nếu không dì sẽ hủy bỏ tư cách tham gia lễ hội năm nay của YUUs.”

Thanh âm của dì Kikyou tràn ngập mệt mỏi. Bị phản bội khiến cho bà mất đi niềm tin, thất vọng cùng mất mát khi bao công sức của mọi người trong phút chốc bị hủy không còn gì.

Yue nhìn bà thở dài một hơi

“Có thể. Dì không cần lo lắng....Mất đi Minami chúng ta vẫn còn những người mẫu khác. Vị trí của cô ta, Kazuha có thể thay thế được.”

Kazuha rối rắm, cô không biết mình có thể làm được hay không. Bởi vì vị trí của mọi người đã được sắp xếp sẵn. Nay Minami đột nhiên xảy ra chuyện, cô thay thế chỗ đó có thể khiến cho sự cân bằng trong đội hình bị phá vỡ. Đúng lúc này, Ryuichi đột nhiên thò đầu vào trong còn mang theo nét cười trên mặt. Phía sau cậu ta vừa vặn đứng hai người.

“Ran? Conan?”

Kazuha vui mừng khôn xiết nhanh chân chạy tới. Yue liếc nhìn hai người họ, bắt gặp ánh mắt Conan kiêng kỵ nhìn mình, khoé môi Yue cong lên, không hảo ý cười nhẹ

“Hay là để Ran cùng Conan hỗ trợ đi dì.”

Ran cùng Conan còn chưa kịp hiểu gì đã bị chuyên viên trang điểm lôi đi. Conan ngay cả nói cũng không nói được một tiếng bị cả đám người nhét vào phòng thay đồ. Trước khi đi thứ cậu nhìn thấy rõ nhất chính là nét cười đầy ác ý của Yue

============================

Nửa giờ sau, Conan được đưa ra ngoài. Sắc mặt cậu nhóc xịu xuống như chiếc bánh bao chiều nhìn kiểu gì cũng thấy đáng yêu không chịu nổi. Chiếc kính to bằng nửa khuôn mặt bị tháo xuống, đôi mắt to màu hổ phách được phô bày hết sức rõ ràng. Dì Kikyou chọn cho Conan một bộ Tây trang màu trắng điểm thêm sóng đen tràn ngập anh khí. Kết hợp cùng nơ cổ màu lam, kiểu tóc sạch sẽ lưu loát, cả người trở nên soái giống hệt tiểu vương tử. Yue chậm rãi tới gần Conan, nâng cằm cậu nhóc lên để cho đôi mắt cậu nhìn thẳng vào chính mình.

“Ngẩng đầu lên. Tỏ vẻ kiêu căng một chút được chứ....Conan?”

Conan rùng mình một cái, một bên mắt của Yue xanh biếc khiến cho cậu rợn cả tóc gáy. Cậu thề bản thân trông thấy không sai, Yue rõ ràng đang uy hiếp cậu. Nếu không phải cậu đúng lúc chộp lấy tay Yue, tin tưởng cô gái này sẽ gọi thẳng tên cậu ra trước mặt mọi người. Tuy biết Yue không có ác ý, nhưng Conan không thể dùng ánh mắt thiện cảm để nhìn Yue được. Cậu....cũng chẳng hiểu tại sao. Có lẽ thứ mà Yue thể hiện khiến cho bản năng của cậu cảm thấy được uy hiếp. Từ đó trở đi cho dù cậu tận lực kìm nén, nhưng không thể che giấu sự thật. Cậu....rất sợ cô gái này.

“Đúng là ánh mắt này. Rất xinh đẹp. Sợ hãi....lại gắng gượng chống đỡ. Nhát gan và ngạo mạn cùng xuất hiện trên một gương mặt. Rất tuyệt.”

Một câu này là Yue ghé vào bên tai Conan thầm thì. Conan phẫn nộ nhìn cô hừ lạnh một tiếng.

“Cách nhờ vả của cô thật khiếm nhã đấy Hattori tiểu thư.”

Yue cười nhạt tràn ngập trêu tức nói

“Đây không phải là nhờ vả. Đây là yêu cầu đối với cậu. Dù sao hai người cũng đã đồng ý hỗ trợ dì Kikyou. Đã giúp đỡ thì phải giúp đỡ tới cuối chứ. Dùng gương mặt lúc trước ra ngoài chẳng phải là nói cho mọi người YUUs ăn hiếp cậu sao? Hơn nữa Kudo kun, nhỏ nhen quá sẽ không cao lên nổi đâu ha.”

Conan nghiến răng ken két, lại nghẹn họng không phản bác được gì trừng mắt nhìn Yue. Cô cũng không rảnh cùng Conan mắt to trừng mắt nhỏ, nhanh chóng đi thay đồ. Kỳ thật, Yue không ghét Conan. Chỉ là thằng nhóc ấy là hoá thân của tử thần. Mà tử thần....là sinh vật Yue hận nhất trên đời.

==========================

Đường phố Osaka vô cùng náo nhiệt. Du khách cùng người dân nô nức đổ ra đường. Hai bên cửa hàng trên phố giăng đèn kết hoa còn hoành tráng hơn cả lễ mừng năm mới. Cảnh sát được huy động tối đa, thậm chí còn phải nhờ tới Yakuza phối hợp giữ gìn trị an. Đường từ Tenjinbashi suji tới thành cổ Osaka chật kín người. Họ dàn ra hai bên đường nhường chỗ cho đoàn diễu hành đi qua. Đủ loại đèn hoa tung bay khắp phố, náo nhiệt mà không hề hỗn loạn.

Cảnh sát mặc thường phục trà trộn vào đám đông bảo đảm an ninh, áp lực phi thường lớn nhưng không một ai thể hiện ra gương mặt. Yuu Ogasawara đứng từ trên tháp cao nhìn xuống nhẹ giọng nói vào bộ đàm

“Chuẩn bị vào vị trí, phút nữa lễ hội sẽ bắt đầu. Tất cả các tổ chú ý tập trung rà soát xung quanh khu vực tổ chức lễ hội. Có người khả nghi lập tức bắt lại. Trong trường hợp xấu nhất ưu tiên đưa người dân tới nơi an toàn. Nhắc lại, ưu tiên hàng đầu là sự an toàn của người dân. Rõ chưa?!”

Từ trong bộ đàm vang lên tiếng “rõ” đồng thanh của nhóm cảnh viên uy nghiêm lạ lùng. Thế nhưng Ogasawara vẫn không thể nào an tâm. Anh dường như có thể cảm nhận được ác ý từ nơi nào đó đổ dồn về thành phố này, nhìn xuống đường phố nhộn nhịp đèn hoa, anh nhịn không được rút điện thoại.

“Là tôi. Tôi muốn các cậu khống chế toàn bộ trung tâm theo dõi của thành phố, đặc biệt là đài truyền hình Osaka. Khi có mệnh lệnh, lập tức hành động.”

==========================

Ở một địa phương khác, Akito dùng ống nhòm quan sát toàn bộ lộ trình mà đoàn diễu hành phải đi qua; khi nhìn sang thành cổ Osaka cổ kính dưới ánh sáng hoa lệ anh nhịn không được nhíu mày. Hoa nguyệt quý ở đó đã nở rộ, xinh đẹp, diễm lệ những từ ngữ này không thể hình dung hết được. Ánh đuốc bập bùng hoà cùng sắc đỏ của những đóa hoa khiến cho tâm tình anh trở nên nóng nảy. Anh đột nhiên cảm thấy Yue chán ghét màu hoa đỏ không phải không có lý do. Đứng từ trên cao nhìn xuống, thành cổ như đang oằn mình trong một vũng máu tươi. Chói mắt đến cực điểm.

“Tất cả đội viên đội chú ý, bao vây quanh thành cổ Osaka. Nhắc lại, đội lập tức bao vây thành cổ Osaka!

Đội tập trung cạnh hào nước bên cạnh thành cổ nhất là khu vực tập trung hoa nguyệt quý đỏ. Tập hợp đội phá bom, không được chậm trễ!”

Đội viên đi theo Akito tuy rằng không hiểu lý do anh yêu cầu nhưng lại nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh. Chưa đến nửa giờ sau các thành viên tổ chống bạo động và đội phá bom đã có mặt tại thành cổ. Bởi vì tránh kinh động tới người dân, tất cả đều mặc thường phục. Điều này khiến cho khả năng gặp nguy hiểm của họ càng cao, nhưng không một ai mở lời oán giận.

“Chú ý các khóm hoa nguyệt quý đỏ, bên trong có thể chứa bom.”

Cảnh viên đều đồng thời nhớ tới những bức thư nặc danh gửi tới cảnh cục trước đó, lập tức chia nhau rà soát tìm kiếm.

============================

Tại văn phòng cao nhất của cục cảnh sát, Hattori Heizo nhìn xuống thành phố hoa lệ bên dưới qua khung cửa sổ, tay khẽ chạm lên ngực. Ông thực sự hi vọng lễ hội này có thể an toàn diễn ra tới phút cuối cùng. Osaka xinh đẹp hoa lệ trong đèn hoa, chứ không phải trong lửa đỏ hỗn loạn. Tuy rằng rất lo lắng, nhưng Hattori Heizo không thể rời khỏi cương vị của mình.

Ông phải ngồi ở nơi này, chờ đợi toàn bộ tin tức. Nếu như Yuu Ogasawara hay Akito hành động thất bại, ông vẫn còn có khả năng cứu vãn tình thế. Mà nếu như người xảy ra chuyện là ông......

Hattori Heizo xiết chặt nắm tay. Không! Không có nếu như. Ông lựa chọn tin tưởng những đứa con của mình. Akito đủ trưởng thành và mạnh mẽ để giải quyết những chuyện này, Heiji đủ thông minh và quyết đoán, còn Yue..... ông mười phần khẳng định, con bé sẽ dùng bất cứ giá nào để đổi lại yên bình cho thành phố. Mà việc ông cần làm, không phải là lo lắng vẩn vơ. Tổng cục cảnh sát không thể không có người toạ trấn. Ông sẽ không để cho kẻ xấu có cơ hội thừa dịp mà vào phá hủy tất cả mọi thứ tốt đẹp dùng xương máu bao người dựng nên.

===========================

“Akito, tôi phải tới chỗ mẹ tôi một lát, khu vực quản lý của tôi sẽ do chú Okita tạm thời đảm nhận.”

Tiếng của Yuu Ogasawara vang lên từ trong điện thoại có phần gấp gáp, Akito nhíu mày

“ Có chuyện gì xảy ra? Lễ hội bắt đầu rồi, lúc này bên đó hẳn sẽ không có việc gì mới đúng.”

Yuu Ogasawara kẹp điện thoại giữa bả vai và tai dùng tay mở cửa xe bất đắc dĩ nói

“Tôi không rõ, nhưng vừa có người bên đó nhắn cho tôi ở đó xảy ra sự cố. Mẹ tôi đang cho Yakuza ra trận.....ủa?”

Bởi vì ngữ khí nghi ngờ của Yuu Ogasawara qua điện thoại, tim của Akito đánh thịch một cái

“Yuu?! Có chuyện gì vậy Yuu?!

Đầu bên kia Yuu Ogasawara không trả lời. Chưa đến s sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền tới điện thoại của Akito

“Chết tiệt! Ở khu vực đó đã xảy ra chuyện gì?!”

Akito rống vào bộ đàm, không lâu sau liền nhận được tin xấu. Xe của Yuu Ogasawara bị đánh bom, anh ta bị thương nặng. Hiện trường bên đó loạn thành một đoàn. Akito xiết chặt điện thoại, giao bộ đàm cho phó chỉ huy lập tức lái xe rời đi.

Hiện trường đã được phong tỏa, Yuu Ogasawara đỗ xe ở một góc khuất, người đi lại không nhiều cho nên vụ nổ không gây ra hỗn loạn quá lớn. Yuu Ogasawara đã được chuyển tới bệnh viện, trên mặt đất còn dính vết máu và vết lửa cháy xém. Xe cảnh sát của anh ta đã được dập lửa, tổ pháp chứng đang tiến hành thu thập vật chứng. Chiếc xe nổ tung như một quả bóng, kết cấu xe đã vỡ nát chứng tỏ lực phá hoại của quả bom lớn tới mức nào.

“Gửi video theo dõi ở khu vực này cho tôi.”

Mikuo nhanh chóng gửi vào điện thoại của Akito. Bởi vì nhận được thư báo trước hỗn loạn có thể diễn ra trong buổi diễu hành, cho nên cục cảnh sát đã cho lắp đặt rất nhiều camera ở mọi đoạn đường tại Osaka. Rất nhanh Akito đã nhận được, trong video có không ít người lại gần xe cảnh sát của Yuu Ogasawara, thậm chí còn có một số cô gái đứng đó chụp hình rồi mới rời đi, manh mối để lại không nhiều.

Người đông dần, chiếc xe cảnh sát trở thành tâm điểm chú ý. Cho tới khi đám đông rời đi theo đoàn diễu hành, dưới bánh xe của Yuu đột nhiên nhiều ra một con búp bê tay ôm bó hồng đỏ. Búp bê hai mắt trống rỗng, đôi môi đỏ rực khoé môi cong lên nét cười cứng ngắc nhìn kiểu gì cũng thấy quỷ dị. Akito nhíu mày

“Làm rõ video này, hung thủ có thể đặt bom trong con búp bê. Yuu Ogasawara có lẽ đã cảm thấy lạ nên nhanh chóng rời khỏi phạm vi chiếc xe. Hung thủ có khả năng đứng cách đó không xa, thấy Yuu Ogasawara rời đi liền lập tức kích nổ quả bom, tuy không giết được Yuu Ogasawara nhưng đã làm cho cậu ta bị thương. Báo cho mọi người cảnh giác với những đồ vật đặc biệt như búp bê hoặc gấu bông trên đường phố, các loại túi giấy nhất là những đồ vật có đi kèm hoa đỏ. Chú ý an toàn được đặt lên hàng đầu rõ chưa?!”

Bởi vì vụ đánh bom lần này đã được cảnh báo trước cho nên phía cảnh cục rất nhanh tiến hành thu thập chứng cứ và dọn dẹp hiện trường. Báo cáo phân tích về quả bom cũng nhanh chóng được gửi tới cho Akito. Loại bom mà hung thủ sử dụng là bom plastic điều khiển từ xa, không tìm được ngòi nổ, hiện trường ngoại trừ các linh kiện của chiếc xe thì còn tìm thấy các mảnh vụn của điện thoại di động. Có lẽ hung thủ đã dùng điện thoại để kích nổ quả bom.

“Hung thủ theo dõi cảnh sát chúng ta từ xa, mọi hành động của chúng ta khả năng đều bị hắn phát hiện. Yuu Ogasawara bị tập kích vì cậu ta có thể sẽ gây trở ngại tới kế hoạch khủng bố của hắn. Hoặc có thể hắn đang cảnh cáo cảnh sát. Hành động lần này nhất định phải đề cao cảnh giác hiểu rồi chứ?!”

Akito suy luận, nhóm cảnh viên không ai lên tiếng. Họ đã quen với việc suy luận như thần của Akito. Mười phần cũng phải đúng tới - phần. Việc Yuu Ogasawara rời vị trí để quay về Tenjinbashi suji là việc đột phát, cậu ta chỉ kịp báo cho Akito sau đó liền bị tập kích. Việc này có lẽ chỉ là trùng hợp.....

Không. Không thể là trùng hợp được. Chuyện này nhất định có trong kế hoạch của hung thủ. Nhưng mà hắn định làm gì? Là phá hủy lễ hội khủng bố Osaka như vụ khủng bố ở Tokyo hay là còn ý đồ gì khác?

Akito nhìn xuống đồng hồ đeo tay, lúc này hẳn là đội diễu hành đã bắt đầu rồi nhỉ? Akito ngoắc tay, một tên đàn em của Yuu Ogasawara liền chạy tới

“Giao mấy thứ này cho dì Kikyou, bảo dì ấy dùng để liên lạc.”

Tên đàn em nhận lấy thiết bị mini nhanh chóng rời đi. Akito thở dài nhìn bầu trời đỏ rực, chỉ hi vọng là mọi chuyện đều sẽ ổn.

===========================

“Lại xảy ra nổ bom nữa?”

“Vâng, quả bom phát nổ trên đường tới thành cổ Osaka. Rất may là không có thương vong vì lúc này đoàn diễu hành đã đi qua.”

Thông qua bộ đàm Akito rất nhanh liền nắm bắt được tình huống hiện tại.

Cả vụ nổ đều nằm trên lộ trình của lễ hội, thủ phạm chỉ dùng một loại bom plastic kích nổ từ xa, thiệt hại tính ra không lớn nhưng ảnh hưởng nghiêm trọng tới tính mệnh con người. Những vật chứa bom đều mang màu đỏ, giữa lễ hội thế này, dù cho điều thêm cảnh sát cũng không có cách nào rà soát hết toàn bộ thành phố.

Thủ phạm nhắm vào cảnh sát khả năng này không cao, vậy thì mục tiêu của hắn chính là đoàn diễu hành. Từ Tenjinbashi Suji tới thành cổ Osaka, sau đó đi quanh thành phố, cuối cùng trở lại Tenjinbashi Suji. Nếu như hung thủ muốn tạo thành khủng hoảng, hắn nhất định sẽ đánh bom dọc đường đi. Osaka lúc ấy chắc chắn sẽ chìm trong hoảng loạn.

“Tất cả mọi người chú ý, ngoại trừ đội cảnh sát bảo vệ cuộc diễu hành, tất cả chia làm đội. Một đội cùng với tổ chống khủng bố bao vây rà soát thành cổ Osaka. Một đội quay trở lại Tenjinbashi Suji, dẫn theo cảnh khuyển. Đội phá bom chuẩn bị sẵn sàng, hung thủ nhằm vào đoàn diễu hành nên chắc chắn hắn sẽ còn đánh bom. Huy động cảnh sát địa phương phong tỏa mọi con đường đoàn diễu hành chuẩn bị đi qua. Khẩn cấp sơ tán các đám đông tụ tập. Khẩn trương lên. Bằng mọi cách phải tìm ra những quả bom chưa nổ.

Mikuo, cậu cùng mọi người trong tổ tiếp tục theo dõi các camera, có biến động lập tức báo lên.

Tổ phá bom do Fuushimi Kuroki dẫn đầu, tuyệt đối phải đảm bảo an toàn cho thành phố. Xuất phát đi.”

===========================

Trong tiếng reo hò phấn khích của mọi người, hoà cùng tiếng xe cảnh sát vang vọng, lễ hội của Tenjinbashi Suji chính thức mở màn. Từ trên xe ô tô bước xuống dì Kikyou đón nhận đủ loại ánh sáng đèn flash từ ống kính máy ảnh. Theo sau dì ấy là một số người mẫu của YUUs. Trang phục theo chủ đề của YUUs có quá nhiều, số lượng người mẫu cũng nhiều nhất trong đoàn diễu hành. Từ quyến rũ gợi cảm đến đơn giản năng động, trong sáng thuần khiết...chỉ cần nghĩ ra được đều xuất hiện. Xinh đẹp và mỹ lệ chưa bao giờ là cực hạn đối với các cô gái của YUUs. Tiếng reo hò nhất thời vang lên đến đỉnh điểm.

Kazuha mặc một thân lam nhạt váy nhắn, tóc dùng thật lớn Kẹp vuốt sang một bên che đi bả vai trắng nõn. Lam nhạt váy đuôi cá cùng tiếng violon nhẹ nhàng vang lên khiến cho người ta kìm lòng không được rơi xuống biển xanh. Mát lạnh cảm xúc khiến cho biển sâu càng thêm diễm lệ. Mọi người đều không tự chủ được mà nghĩ tới: bộ trang phục này vừa đơn giản lại thật xinh đẹp.

Trang phục tối giản, mà Kazuha làn da lại rất tốt, thoáng nhìn không thể nào biết được cô có hoá trang hay không. Đôi mắt xanh chiếu xạ ánh sáng như mặt biển vào ngày hè. Mát lạnh mà mỹ lệ, gương mặt thiếu nữ đơn thuần ngây ngô tràn ngập sức sống của tuổi trẻ càng khiến cho người ta tâm động. Kazuha từ khi trở thành người mẫu cho YUUs luôn dùng hình tượng ngọt ngào tràn ngập sức sống, bộ trang phục hôm nay hoàn toàn khiến cho cô nàng khắc sâu hình tượng vào lòng người. Không phải băng lãnh như Yue mà là sinh cơ bừng bừng.

Theo sau Kazuha là một đoàn người, mỗi người đều mặc trang phục đỏ như hỏa diễm. Có nam, có nữ trong tay họ đều cầm một đóa cực lớn màu đỏ hoa hồng hoặc tường vi. Mỗi bước đi là một lần cánh hoa đỏ tung bay giữa bầu trời đầy nắng ấm của Osaka. Ngay khi mọi người có ảo giác sắp bị sắc đỏ của hoa tươi và y phục đâm ánh mắt đau, Yue rút cuộc cũng xuất hiện.

Bị gió thổi đi những cánh hoa giống như quanh quẩn bên cô khiêu vũ, đạm màu đỏ tía mái tóc bị ánh mặt trời chiếu xuống thản nhiên một tầng kim quang ấm áp. Gương mặt Yue có thể xưng là hoàn mỹ nay đã nhiễm lên một chút mị hoặc, non nớt hồn nhiên cùng gợi cảm yêu diễm làm cho người ta trầm mê, phảng phất không gian xung quanh trở nên mờ ảo không thực. Xanh biếc ánh mắt lơ đãng chuyển động, không có đồng tử một mảnh hờ hững thậm chí ngay cả một tia tình tự cũng không có, nét băng lãnh vốn có cũng không thấy tăm hơi. Yue hiện tại giống như một con búp bê sống, là sản phẩm hoàn mỹ nhất của tạo hoá nhưng cũng là một sản phẩm thất bại. Cô gái....không có tình cảm, không có dao động. Mị hoặc trên mặt cùng với đôi mắt trống rỗng không có tình cảm giống hệt như yêu hồ trong truyền thuyết. Dùng vẻ đẹp mê hoặc con người sau đó nhấn chìm họ vào trong vực sâu, mà đau khổ của nhân thế một chút cũng không lây dính nàng.

Mà dường như để khẳng định suy nghĩ chợt loé lên trong lòng mọi người lúc ấy, trên đầu Yue quả thực có đeo lên một đôi tai hồ ly. Chỉ là đôi tai này được giấu vô cùng khéo léo bởi chiếc mũ kết bằng hoa tường vi đỏ thắm gắn trên đầu. Đóa hoa lớn che khuất một bên mắt của Yue, đó cũng chính là bên mắt không bị tổn hại bởi xút ăn da. Dùng đôi mắt tử vong để xuất hiện trước mắt mọi người, ít nhất ngoại trừ những người biết chuyện của Yue thì ai nấy đều nghĩ với sử dụng kính hoá trang chuyên dụng. Sau này nếu cô có lỡ lộ ra đôi mắt này cũng không còn sợ bị người thường phát hiện ra nữa. Chỉ là khi dùng đôi mắt tử vong, lúc này hành động của Yue bị hạn chế rất nhiều. Cô hoàn toàn không thấy người sống, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng tử thần xa xa. Bóng tối khiến cho cô sợ hãi và bất an. Cho dù hiểu được thế giới này vẫn an toàn như trước nhưng cô không ngăn được trái tim mình run rẩy.

Giống như cảm nhận được sự sợ hãi của Yue, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay cô càng thêm chặt. Âm thanh trẻ con non nớt vang lên bên tai nhưng lại thần kỳ trấn an tâm linh đang run lên của Yue

“Đừng lo lắng. Tôi sẽ dẫn đường cho chị.”

Conan cuối cùng cũng hiểu được vì sao mình lại bị ép đi cùng đoàn diễn hành, hơn nữa còn phải đi sát bên cạnh Yue. Đôi mắt của Yue lúc này so với mù không sai biệt lắm. Conan không rõ cảm xúc của mình đối với Yue là thế nào. Chán ghét, căm hận đều không phải, sợ hãi cùng lo lắng một chút còn lại đều là thật sâu thương tiếc. Hiểu lầm lúc trước luôn khiến cho cậu áy náy, bởi vậy Conan dẫn đường thật sự ra sức.

Yue hơi cúi đầu nhìn xuống Conan, đôi môi đỏ mân thành một đường thẳng tắp nay hơi gợn lên như phù dung sớm nở sớm tàn khiến lòng người kinh diễm.

“Vậy.....nhờ vào cậu. Kudo kun.”

Nói rồi cô vươn tay hái một đóa hoa hồng. Dáng đi của Yue vô cùng tao nhã, cô kéo theo Conan, dung mạo của người đều khiến cho đám đông trầm trồ khen ngợi không ngớt.

Conan thấy động tác của Yue, hiểu ý mà cô muốn nhắn nhủ khẽ gật đầu. Ngay sau đó, vẻ mặt của cậu nhóc đã thay đổi. Nét kiêu ngạo ánh lên trong đôi mắt hổ phách, có chút ghét bỏ lung tung chọn một đóa hoa bên đường đưa cho Yue. Cô híp mắt lại, không hề từ chối đóa hoa cũng không nói gì. Đầu ngón tay trắng nõn mân mê cánh hoa mềm mại, ai cũng nhìn ra Yue không nỡ buông tay nhưng nét mặt cô lại thờ ơ lạnh nhạt khiến mọi người đều không hiểu: cô là thích đóa hoa đó hay là không thích nó đây?

Gái nhọn trên cành hoa đâm rách đầu ngoan tay Yue, một giọt máu vô tình rơi trên cánh hoa đỏ. Yue giống như thật sự nhìn thấy đưa mắt chăm chú không rời vào giọt máu trên cánh hoa. Dường như tâm tình cô lúc này trở nên vui sướng, đôi mắt xanh biếc nhiễm lên ý cười. Người bên ngoài xem biểu diễn chỉ cảm thấy được nụ cười này thực sự có chút quái dị, không tự chủ được chăm chú theo từng biểu cảm của Yue.

Khoé môi cong lên, nhưng ánh mắt thủy chung hờ hững không hề gợn sóng, giống như vui sướng chợt loé mà qua lúc trước chỉ là ảo ảnh mơ hồ hoa trong gương trăng trong nước mà thôi. Trong phút chốc, năm ngón tay thon dài trắng nõn khép lại, Nghiền nát đóa hoa đang nở rộ. Yue lạnh lùng ném đóa hoa nát vụn xuống đất, cao ngạo ngẩng đầu. Khuôn mặt thiếu nữ vẫn còn sót lại nét ngây thơ nhưng từng hành động cử chỉ đều toát lên vẻ bễ nghễ dụ hoặc. Vẻ đẹp đó bùng cháy giữa rừng hoa đỏ, đẹp đến chói mắt. Vẻ đẹp mà Yue thể hiện chỉ cần là người yêu thích cái đẹp đều nhịn không được tới gần để cảm nhận lấy mùi vị ngọt ngào của hoa hồng ẩn dấu dưới sự cao ngạo đầy mục nát và cám dỗ.

Conan liếc mắt nhìn mọi người thần sắc dại ra nhìn Yue hơi lắc đầu. Có cần tỏ ra mất mặt như vậy hay không a? Cậu giật giật tay Yue ý bảo cô thu liễm một chút ai ngờ cô cười lạnh một cái. Dưới ánh mắt như hổ rình mồi của mọi người, cô cúi đầu xuống hôn nhẹ lên trán Conan.

Oanh————-

Conan mặt lập tức đỏ lên, hai thính tai hồng như nhuốm máu. Nét ngượng nhũng này đột nhiên xuất hiện trên gương mặt kiêu căng ngạo mạn trở nên đáng yêu vô cùng. Conan thậm chí còn nghe được tiếng xì xào lan ra từ đám đông.

“Đáng yêu quá đi mất.”

“Ân, hảo manh a~~”

“Thằng nhóc đó là ai vậy? Người mẫu mới của YUUs sao?”

Conan đen mặt, tay hơi nắm lại tỏ vẻ cảnh cáo đối với Yue. Cô hơi nhún vai, ý cười trong mắt từng chút từng chút rút đi. Bởi vì trong tai nghe mini, tiếng của Akito đột nhiên vang lên tràn đầy lo lắng.

“Tổ chống bạo động vừa phát hiện một lượng bom lớn phía trước. Bằng mọi giá em phải giữ chân đám đông ở lại đó hiểu chưa Yue?”

Conan cũng nghe được tin tức, sắc mặt lập tức đanh lại.

“Có khủng bố?”

Yue khẽ gật đầu hơi khó hiểu

“Tôi tưởng cậu đã sớm biết nên mới tới đây hỗ trợ chứ? Heiji lần này không nói gì sao?”

Conan nghiến răng kèn kẹt nhủ thầm. Hattori Heiji tên kia quả thực quá nhỏ mọn. Lần trước không thể gọi hắn tới Tokyo, lần này hắn nhất định không tiết lộ tin tức gì. Nếu không phải Ran nghe Kazuha nói Osaka có lễ hội còn gửi kèm vé máy bay thì lần này bọn họ cũng không tới đây.

“Tháng trước cảnh cục nhận được thư đe dọa khủng bố, hắn ta liên tục gửi thư tới nhưng không hành động. Cảnh sát đoán hắn có thể sẽ chọn lễ hội để ra tay nên trên đường đều có cảnh sát. Nhiệm vụ của chúng ta là giữ chân đám đông ở đây để cảnh sát có đủ thời gian phá bom.”

Yue vừa đi vừa nói, Conan liếc nhìn đoàn người nhỏ giọng

“Hắn có thể xen lẫn trong đám đông kia. Nếu như hắn biết ý đồ của chúng ta....”

Yue lập tức cắt ngang

“Hắn sẽ kích nổ bom từ xa.”

Đây là điều bọn họ lo sợ nhất. Giữ chân đám đông ở lại có thể đảm bảo an toàn cho người dân, nhưng khi hung thủ phát giác ra hắn có thể lập tức kích nổ quả bom, vậy những cảnh sát đang phá bom kia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Mà nhiệm vụ của Yue và Conan là phải cầm chân mọi người, kể cả hung thủ. Không cho phép hắn phát hiện ra điều bây thường, nếu có thể khống chế hung thủ vậy thì quá tốt.

Conan sắc mặt không tốt, cậu không chuyên tâm dẫn đường cho Yue. Cô cũng không có cách nào, không thể bại lộ việc bản thân không nhìn thấy, càng không thể khuyên bảo gì Conan vào lúc này. Yue âm thầm xiết chặt bàn tay dính đầy mồ hôi lạnh của Conan nhỏ giọng trấn an

“Đừng lo lắng. Tôi sẽ không để cho họ xảy ra chuyện.”

Conan ngơ ngác nhìn bóng lưng Yue. Chính là lúc này trong đầu cậu vang lên tiếng nói lạnh lùng của Yue đêm tối ngày ấy

[Hỏi lại cậu một lần nữa, tôi là thần sao? Số mệnh của họ đã tuyệt muốn cứu cũng không được mà có thể cứu tôi tuyệt đối sẽ không cứu.]

[Động tâm thì sao mà không thì sao? Thần chết muốn đem linh hồn dơ bẩn của họ đi gột rửa chẳng lẽ muốn ngăn lại? Tôi ngay cả người yêu quý nhất của mình cũng có thể nhẫn tâm nhìn người đó ra đi trước mắt vậy thì đám người kia chết sạch đối với tôi có ý nghĩa gì đây?]

[Vận mệnh của một người ngay từ khi sinh ra đã được an bài thỏa đáng, muốn thay đổi cũng phải là chính người đó tự phát giác ra và tự mình xoay chuyển. Cho dù là thần cũng không có cách nào bẻ cong vận mệnh đã được định sẵn. Nếu không.....tai họa sẽ rơi xuống trước hết là với kẻ đã thay đổi số mệnh.]

(Cut Chương )

Người con gái lạnh lùng phá nát tam quan của cậu, cô gái nhẫn tâm nhìn bao người chết đi trước mắt không mảy may thương xót nay hoà mình vào bóng dáng thiếu nữ hồng y như lửa trước mắt khiến cho Conan cảm thấy trong lòng nặng nề không thôi. Conan không hiểu mình rút cuộc đang suy nghĩ cái gì. Lòng cậu rất rối bời. Cậu vẫn nhớ Yue đã nói: nếu thay đổi tương lai được định sẵn tai họa sẽ ập tới trước hết là với người đã thay đổi định mệnh. Nhưng là hiện tại, Yue đã quyết định cứu người. Cô đang dùng cách của mình để cứu lấy sinh mạng của rất nhiều người. Tình yêu và thời gian thật sự có phép màu thay đổi một người đến thế sao? Yue thậm chí chấp nhận mọi hình phạt có thể xảy ra với mình chỉ vì một yêu cầu của Akito?

Có lẽ Conan sẽ không biết, Yue yêu không chỉ là Akito. Mà cô yêu chính là thứ mà Akito muốn thủ hộ. Giống như năm đó Bạch Hạo không tiếc sinh mệnh thủ hộ cô, giống như lần đó Akito không tiếc sự sống bảo vệ cô. Yue lần này không nghĩ để bản thân hối hận nữa. Cô muốn cùng với Akito bảo vệ thành phố anh sinh ra và lớn lên, bảo hộ những người quan trọng với Akito nhất. Cho dù tan thành cát bụi thì thế nào? Yêu chính là bảo vệ. Đây là điều mà ngàn năm trước Bạch Hạo muốn cô hiểu. Ngàn năm sau Akito là người dạy cho cô phải làm điều đó ra sao.

P/s: đăng chương mới tối là thói quen của mình trong suốt mấy năm qua. Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện của mình. Chúc mọi người năm mới vui vẻ hạnh phúc nhé.

Truyện Chữ Hay