Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Dimethyl cadmium?"
"Đúng thế. Dimethyl cadmium (CH-CO-CH) là một hợp chất thuộc nhóm hữu cơ kim loại. Chất này cũng có cả hai tính chất đáng sợ là cháy khó dập tắt và dễ nổ, nhưng sự đáng sợ của nó lại đến từ nồng độ độc chất nó đem lại. Chỉ vài phần triệu gram hơi dimethyl cadmium phân tán trong thể tích mét khối vuông cũng đã đủ khiến một người vong mạng. Độc tính của dimethyl cadmium gây ra cả ảnh hưởng cấp tính và mãn tính lên cơ thể người. Khi được hít vào, chất độc này nhanh chóng hấp thụ vào máu, từ đó lan rộng khắp cơ thể, gây tác động gần như tức thì lên các cơ quan như phổi, gan, thận. Thậm chí, ngay cả khi nạn nhân vẫn còn sống vài giờ sau khi hít phải khí này thì hậu quả sau đó cũng rất khủng khiếp. Chất độc này là tác nhân gây ung thư cực mạnh. Nghe đến đây chắc ngài cũng tưởng tượng được sức tàn phá của Dimethyl cadmium khủng cỡ nào."
Heiji cười một cách tự tin. Hai tay của cậu ta đút vào trong túi quần, đôi mắt như nhìn thấu hết thảy.
"Kuro-chan này, nếu so sánh cậu ta và Kudo thì ai thông minh hơn?"
"..."
Kuro cúi đầu nhìn Chihiro. Dù không muốn nhưng hắn vẫn phải công nhận là Kudo Shinichi rất thông minh. So với vị thám tử trung học miền Tây này thì vẫn hơn.
"Hắn."
"Ồ...tớ cũng nghĩ thế."
Heiji rút rút miệng. Nói xấu người khác thì nói bé thôi. Tại sao phải nói to như thế? Mà hắn cũng có hứng thú với Kudo Shinichi. Lúc nào phải thử tranh tài mới được.
"Cậu có bằng chứng gì không?"
"Bằng chứng?" Heiji nhếch mép "Chỉ bằng ống tiêm này tất nhiên sẽ không đưa ra được vấn đề gì...nhưng còn cái này thì sao?"
Đó là?!
Hiashi mở to mắt. Hắn không tin được...Rốt cuộc...làm sao cậu ta có được nó?!
"Đúng vậy. Trong lúc anh đang bơm chất độc ra ngoài không khí thì anh Kishigo đã bắt lấy tay của anh. Anh còn nhớ khi ấy anh Kishigo đang làm gì không?"
Hiashi cúi gằm mặt xuống, run rẩy không ngừng.
"Lúc ấy anh ta đang trang trí cho tấm biển bên ngoài...Trên tay anh ta còn dính chút hạt kim tuyến màu vàng...và trên tay anh cũng có. Nếu anh không đồng tình với chứng cứ này thì anh giải quyết sao với nó?"
Viên cảnh sát đem lên một phần da bị cào rách.
"Trước đó chúng tôi đã nhầm rằng đó chính là do anh ta tự tạo vết thương trên người mình. Nhưng khi nhìn thấy hạt kim tuyến trên tay anh, tôi đã hiểu ra mọi việc."
...
Vụ án được giải quyết. Kyoji Hiashi gϊếŧ bạn của mình do vụ chấn thương năm ngoái. Khi ấy Kishigo đã cố làm bị thương Hiashi để chiến thắng vòng cuối. Sự thật thật tàn khốc.
Trận đấu được hoãn lại đến sáng hôm sau. Chihiro buồn bực về nhà. Tâm trạng không quá tốt.
Kuro ngay khi về đã rời đi. Không biết là đi đâu vậy. Ở khách sạn chỉ có một mình cô, không thể không ra ngoài để giải sầu. Mà thật trùng hợp, cô lại gặp lại vị thám tử kia.
"Ơ, không phải cô gái lúc nãy đây sao."
Heiji nhìn Chihiro đang đi tới ở đối diện, lẩm bẩm. Kazuha tức khắc bấm một cái lên tay cậu ta.
"Á!! Kazuha cậu làm gì vậy?!"
"Đừng có nhìn người khác như vậy. Thật khiếm nhã."
"Ờ..."
Mắt Heiji thu hẹp lại chỉ còn một nửa. Biểu tình rất là khinh thường. Ngay khi ba người đi đến gần nhau, Kazuha đã dành Henji nói trước:
"Chào cậu. Cậu cũng tham gia giải thi đấu hả? Tớ là Kazuha. Còn đây là Hattori Henji, thanh mai trúc mã của tớ. Chúng tớ chơi thân với nhau từ khi còn bé rồi, chúng tớ còn thường xuyên tắm chung với nhau nữa."
"..."
"..."
Chihiro biểu thị cô không hiểu vì sao cô ấy còn thêm câu cuối cùng vào. Heiji đỡ trán.
Con gái thật phiền phức!
____
Giới thiệu truyện:
Mới đào thêm cái hố ĐN Conan tiếp. Các thím ủng hộ ta với.
Cp Gin