Cậu út có lẽ đã đặt niềm tin vào anh, cậu tự mình bước ra ngoài rồi đi theo Jaiden đến phòng luyện tập.
Aiden tò mò hỏi anh.
“Tới đây làm gì vậy…?”
"Cầm kiếm lên.”
"Hả?"
Jaiden ném cho cậu một thanh kiếm gỗ có đính lõi sắt bên trong, Aiden nghiêng đầu tỏ vẻ thắc mắc.
“Vung kiếm đi.”
Nghe Jaiden nói vậy, Aiden trở nên bối rối.
Cậu không hiểu tại sao đột nhiên Jaiden dẫn cậu đến đây, quẳng cho một thanh kiếm rồi bắt cậu phải vung nó.
“Nhanh lên.”
Jaiden cau mày tỏ ý thúc giục Aiden nhanh chóng thực hiện.
Aiden ngập ngừng làm theo yêu cầu của anh trai mình.
Nhìn động tác của Aiden, Jaiden rất không hài lòng.
“Thực hiện nghiêm túc vào, tư thế sai rồi, vung hết sức đi.”
Nghe những lời của anh trai, Aiden điều chỉnh tư thế lại sao cho đúng rồi vung kiếm một cách dứt khoát.
Cậu không thể làm gì ngoài việc nghe theo những chỉ thị của anh.
Mặc dù chỉ mới sáu tuổi, nhưng tư thế và chuyển động của cậu cho thấy cậu đã thành thạo Kiếm thuật Cơ bản.
Quan sát một hồi lâu, Jaiden lặng lẽ hỏi.
“Còn nghe thấy không?”
“Nó còn tệ hơn nữa.”
Aiden mếu máo đáp lại.
Jaiden gật đầu.
“Bây giờ, anh sẽ cho em xem các động tác kiếm thuật. Em chỉ việc làm theo mà thôi.”
Aiden nước mắt nước mũi ‘tèm nhem’ nhìn anh.
Jaiden thở dài một hơi rồi bắt đầu vung kiếm.
Anh sẽ thực hiện cho cậu nhóc thấy các động tác chuẩn của Kiếm thuật Sư tử mà anh học được trong quá trình Thử nghiệm Beta.
Một loại kiếm thuật chỉ có thể được truyền dạy cho các gia chủ qua từng thế hệ.
Đây là một loại kiếm thuật rất cao siêu, anh chỉ có thể ‘sao chép’ nó chứ không thể ‘nắm bắt’ nó.
Khi Aiden nhìn thấy cử động của anh, ánh mắt của cậu đột nhiên trở nên khác lạ.
Aiden bắt đầu lẩm bẩm điều gì đó rồi vô thức bắt chước theo các động tác của Kiếm thuật Sư tử mà Jaiden đang cho cậu xem.
“Thì ra đây là hiện tượng đồng bộ hóa à?”
Hành động của Aiden rất lạ, cứ như đang bị thứ gì đó điều khiển vậy.
Ngay cả khi anh đã dừng thực hiện Kiếm thuật Sư tử, thì cậu nhóc vẫn tiếp tục hoàn thành nó mà không cần bắt chước theo Jaiden.
“Có vẻ như mình đã đoán đúng. Thằng nhóc đã ký khế ước với một thần thú. ”
Sau khi chết, linh hồn của Vua Sư Tử Trắng đã bị trói buộc bởi gia tộc Leonhardt và chờ đợi người thích hợp để ký khế ước.
Và khi Aiden thực hiện Kiếm thuật Sư tử thì linh hồn của nó đã được đồng bộ hóa với cơ thể của cậu nhóc.
Có lẽ do linh hồn đó quá mạnh nên đã có thể thoát khỏi bức tường chắn phép thuật trong dinh thự.
Do bị trói buộc trong thời gian dài cho nên nó cũng phai nhạt dần.
Sự hiện diện quá nhỏ gần như vô hình, dù cho có là Bậc Cao Thủ nếu không để ý thì khó mà phát hiện được.
Nên cho đến hiện tại, nó mới không bị gia chủ hiện tại bắt.
Lúc này đây, nó đã được đồng bộ hóa hoàn toàn với Aiden nhờ thực hiện Kiếm thuật Sư tử.
Thiên phú bẩm sinh của Aiden cộng thêm được đồng hóa với linh hồn Vua Sư Tử Trắng, quả là một sự kết hợp hoàn hảo.
“Một tên nhóc tài năng, nhưng lại kém may mắn.”
Nhìn Aiden di chuyển khi được đồng bộ hóa với linh hồn, anh thở dài chán nản.
Tất cả những gì Jaiden có thể làm bây giờ là vung kiếm.
Jaiden biết rằng anh không thể sánh bằng Aiden được, trong lòng bất chợt vấy lên cảm giác ghen tị.
Tuy nhiên, anh biết rằng những người khác cũng sẽ vậy thôi.
Trong gia tộc này, hoặc có thể là toàn bộ lục địa này, bất kì ai trong khi bản thân đang phải rèn luyện cực khổ để có thể với tới đỉnh cao.
Khi gặp một thiên tài thực sự đều sẽ cảm thấy ghen tị.
Một người như anh còn cảm thấy như thế, những người khác sẽ còn cảm thấy dữ dội hơn.
Có vẻ sự ghen ghét này cũng góp phần cho cái chết của Aiden.
Tuy nhiên, Jaiden thì khác.
Anh biết rõ cơ thể này không có tài năng gì cả. cho nên anh chỉ có thể tận dụng hết khả năng mà anh có được mà thôi.
“ Quên đi! Quên đi! Quên đi! ”
Anh tiếp tục vung kiếm như một biện pháp để đánh bay cái suy nghĩ ghen tị trong đầu.
Kiếm thuật Cơ bản cũng có tác dụng giúp loại bỏ những suy nghĩ thừa thãi đi.
Lập đi lập lại những động tác căn bản này nhiều lần, anh càng cảm thấy tư thế của mình càng hoàn hảo hơn.
Anh tích được rất nhiều kinh nghiệm trong tiền kiếp, đặc biệt là đã chứng kiến qua nhiều kỹ thuật cao siêu của các những kiếm sĩ tài giỏi.
'Như thế này?'
Jaiden nhớ lại kỹ thuật của một kiếm sĩ lão làng anh đã đụng độ trên chiến trường, và vô thức làm theo.
Trên thực tế, ngay cả những người tài năng như Aiden vẫn phải cần tập luyện vô số lần mới có thể nắm bắt được.
Ngay cả một thiên tài cũng cần phải làm điều gì đó như vậy nên không còn cách nào khác ngoài việc làm như vậy.
Tuy nhiên, anh chỉ đang tập Kiếm thuật Cơ bản mà thôi, có thể bắt kịp Aiden thì cũng đáng ngạc nhiên.
Jaiden chỉ đơn giản là để cho cơ thể anh có thể nhớ rõ từng chuyển động.
Và không giống như dấu ấn của Kiếm thuật Sư tử trắng, một kỹ thuật vượt trội hơn hẳn Kiếm sư tử.
Việc ghi nhớ Kiếm thuật Cơ bản trong cơ thể này lại cực kỳ dễ dàng hơn.
“ Hoo… Xong rồi hả?”
"…Vâng."
"Không có ma phải không?"
Aiden gật đầu.
Jaiden cười mỉm khi thấy biểu hiện của cậu nhóc.
“Em có muốn tiếp tục tập luyện không?”
“Em nghĩ là có.”
“Vậy cứ đến đây thường xuyên.”
Aiden tròn mắt khi nghe Jaiden nói.
“Em được quyền đến đây hả?”
“Tất nhiên. Anh sẽ đào tạo cho nhóc. "
"Đào tạo?"
Aiden nghiêng đầu vẻ khó hiểu về phía anh.
Cứ như ý thằng nhóc đang muốn nói là anh thì có gì mà dạy cho tôi chứ. Cái vẻ mặt ngây thơ đó anh thật muốn cho ăn một đấm.
“Nói đơn giản thì em sẽ đấu một trận nho nhỏ với anh”.
"Hả? Nhưng mà…"
“Dù sao thì phòng tập luyện của em cũng bị các hiệp sĩ giành hết rồi.”
Thật chất là các hiệp sĩ không được quyền sử dụng phòng tập luyện của các thành viên trong gia đình.
Nhưng vì cậu út luôn tự nhốt mình trong phòng mà không hề động gì tới phòng tập luyện cả.
Do đó nên các hiệp sĩ được nước làm tới, lấy luôn phòng tập luyện của thằng bé để sử dụng luôn.
“Em có muốn cải thiện bản thân mình không?”
“Rất muốn.”
“Vậy thì cầm kiếm lên.”
Jaiden nở nụ cười gian ác ra lệnh cho cậu.
“Chỉ cần vài ngày thôi. Trong thời gian đó, anh sẽ thay đổi cái tính cách mong manh dễ vỡ đó của nhóc.”
“Cái… Ý của anh là…?”
Đôi mắt Aiden sợ hãi nhìn Jaiden.
Anh nhanh như chớp lao về phía Aiden.
Jaiden ngạc nhiên khi thấy cậu nhóc dễ dàng đỡ được đòn đánh của mình.
Tuy được tái sinh, nhưng những trải nghiệm lăn lộn trên chiến trường vẫn còn in đậm trong đầu anh.
Và dù gì đi nữa thì kiếp trước anh cũng đã tự mình đạt tới Bậc 5. Hiện tại thằng nhóc này chỉ là một thiên tài tân binh, anh vẫn có thể dễ dàng đánh bại cậu nhóc.
Anh đẩy lùi Aiden bằng những đòn đánh nhắm vào điểm yếu, tuy đây là chơi bẩn nhưng trên chiến trường thì không có chuyện công bằng ở đây.
“ Hì…hì… hì… hì… ”
“Em chỉ được nhiêu đây thôi hả? Có lẽ đây là lý do mẹ của nhóc chết sớm. ”
“Hyung-nim! ”
“Trông thảm hại chưa kìa. Mẹ nhóc ở thế giới bên kia sẽ thất vọng lắm đấy.”
Anh cố tình nói những lời tàn nhẫn để khiêu khích, cậu trai trước đó bị kiệt sức ngồi bệt trước mặt anh lại đứng dậy một lần nữa.
Anh biết rõ, hiện tại thứ cậu nhóc này cần là nghe những lời cay độc nhất.
Như thế mới có thể vứt bỏ được cái tính cách yếu đuối đang kìm hãm tài năng của Aiden.
Dù cho có biến cậu thành quái vật đi chăng nữa.
‘Sớm muộn gì thì nó cũng trở thành quái vật mà thôi.'
Khi tình hình vô số quái vật cứ tràn vào như những con chó dại, họ buộc phải trở nên độc ác mới có thể tồn tại.
Anh thà để cậu nếm mùi vị đắng cay ngay từ đầu để cậu nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn.
"Hôm sau lại đến nha.”
Aiden bị khích tướng, lao tới Jaiden một cách điên cuồng, nhưng vẫn không thể chạm vào Jaiden dày dặn kinh nghiệm này được.
Jaiden có hàng trăm chiêu thức tránh né mà anh đã học được trên chiến trường để phòng cho nhiều trường hợp.
Ít nhất, Jaiden phải uốn nắn thằng nhóc này cho đến năm sau,trước khi anh rời khỏi dinh thự.
Trên thực tế, kỹ năng của Jaiden vẫn tốt hơn nhiều so với kỹ năng của Aiden.
Nhưng vẫn không thể so được với sự phát triển nhanh đến chóng mặt của một thiên tài.
Jaiden vươn vai rồi dặn dò Aiden.
“Ngày mai, nhớ đến đây lúc bảy giờ sáng. Buổi sáng anh sẽ huấn luyện cho nhóc còn buổi chiều thì chúng ta sẽ đấu tập với nhau như thế này.”
Jaiden trở về phòng mà không thèm nghe Aiden có trả lời hay không.
Hôm sau, khi anh đến phòng tập thì đã thấy cậu út chờ sẵn ở đó. Có vẻ thằng bé rất mong chờ buổi tập luyện nên đã tới sớm hơn.
“Đến sớm thế?”
“…Vâng”
“Giờ thì, bắt đầu buổi huấn luyện thôi nào.”
Jaiden rất sảng khoái khi luyện tập Kiếm thuật Cơ bản, và Aiden cũng dần nắm bắt được một nữa Kiếm thuật Sư tử.
Thỉnh thoảng, Aiden sẽ đến và hỏi anh xem tư thế của cậu có đúng hay không.
Jaiden sẽ chỉ dẫn chính xác tư thế của Kiếm thuật Sư tử, rồi sau đó quay lại tập luyện phần của mình.
Và vào buổi chiều, đó là thời gian cho đấu tập. Jaiden đánh không hề nương tay với cậu nhóc.
Quãng thời gian huấn luyện cho cậu út, khiến anh cảm thấy vui vẻ hơn phần nào. Anh chia sẻ những trải nghiệm anh tiếp thu được trong cuộc sống thực.
Ngày hôm sau vẫn cứ lập lại lịch trình như như thế.
Có lần, Aiden tò mò hỏi anh một điều cậu thắc mắc bấy lâu.
“Hyung-nim, tại sao anh không luyện Kiếm thuật Sư tử?”
Đôi mắt cậu mở to hỏi Jaiden.
Hằng ngày cậu chỉ thấy Jaiden luyện kiếm thuật Cơ bản mà thôi.
Jaiden chỉ cười khổ trả lời.
"Nó không hợp với anh.”
"Cái gì?”
Aiden nghiêng đầu bối rối. Cậu không thể hiểu được lời nói của Jaiden.
“Kiếm thuật Sư tử không hợp với anh.”
Aiden không khỏi sững sờ.
Cậu không thể tin được những gì Jaiden vừa nói. Đối với Aiden, Kiếm thuật Cơ bản chỉ là một thứ gì đó đơn giản.
Đối với những người khác, nó có thể là một loại kỹ thuật khó và cao siêu. Tuy nhiên, anh vẫn không thể hiểu được hết vì do luyện tập chẳng được bao lâu.
“Nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng ngay từ đầu Kiếm thuật Sư tử đã không phù hợp với anh rồi. Đó là lý do tại sao anh luyện tập Kiếm thuật Cơ bản. ”
"Không thể nào. Nhìn vào kỹ thuật của hyung-nim… ”
Aiden lầm bầm khi rồi nhìn vào kiếm của Jaiden.
Những bước di chuyển dứt khoát và gọn gàng của anh mượt mà đến mức cậu lấy đó là mục tiêu để theo đuổi.
Ngay cả con sư tử ở ngay bên cạnh cũng nói với cậu rằng kiếm thuật của anh không tồi chút nào.
Ở độ tuổi của anh thì khả năng như thế này là quá tốt rồi. Nhưng do không có tài năng, thành ra có rất nhiều hạn chế không thể phát triển được.
Con sư tử không nói điều này cho Aiden biết, vì nó vẫn chưa rõ Jaiden sẽ tuột dốc đến mức nào.
“Là như vậy đấy. Dù sao thì anh cũng chuyển sang tập luyện bộ kiếm thuật khác rồi nên đừng bận tâm. "
"…Vâng.”
Aiden trả lời anh một cách miễn cưỡng như thể vẫn không chấp nhận được lời anh nói ban nãy.
Không khí trở nên gượng gạo, Jaiden liền chuyển sang chủ đề khác.
"Nhân tiện, không phải em nói hôm nay sẽ đánh thắng anh sao?”
"Em nhất định sẽ thắng!”
Aiden hai bàn tay nắm chặt, khí thế phừng phừng, thể hiện sự quyết tâm muốn giành chiến thắng.
Trông thấy hình ảnh đó, Jaiden cảm thấy Aiden có chút đáng yêu. Miệng anh cười toe toét.
“Xem em làm gì được nào.”
Jaiden nhanh chóng quay trở lại tập luyện Kiếm thuật Cơ bản. Aiden cũng đi nhặt lại thanh kiếm của mình. Buổi luyện tập cứ thế tiếp diễn.
Buổi sáng thì huấn luyện, còn buổi chiều thì sẽ đấu tập. Dần dà nó trở thành một thói quen của hai người.
Từ ngày này qua tháng nọ. Từ tháng nọ qua tháng kia.
Hai tháng sau khi tin đồn việc Jaiden và Aiden bắt đầu tập luyện được lan truyền, mọi người bắt đầu tin rằng họ đã lấy được phong độ.
Không biết có phải là do gia chủ hay không, nhưng bây giờ họ không còn bị cấm cản việc học tập nữa.
Do đó, việc tự huấn luyện và đấu tập được dời vào buổi chiều và buổi tối. Hiện tại, họ phải theo một lịch trình khá chặt chẽ.
Nhưng nó cũng không hề ảnh hưởng gì tới Jaiden và Aiden cả, họ vẫn luyện tập năng suất và đủ buổi.
Và cứ thế, thời gian chớp mắt đã trôi qua.