Mạc Ảnh Quân hơi lắc đầu xem Bạch Ly vào phòng tắm, bản thân lên giường ngồi xuống.
"Tiền bối ?" Mạc Ảnh Quân thử hỏi trong đầu.
'Hừ, cuối cùng cũng nhớ đến ta sao !" Thanh âm ngạo kiều vang lên.
"Khụ, ta bắt đầu tu luyện đây !" Mạc Ảnh Quân không được tự nhiên nói, để tiền bối đợi lâu thật có lỗi.
'Hừ, nghe kĩ đây, đưa đấu khí vào trong viên đá, từ từ cuốn lấy từng chút một năng lượng rồi chuyển về trong cơ thể, ngươi không thể vội vàng muốn có sức mạnh mà hấp thụ quá nhanh, nếu không sẽ thất khiếu chảy máu, đan điền vỡ tan, cơ thể căng trướng lên nổ banh xác mà chết !'
"Ta biết rồi tiền bối." Mạc Ảnh Quân nghiêm túc.
Mạc Ảnh Quân hít sâu một hơi, một tay cầm viên đá một tay vận khí truyền vào.
Bỗng tia sáng ánh kim tỏa ra bao vây lấy người Mạc Ảnh Quân, trong đó xen lẫn một chút xám đen đang dần dần biến thành những kí hiệu như la mã cổ đại càng ngày càng dày đặc, cuối cùng cả thân hình Mạc Ảnh Quân biến mất hẳn sau quả bóng xám kim đó.
Bạch Ly cảm nhận được có luồng sức mạnh vô cùng lớn bên ngoài lập tức mở tung cửa chạy vội ra, không biết Quân Quân có làm sao ko !
"Quân Quân !" Bạch Ly sửng sốt quan sát quả cầu xám kim, định đưa tay chạm lại bị đánh bật ra ngoài, trong mắt hàm chứa lo lắng.
Làm sao bây giờ, quả cầu vàng kim cùng những kí tự này là từ đâu xuất hiện, không biết nó làm hại gì đến Quân Quân không !
Bạch Ly có chút hoảng loạn đang định dùng hết sức mạnh phá vỡ quả cầu, đột nhiên có một thanh âm vang lên trong đầu.
'Tiểu Bạch, ta không sao.'
"Quân Quân? Ngươi thật sự không sao chứ, đây là có chuyện gì vậy ?"
'Ta sẽ giải thích sau, ngươi đừng chạm vào quả cầu.'
"Ta sẽ không chạm, ta sẽ ở bên cạnh bảo vệ ngươi, có gì không đúng ngươi nhất định phải bảo ta nha !"
'. . .Tốt.'
Một tiếng trôi qua.
Hai tiếng. Ba tiếng. Bốn tiếng. Năm tiếng sau.
Vẻ mặt Bạch Ly ngày càng lo lắng, hơn năm tiếng rồi sao Quân Quân vẫn chưa ra, đương nhiên hắn sẽ không làm phiền Quân Quân, hắn sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ Quân Quân nhưng mà quả cầu này hắn không biết nó là gì nha, không biết Quân Quân ở bên trong thế nào rồi !
"Quân Quân ------" Bạch Ly ủ rũ nằm bẹp trên giường, đôi mắt vẫn ngóng trông về quả cầu.
Bỗng nhiên ánh sáng từ quả cầu dần dần biến mất, những kí tự dày đặc khó hiểu kia cũng tan hết, ánh mắt Bạch Ly sáng rực lên nhìn chằm chằm vào trung tâm quả cầu, Quân Quân cuối cùng cũng ra rồi !
Oa, Quân Quân càng ngày càng tuấn mĩ hút hồn làm sao bây giờ (>.