Mãi đến sáng ngày thứ hai, Công Nam mới mở được mí mắt nặng nề của mình ra, trong hai ngày này, cậu nghe hết mọi âm thanh diễn ra xung quanh mình, từ đó cũng nắm bắt được phần nào diễn biến tiếp theo sau khi cậu ngã từ lầu ba của trường học xuống.
Hôm đó, may mắn vị trí cậu ngã xuống là đống cát nhà trường vừa mới mua về để tu sửa lại lối đi bị vỡ trong sân, cho nên đầu và tay chân của Công Nam không đến nỗi bị biến dạng hay xì sọ lòi xương gì đó, thế nhưng máu của cậu vẫn nhuộm đỏ cả đống cát, không những học sinh trên lâu thét chói tai, mà học sinh bên dưới cũng vô cùng hoảng loạn.
Giáo viên lập tức gọi cấp cứu đưa cậu đến bệnh viện đồng thời gọi thông báo tình hình cho cha mẹ cậu biết, Bảo Đức chứng kiến hết thảy sợ hãi đến mức chân mềm nhũn ra, phải nhờ Thành Công dìu cậu ta mới đi được, đừng thấy thường ngày cậu ta mồm mép dữ dằn, thật chất cũng chỉ là một đứa nhỏ chưa trải sự đời mà thôi.
Lúc này, nhóm của Thành Tín đã sợ tới mức tiểu ra quần, mấy người họ chỉ là học sinh quậy phá hay bắt nạt bạn học, cùng lắm đánh đấm vài cái hù dọa mấy học sinh yếu ớt mà thôi, họ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dính tới mạng người.
Đột nhiên, một tên trong đó la lên:
- Tôi không liên quan gì hết, là thằng Tín xúi giục, tôi không biết gì cả.
La xong, tên đó chạy đi, mấy người khác thấy vậy cũng chạy theo, Thành Tín bừng tỉnh lại từ trong sự ngỡ ngàng, thấy đàn em đã trốn hết, cậu ta cũng muốn trốn, nhưng lại bị những học sinh khác bao vây, kéo cậu ta đến phòng hiệu trưởng.
Mà sau khi hiệu trưởng nghe tin này xong, bút trên tay cũng cầm không nổi, sợ hãi tái xanh hết cả mặt mày.
Bà Hồng bị thầy giám hiệu gọi tới trường, bà ta còn tưởng con trai có chuyện, tức tốc chạy đến nơi, bà ta mới biết con trai gây ra chuyện lớn đến cỡ nào thì suýt ngất xỉu ngay tại chỗ.
Bà ta vội kéo Thành Tín tới bệnh viện, thiếu điều quỳ xuống năn nỉ hai vợ chồng ông Tuân bỏ qua cho con trai, nhưng lại bị hai ông bà đuổi thẳng mặt, tiếp đến bà ta nhận được tin công ty bị thu mua, Thành Tín thì bị đuổi học, hơn nữa, đoạn video quay lại cảnh cậu ta ức hiếp Công Nam cũng bị quăng lên trên mạng.
Lần này, cư dân mạng thật sự sôi trào, những lần trước đều là ầm ĩ đôi co giữa mấy đứa nhóc với nhau, nhưng lần này thì khác, sự việc dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như thế đã dấy lên sự phẫn nộ trong lòng mọi người.
- Trời ơi coi cái clip mà giận sôi gan, nó lấy đồ mẹ người ta uy hiếp sỉ nhục người ta vậy không thấy tội lỗi sao?
- Sao mới bây lớn mà ác quá vậy, cái thứ này phải cho đi tù vài năm mới đáng tội.
- Nó chưa đủ tuổi đi tù đâu, nhà nó giàu, thế nào cũng chạy án cho nó, tội là tội cho thằng bé kia kìa, muốn yên ổn học hành cũng không được với anh em nhà đó, mong thằng bé sẽ không sao.
- Đừng để tôi thấy mặt thằng kia, pháp luật phải có mức án thích đáng chứ không đủ tuổi muốn giết người thì giết à.
- Nam vừa thắng giải nhất Olympic Toán về, sau này chắc chắn cũng thành giáo sư tiến sĩ gì đó, nhà đó ghen ăn tức ở, con cái ngu dốt mất dạy nên bày trò hãm hại đây mà, mong Nam không sao, trời sẽ thương người hiền thôi.
!
Chuyện bị phanh phui, cơn thịnh nộ của mọi người bị đẩy lên đỉnh điểm, bà Hồng bận túi bụi, nộp hồ sơ xin nhập học vào các trường đều bị từ chối trả về, muốn ra nước ngoài cũng không được, các hãng hàng không đều từ chối nhận passports của nhà họ, cùng đường bà Hồng chỉ đành xuống nước tới bệnh viện xin gia đình bà Liên lần nữa.
Lúc trước bà ta cũng từng tới xin lỗi mong bà Liên ông Tuân bỏ qua, nguyên nhân chủ yếu là do Gia Nghiệp không chịu đựng nổi công kích từ tập đoàn Slori Việt Nam, kết quả, vừa mới tới đã bị đuổi ra, hơn nữa cùng lúc đó luật sư thông báo Gia Nghiệp đã bị thu mua.
Bà Hồng quay sang tức giận hận gia đình bà Liên thấu xương, đến bây giờ, sau khi bị các hãng hàng không từ chối, bà ta mới biết Gia Nghiệp bị thu mua vẫn chưa đủ, đối phương muốn đuổi cùng giết tận cả nhà bà ta cho bằng được.
Dần dần cảm nhận được sự sợ hãi, bà Hồng quyết định kéo con trai con gái tới bệnh viện cầu xin một lần nữa.
Lần này, ba mẹ con được cho phép vào gặp mặt, mà người cho phép không ai khác chính là Công Nam vừa mới tỉnh lại.
Nhìn vẻ mặt căm phẫn của Thành Tín và Thanh Tâm, Công Nam chỉ lạnh lùng không nói gì, một lúc sau bà Hồng lên tiếng trước, dè dặt nói:
- Nam à, Tín nó trẻ người non dạ, chỉ nghịch ngợm một chút thôi, nó không ngờ cháu sẽ nhảy xuống, cháu bỏ qua cho nó lần này nhé.
Công Nam cười mỉa mai, nói:
- Vậy ra tôi là người sai à?
- Không không, là lỗi của nó, hôm nay dì dẫn nó tới xin lỗi cháu đây.
Nói xong, bà ta đẩy Thành Tín một cái, cậu ta không cam tâm trừng Công Nam một cái, sau đó nói lí nhí câu xin lỗi trong miệng.
Công Nam không bắt bẻ điều đó, cậu chỉ nói:
- Xin lỗi thì không cần, chỉ cần các người làm tôi hài lòng là được.
Câu này Thành Tín nghe rất quen, cậu ta hung tợn muốn xông lên đánh người thì bị Bảo Đức và ông Tuân đẩy ra, Thanh Tâm cũng chạy tới cản cậu ta lại, cô ta nháy mắt ra hiệu bảo cậu ta làm theo ý cậu.
Cô ta làm vậy là bởi vì trước khi tới đây, cô ta đã gắn camera mini vào cổ áo, cô ta định dùng chiêu gậy ông đập lưng ông để đối phó với Công Nam.
Nhưng Thanh Tâm không hề biết rằng Công Nam có một bàn tay vàng siêu to siêu khổng lồ, đã sớm thông báo cho cậu biết về camera mini đó, đồng thời cũng đã bật chức năng nhiễu điện lên.
Muốn quay lén sao? Để cô quay cho đã luôn!
Thành Tín biết mình không thể phá hư chuyện của em gái bèn lớn tiếng hỏi cậu:
- Rốt cuộc mày muốn gì mới chịu bỏ qua cho gia đình tao?
Nếu ai không biết, nghe cậu ta nói vậy sẽ tưởng rằng người bị bắt nạt là cậu ta chứ không phải người vừa suýt chết, bây giờ chỉ có thể nằm một chỗ như Công Nam.
Công Nam nhướng mày, nụ cười trên mặt không đổi, cậu chậm rãi nói:
- Quỳ xuống tự tát vào mặt mình đến khi nào tôi kêu dừng mới thôi.
- Mày!
Thành Tín tức điên người, Thanh Tâm vội tiến lên ngăn lại, đây là cơ hội rất tốt cho nhà cô ta trở mình, chịu nhục một lúc có đáng là gì.
Thành Tín tức đến thở hổn hển, sau cùng cũng thỏa hiệp quỳ xuống, bắt đầu tự tát vào mặt mình.
Một lúc sau, hai má của cậu ta đỏ chót sưng phù, khóe miệng rướm máu, bà Hồng đau lòng chịu không được bèn lên tiếng cầu xin:
- Nam à, anh cháu đã tát đến chảy máu miệng rồi, cháu bỏ qua cho nó đi.
Công Nam chỉ dửng dưng nói:
- Tôi còn chưa bắt anh ta nhảy lầu đâu, sao lại vội cầu xin rồi?
Thanh Tâm hùng hổ chỉ vào cậu, quát lên:
- Mày đừng quá đáng, là mày tự nhảy lầu chứ anh tao có bắt mày nhảy đâu.
Bà Liên nghe vậy tức giận không ngồi yên được nữa, nhìn bà Hồng nói:
- Đây là cách xin lỗi của nhà chị đó à, chị không dạy được con lôi nó tới đây làm gì, có tin tôi kêu bảo vệ đuổi cô mấy mẹ con chị ra ngoài không?
Bà Hồng nghe xong vô cùng giận, từ trước đến giờ bà ta chưa từng chịu nhục như hôm nay, thù này, bà ta nhất định sẽ trả đủ.
Bà ta nhanh chóng che thù hận trong mắt đi, khẩn khoản nhìn Công Nam, nói:
- Cháu muốn gì cũng được, đừng bắt thằng Tín nhảy lầu, hay là cháu cứ bắt nó tiếp tục tát vào mặt đi.
Công Nam lạnh lùng liếc nhìn ba mẹ con nhà kia, nhìn thoáng qua vẻ mặt đắc ý của Thanh Tâm, cậu nói:
- Không cần, các người có thể đi rồi.
- Kìa Nam!
Bà Liên, ông Tuân Bảo Đức đều ba miệng một lời hô lên.
Bà Liên nói nhỏ với cậu:
- Sao con lại dễ dàng tha cho nhà họ như vậy?
Công Nam liếc nhìn ba mẹ con đang vui mừng kia một cái, sau đó quay sang mỉm cười nói với bà Liên:
- Sao tha được chứ mẹ, con chỉ không muốn nhìn họ làm trò nữa nên muốn họ biến đi cho khuất mắt mà thôi.
- Cậu nói vậy là ý gì?
Bà Hồng la lên.
Bà Liên quay sang cười mỉa:
- Nghe không hiểu tiếng người à, con trai tôi kêu ba mẹ con bà cút đi, còn đứng đó tôi gọi bảo vệ đấy.
- Các người, các người!
Bà Hồng tức muốn hộc máu, Thanh Tâm cũng tức giận, nhưng bây giờ cô ta đã có thứ mình cần, vì thế cũng không muốn nán lại nữa, cùng Thành Tín dìu bà Hồng ra khỏi bệnh viện.
Ba mẹ con kia đi rồi, Bảo Đức mới nhăn mặt nói:
- Sao ông trừng phạt gì nhẹ hều vậy, thằng Tín khiến ông suýt chết đấy.
Kết quả, Công Nam nghe xong chỉ cười không nói.
Thật ra không phải cậu không có cách khiến cả nhà kia đau khổ, chỉ là cậu muốn nhường việc này lại cho Trường Quân xử lý mà thôi.
Sáng nay người đàn ông kia dùng vẻ mặt đau lòng trách mắng cậu một trận, tuy vậy, trong lòng cậu lại cảm thấy ngọt ngào, bản thân cậu cũng biết bây giờ sở dĩ gia đình bà Hồng bị chèn ép tới đường cùng đều là do một tay Trường Quân làm, chỉ còn bước cuối cùng, cậu không ngại để anh làm nốt, cậu chỉ cần dưỡng bệnh là được.
.