Chương 2924
Khi Bồ Giang bước vào, Vương Liêm lập tức thu lại ánh mắt.
Ánh mắt của Bồ Giang quét qua Vương Liêm, anh ta lập tức lộ ra vẻ không vui: “Đồ chó chết, mày làm gì ở đây vậy?
Muốn đến tranh Từ Vy với tao sao?”
Một giây trước còn là người tỏ vẻ quan tâm Từ Vy, một giây sau Vương Liêm liên tục lắc đầu, cố gắng giải thích: “Anh Bồ,anh hiểu lầm rồi, tôi không có quan hệ gì với Từ Vy cả, anh nhìn đi, người ngồi ở đó mới là bạn trai cô ta, mới nấy ở bên ngoài tôi thấy Từ Vy nắm tay anh ta”
“Đồ chó chết như mày đúng là cũng không có cái gan đấy đâu!” Bồ Giang hừ lạnh một tiếng, cợt nhả võ võ mặt Vương Liêm, sau đó nhìn về phía Trương Thác: “Đồ chó chết kia, mày lăn qua đây cho ông!”
Trương Thác cúi đầu, không nói gì, tiếp tục ăn cơm.
Còn Hoàng Trạch Minh vừa ngồi vào chỗ đã đứng dậy sải bước đi tới.
“Bước về đây” Trương Thác đặt bát đũa xuống.
Hoàng Trạch Minh đang đi về phía Bồ Giang, đột nhiên dừng chân.
Trương Thác cũng không ngẩng đầu lên, cầm khăn giấy lau miệng, nói: “Ông làm gì thì cũng phải có can đảm, mới có chút chuyện đã như vậy rồi”
Hoàng Trạch Minh xấu hổ lại ngồi xuống.
Thái độ của Hoàng Trạch Minh đối với Trương Thác khiến Từ Vy, Nghiêm Xinh và Vương Liêm cảm thấy kỳ lạ, người này là Hoàng Trạch Minh đấy, trừ Y Ngọc Điệp ra thì ở thành phố Bắc Hà địa vị của ông ta cũng đứng đầu đấy.
Nhưng Bồ Giang không để ý đến điều này, thấy Hoàng Trạch Minh hùng hổ lao về phía mình, lại chẳng làm gì mà ngoan ngoãn quay lại thì liền cười lớn: “Hoàng Trạch Minh, đến đây đi, ông tới đây động vào ông đây thử đi! Còn cái tên chó chết kia, ông đây bảo mày lăn đến đây, mày không nghe sao?”
Bồ Giang la lối om sòm.
Trương Thác cùng những người khác đều tỏ ra im lặng, cả sân biệt thự chỉ có giọng nói của Bồ Giang là không ngừng vang lên.
Bên ngoài biệt thự, một đội quân chỉnh tê bước đều tràn vào hẻm.
Y Ngọc Điệp khoác lên mình một chiếc áo choàng nhung trắng và đeo lên một cặp kính râm, đôi chân thả của cô ta bước đến biệt thự.
Khi đến cổng sân, Y Ngọc Điệp tháo kính râm xuống, khế mỉm cười.
Những người mở đường trước Y Ngọc Điệp tràn vào sân, sau đó đứng thành hai hàng, đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh hô to: “Nghênh đón Thành chủ YI”
Giữa những tiếng hô này, Y Ngọc Điệp sải bước vào sân và trở thành tâm điểm trong mắt mọi người.
Bồ Giang, người đang tức giận mà la lối, thấy Y Ngọc Điệp, anh ta lập tức ngậm miệng lại, nở một nụ cười nịnh nọt.
Nghiêm Xinh và Vương Liêm đều rụt cổ, trốn vào góc sân.
Ở thành phố Bắc Hà, Y Ngọc Điệp có địa vị rất cao. Cô ta nói một thì không ai dám nói hai cả, không có ai dám phản bác lại, cho dù cường giả ở chỗ khác đến thì cũng không dám bất kính với Y Ngọc Điệp. Đây cũng là lý do tại sao ban đầu Y Ngọc Điệp lại là người đại diện của đảo Quang Minh. Bởi lẽ cho dù cô ta là người đại diện thì mọi người cũng đều rõ về thực lực của cô ta, không đủ để khiến người khác tôn tại để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Thế nhưng một thân phận khác của Y Ngọc Điệp thì lại khiến người khác phải kính trọng, đó là người phụ nữ của Trương Ức Thủy.
Trương Ức Thủy là ai? Một người bắt đầu từ thành phố Bắc Hà, giết cường giả của học viện Thiên Vũ, của Kiếm Cốc của phủ Võ Vương.
Cuối cùng anh còn chiến đấu với bốn cường giả mạnh nhất thế giới tâm Trái Đất ở bên Hoành Sơn. Chiến tích đáng sợ thế này, ai mà không sợ Trương Ức Thủy chứ? Ai dám bất kính với người phụ nữ của anh?
Nhờ danh hiệu người phụ nữ của Trương Ức Thủy, Y Ngọc Điệp lại càng hoành hành ở thế giới tâm Trái Đất.
Bất cứ nơi nào mà Y Ngọc Điệp đến thì đều trở thành nhân vật chính.