Con Nhỏ Lạnh Lùng Kia, Anh Yêu Em!

chương 6: sốt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-Ta hết cách rồi!Chỉ còn cách này mới thắng được bọn chúng!-Một người con gái có mái tóc màu đen huyền được cột lên.Cô gái đó đeo chiếc mặt nạ màu đen che / khuôn mặt.Cô có đôi mắt màu đỏ của máu.

-Nguy hiểm lắm chị!-Nó đang đeo chiếc mặt nạ của nó,tay cầm một thanh kiếm samurai.

-Đừng lo,chị sẽ ổn!-Cô gái đó ôm nó vào lòng.-Topaz!Đi với chị

-Ok!-Người con trai tên Topaz nói

-Chị đi đây!Em nhớ chăm sóc Lục dùm chị!-Cô gái đó bước đi.Trên tay cầm khẩu súng lục.

Cô gái và anh chàng đó không bao giờ trở lại nữa

Bầu trời màu cam...Màu của hoàng hôn..Có lẫn chút đỏ...Màu đỏ của máu..Ngày hôm đó là ngày đau buồn nhất của nó...Ngày buồn nhất của tất cả mọi người....

Nó đang đứng trên một vũng máu...Tay thả thanh kiếm dính máu xuống....Nó ngồi xuống....Trời bắt đầu mưa...

Nó đang cõng một cô gái dưới mưa....Cô gái đó bị thương nặng...Nhìn thấy cô gái đó,tất cả mọi người hoảng hốt....Nhỏ và Lục nhìn thấy,tháo chiếc mặt nạ ra rồi bắt đầu khóc...

Chiếc xe cấp cứu đang chở sinh mạng bé nhỏ dưới trời mưa...Nó nhìn về hướng chiếc xe cấp cứu...Nó tháo chiếc mặt nạ ra...Khuôn mặt có đôi mắt màu đã bị ướt đẫm nước mưa...lẫn nước mắt...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-.....-Nó chợt tỉnh dậy,khuôn mặt đầy mồ hôi.Thì ra là giấc mơ.Một giấc mơ đã từng xảy ra trong quá khứ!Thấy nó đang nằm trên phòng Lục,nó liền đứng lên đi ra.Thấy nó đang mặc bộ bộ đầm trắng,nó nhăn mặt lại.Cuộc đời nó,nó ghét nhất mặc đầm với váy.

Cạch

Nó mở cửa phòng bước ra.Nó ôm cái đầu đang đau nhức của mình đi xuống lấy một ly nước.Nó thấy có hình dáng đang ngồi ở phòng khách đang đùa giỡn.

-Cô đó!Người ta tới nhà để đưa bài tập thì đuổi người ta đi!-Hoàng nói

-Đây là nhà của tôi!Tôi có quyền!-Nhỏ kênh mặt lên

- người suốt ngày cãi nhau hoài!-Lục cười-Như chó với mèo

-Nhìn như người đang hẹn hò với nhau!-Phú cười to

-ĐÂU CÓ!!-Nhỏ và Hoàng đồng thanh

-Mà con nhỏ bịch mắt đâu?-Phú hỏi

-...-Nhỏ và Lục im lặng.Sở dĩ nó rất ghét người ta nói ra nó bị gì nên dặn nhỏ và Lục không nói gì về nó hết.

Hắn đang ngồi trên chiếc ghế sofa nhìn xung quanh nhà.Nhà khá to như nhà mình,ở ngoài còn có một cái hồ bơi riêng.Hình như chủ nhà này rất thích màu trắng.Nhà bếp cũng khá rộng.Nhìn lên thì thấy có phòng.Mỗi phòng đều có một màu riêng.

Bịch

Nghe tiếng động ở chân cầu thang,mọi người quay đầu lại thì thấy nó bị vấp chân té.Nhỏ thấy vậy liền chạy tới đỡ nó:

-Chị không sao chứ?-Nhỏ hoang mang hỏi-Sao chị ra khỏi phòng?

-Mày có sao không?-Lục chạy lại-Cái đầm chết tiệt!-Nó nhăn mặt,nói nhỏ

-Tại tụi tao không dám qua phòng mày lấy đồ nên lấy đại đồ tao cho mày mặc.-Lục nói

-...-Nó đứng dậy đi về hướng nhà bếp.Nó thấy rất nhức đầu.Đang đi thì nó trượt chân té.Nó tưởng mình sẽ có một cục u trên đầu ai dè nó cảm thấy có ai đang ôm nó.Mở mắt ra thấy hắn đang cười.Nó trừng mắt vùng vẫy.

-Cô hình như bị sốt thì phải?-Hắn đặt tay lên trán

-Buông tôi ra!-Nó trừng mắt

-Yên nào con mèo con nóng nảy!-Hắn cười

-Anh dám.....!!-Nó định chửi thì nó có cảm giác rất đau ở ngay cổ họng-....

-Cô bị tắt tiếng rồi!-Hắn nói rồi nhìn Lục-Phòng Di ở đâu?

-Phòng số từ trái qua-Thực ra đó là phòng cô!Phòng của nó thì nó tuyệt đối cấm ai vào trừ nó

Hắn bế nó lên.Nó đánh vài phát vô ngực hắn nhưng hắn mặc kệ bế nó vào phòng của Lục.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-A đi nào con mèo nóng nảy!-Hắn trêu.Tay hắn cầm cây nhiệt kế

-A...n...n.h..anh..d..á..m..-Nó gằn giọng lên thì cây nhiệt kế đã vào miệng nó.Nó biết trong tình trạng này nó không làm được gì nên nó nằm im

Sau phút,hắn lấy cây nhiệt kế ra!Hắn nhìn vào cây nhiệt kế rồi nói:

- độ!Sốt hơi cao.-Hắn tặc lưỡi

-...-Nó trừng mắt nhìn hắn

Hắn nhìn xung quanh phòng rồi đưa ra nhận xét:

-Phòng khá đẹp!Em trang trí phải không?-Hắn cười.

''Đây là phòng của Lục chứ không phải của tôi.Muốn khen thì đứng trước mặt Lục mà khen!''Nó nghĩ.Chợt nó thấy có gì đó hơi lạ,nó lấy cây viết và một tờ giấy gần đó.Nó ghi cái gì vào rồi đưa cho hắn.Hắn cười:

-Em có vẻ khá thông minh!-Tờ giấy đó ghi ''Lớn tuổi?'' tức là ám chỉ tụi hắn-Tụi tôi học trễ một năm!

-...-Nó nhìn lên trần nhà

Hắn chợt nhìn thấy một tấm hình.Bên trong bức hình đó có cô gái đang đứng ở bờ biển.Nó,nhỏ,Lục và một cô gái tóc đen với chiếc mắt kính màu đen.Cả người đều mặt bikini làm lộ ra vòng chuẩn của từng người.Lục và cô gái đó đang khoác tay nhau rất thân thiết.Còn nhỏ đang làm ngón tay hình chữ V.Nó thì khoác lên vai nhỏ.

Kế bên bức hình người con gái là hình cô gái tóc đen với nó.Nó không đeo kính,không đeo miếng bịch mắt làm lộ ra đôi mắt màu của nó.Cô gái tóc đen không đeo kính làm lộ ra đôi mắt màu đỏ tươi. người khoác tay lên vai nhau.Cô gái tóc đen cười to làm lộ ra hàm răng trăng.Còn nó thì cười nhẹ.Lần đầu tiên,hắn thấy nó cười.Nhìn nó cười thật là đẹp.Chợt..tim hắn lỡ nhịp...Hắn giật mình,đưa tay lên ngực.Hắn mặc kệ,liền nhìn nó hỏi:

-Cô gái tóc đen là ai thế?-Hắn hỏi

Nó chợt giật mình.Nó nhìn hắn.Cô gái tóc đen đó là người rất quan trọng đối với tụi nó.Nhưng...cô gái đó...Cô chợt nhớ tới quá khứ....Cô rất sợ khi nhớ tới quá khứ...Nó run..Nó không muốn nhớ lại...Rất đau...Hắn nhìn thấy nó đang run liền hoang mang hỏi:

-Cô có sao không?-Hắn lo lắng-Nè,cô có sao không?

-...-Khuôn mặt nó vô cảm

-Câu hỏi đó....làm cô đau..?-Hắn nói nhỏ

Nó chợt nhìn hắn....Một ánh mắt đau buồn...Một ánh mắt chứa đựng những nỗi đau...Nó muốn khóc..nhưng nó đã hết nước mắt....

Hắn thấy nó vậy liền ôm nó.Nó ngạc nhiên.Nó cố gắng đẩy hắn ra nhưng hắn vẫn ôm nó.Hắn nói nhỏ:

-Xin lỗi!-Hắn nói-Chắc cô có một quá khứ rất đau buồn!

-...-Nó không nói gì

Hắn dừng việc ôm nó lại.Hắn dìu nó nằm xuống.Đợi nó ngủ rồi mới ra ngoài

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hắn đang đi xuống cầu thang thì nghe tiếng vỗ tay ở khắp nơi.Phú và Hoàng nói:

-Chúc mừng!Giờ mày đã có hoa để lắp đầy chậu của mày rồi!-Phú cười

-Ghê nha anh hai!Có bạn gái sớm hơn em!-Phú cười to

-Anh đó!Dám làm đau chị tôi là tôi giết nguyên dòng họ anh luôn!-Nhỏ trừng mắt nói

-Nhớ chăm sóc Di tốt!-Lục giả vờ lau nước mắt

Hắn đỏ mặt.Hắn liền nói:

-Tao..với Di có làm gì đâu!!-Hắn nói

-Tụi tao thấy hết rồi!Đừng có biện hộ!-Phú cười ranh mãnh

-Gì mà ôm nhau, ánh mắt chạm nhau,vân vân..-Hoàng chọc

-Tụi bây nãy giờ theo dõi hả!!-Hắn hét lớn-Tụi bây lại đây,tao phải đánh một trận mới được

Hắn nói xong rồi đuổi theo Phú với Hoàng như chơi đuổi bắt.Thấy vậy,Lục nói:

-Im đi.Để cho Di ngủ!-Lục nói

Tụi hắn dừng cuộc chơi lại!Rồi hắn hỏi:

-Di thích ăn cháo gì?-Hắn nói

-Ghê nha!Định làm một ông chồng đảm đang hả?-Phú trêu

-Thằng kia....về nhà tao xử mày sau!-Hắn liếc

-Đi nó thích ăn cháo hào.-Lục nói-Mà tủ lạnh hết hào rồi!Đi siêu thị chung với tụi tôi không?

-Đi chứ!!-Tụi hắn đồng thanh

-Ai chở?-Nhỏ hỏi

-Để tôi chở!-Hoàng cười

-Anh mà biết lái xe?-Nhỏ châm chọc

-Tất nhiên!-Anh lấy bằng lái xe ra

-Tạm tin anh lần này!-Nhỏ liếc

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Siêu Thị AEON....

-Trời ơi!!Hôm nay Nike ra nhiều mẫu quá!!Em muốn mua ghê!!-Nhỏ nhí nhảnh nói

-Hôm nay Calvin Klein ra nhiều áo mới kìa!!Gucci cũng đang sale kìa!-Lục chỉ khắp nơi

-Converse ra mẫu mới kìa!Mua cho chị không?-Nhỏ hỏi-Cũng gần tới sinh nhật chị Di rồi-Đúng rồi!Còn khoảng , ba ngày nữa tới sinh nhật Di rồi!-Lục nói-Mà Converse Di mua nhiều quá rồi!Nên mua cho nó cái khác đi!

-Chắc vậy..!-Nhỏ nói

Nghe tụi con gái bàn về chuyện mua sắm,Phú nói:

-Tôi nghĩ người không phải con gái chứ?-Phú ranh mãnh cười

-Bộ anh tưởng tôi là con trai hả?-Lục liếc Phú

-Đúng vậy!Con gái phải thùy mị,nết na.Ai như mấy người,tiểu thư của các tập đoàn lớn mà bạo lực,dữ như bà chằn!-Phú cười to

-Làm như là tiểu thư thì phải thuộc loại con gái đó chắc!-Nhỏ hứ một cái

-Thì tiểu thư thì đa phần thuộc loại con gái đó mà!-Phú nói

-Anh thiệt tình....hết cách nói!-Nhỏ kênh mặt

-À mà nè....cho tôi hỏi?-Hắn nói

-Hỏi gì?-Lục nói

-Trong phòng Di,có bức hình chụp nhóm của mấy người.Mà có thêm một cô gái tóc đen.Cô gái đó là ai?Với lại khi tôi nhắc tới cô gái đó,Di nó sao sao?-Hắn nói-Cô gái đó...

Chứ nói hết câu thì Lục chạy tới nắm cổ áo hắn.

-Anh nhắc người đó với Di??!-Lục trợn mắt nhìn hắn

-À...đúng là vậy!!-Hắn lắp bắp nói

-ANH KHÔNG ĐƯỢC NHẮC ĐẾN CÔ GÁI ĐÓ TRƯỚC MẶT DI VÀ CẢ TỤI TÔI!!!-Lục trừng mắt nói.Khuôn mặt đầy sát khí.

Nói xong,Lục thả hắn xuống rồi kéo tay nhỏ đi tới quầy hải sản để mua hào cho Di.Hắn ngạc nhiên.Hoàng thấy thế liền nói:

-Hài thật.Tội ông anh đáng yêu của tôi ghê.Bị con Di đánh một lần chưa sợ à!-Hoàng châm chọc

-Tao có biết đâu!!-Hắn hét

-Cố gắng mà làm hòa đi!Tụi mình còn gặp tụi nó dài dài!-Nói xong,Phú với Hoàng bỏ đi!

Hắn thở dài nhìn tụi nó đi.Hắn quay đầu lại nhìn thấy cửa tiệm giày Converse.Nghe tụi kia nói rằng Di có rất nhiều loại giày này.Hình như thích sưu tầm thì phải?Hắn bước vào cửa tiệm đó.

phút sau,hắn bước ra ngoài.Tay cầm một hộp giày Converse.Nhìn vào chiếc hộp,hắn nở nụ cười rồi đi tìm tụi hắn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Không ngờ anh Huy tò mò đến vậy!-Nhỏ thở dài-Hèn gì chị Di để cho hắn ôm

-Chắc nhắc tới người đó nên nó buồn..-Lục buồn bã nói-Nó không dễ quên giống chị.

-Sao chị không cất tấm ảnh đó đi?-Nhỏ nhìn Lục

-Quên!-Lục nói

-Ê...chờ tôi với!-Phú chạy tới chỗ nhỏ

-Đi gì mà nhanh thế?-Hoàng nói

-Sao không đi với thằng kia?-Lục liếc

-À....ai biết thằng Huy nó đi đâu chứ?Thôi kệ nó đi!-Phú cười

-Ừ!Vậy đi lẹ,không thì hết hàng tươi!-Nhỏ nói

Quầy hải sản của AEON rộng hơn các khu hải sản của các siêu thị khác.Hàng biển rất tươi,ăn ngon nên rất nhiều người tập trung tới mua.Nhất là quầy hào biển.-Đông quá đi!-Nhỏ chán nản nói

-Ở đây hơi đông!Khó chen vô lắm đây!-Phú tặc lưỡi!

-A...có cách rồi!!-Lục lên tiếng-Vậy nè....

con người chụm đầu lại.Nghe xong,ai cũng gật đầu rồi đi ra mỗi hướng khác nhau.

-Á!!!Trai đẹp kìa!!!Đẹp trai quá đi!!-Nhỏ nói lớn làm ai cũng hướng về nó-Nhìn kìa!!

Là Hoàng,anh đi tới với cặp mắt kính đen to.Tất cả chị,em,cô,bác,dì đều chạy tới ngắm!

-Trời ơi!!Có thêm trai đẹp nữa kìa!!!!Hôm nay là người tuyệt vời nhất!!Mỹ nam!!-Lục hét to chỉ về hướng Phú

Phú thì vẫn đi bình thường,không trang bị thêm vật gì.Ai ai cũng bu xung quanh chàng trai này.Kế hoạch quá hoàn hảo.Vì người mua toàn con gái nên dùng 'mỹ nam kế' nên chắc chắc hiệu quả!Kể cả người lớn tuổi.

Lợi dụng thời cơ,nhỏ và Lục lẻn vào.Tới quầy hảo,nhỏ kêu:

- kí hào,chị ơi!-Nhỏ nói

-...-Cô bán hàng nhìn Phú và Hoàng.Mê trai quá

-Chị ơi?-Nhỏ đưa tay ra trước mắt cô bán hàng

-À..em mua nhiểu kí?-Cô định hình lại

- kí!-Lục nói

-Đây..của em đây!Tất cả k(cái này chém :|.không biết đúng hay không)-Cô đưa túi đựng hào

-Dạ,tiền đây chị,khỏi thối!-Nhỏ đưa rồi chuồn nhanh

Lục ra dấu hiệu cho Phú và Hoàng hiểu là đã xong nên cố gắng tìm đường thoát.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong xe oto của Phú,hắn đang ngồi chờ người kia.Thấy tụi nó đang chạy về hướng này liền mở cửa nói:

-Làm gì lâu thế!-Hắn nhăn mặt

-À..bận xíu việc!-Phú cười

-Giờ đi về thôi!Chị Di chắc giờ này dậy rồi.-Nhỏ nói

-Ê Huy,mày mua cái gì vậy?Giày hả?-Hoàng thấy hộp giày

-Quà sinh nhật!-Hắn cười

-Ghê nha,mua quà sinh nhật sớm cho Di kìa!-Phú trêu

-Thích chị Di à?-Nhỏ nghiêm túc hỏi

-Có thể.-Hắn cười

-Ghê quá nha!!Công bố luôn kìa!-Hoàng cười

-IM ĐI!-Lục hét

-Ghen à!-Phú châm chọc

-Ta không phải les!-Lục liếc

-Vậy thì sao hét lên?-Hoàng hỏi

-...-Lục im lặng

-Chị Di...tổn thương...hơi bị nhiều!-Nhỏ nói nhỏ

-Hả?-Hắn hỏi

-Quá khứ của..Di...không tốt...Hồi đó nó lạnh lùng nhưng khi gặp người đó thì nó hiền lại.Nhưng giờ người đó...bị thương nặng..đang nằm trong bệnh viện..nên nó lạnh lùng trở lại..-Lục nói nhỏ-...-Ai cũng im.Dường như ai cũng hiểu phần nào đó của nó

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Chưa về tới khu số thì trời đã chuyển mưa!Xui thật!-Phú nói

-Chết tiệt!Phải về nhanh!-Lục nói

-Tại sao?-Hắn hỏi

-Bớt nhiều chuyện thì mới sống lâu!-Nhỏ nói

-Trời kiểu này chắc là bão rồi!-Hoàng nhìn ra ngoài

-Coi chừng cán trúng con chó kìa!-Nhỏ cầm vô lăng

-Buông ra!Không đụng trúng cột đèn kìa!-Phú nói

-Á..á...á!-Mọi người hét

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nó tỉnh dậy.Nó để tay lên trán.Đã bớt sốt!Nó ngồi dậy,cầm lấy tám ảnh rồi nhìn ra cửa sổ.Trời mưa.Mưa rất to.Nó nói nhỏ:

-Ngày đó cũng trời mưa to như vậy!-Nó nhìn xuống tấm ảnh rồi đứng dậy đi qua phòng nó

Ầm

Tiếng sấm sét kêu to,nó đứng lại một chút rồi đi tiếp.Nó có cảm giác như có ai ở ngoài cửa.Nhưng mặc kệ,nó mở cửa phòng bước vào.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tắm xong,nó mặc chiếc áo hoodie trắng với chiếc quần short màu đen.Nó đeo miếng bịch mắt lên.Nó nghe thấy tiếng tụi hắn nên lần này nó đeo thêm đôi găng tay da.Nó lau khô tóc rồi bước xuống nhà.Nó thấy nhỏ và Lục đang lau khô tóc,chắc là mới tắm xong.Còn Phú với Hoàng thì đang mặc vài bộ đồ của Phong.Thấy nó xuống,tụi nó nói:

-Dậy rồi à?-Lục mặc áo phông tay dài màu trắng với chiếc quần đùi

-Chị ơi hôm nay có món tủ của chị á!-Nhỏ mặc áo phông tay dài trắng với chiếc quần đùi giống Lục

-Cô lại đây ngồi nghỉ xíu đi!-Phú mặc chiếc áo thun đen với chiếc quần jean của Phong

-Ngồi nghỉ xíu đi rồi bọn tui nấu cháo cho cô ăn.-Hoàng thì mặc chiếc áo ba lỗ trắng với chiếc quần lửng màu nâu của Phong

-...-Nó ngạc nhiên nhìn.Sao hôm nay thấy tụi hắn tốt bụng thế.

-Có cần tôi bế cô tới không?-Một giọng nói vang lên sau lên nó.Là hắn.Hắn mặc chiếc áo hoodie màu đen kết hợp với chiếc quần jean bụi rách gối của Phong.Hắn đang lấy khăn lau tóc.

-....-Nó nhìn chằm chằm hắn

-Vậy tôi coi đó là lời đồng ý.-Hắn choàng chiếc khăn ngay cổ rồi bế cô lên

-..Thả..tôi..ra!-Nó vùng vẫy

-Con mèo này hay đi lung tung nhỉ?-Hắn mặc kệ lời cô nói rồi bế cô tới chiếc sofa

Hắn từ từ hạ nó xuống.Nó trừng mắt nhìn hắn.Hắn thấy vậy nói:

-Không cảm ơn tôi hả?-Hắn trêu

-Không có ai kêu anh bế tôi!-Nó lạnh lùng nói

-Vậy sao khi nãy nhìn tôi với ánh mắt cầu xin?-Hắn cười

-...Anh..dùng..khăn..của..tôi!-Nó viện cớ

-Là khăn của cô?Hèn gì thơm mùi bạc hà.-Hắn cười

-...-Nó im lặng

Ầm

Tiếng sấm sét lại vang lên.Nó đứng hình s.Hắn thấy vậy liền châm chọc:

-Cô sợ sấm?-Hắn cười

-..Không..!-Giọng nó có chút run run

-Thôi đi người!Tình cảm quá mức rồi!-Phú trêu

-..-Nó trừng mắt nhìn Phú

-Rồi rồi!Xin lỗi cô!-Phú cười

-Đúng rồi chị!Chị có cho tụi hắn ở lại qua đêm không?-Nhỏ hỏi

-Tại hồi nãy con Ngân nó nghịch vô-lăng nên xe nó đâm thẳng vào cột đèn và kết quả,chúng tôi không có xe để đi về!-Hoàng nói

-Với lại ở gần đây không có tuyến xe buýt nên...cho ở lại đêm được không?-Phú năn nỉ

-....-Nó suy nghĩ một hồi rồi gật đầu nói-Không giở trò là được!

-Yeah!Cho rồi!-Phú nhảy lên

-Miễn là mấy người không quậy phá căn biệt thự này!-Lục nói

-Ok!-Hắn cười rồi nhìn nó

Nó nhìn ra ngoài cửa sổ.Mưa vẫn không dừng.Khuôn mặt nó vô cảm.Nó nhìn một hồi rồi nói nhỏ chỉ đủ nó nghe:

-Vẫn giống cái ngày hôm đó!-Nó vô cảm nói

----------------------------------------------------------------------------------------------

Phù...cuối cùng cũng xong

Nếu mấy bạn thấy hơi lạ vì tại sao Di hôm nay nó ít lạnh lùng hơn mọi khi thì mình sẽ nói rằng nó bị sốt!Khi bị sốt,cơ thể rất mệt.Nên khi hắn giở trò với nó,nó không có sức để kháng cự nên nó im lặng cho hắn bế.Chứ nếu thường ngày thì nó đá cho hắn bay luôn rồi :'&gt;. Còn hộp giày thì hắn giấu ở đâu đó :&gt; Viết chương này mà thấy gato quá đi :<br br="" v="" sau="" l="" cho="" b="" m="" p="" :="" h="" truy="" t="" :v.m="" ng="" ib="" n="" c="" chap="" r="" :v="" nh="" tao="" vi="" hay="" suy="" ngh="" th=""> Đồng thời cũng cảm ơn bạn My :'&gt; đã khen tao viết hay.Mày cũng là động lực để tao viết :'&gt;.Và tất cả mọi người đều là động lực của tớ viết :&gt;Thaks all :

Chương sau chỉ là ngủ qua đêm bình thường thôi chứ không có làm trò đồi bại gì đâu :v nên đừng có suy nghĩ nhiều :v.Thân

Truyện Chữ Hay