Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
“Không lẽ cô không thể nghĩ ra cách nào đánh lạc hướng đám cao thủ đó sao”
“Thứ tôi muốn là Lý Hàng, không phải ai khác!”
Theo Chu Mỹ Trân, một kẻ lang thang như Lý Hàng có thể trở thành con rể của Tập đoàn Lăng Tiêu Điều này cho thấy cậu ta chắc chắn xuất sắc ở một số khía cạnh.
Mà Chu Mỹ Trân cũng theo thói quen, cho rằng Lý Hàng hẳn là rất lợi hại trong vấn đề đàn ông kia Bởi vì bà ta chọn đàn ông Ngoài gương mặt điển trai và thân hình cường tráng ra.
Thứ quan trọng nhất chính là đặc điểm của nam giới.
Chu Mỹ Trân đã xem ảnh của Lý Hàng Người đàn ông này trông vừa mạnh mẽ mà lại đẹp trai.
Ấn cậu ta xuống giường chơi đùa chắc.
chắn cảm giác sẽ rất tuyệt!
Lúc này, Thôi Thiên Tứ đang nằm trên mặt đất đột nhiên ngẩng đầu nói “Chủ nhân, tôi có cách đánh lạc hướng những người xung quanh Lý Hàng”
Chu Mỹ Trân cúi đầu trịch thượng nhìn Thôi Thiên Tứ.
“Ngẩng đầu lên cho ta”
Thôi Thiên Tứ vừa ngẩng đầu liền nhận được sự chào đón của chiếc giày cao gót trên chân Chu Mỹ Trân.
Chu Mỹ Trân đặt đế giày cao gót cứng lên mặt Thôi Thiên Tứ.
“Nói đi, mi có cách gì?”
Thôi Thiên Tứ vẫn nằm trên mặt đất như một con chó.
Anh ta ngẩng đầu lên, vừa nói, miệng vừa chạm vào đế giày của Chu Mỹ Trân: “Bên cạnh Lý Hàng có khá nhiều cao thủ.”
“Nếu không có đủ người thì không có cách nào đánh lạc hướng họ ra ngoài.”
Thôi Thiên Tứ vừa thè lưỡi liếm chân Chu Mỹ Trân, vừa nói: “Trong video, người phụ nữ không thích người đàn ông xấu xí của mình”
“Sau đó cô ấy bịt mắt lại rồi tưởng tượng rằng người đàn ông đang phục vụ cô ấy là đối tượng mà mình yêu thích”
“Cảm giác này khiến cô ấy vô cùng kích thích”
Thôi Thiên Tứ biết Chu Mỹ Trân thích sự kích thích, cho nên mới bày ra kế sách như Vậy.
Quả nhiên, Thôi Thiên Tứ vừa nói xong câu này, Chu Mỹ Trân liền đồng ý không chút suy nghĩ.
Ngay sau đó, Thôi Thiên Tứ dùng vải che mắt Chu Mỹ Trân Lúc đầu Chu Mỹ Trân có chút khó chịu.
Nhưng ngay sau đó, bà cảm thấy một hương vị khác ngày thường.
Nhưng khi Chu Mỹ Trân đang chìm đắm trong sự kích thích, không nhìn thấy sắc mặt Thôi Thiên Tứ đã trở nên cực kỳ gớm ghiếc!
Lúc này, trên mặt Thôi Thiên Tứ lộ ra một nụ cười méo mó, điên cuồng!
Gã ta đột nhiên nắm lấy cái gối bên cạnh bịt đầu Chu Mỹ Trân.
Chu Mỹ Trân liều mạng vùng vẫy.
Bà hoàn toàn không ngờ Thôi Thiên Tứ vốn ngoan ngoãn như chó lúc này lại dám cản mình.
Chu Mỹ Trân tuy trông trẻ hơn tuổi nhưng dù sao thì bà cũng đã bảy mươi rồi Thể lực của bà làm sao có thể sánh được với Thôi Thiên Tứ trẻ tuổi sung sức.
Thôi Thiên Tứ nhanh chóng chiếm thế chủ động Sau khi khiến Chu Mỹ Trân ngất đi, anh ta liền dùng dụng cụ bên cạnh trói chân tay Chu Mỹ Trân vào cột sắt “Mày định làm gì? Mày định làm gì?”