Con Gái Nhà Nông

chương 136: trước nở hoa sau kết quả

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: ChieuNinh

Vương Phúc Nhi cầm ngân phiếu trong lòng vui sướng hài lòng, không nghĩ tới có nhiều như vậy, bốn trăm lượng, một công thức đồ ăn tám mươi lượng, ha ha, phát tài, phát tài rồi! Phải cảm tạ thân thể này, trên mặt trù nghệ có chút thiên phú, bằng không cho dù là có nhiều ý tưởng như vậy, làm ra không thể ăn thì người khác cũng chướng mắt.

Đã sớm nghe nói, con người, có vài người chính là không có thiên phú phương diện này, mà có vài người chính là trời sinh. Ví dụ như nấu cơm, có người chính là mặc kệ thế nào thì cũng làm không tốt, mà có người chỉ học qua vài lần thì có thể làm ra đồ ăn mỹ vị. Vương Phúc Nhi lại cảm tạ cha và nương, có thiên phú phương diện này, không, không thể nói thiên phú, cái này giống như là cảm giác.

Vương Đồng Tỏa cười lắc đầu, khuê nữ nhà mình nhìn bạc thì cười tít, nhưng mà trong lòng hắn cũng vui vẻ, khuê nữ có nhiều tiền hơn, về sau đến nhà chồng cũng không ngột ngạt. Vương Đồng Tỏa tính mấy cái tiền này đều để cho Phúc nhi mang theo, Tống gia thì mạnh hơn nhà mình nhiều, trên người nữ oa tử có tiền, trong lòng không hoảng hốt.

Cũng không biết khuê nữ ra sao rồi nữa, Vương Đồng Tỏa lo lắng trong lòng, chỉ là hắn là nam nhân, cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể ở chỗ này chờ tin tức.

Đồng thời trong lòng Vương Phúc Nhi cũng lo lắng cho đại tỷ, nữ nhân sinh con, ở cổ đại thật đúng là đi một vòng ở Quỷ Môn quan, cũng không giống hiện đại, sinh không được, hoặc là thai vị không ngay ngắn là có thể mổ bụng sinh ra, ở đây hoàn toàn là phải dựa vào sinh sản tự nhiên, chuyện có bao nhiêu đáng sợ.

Ông trời phù hộ, Bồ Tát phù hộ, phù hộ đại tỷ con hết thảy thuận thuận lợi lợi! Con thắp thêm cho ngài mấy nén hương! Vương Phúc Nhi chưa từng có kính thần giống như bây giờ.

Con người ở vào lúc năng lực của mình không làm được, thường hay ký thác hy vọng với Thần Phật, cho dù là biết sẽ không thể có sự cứu giúp, nhưng mà cầu cái tâm lý an ủi.

Rốt cuộc an ủi tâm lý có hiệu quả, Vương Cúc Nhi trải qua một ngày một đêm đau đớn, cuối cùng sinh ra được một khuê nữ. Sinh khuê nữ là phải báo tin vui trong vòng ba ngày, cho nên bên Vương Phúc Nhi rất nhanh thì nhận được tin tức. Lúc này ba người còn lại liền mang theo đồ đi lên huyện thăm Vương Cúc Nhi.

Trong lòng Thích thị thở dài: tốt xấu thì mẫu tử bình an, về phần bào thai lần đầu sinh ra không phải con trai, lúc này vợ chồng son còn trẻ, trước nở hoa sau kết quả cũng là bình thường đi, bà an ủi mình như vậy. Lại sợ bên thân gia bởi vì sinh ra khuê nữ mà trong lòng không hài lòng, cho nên cố ý dặn dò Vương Đồng Tỏa, để cho hắn phải nói chuyện với thân gia, để cho khuê nữ ở Phan gia cũng tốt hơn một chút.

Vương Hoa Nhi và Khương Điền cũng tới, a di để cho bọn nha hoàn đặt xuống đồ mang theo, vừa thấy đại tỷ nhà mình thì biết là đang nghĩ gì.

"Tỷ, tỷ làm nương cũng mất hứng, vậy khẳng định trong lòng Cúc nhi càng khó chịu, sinh khuê nữ thì lại làm sao? Lão Phan gia bọn họ còn không có khuê nữ đâu, có khuê nữ đi ở phía trước, đến lúc đó cũng có thể giúp đỡ trông đệ đệ."

Thích thị nói: "Làm sao mà tỷ mất hứng, tỷ chỉ là sợ thân gia ghét bỏ Cúc nhi sinh ra nữ nhi."

A di cười nói: "Cái này thì tỷ nhìn lầm rồi, không thấy được ông thông gia ôm tôn nữ của hắn mừng rỡ miệng không khép lại được sao, còn có ngoại sinh nữ tế, đã ở một bên bám dính muốn ôm khuê nữ kìa, thật sự làm cho người ta nhìn thì cảm thấy mừng rỡ hoảng rồi. Tỷ, ngài chính là suy nghĩ nhiều, tỷ cho là ai cũng giống như bà bà của tỷ, chanh chua như vậy, thấy sinh nữ nhi đều hận không thể đá văng ra sao?" Diendanlequydon ChieuNinh

"Muội nhỏ giọng chút, cha Cúc nhi còn đang ở đây." Người ta con ở đây, ngươi nói nương người ta, cái này không tốt lắm.

"Sợ gì, muội nói cũng không phải vô căn cứ, tỷ phu còn dám nói không phải sao? Tỷ, tỷ để lại một trăm quả tim đi, bên này còn có muội và Hà Hoa bọn họ ở đây, ai dám khi dễ ngoại sinh nữ của muội?"

Vương Phúc Nhi vào nhà nhìn nhìn đại tỷ, đại tỷ đang ngủ, Vương Hoa Nhi lôi Vương Phúc Nhi ra, hỏi hỏi chuyện trong nhà. "Sao, tỷ nghe nói cô cô Tống Trường Khanh đi tới nhà chúng ta náo loạn hả? Muội cũng không nói với tỷ, thế nào tỷ cũng phải làm cho nàng ta ngã một cú không dậy nổi."

"Nhị tỷ, chờ tỷ chạy về thì người tới nhà đã sớm đi rồi, tỷ cứ yên tâm đi, nữ nhân kia không dám lại tới tìm phiền toái nữa, tỷ ở trên huyện cũng đừng đi trêu chọc nàng ta, nhà nàng là Huyện thừa, đến lúc đó mang đến phiền toái không tốt cho nhà a di."

"Tỷ biết, chỉ là tỷ cũng biết tình cảm của Tống thị và Huyện thừa lão gia không tốt, muội suy nghĩ một chút, nếu không sao nàng ta thường xuyên chạy về nhà mẹ đẻ chứ?"

"Chỉ bởi vì nàng ta thường xuyên chạy nhà mẹ đẻ, đã nói lên tình cảm bọn họ không tốt sao?" Vương Phúc Nhi hỏi.

"Đương nhiên không phải! Hắc hắc, cũng bởi vì nữ nhân kia về sau là thân thích của muội, ta đặc biệt cho người đi hỏi thăm."

"Là để cho tỷ phu đi hỏi thăm đi." Vương Phúc Nhi nói.

"Để cho hắn hỏi thăm còn không được sao? Muội cũng là thân biểu muội của hắn, hắn không góp sức mà được sao? Nữ nhân kia ở lúc muội còn chưa có xuất giá đã gây như vậy, nếu về sau lại náo loạn, vậy phải làm sao? Cho nên tỷ biết được chút chuyện. Về sau nếu nàng ta ỷ vào thân phận trưởng bối ra vẻ ta đây, muội có thể làm cho nàng ta câm miệng."

"Muội cảm tạ tỷ và tỷ phu thật nhiều, a, là Khương Điền biểu ca." Vương Phúc Nhi cười nói. Diendanlequydon~ChieuNinh

"Này nha đầu chết tiệt kia, đừng hi hi ha ha, tỷ nói với muội, quan hệ giữa Huyện thừa lão gia và nữ nhân kia thật sự không tốt. Tỷ còn nghe nói trước kia nữ nhân này còn gạt Huyện thừa lão gia, thu lễ khắp nơi, làm thanh quan Huyện thừa lão gia cũng biến thành không tốt. Vốn sau khi đến lúc huyện thái gia đi rồi, Huyện thừa lão gia có tư cách nhất thăng lên, thế nhưng cuối cùng bởi vì chuyện này sự bị đẩy ra. Muội nói trong lòng nam nhân này có thể thoải mái sao? Lại cộng thêm mọi người đều nói nữ nhân này tính tình không tốt, cả ngày không có lúc nào yên tĩnh, cho nên sau đó Huyện thừa lão gia lại cũng chuyển đến trong huyện nha ở. Ai biết cũng nói, nếu như không nể mặt mũi nhà mẹ đẻ của nàng ta, đã sớm hưu bỏ rồi. Thật ra tỷ cũng hy vọng đừng hưu bỏ, bằng không trở về nhà mẹ đẻ, còn không phải đến lúc đó ép buộc muội sao?"

"Thì ra là cũng huyên náo lợi hại như vậy. Thật đúng là, trăm ngàn lần cũng đừng hưu, trước kia muội nghe nói, nãi nãi Tống Trường Khanh đặc biệt thương Tống thị này, nếu thực sự đi trở về, Tống thúc thúc và thẩm thẩm bọn họ đều không hay ho. Nhị tỷ, tỷ và tỷ phu sống thế nào?" Vương Phúc Nhi hỏi.

Trên mặt Vương Hoa Nhi hơi hồng: "Còn không phải chính là như vậy, sống chính là như vậy, có thể có dạng gì?"

"Ha ha, nhìn mặt tỷ cũng đỏ, khẳng định tỷ phu của muội đối với tỷ không tệ, có phải tỷ hỏi hắn trước kia có người trong lòng gì đó hay không sao?" Đây chính là nhị tỷ lo lắng nhất, Vương Phúc Nhi cười tủm tỉm.

"Xú nha đầu, đó là tỷ hỏi muội, vậy trước đó Tống Trường Khanh có người trong lòng hay không?" Vương Hoa Nhi không phục.

"Nhìn xem hai tỷ muội này, vừa thấy mặt đều nói không ngừng." A di và Thích thị tiến vào cười nói.

Vương Phúc Nhi đi qua ôm thắt lưng a di: "A di, nhị tỷ của con thế nào? Người có vừa lòng không?"

"Vừa lòng, vừa lòng! Ta tự mình chọn còn có thể không hài lòng sao? Hiện tại Điền oa tử của nhà ta cũng hiếu thuận hơn, mỗi ngày thời gian ở nhà nhiều hơn trước kia."

"Nương!" Vương Hoa Nhi ngượng ngùng.

Thích thị cười nói: "Hoa nhi vào nhà muội, mới là phúc khí của nàng."

Qua một lát, bàn tiệc chuẩn bị tốt, mọi người ngồi cùng một chỗ ăn bữa cơm, sinh mệnh mới làm cho trong lòng mọi người đều mỹ mãn, Vương Tiểu Bảo còn liên tiếp nói, mình làm cữu cữu.

Bên này Phan tỷ phu còn đặc biệt tìm một bà tử từng sinh sản qua để chăm sóc đại tỷ, nha đầu Thanh nhi trưởng thành một ít, chỉ là rốt cuộc nhiều việc hơn, có chút luống cuống tay chân.

Vương Phúc Nhi quyết định vẫn là đi đến nhà a di nghỉ qua đêm, ngày hôm sau cũng phải về nhà.

Buổi tối Vương Hoa Nhi muốn tán gẫu với Vương Phúc Nhi, vì thế hai tỷ muội sẽ ngủ chung một phòng, Vương Phúc Nhi nghĩ, Khương Điền biểu ca có thể thầm oán mình hay không, xem ra về sau vẫn là ít đến.

Vương Hoa Nhi nói cho Vương Phúc Nhi đạo làm con dâu ở chung với bà bà, chính nàng cũng không có kinh nghiệm gì, bà bà lại chính là thân a di của mình, nhưng mà vẫn suy nghĩ ra không ít thứ.

"Muội nói xem sao hai tỷ muội mình lại tương tự như vậy chứ? Tỷ bên này cũng có cô cô khó chơi, cũng may a di là người hiểu chuyện, di phu lại nghe lời của nàng, vị cô cô kia cũng không dám quá đáng, chẳng qua lần trước nàng ta lại chọc giận a di."Vương Hoa Nhi nói.

"A? Còn có chuyện gì?" Vương Phúc Nhi hỏi.

"Vị cô cô kia gạt a di đi gặp di phu, còn giống như chảy không ít mước mắt, dù sao mục đích chính là muốn gả khuê nữ nhà nàng đến nhà chúng ta. Sau đó lại bị a di biết, hung hăng mắng di phu cho một trận, việc này coi như quên đi."

Đó không phải Anh Tử sao? Ngày bé gặp qua, ấn tượng với nàng ta cũng không tốt. Diendanlequydon~ChieuNinh

"Khương Lỗi người ta hiện tại cũng chuẩn bị làm người đọc sách, vị cô cô kia một chút ánh mắt cũng không biết, phỏng chừng là thấy tỷ gả tới đây, trong lòng không thoải mái, cũng muốn để khuê nữ nhà mình tiến vào. Đáng tiếc a di không có mua nợ của nàng ta." Nghĩ tới chuyện công công của mình bắt tay vào làm, thật đúng là sai quá mức, công công đối với mấy chuyện kết hôn cũng không quan tâm. Hơn nữa cho dù là công công đồng ý, Anh Tử này gả vào nhà, không được bà bà thích, đến lúc đó còn không phải chịu khổ sao? Nếu làm chuyện quấy rối trong nhà, cuộc sống này còn có thể qua sao.

Vương Hoa Nhi chỉ gặp qua Anh Tử kia có mấy lần, thì phát hiện Anh Tử không phải điêu ngoa bình thường, thật sự là nếu ai có cừu oán với nhà mình, thì gả Anh Tử đi qua là được. Chúng ta cũng không phải là người coi tiền như rác.

"A di là người hiểu chuyện, không cho Anh Tử gả qua đây, cũng là vì tốt cho Anh Tử, đáng tiếc có vài người nhìn không rõ." Vương Phúc Nhi nói.

"Cũng không phải vậy sao? Muội nhìn xem tỷ, gả qua đây, phần lớn thời gian đều là cùng một chỗ với a di, a di vốn đã không thích Anh Tử, đến lúc đó còn không phải bị khinh bỉ khắp nơi sao? Hơn nữa Anh Tử kia tính tình không tốt, chúng ta khẳng định là không yên tĩnh được. Ta còn sợ bởi vì chuyện này, a di và di phu xa lạ, cho nên cố ý để cho Khương Điền nói chuyện với di phu, di phu cũng bỏ qua việc này."

Quả nhiên gả cho người ta chính là không giống với, trước kia nhị tỷ là một người tùy tiện, nay cũng biết chú ý sách lược. Để cho Khương Điền biểu ca đi nói với Khương di phu, mặc kệ nói gì đều là phụ tử thân sinh, về mặt tình cảm đều tiếp thu được.

Hết chương .

Truyện Chữ Hay