Quả nhiên, ngày hôm sau Chu Thần Dật tới, Julie cười gian nhìn Hướng Vi, chỉ có điều dáng vẻ của Hướng Vi cùng thường ngày chẳng có gì khác nhau cả, muốn cười nhạo cô sao, quên đi.
Lúc ra ngoài đi dạo, không biết Chu Thần Dật đã nói với Hướng Vi như thế nào mà ngày đó cô liền theo anh trở về bên kia, Tiểu đậu đỏ buồn bực, bé không hiểu tại sao mẹ nuôi lại không ở cùng với mình, mà lại đi theo ba nuôi! Khi Tiểu đậu đỏ hỏi Julie như thế, Julie cười trả lời nói mẹ nuôi và cha nuôi về nhà sinh em bé, làm hại ngày hôm sau khi Hướng Vi tới, Tiểu đậu đỏ cứ bám theo cô hỏi em bé ở đâu, em bé ở đâu? Làm cho Hướng Vi phải dở khóc dở cười.
Từng ngày trôi qua rất bình thản, có đôi khi Hướng Vi nghĩ, đây chính là cuộc sống mà cô theo đuổi, yên tĩnh, bình thản, không cần phải rầm rộ, buổi sáng anh làm bữa sáng cho cô, buổi chiều, sau khi hai người ăn cơm xong thì đi ra ngoài tản bộ vài vòng, đến tối lại ôm nhau ngủ, có hôn nhưng vẫn chưa làm đến bước cuối cùng, mặc dù có mấy lần thiếu chút nữa là lau súng cướp cò.
Đối với chuyện trên giường, Hướng Vi quyết định cùng với anh cũng không có gì phải đắn đo cả. Trước cưới hay là sau cưới thì cũng không có gì khác biệt, nhưng anh vẫn không làm, mỗi lần bốc hỏa là vội vàng đi tắm nước lạnh. Hướng Vi không hiểu, mặc dù vóc dáng của mình không được bốc lửa cho lắm nhưng cũng không đến nỗi không làm cho người ta nổi lên hứng thú chứ! Đợi đến khi anh tắm xong quay trở lại, Hướng Vi hỏi anh vì sao, thế nhưng anh chỉ hôn lên gò má của cô rồi nói không vội, không vội, còn chưa phải lúc thích hợp. Đối với việc anh coi trọng cô như vậy làm cho trong lòng Hướng Vi cảm thấy rất vui. Nhưng sau đó lại có cảm giác sau này còn có thể dậy nổi hay không? Đối với việc Hướng Vi khéo léo nói đến vấn đề này, khi đó Chu Thần Dật trừng mắt nhìn cô chằm chằm, kém chút muốn nổ tung. Sau này Hướng Vi đã có kinh nghiệm, biết là có một số việc không thể hỏi, đàn ông đối với phương diện kia có vẻ… Ừ, tương đối nhạy cảm.
Đối với Hướng Vi, tháng năm là tháng vô cùng may mắn, phim hoạt hình đầu tiên đã nhanh chóng vào giai đoạn chế tác cuối cùng, Hướng Vi rất hy vọng có thể thành công trong lần sản xuất đầu tiên này. Trên blog của mình, Hướng Vi quảng cáo một số hình ảnh nhân vật, và giới thiệu một số vấn đề liên quan. Mặc dù mấy năm qua không ra tác nào vượt trội, nhưng mười bản truyện tranh được ra trước kia vẫn còn tích lũy được một số lớn người ái mộ, ngay cả Hướng Vi cũng không biết cô đã chiếm một vị trí trong lĩnh vực truyện tranh này!
Khi những hình ảnh nhân vật đó được quảng cáo lên truyền hình đã bị người ái mộ đồn đại rất nhiều, trên mạng còn nói đùa là thì ra mấy năm nay XX không ra truyện tranh là để chuẩn bị cho một tác phẩm quy mô lớn như thế này! Hướng Vi lướt qua những lời nói trên diễn đàn thật là dở khóc dở cười mà.
Tuy rằng Julie không nghĩ tới sau này Hướng Vi được người hâm mộ gọi là cô gái truyện tranh, Julie lấy chuyện đó đến trêu chọc cô, nói phim của chúng ta còn chưa lên sóng mà dư luận đã bàn luận xôn xao trước rồi, có lẽ sau này tỉ suất người xem sẽ không tệ, v.v…
Hướng Vi không biết làm sao, cái này vốn đâu phải là công trạng của cô, khiến cô gánh hết thành quả lao động của mọi người, Hướng Vi tự nhận mình không có vô liêm sỉ đến mức này, cũng không làm đến chuyện này, lại giải thích kĩ càng từng giai đoạn chuẩn bị bộ phim hoạt hình này, nói tóm lại một câu là những cái này cả một tập thể bọn họ cùng nhau cố gắng mới có được, cũng không phải là công lao của một mình cô, để cho mọi người không cần phải đem công lao đưa hết cho cô, điều này làm cho cô cảm thấy áp lực rất lớn. Lại nói, trước mắt cô đặt toàn bộ tinh thần và thể lực vào bộ phim này, nên cũng không có bao nhiêu thời gian để vẽ thêm cái gì mới, có điều là nửa năm sau cô sẽ vẽ một quyển mới để cảm ơn tất cả mọi người những năm qua đã lặng lẽ ủng hộ.
Hướng Vi vừa công bố tin này ra, lại càng xôn xao nhiều hơn. Trong công ty, vốn có người rất hâm mộ Hướng Vi, tháng sáu năm nay cô bé ấy sẽ tốt nghiệp, lúc trước Hướng Vi cũng đã nói, chờ cô bé tốt nghiệp rồi sẽ trực tiếp ở lại công ty. Người trẻ tuổi mà, rất hăng hái sôi nổi, càng không nghĩ tới cấp trên của mình lại chính là thần tượng của mình, vì vậy, trong blog cô bé này viết rất nhiều chuyện. Hôm sau, Hướng Vi vừa vào blog lướt qua liền thấy có mộ bài post mới màu đỏ nhấp nháy, mở ra, Hướng Vi sững sờ, cô bé này thế mà lại chụp ảnh lúc bọn họ bắt đầu chuẩn bị làm bộ phim này lên mạng…
Hướng Vi thở dài, bởi vì hôm nay là thứ bảy nên công ty nghỉ hết, vốn là Hướng Vi rất đặc biệt coi trọng lý lịch của nhân viên, ngay lập tức gọi điện cho Julie, Julie biết chuyện này cũng im lặng, gọi điện thoại đến hỏi cấp dưới, Tiểu Dương biết mình đã gây ra họa, vội vàng gọi điện cho Hướng Vi nói xin lỗi.
Hướng Vi thở dài, cô bé này là người rất có tài năng, tuổi hơi nhỏ, chỉ mới hai mươi mốt tuổi mà thôi, nên Hướng Vi cũng tha thứ cho cô ấy, bảo cô có thể liên lạc với người chủ topic xóa hình đi được không. Trước đó, Tiểu Dương đã bị Julie hung hăng dạy dỗ một trận, ngay cả lợi ích của công ty cũng không quan tâm mà nói năng lung tung, nhưng lúc này lời nói của Hướng Vi rất nhẹ nhàng, bỗng nhiên cảm thấy thần tượng của mình rất thân thiết, so với tính tình của chị Chu thì tốt hơn nhiều.
May mà Tiểu Dương và người chủ topic quen biết nhau nên đã nhanh chóng xóa hết hình ảnh trên mạng. Đáng tiếc, mặc dù đã được xóa những hình ảnh cũng đã đăng lên mạng rồi… Hướng Vi bất đắc dĩ, cũng không có biện pháp, thôi kệ, sau này mình khiêm tốn một chút vậy.
Bộ dạng của Hướng Vi vốn rất đẹp, da lại tốt, nhìn thật sự rất non nớt. Người hâm mộ cảm thán, gửi bài viết: “Tiểu X, là thế nào cũng có thể sao xinh đẹp!” Phía dưới, có người nói mình cũng ở Thượng Hải, kêu gọi mọi người tổ chức thành đoàn đến bao vây số XX, đường XX?
Cuộc sống Hướng Vi bị đảo lộn, bởi vì thứ hai cô có chút việc nên không đến công ty, nên tránh được một kiếp, sau đó Hướng Vi cũng không dám đến công ty nữa, tất cả mọi chuyện chỉ có thể làm hết trong nhà, nếu có việc gì cần thì liên lạc qua điện thoại.
Tiểu Dương biết mình thật sự đã gây nên họa lớn, sợ đến mức phát khóc, Julie quát cô mấy câu, bảo Hướng Vi mấy ngày nay không cần đến công ty. Hướng Vi không biết làm sao, viết tâm trạng của mình mấy ngày nay trên blog, cảm ơn tất cả mọi người đã yêu mến, nhưng cuộc sống của bản thân mấy ngày nay bị đảo lộn, hi vọng mọi người có thể hiểu, để cô có thể trở lại cuộc sống bình thường của mình. Cũng may, mặc dù người hâm mộ có tôn sùng thần tượng của mình đến cỡ nào đi nữa thì vẫn hiểu được. Sau đó, cũng có một số người đến chặn cô lại, nhưng ít nhất là cũng không còn điên cuồng như lúc trước nữa, điều này làm cho Hướng Vi thở phào nhẹ nhõm, nếu có lúc gặp trên đường, thì sẽ đến xin chữ kí của cô mà thôi.
Cuối tháng năm là sinh nhật của Hướng Vi, nhưng cô cũng không muốn làm khoa trương, Chu Thần Dật mời mấy chiến hữu thân thiết trong quân đội, mẹ con Julie, đến khách sạn ăn một bữa cơm mà thôi.
Đứa nhỏ Tiểu đậu đỏ này rất đáng yêu, hơn nữa tên tiểu tử này lại rất biết lừ gạt người ta nên tất cả mọi người ở đây đều yêu thích đứa nhỏ này. Tửu lượng của Hướng Vi cũng không cao mấy, lại thêm phẩm chất của rượu càng ngày càng kém nên bình thường khi ra ngoài xã giao Hướng Vi cũng không bao giờ dám uống say.
Nhưng hôm nay là sinh nhật của mình, hơn nữa trong lòng Hướng Vi cũng có tâm sự nên ai đến mời cũng không từ chối, rất nhanh Hướng Vi đã có chút say. Tửu lượng của Julie rất tốt, ngay cả đàn ông cũng uống không bằng cô, thấy Hướng Vi chẳng qua mới uống có mấy ly mà trên mặt đã hồng như nhuộm một tầng phấn mỏng, ánh mắt thì mông lung, Julie cười nói tửu lượng của cô đã nhiều năm như vậy mà cũng không thay đổi tí nào.
Tuy Tiểu đậu đỏ còn nhỏ nhưng nhìn thấy mọi người uống rượu cũng rất vui vẻ, tưởng là cái gì tốt cũng len lén uống một hớp nhỏ, nhưng vừa uống vào đã bị cay xè lắc đầu, nước mắt cũng chảy ra mà gọi mẹ.
Hướng Vi uống hơi nhiều nên đầu choáng mắt hoa, thấy Tiểu đậu đỏ khóc oa oa thì ngồi cười khúc khích, Julie nhanh chóng dỗ dành Tiểu đậu đỏ xong nghiêng đầu nhìn thấy ánh mắt Hướng Vi đã mông lung rồi, biết cô bé này uống rất nhiều, vội vàng lấy ly rượu của Hướng Vi đang cầm, cô biết cô bé này một khi đã uống say thì sẽ quậy rất dữ dội, lúc trước khi còn ở Nhật Bản mỗi lần say đều rất ầm ĩ, hơn nửa đêm ở trong phòng vừa hát vừa nhảy, lần đó vì chăm sóc Hướng Vi mà làm cô mệt muốn chết.
“Vi Vi, đừng uống nữa, em đã uống rất nhiều rồi.” Julie vừa vỗ vỗ mặt Hướng Vi vừa nói.
Hướng Vi gõ ly rượu một cái, “Không có… Em không có say, chị Julie, nào, chúng ta uống tiếp.”
Thôi Mạn ở bên cạnh nhìn mặt cô hồng như vậy, biết cô không thể uống nữa, xem thời gian một chút cũng đã không còn sớm, đề nghị hôm nay nên tới đây thôi, tất cả mọi người giải tán đi.
Mẹ con Julie trực tiếp ở lại khách sạn, mặc dù Chu Thần Dật uống hơi nhiều nhưng ý thức vẫn còn rất tỉnh táo, thấy Hướng Vi uống say và gây ầm ĩ với chị Thôi Mạn, cảm thấy có chút nhức đầu, vội vàng chặn một chiếc taxi lại, một tay ôm lấy Hướng Vi đẩy vào trong xe, Hướng Vi ở bên trong ầm ĩ, quay về phía Chu Thần Dật vừa bấu vừa cắn. Thật vất vả mới về đến chỗ ở được, Hướng Vi vừa xuống xe liền ói hết lên người Chu Thần Dật, ói xong rồi còn đứng tại chỗ cười khúc khích.
Mặt Chu Thần Dật đầy vạch đen vác Hướng Vi lên nhà, mở cửa phòng tắm ra, tháo nước ấm xong quay qua thấy Hướng Vi đang đặt mông ngồi dưới đất, mặc kệ Chu Thần Dật nói thế nào cũng không chịu đứng lên, Chu Thần Dật tức muốn hộc máu, không nghĩ tới phẩm chất sau khi uống rượu của cô lại kém như vậy, thầm nói sau này nhất định sẽ không cho cô uống nhiều rượu nữa, thật là làm khổ người ta mà.
“Vi Vi, mau đứng dậy đi, trên đất lạnh lắm, anh đã mở nước tắm cho em rồi này.” Chu Thần Dật ngồi chồm hổm trước mặt Hướng Vi nói.
“Không muốn…” Ánh mắt Hướng Vi mơ hồ, ngồi trên mặt đất chứ không chịu đứng lên.
Chu Thần Dật nhìn chằm chằm cô một hồi, trực tiếp xé rách quần áo của cô rồi ôm cô vào phòng tắm, nước trong bồn còn nóng hổi, Chu Thần Dật đem Hướng Vi lột sạch sẽ rồi ôm vào, lấy thêm một ít sữa tắm cho cô, Hướng Vi không ngừng ầm ĩ với anh, cảm thấy thú vị nên lấy tay đập nước văng tung tóe, làm cho Chu Thần Dật ướt nhẹp.
Chu Thần Dật dở khóc dở cười, lúc nãy đã bị cô ói lên, bây giờ toàn thân ướt nhẹp mà cô còn ở đó cười khúc khích, lại càng vui vẻ đập nước nữa chứ. Chu Thần Dật thật không biết phải làm sao, không thể không cởi áo sơ mi ra, chỉ giữ lại độc chiếc quần lót rồi tiếp tục ngồi chồm hổm tắm cho cô. Dáng người của Hướng Vi rất chuẩn, cúp ngực C, eo thon nhỏ, cộng thêm làn da trơn nhẵn, bởi vì uống say mà đôi mắt to ướt sũng nhìn anh cười khúc khích, Chu Thần Dật rất sầu não nha, người đẹp trước mặt mà anh lại không thể làm gì, còn phải đề phòng cô gái này quấy rối. Thật vất vả mới tắm xong cho cô, lau khô người, mặc đại cho cô bộ áo ngủ, Chu Thần Dật vội vàng ôm tiểu quỷ gây chuyện này vào phòng ngủ, rồi mới vọt về tắm nước lạnh, lại vội vàng trở về xem cô có gây ầm ĩ hay không.
Hướng Vi mặc áo ngủ lăn qua lăn lại trên giường, xíu chút nữa là té xuống đất, Chu Thần Dật đau đầu, cô gái này uống rượu vào rồi thì phẩm hạnh cực kì kém mà. Cũng may mắn cho Chu Thần Dật là hôm nay cô gái này không có gào khóc khan cả giọng, nếu không anh lại có cơ hội bận rộn một phen, nhớ ngày đó vì chăm sóc cho Hướng Vi mà hôm sau, Julie phải đến từng nhà hàng xóm để nói xin lỗi.
Chu Thần Dật vội vàng đi tới giường, đè Hướng Vi lại thật tốt để cho cô không được lộn xộn, “Vi Vi, đừng quậy nữa, mau ngủ đi.”
Chu Thần Dật tắt đèn ở đầu giường, ôm cô thật chặc vào trong ngực, để cho cô khỏi lộn xộn. Hướng Vi xê dịch không được nên ổn định một chút nhưng một cái tay lại sờ loạn trên người anh. Chu Thần Dật bị cô chọc nổi lên phản ứng, vội vàng kéo tay cô, “Em có còn muốn ngủ nữa không, cả một buổi tối ầm ĩ cái gì mà ầm ĩ! Mau ngủ cho anh.”
Hướng Vi mở to mắt nhìn Chu Thần Dật, chui đầu vào trong ngực anh, “Thần Dật…”
Chu Thần Dật thở dài, vuốt vuốt sống lưng của cô, “Ngoan, mau ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm nữa.” Chu Thần Dật đâu có nghĩ tới anh vừa nói xong, cô gái này càng ầm ĩ hơn nữa.
Chu Thần Dật thật sự muốn điên rồi, vội vàng cố định Hướng Vi lại, “Mau ngủ đi, đẫ mấy giờ rồi mà em còn lộn xộn hả.”
Không biết Hướng Vi bị cái gì kích động, lập tức đánh anh, Chu Thần Dật tức muốn hộc máu, “Tại sao hôm nay em lại ầm ĩ như vậy, hả?”
“Chu Thần Dật, anh căn bản là không yêu em.”
Khóe miệng Chu Thần Dật giật giật, “Anh làm sao không yêu em? Mẹ nó, anh yêu em nhiều năm như vậy dễ dàng lắm sao, cả buổi tối em phát điên cái gì.”
“Đánh rắm, nếu như anh yêu em thì tại tại sao lại không chạm vào người em? Rõ ràng anh có phản ứng, nhưng từ trước đến giờ cũng chưa từng chạm qua em, em khiến anh ghét bỏ như vậy sao? Nói cái gì mà yêu em, anh chính là muốn đùa giỡn em mà thôi, Chu Thần Dật, em cũng không phải là thú cưng của anh nuôi, anh muốn gọi đến thì đến, không muốn thì không cần… Ô ô… Em muốn về nhà, em không muốn yêu đương với anh nữa, ô ô…”
Đối mặt với chỉ trích của Hướng Vi, Chu Thần Dật cảm thấy thật oan uổng mà, “Vi Vi, anh không động vào em là muốn để cho em thích ứng một thời gian, em là người quan trọng với anh nên anh quý trọng em, không muốn làm cho em cảm thấy em không đáng giá như vậy, anh cùng với em cũng không phải chỉ là muốn lên giường với em, rốt cuộc em có hiểu không hả? Em vẫn còn chưa có chuẩn bị tốt. Ngoan, nghe lời anh, trước hết ngủ cái đã.”
“Từ trước đến giờ, anh cũng chưa từng hỏi em nghĩ như thế nào, em đã nói rồi em muốn cùng anh sống qua thật tốt nhưng mà anh thì sao? Chính anh nói đi, người phụ nữ kia là ai? Em đã thấy tất cả rồi, ô ô… Cô ta có quan hệ với anh, Chu Thần Dật, anh lừa em, anh gạt em…” Hướng Vi càng nói càng oan ức, vừa khóc vừa ầm ĩ với Chu Thần Dật.
“Anh gạt em khi nào chứ. Ngoan, em uống say rồi.”
“Chính là anh gạt em, gạt em, tự anh nói đi, Hoàng Oánh là ai? Đừng nói là anh không biết, từ đầu đến cuối em chính là đại ngốc, bị anh lừa gạt vây quanh, nếu như anh đã có cô ta rồi thì tại sao còn đến trêu chọc em… Em chính là đại ngốc… Ô ô… Em chính là đại ngốc…”
Chu Thần Dật xoay người ngồi dậy một cái, “Tại sao em lại biết cô ta? Cô ta tới tìm em sao? Chết tiệt, Vi Vi, bắt đầu từ năm em quay về, anh chưa từng động qua bất kì người phụ nữ nào.”
Hướng Vi không nói lời nào, chỉ một mực khóc, khóc một trận quả thực có chút mệt mỏi nên ngủ thiếp đi. Chu Thần Dật ngồi trên ghế sa-lon một đêm…
Sáng hôm sau tỉnh lại, Hướng Vi ầm ĩ nên đầu có chút đau, Chu Thần Dật không có ở nhà, Hướng Vi mở cửa phòng, thấy bữa sáng được để trên bàn như thường ngày. Đối với chuyện tối qua, Hướng Vi vẫn còn có chút ấn tượng, rốt cuộc cô cũng đã nói ra rồi. Hướng Vi thở dài, rửa mặt xong ra ngoài dựa lưng vào ghế thả thả ăn bữa sáng nhưng trong lòng có chút khó chịu, càng ăn lại càng càng thấy khó chịu, hai mắt đẫm lệ không nhịn được rơi xuống. Đời này của Hướng Vi cô sao lại xui xẻo như vậy, gặp phải đàn ông đều đem cô đùa giỡn vòng quanh, thật vất vả mới lấy hết dũng khí để bày tỏ lại trở thành công cốc, đời này của cô chính là không có duyên với tình cảm mà! Hướng Vi lau sạch nước mắt, cùng lắm thì cô không kết hôn là được chứ gì, tại sao một lần, hai lần những người này đều tổn thương cô chứ.