Con Đường Vận Mệnh

chương 131: nội tình lưu thị gia tộc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chiến hỏa ngập trời, chỉ trong chốc lát sĩ khí ngút trời nay trở thành con số không, trên một số chiến thuyền khác một số binh lính không nhịn được mà tè ra quân. Số khác thì hoãng sợ không nhịn được mà nhảy xuống biển đào tẩu. vạn đại quân chưa đầy phút đã đi gần vạn quân thương vong thật là thảm thiết.

Thế nhưng như vậy vẫn chưa vào đâu. Tại mặt Nam lúc này đại quân liên quân đã thuận lợi cập bờ, vì nơi này không có ẩn nấp quân mai phục nên vô cùng thuận lợi. chưa đầy phút đại uân đã tập kết vạn quân, đồng thời khí giới công thành cũng đã được mang ra.

Địa thế mặt nam, tuy có bãi cát rộng để đánh trận điều binh, thế nhưng tường thành kết hợp với vị trí địa lý tạo thành thề thủ khó công.

Tường thành cao m, hơn nữa còn có một hệ thống hào sâu, bên dưới đều cắm đầy chông nhọn. tuy đám người liên quân thuận lợi nhập bờ, thế nhưng nhìn lên cái tường thành hùng vĩ, thỉ cảm giác sống lưng có một chút ớn lạnh.

Chỉ chuy triến trận cửa nam này là Đại Hán Công Hội, Lưu Chí Bình làm tổng chỉ huy, phó chỉ huy là Tôn Thiết Bân. Lưu Tôn gia tộc sau khi thuận lợi cập bến, bọn họ không vội tấn công, nà bắt đầu kéo những cỗ máy công thành như máy bắn đá, Lôi Oanh. Ngay cả Xung Xa cũng có chiếc, đại đội cơ khì giớn lên tới cỗ, một mực áp sát thành lũy.

Những cơ khí giới cấp này, tầm bắn chỉ là từ – m, cự ly ngắn hơn sơ với cơ khí giới cấp như Lôi Hỏa, Liên Nõ xa.

Đội quân cơ khí giới một mực cách thành lũy m mới dừng lại chuẩn bị oanh kích tường thành, tuy khí thế bàng bạc, thế nhưng đám quân này cũng cũng đã ăn những quả đắng từ cung binh địch nhân, thế nhưng trong khoảng cách này đám thủ quân trên tường thành lại không một chút cử động, các khí giới trên thành tuy đã sẳng sàng tấn công, thế nhưng lại không công kích một lần.

Hai tên thống lĩnh Lưu Chí Bình và Tôn Thiếc Bân tuy luôn cảm giác có điều gì đó không ổn, thế nhưng thám báo xung quanh thì không tìm ra phục binh xung quanh. Nên bọn chúng tâm thần có một chút thả lỏng, ngay lập tức hạ lệnh công thành.

“ Công Thành! ” tiếng quát lớn truyền ra từ trong đại doanh, ngya lập tức tiếng trống trận rền vang báo hiệu một tràn đại chiến đẫm máu bắt đầu. men theo tiếng trống, giống như thúc đẩy huyết dịch các chiến sĩ, bọn họ không ngừng hô to tiếng “giết!”

cỗ chiến giới bắt đầu oanh kích. Bắn phá lên tường thành, chiến hỏa khắp nơi, thế nhưng binh lĩnh thủ thảnh vẫn án binh bất động, thấy thế trong đầu Lưu Chí Bình nhảy lên một ý kiến.

“ mặt đông đang diển ra trận đại chiến, mà chiến hỏa nơi đó không ngừng truyền ra những âm thanh thảm liệt, vậy có nghĩa là bọn chúng đã tập trung phần lớn binh lược tại mặt đông, mặt nam phòng thủ lỏng lẻo không có cung binh thủ thành, hơn nữa khí giới thủ thành không có nhiều, vậy ha ah ha ha các ngươi xong với bản tướng quân rồi!”

“ Oanh! Từng tiếng vang dữ dội truyền ra, tường thành làm bằng đá vô cùng rắc chắc, thế nhưng hơn khẩu chiến giới liên lục oanh kích thì làm sao chịu nỗi.

lượt, lượt, lượt! đến lượt thứ thì bộ binh phía sau bắt đầu chầm chậm đi lên, toàn bộ đều xếp theo trận hình ngư lân trận, mỗi đội có quân và cây thanh mây dùng đễ công thành.

Xung Xa cũng được vận dụng dùng để phá cửa thành, tập đoàn quân đội mắt đầu chuyển động. lúc này từ trên tường cao thống lĩnh thủ thành Vu Thiếc quanh sát trận hình, không ngừng cười lạnh trong lòng.

Trầm giọng quát nhẹ “ Hỏa Lôi xuất kích!”

“ thùng!” một hồi trống vang lên. Trên tường thành khẩu Hỏa Lôi đang trong trạng thái sẵng sàng tấn công, ngay lập tức xạ kích.

Hỏa Lôi dùng đạn đặc dùng gây sát thương lữa, đồng thời khi va chạm sẽ gây ra một vụ nổ có đường kính m. đạn được làm bằng lọ gốm trứng gà ung, diêm tiêu và dầu cá.

Từng hỏa đạn nhanh chóng oanh kích. Tầm bắn của đám này chính là m.” oanh! Oành! Từng vụ nổ lớn làm chấn động cá chiến trường, khói đen bốc lên nghi ngút, chiến hỏa lại một lần nữa nổi lên.

Các chiến giới chính là mục tiêu của trận oanh kích này, sau đột oanh kích đầu tiên, đã có cơ khí giới bị hư hỏng nặng không thề tiếp túc chiến đấu, hơn nữa khói đen bốc ra tạo ra một làn khói đen mờ ảo che chắn tầm nhìn địch.

Tranh thủ lúc địch nhân còn hoàng loạn chưa kịp đề ra đối sách, thì liêu châu nỗ được lệnh xạ kích. khẩu Liên Châu Nỗ với mũi tên/ lượt/ khẩu, số lượng này tương đương với cung binh đồng loạt xạ kích. Ngay lập lức tóp đầu bộ binh thang mây nằm trong vùng công kích. Thương vong cực mạnh.

Xung Xa cũng bắt đầu vào phạm vị m. đây chính là khí giới công thành dùng để phá hủy cửa thành. Xung xa có tầm bắn thấp chỉ có m thế nhưng uy lực cực mạnh. Nó thể dể dàng hạ gục một co Voi Chiến cấp trong một lần tấn công, hơn nữa sức phòng ngự cực mạnh. Đây là cơ khí giới trâu bò nhất.

Với khoảng cách m, đây chính là tầm bắn của Xung Xa, thế nhưng bọ chưa kịp xạ kích thì từ trên tường thành Long Pháo đã phát tiên chế nhân xạ kích đầu tiên.

Long Pháo chính là loại hình tiếp theo của Xung Xa, uy lực không những đại tăng mà còn gia tăng tầm băng gia tăng xuyên gáp. Mũi tên của nó bắn ra không phải là nhưng mũi tên thông thường, mà chính là Tinh Thiếc Thương vũ khí cấp bậc tinh phẩm Lục Trang. Hiện tại trên toàn đảo đông nam chỉ có Tinh Thiếc Thương mà thôi, nên mỗi lần sử dụng Vu Thiếc phải vô cùng cân nhắc.

“ sưu! Sưu! sưu!” mũi tên như lưu tinh bắn ra, ngay lập tực phá nát những chiếc Xung Xa hàng đâu, mũi thương lập tức xuyên qua, quá hủy toàn bộ, ngay cả mấy tên binh sĩ xung quanh cũng bị vạ lấy, lực oanh chấn khiến cho bọn chúng trọng thương phun ra từng ngụm máu tươi.

Thế trận ngay lập tức chuyền dời, khí thế đại quân thủ thành vững như sơn, còn ngược lại Lưu Chí Bình, nét mặt có một chút bất an, thê nhưng niềm tin quyết chiến quyết thắng của hắn cũng đại tăng, thuy chiến giớ xa bị hư tổn, thế nhưng không có nghĩa là không có khả năng tấng công.

“ ngay lập tức hắn hét lớn!” [Cường Kích!] tiếng gầm của hắn vang cả trời xanh, chấn động trên mỗi thâm tâm binh sĩ,

Ngay lập tức toàn bộ binh sĩ cuồng hống, sĩ khí đại tăng, giống như cả đám đại thể uống xuân dược không ngại sống chết mà lao lên công thành.

Lưu Chí Bình chính là thiều chủ Lưu thị gia tộc, thế nên thực lực của hắn không thể nào khinh thường cho được, hắn cũng nhận được thuyền thừa. trụ sở Đại Hán công hội chính là Hà Băc thuộc thế lực Viên Thiệu. trong một lần làm nhiệm vụ thăng cấp hương thôn lúc mới bắt đầu trò chơi, không ngờ hắn gặp được kỳ ngộ, gặp được một trong những đại tướng đại tướng của Viên Gia Tam công Viên Thiệu Tưởng Nghĩa Cừ tướng quân.

Tuy Tưởng Nghĩa Cừ không được nổi danh trong thời tam quân, thế nhưng hắn chính là một võ tướng lỗi lạc của Viên Thiệu trấn giữ một phương, và Kim Chí Binh rất mà may mắn được hắn nhận làm đệ tử ký danh truyền thừa cho kỹ năng [ Cường Công ].

[ Cường Công ] gia tăng gấp đôi sức mạnh đoàn thể quân đội, ý chí sắt đá bền bỉ không thôi.

Chính vì có đại chiêu này nên Kim Chí Bình luôn tự tin mình vô địch, đội quân của hắn là đội quân bất khả chiến bại.

Trên bầu trời ánh lên một ánh đao màu vàng cam, chiếu xạ khắp nơi, đứng kế bên Tôn Thiếc Bân ánh mắt nổi lên một tia ghen ghét, thế nhưng ngay lập tức thay vào đó là một bộ mặt cười hóa ái lấy lòng, ánh mắt tràn đầy hâm mộ chăm chú nhìn Lưu Chí Bình.

Nơi biển xa trên chiến thuyền Dư Hoàng thuyền, sau khi nhìn thấy ánh đao tại mặt nam Lưu Kim Tinh không, nhịn được mà cười vang một tiếng. “ ha ha ha các người xem! Đây chính là kỹ năng của thiếu chủ Lưu thị gia tộc bọn ta. ha ha ha ha!” của nma hẳn là trong vòng một giờ nữa sẽ bị công hạ, lúc đó giáp công hai mặt, thì làm sao bọn chuột nhắt kia chịu nỗi.” Lưu Kim tinh cười vang. Đây là lần đầu tiên sau mấy này hắn thích chí đến như thế.

Tưởng Trùng Khánh và Tôn Trạch Bình ánh mắt cũng lộ ra sự ghen ghét, quả thật trời cũng giúp cho tên già khốn kiếp kia. Thuyến thừa ai không truyền thừa, lại truyền cho cái tiểu tử họ Lưu, mấy thằng dịch giặc mà mình cũng không đền nỗi nào!” Tôn Trạch Bình âm thầm thở dài trong lòng.

Ánh mắt lại tiếp tục chắm chú chiến trận trước mặt. quả thật đau lòng, này càng đau lòng hơn, thương vong lúc này đã hơn vạn rồi, vây mà địch nhân phòng thủ như sơn, thương tổn giống như là con kiến cắn con voi.

“ giết!” Lưu Chí Bình quát lớn, tự thân cũng cưỡi ngựa trợ uy chiến trận. theo sau hắn là tên Hổ Vệ, trong đó có tên cấc bậc võ tướng tư chất cấp S dùng để theo sau hộ vệ cho Lưu Chí Bình. Đây chính là quyền lợi của một thiếu chủ.

Vu Thiếc trên đài cao sắt mặt có một chút biến đổi. thầm nói “ địch nhân cũng có một chút nội tình! Thế nhưng muốn đánh bại Vu Thiếc này thì vẫn còn chưa có cửa!”

[ Bích Lũy] tiếng thét dài vang vọng. ngay lập tức một lá chắn màu bạc hiện lên trên không trung, đồng thời trên đầu mỗi binh sĩ cũng có một tấm thuẩn màu trắng nhỏ ở trên đầu.

[ Bích Lũy] sử dụng khi thủ thành. Kháng một đòn sát thương cho quân sĩ thủ thành, đồng thời gia tăng % phòng thủ all.

Truyện Chữ Hay