Hết phần mười người xem cho rằng đây chính là Thiên Hạ Đệ Nhất thành Thái Bình Thành. Đây chính là một đột thảo phạt daonh trại nhiệm vụ cấp A trở lên. Chỉ có những thế lực vượt xa mọi người mới có khả năng nắm giữ binh đoàn lơi hại đến thế diệt sạch vạn. đây chính là một điều bất khả tư nghị.
Bọn họ phán đoán như thế cũng không phải hoàn toàn vô căn cứ. Trấn Hải Thành, khi sử dụng cái tên này thì hết bảy phần là cái thành này nằm trên biển hoặc ven biển mới có cái tên như thế. Còn Thái Bình Thành thì không ai biết nó ở đâu thế nhưng Tượng binh không phải và kỵ binh có thể xuất hiện tại các vùng biển hoặc gần biển.
Hơn nửa Thái Bình Thành luôn là tiêu điểm về sự bí mật của nó, cho đến hiện tại vẫn chưa ái biết được vị trí chính xác của Thái Bình Thành, ngay ca Hoàng Kỳ Phương cùng Đặng Lâm cũng như thế. Tuy hai bên đã nhiều lần giao chiến với nhau.
Mà người đang bài viết trên foroom không ai khác chính là Đặng Lâm, tuy hắn không có tham gia chiến trận trên biển đảo thế nhưng vì lợi ích của hai bên nên hắn phải điều binh giúp Hoàng Kỳ Phương phòng thủ những nơi trọng yếu như Vô Biên Thành, Ô Ma Trấn, Hằng Hà Trấn. còn về phần hậu doanh Vô Ưu, Uy Vũ, Vọng Hương, Bạch Lang, Diệt Hùng thì đã có đại lượng quân lính đồn trú không quá nguy hiểm.
Mà lợi ích của Đặng Lâm chính là quyền phân phối và trích đoạn trong chiến trận ngoài khơi. “ Đoạn Trích Đẫm máu và Rực Lửa” chỉ là khoảng dạo đầu mà thôi, nhưng với sức hút kinh khủng của nó. Bài viết đã mang về cho tập đoàn Đặng Lâm một con số tài phú không nhỏ chỉ riên tiềng thu phí lượt view hắn đã thu được tỷ, chưa chính tiền thu từ nhà phát hành. Tập đoàn Đặng Lâm xem như một bước lên mây.
Vào lúc này tại khu biệt thự cao cấp quận cả gia đình Hoàng Kỳ Phương đang cùng nhau quây quần ăn mừng chiến thắng, một trận thắng vẽ vang. Chứng tỏ người Việt không bao giờ yếu thế trước các thế lực thù địch.
Ngoài ra còn có ba vị khác mời, nói cho đúng hơn là không mời mà tới. Đặng lão gia tử và Đặng Lâm. Còn có một thành viên mới gia thế cũng hiểm ác không kém, Trùm Xã hội Đen Kim Long bang Phú Lâm.
( Phú Lâm là đàn em của ba Minh Hương. Sau khi ba Minh Hương mất thì Phú Lâm mang theo đàn em chủ chốt rời đi, đồng thời cũng cố lực lượng năm sau hắn trở về liền thống nhất xã hội đen tại Đông Dương. Tuy mọi quyền hành đều tập trung vào tay hắn. nhưng xưa nay hắn vẫn trung thành với Lê Kim Long và sau này là Lê Minh Hương! “ nhắc lại”)
Đặng Lâm vẫn như củ là một bộ đồ thông dụng của tầng lớp trung du không có gì đặc biệt cho lắm. còn Đặng Lão thì cũng sơ xài không kém, toàn thên giá trị con người chưa đến đolla.
Vẫn như củ Đặng Lão cùng Hoàng lão ba cùng nhau đánh cờ trong thư phòng, vẫn là cái bộ dáng khoe của của Hoàng Quang Hải, không có một chút khí độ nào cả.
Còn cái vị mỹ nữ thì chung tay xuống bếp nấu thức ăn, dưới bếp là một khoảnh trời riên cho các chị em, đầu bếp chính đương nhiên là mẹ Hoàng Kỳ Phương. Bếp thụ thì lại dời về tay Nhã Phương. Sau khi tỉnh dậy Nhã Phương ngoài việc phụ giúp Hùng Phong, nàng còn thường xuyên giúp mẹ Hoàng Kỳ Phương nấu thức ăn.
Còn ba chàng trai Đặng Lâm cùng Hùng Phong thì lại chăm chú nhìn nhau, cả hai ánh mắt đều híp lại âm thầm quan sát đối phương.
“ thật không ngời hôm nay tôi đến thăng tiểu thư lại gặp những nhân vật không tưởng được à!” Phú Lâm mở miệng.
“đại thiếu tập đoàn lớn nhất Việt Nam Hùng Phong, còn có Đặng Lâm tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị giá trị tài sản lên tới tỷ.”
“hử! cậu cũng chẳng khác gì! Trùm xã hội đem khét tiếng nhất Đông Nam Á!” Đặng Lâm lên tiếng.
“ ha ha ha!!! Các anh không cần chú ý, tôi chỉ thoe tiểu thư nhà chúng tôi thôi, tôi không có ý tướng gì với các chị em trong nhà này đâu! Các anh yên tâm” Phú Lâm cười hăng hắc.
“ chúng ta đều là người quen, không cần phải nổi khùng với nhau như thế!” Hùng Phong lên tiếng.
Quả thật Hùng Phong, Đặng Lâm cùng Hoàng Kỳ Phương đã bắt tay với nhau phát triển thế lực của mình. Nhưng hôm nay lại lòi ra một nhân vật không tầm thường, khiến cho một con sói và một con gấu như Hùng Phong và Đặng Lâm liền nổi lên một tia địch ý và cảnh giác.
“ các anh có thôi ngay đi không! Hôm nay là tiệc anh mừng chú không phải là tiệc gây sự!” Hoàng Kỳ Phương là người đầu tiên nổi khùng trước thái độ của tên điên kia.
Đặng Lâm có chút rụt cổ, sau đó cười hì hì nói “ ha ha ha! trước lạ sau quen mà!”
Bữa tiệc diễn ra trong sự ngột ngạt, mà nguyên nhân chính là ba cái thằng trời đánh kia, cực kỳ hồng hộc với nhau như chó tháng vậy.mà trái ngược với tên điên kia Hoàng Kỳ Phương, Minh Hương cùng Nhã Phương lại vô cùng tốt.
Trong khoảng thời gian gần đây mọi người đã kết thúc việc học tại trường đại học mà thay vào đó tập trung vào phát triển sức mạnh trong trò chơi.
Có điều Tiểu Hà tiểu mỹ nhân nhỏ nhất nhà lại bị gọi về nhà quản giáo vì bất ngờ nghĩ học nên đã bị phòng công tác sinh viên gửi thư về nhà. Nên ngay lập tức con bé bị điều về nhà quản giáo một trận và hù dọa nếu không tiếp tục đi học thì lão ba nàng sẽ ngưng tiền trợ cấp hàng tháng và đuổi ra khỏi nhà.
Thế nhưng sau khi nói ra câu này thì lão ba Tiểu Hà lại vô cùng hối hận. con bé một đi không trở lại. sau khi điều tra thì lão ta biết được con gái mình chính là một tiểu phú bà, số tiền trong tài khoảng còn nhìu gấp mấy lần tổng giá trị công ty của lão.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Thế nhưng bút sa thì gà chết. quân tử nhất ngôn, một đi không trở lại. thế nhưng lão lại cho một chiêu khác, moi tiền từ Tiểu Hà. Và thế là dưới sự giúp sức của vợ lão. Tiểu Hà đã chuyển cho lão tỷ để lão phát triển công ty và bù lại là nàng muốn làm gì thì làm.
“ chừng nào anh phát phần hai! Tôi đang rất trông mong! Đang lúc dùng trà cùng tráng miệng Phú Lâm bất ngờ hỏi Đặng Lâm.
Ánh mắt Đặng Lâm chợt lạnh xuống! dường như có ẩn hiện sát khí.
“ ha ha ha! không cần nóng! Chính là Tiểu Thư nói cho tôi biết! hơn nữa tôi cũng giúp anh phần nào trong việc này!” Phú Lâm cười cười.
“anh biết đối đầu với các anh là ai không! Là tứ đại gia tộc lớn nhất trung hoa, số lượng tài phú cùng lực lượng của bọn họ cũng đủ đè chết hết chúng ta. Việc anh là tuy thu lại lợi ích rất cao! Thế nhưng bù lại được mất. chính là thân phận của các anh sẽ bị bại lộ. mà với thực lực của đám kia hẳn là anh cũng biết sinh mạng của mình mong manh đến nhường nào.” Phú Lâm lúc này không còn thái độ lười nhác như trước mà thay vào đó là bộ dạng chuyên chú làm việc cực kỳ quyến rủ.
“ tôi đã giúp anh mã hóa sô IP và tài khoảng. ngay cả các chuyên gia tầng deep web cũng không thể nào tìm ra chân tướng!”
“ xem ra anh không phải là một tên xã hội đen bình thường!” Đặng Lâm nhíu mày.
“ tôi có một lời đề nghị!” Phú Lâm nói.
Chúng ta nơi này đều có bí mật riêng, đều có thế lực riêng của mình Đại Ngàn Vô Ưu, Trấn Hải đều là những cái tên nổi danh. Tôi cũng thế Kim Long trấn tại quân Hợp Phố.
Kim Long trấn tuy khá là phát triển, nhưng điểm mạnh của tôi không phỉa là quân sự mà là tin tình báo. Hiện tại trong tay tôi có rất nhiều tin tình báo quan trọng có giá trị không nhỏ” Phú Lâm úp úp mở mở nói.
“ anh nói tiếp đi!” Hoàng Kỳ Phương chăm chú nghe.
“ đối thủ lớn nhất của mọi người lúc này khôn phải là tien quân tứ đại gia tộc mà là Thái Bình Trấn.
Thái Bình Trấn nằm giáp ranh giữa Long Uyên, Tượng Quận, Giao Chỉ. Mà cái nhân vật thần bí cũng không kém gì mọi người. hắn từng bại dưới tay Ma Kỳ” Phú Lâm thâm ý nhìn Hoàng Kỳ Phương rồi nói tiếp.
Hắn chính là Hình Trái con rơi của Hình Gia, trong gia tộc không được trọng dụng. sau khi bị Ma Kỳ đánh bại thì Hình Gia không chú trọng hắn, một mực tước đoạt toàn bộ quyền lợi đuổi ra khỏi nhà như một con chó hoang. Thế nhưng hắn đã tìm được truyền thừa của Thai Bình Đạo.
Nói đúng hơn hắn là đệ tử cuối củng của Trương Giác. Hắn tiếp nhận toàn bộ kế thừa từ Trương Giác nên thành lập Thái Bình Thành. Mà theo hắn là hơn vị võ tướng mưu thần dưới trướng trương khác. Trong đó kinh khủng và bá đảo nhất chính là Bùi Nguyên Thiệu và Ba Tài. Ngoài ra còn có Trương Man thành, Trương Yên, Triệu Hoằng,…
“vậy anh có biết trong tay tôi có vũ khí bí mật gì không?” Hoàng Kỳ Phương lạnh giọng nói.
“ hai người thì khá là thần bí, nhưng ít nhất là hai người kế thừa của người Việt. tôi cam đoan trong tay hai người có Thần Nỏ của Thục Phán An Dương Vương. Ngoài ra còn có thần thú hộ vệ. một cái là Kim Quy ngự trị biển khơi, một cái là Hắc Lang Vương bá chủ rừng rậm.”
“ thế nhưng Thái Bình Thành cũng có! Nhưng tạm thời chưa có tin tức gì, các thảm tử điều đi đến nay chưa trở về!” nói đến đây Phú Lâm có chút âm trầm.
" chúng ta cùng nhau là nhiệm vụ! tôi có một cái nhiệm vụ chính tuyến tôi cần sức mạnh quân sự của hai người đồng thời tôi sẽ cung cấp tin tình và ám sát các mục tiêu!"
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ