Còn Chưa Đủ

chương 34

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phong Hỏa Hỏa vội vã đá Dạ Ngưng một cước, người này càng lúc càng quá mức không đứng đắn, Từ tổng nhà nàng vẫn còn đang ở đây!

Dạ Ngưng cười đến mi phi sắc vũ, sau khi ném mị nhãn với giáo sư Tiếu thành công nhận được bạch nhãn, nàng mới thoả mãn tiếp tục nói chuyện phiếm cùng Phong Hỏa Hỏa: "Em gấp cái gì? Tôi nhìn Từ tổng nhà em hẳn là cái hiểu cái không, ai nha, loại thời kì mông lung này hạ thủ là tốt nhất, em phải nắm chặt."

"Chị quá vô sỉ! Giáo sư Tiếu ôn nhu như vậy thế nào có thể chịu được chị!" Phong Hỏa Hỏa khuôn mặt đỏ bừng, nàng thật sự hối hận đã đến gặp Dạ Ngưng, vừa gặp hình tượng hoàn mỹ gần như tiên nữ của nàng trong lòng Từ tổng có phải sẽ thành cái rắm hay không?

Dạ Ngưng nhìn nàng cười xấu xa như vậy: "Nếu không phải tôi nói thì em làm sao tỉnh ngộ đây, chờ hai người các ngươi thủy nhũ giao dung em chỉ biết giở những kỹ xảo nhỏ đó, điều tiết bầu không khí có bao nhiêu mỹ hảo. Giáo sư Tiếu của các người ôn nhu? Đó là đối với em."

Lời này Phong Hỏa Hỏa trái lại tin tưởng, giống như Từ tổng đối với người khác đều là lãnh đạm quyết tuyệt, nhưng hết lần này tới lần khác đối với nàng là vô hạn nhu tình.

Dạ Ngưng nhìn đôi mắt tự do không tiêu điểm của Phong Hỏa Hỏa cùng với biểu tình méo mó của nàng liền hấp một ngụm lương khí: "Không phải tôi nói em, Hỏa Hỏa thói quen tưởng tượng của em vẫn còn sao?"

"Đáng ghét." Phong Hỏa Hỏa che khuôn mặt: "Người ta đều bị chị xem thấu rồi."

Dạ Ngưng: "....."

Trước đây Dạ Ngưng rất bội phục khả năng liên tưởng của Phong Hỏa Hỏa, nhớ kỹ Hỏa Hỏa cùng nàng phỉ nhổ chủ nhiệm là một lão bà độc thân bốn mươi tuổi có bao nhiêu nghiêm khắc, vốn dĩ nàng cũng ồn ào nói theo, kết quả đến sau đó Phong Hỏa Hỏa thông qua việc này liên tưởng đến sau này nàng cùng nàng ấy rất có thể cũng tuổi già cô đơn, lớn tuổi đến mặc quần lót ở bên ngoài cũng không ai quan tâm, thậm chí lúc tắm ' Xà phòng' Rơi loạn cũng không ai ngăn lại, sau đó Hỏa Hỏa nói đến vào viện dưỡng lão gặp phải một lão thái không đứng đắn rồi có một đoạn tình yêu xế bóng, cằm của Dạ Ngưng cũng sắp rớt, đó là chân thật bội phục năng lực liên tưởng của Hỏa Hỏa, cũng không phải thổi phồng!

"Ai, được rồi." Phong Hỏa Hỏa nhớ đến một chuyện: "Tôi nghe tiểu di mẹ nói giáo sư Tiếu về sau không phải đi làm ở công ty nữa? Lúc tôi gọi điện thoại còn rất thấp thỏm, nếu không phải thấy ảnh chụp của nàng trong kỷ yếu, điện thoại tôi cũng không dám gọi."

Dạ Ngưng cắn chân gà: "Tôi cảm thấy ngoại trừ trường học, những nơi khác đều không thích hợp với Vũ Hàm, nàng chính là loại khí chất sạch sẽ thiên tiên. Hơn nữa, bọn tôi lại không cần bao nhiêu tiền, chỉ cần hai người có thể cùng một chỗ sống vui vẻ, những thứ khác đều không quan trọng."

Phong Hỏa Hỏa thở dài: "Đáng tiếc tiên nữ rơi vào trong miệng của dâm ma miệng rộng."

Dạ Ngưng cảm thán: "Nhìn Vũ Hàm ở trong trường học hăng hái như vậy, tôi cũng muốn đến dạy học."

Phong Hỏa Hỏa mở to hai mắt: "Chị đừng dạy hư sinh viên được không? Chị dạy cái gì, giáo dục lưỡng tính sao?"

Dạ Ngưng: "....."

"Bất quá, cũng đúng, tôi cũng cảm thấy giáo sư Tiếu vô cùng thích hợp với trường đại học." Phong Hỏa Hỏa nhìn giáo sư Tiếu nói, Dạ Ngưng gật đầu: "Còn không phải sao, thương trường như chiến trường, ở lâu rất dễ khiến một người bị mờ mắt mê muội tâm trí."

Phong Hỏa Hỏa nắm tay: "Từ tổng sẽ không!"

Dạ Ngưng bĩu môi: "Em xem tôi vừa nói đã tức giận, được rồi a, bao che khuyết điểm cũng không cần như vậy, đến đến đến, uống bia, tôi không say không về!"

Phong Hỏa Hỏa lắc đầu: "Uống nhiều không tốt, tôi còn phải đưa Từ tổng về nhà."

"Tôi khinh, em cho một chút mặt mũi được không." Dạ Ngưng lôi kéo Phong Hỏa Hỏa, hạ giọng nói: "Giáo sư Tiếu của các người quản tôi quá nghiêm, khó có được khó có dịp phóng túng như vậy, em muốn làm lão công thập bát hiếu, cũng không thiếu ngày hôm nay."

Phong Hỏa Hỏa nhe răng cười: "Đáng lắm, cái này gọi là ác nhân tự có trời trị, xem ra chị ngoại trừ uy vũ ở trên giường, những chỗ khác đều không ngẩng đầu lên nổi."

Dạ Ngưng cười nhạt: "Tôi chúc em ở những nơi khác đều rất uy vũ, trên giường không ngốc đầu lên nổi."

Phong Hỏa Hỏa: "....."

Phong Hỏa Hỏa đến sau lại uống đến đầu lưỡi đều lớn, lúc Từ tổng đỡ nàng lên xe nàng còn không quên phất tay cáo biệt Dạ Ngưng cùng Tiếu Vũ Hàm: ", A, tạm biệt giáo sư, a, tạm biệt , sư tỷ...."

Từ tổng rất ít thấy Phong Hỏa Hỏa như vậy, nàng có chút dở khóc dở cười, nàng vuốt khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa trấn an: "Được rồi, lên xe đi."

"A, tạm biệt, thanh xuân của tôi...."

Phong Hỏa Hỏa uống rượu liền dễ sinh ý thơ, Từ tổng tiêu hao khí lực cộng thêm nửa ngày mới cài xong dây an toàn cho nàng, mặt nàng hồng hồng nhìn ngoài cửa sổ: "Nhẹ nhàng ngươi đã đến, chính như ta nhẹ nhàng ra đi, ta phất ống tay áo, huân nhiễm một mảnh hoàng sắc, ta bỗng nhiên quay đầu lại, a, người ta yêu nhất a!"

Phong Hỏa Hỏa thoáng chốc quay đầu, đôi mắt tựa như tiểu cẩu nhìn Từ tổng, Từ tổng một cước phanh gấp, không nói gì mà nhìn nàng.

Phong Hỏa Hỏa hai tay vun loạn: "Thì ra chị đã ở chỗ này!"

"Phong Hỏa Hỏa." Từ tổng hòa hoãn tâm tình, tiếp tục lái xe, tốc độ xe rất chậm, Phong Hỏa Hỏa chớp mắt nhìn nàng: "Vì sao người yêu của em lại xinh đẹp như vậy?"

Từ tổng: ".... Em rốt cuộc là uống bao nhiêu? Lần sau còn như vậy tôi sẽ không quan tâm em nữa. Em nhìn dáng vẻ của em, xấu muốn chết."

Phong Hỏa Hỏa thở hắt ra một hơi, bắt đầu ca hát: "Ta rất xấu, nhưng ta rất ôn nhu, bề ngoài lạnh lùng nội tâm cuồng nhiệt đó chính là ta...."

Từ tổng thở dài: "Tôi đưa em về nhà."

Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Em không muốn, em muốn theo chị."

"Điện thoại di động của em đã reo nửa ngày, đều là a di đang hối thúc em, sao em có thể không trở về nhà?" Từ tổng có chút đau đầu, Phong Hỏa Hỏa uống nhiều rượu quả thực chính là một đứa trẻ.

"Vì sao không thể?" Phong Hỏa Hỏa đôi mắt ướt sũng, giọng nói cũng mang theo nhè nhẹ yếu ớt: "Người ta rất thích chị, chị mang em đi đi, tùy tiện chị muốn làm gì cũng được."

Từ tổng: "...."

Rốt cuộc nàng đã nhìn ra, Phong Hỏa Hỏa hiện tại đã không thể giao lưu bình thường nữa. Từ tổng là ai, nàng biết phân nặng nhẹ, làm sao có thể để Phong Hỏa Hỏa ở bên ngoài hồ đồ.

Nhà Hỏa Hỏa nàng đã đến không chỉ là một lần, xe rất nhanh đến mục đích, Từ tổng lại mất thật lớn khí lực mới đem Phong Hỏa Hỏa kéo xuống xe.

Lúc đi lên lầu Phong Hỏa Hỏa còn không thành thật, ôm chặt thắt lưng Từ tổng, thân thể giống như đỉa quấn quít lấy nàng không tha, nàng thậm chí còn thừa cơ Từ tổng cố sức đỡ nàng đem hô hấp ấm áp phun bên tai Từ tổng: "Rất thích rất thích chị...."

Từ tổng thật sâu hít một hơi, dựa vào tự chủ cường đại chống đỡ cảm giác tê dại của bản thân tiếp tục đi về phía trước, vừa đến cửa nhà Hỏa Hỏa, nàng vẫn chưa ấn chuông cửa cửa đã bị mở ra.

Từ tổng đỡ Phong Hỏa Hỏa thở hổn hển vừa định giải thích, Phong mẹ vẻ mặt kinh hỉ nhìn nàng: "Cô đã đến rồi?"

Từ tổng: "...."

Có đôi khi cho dù không muốn thừa nhận cũng không được, sức mạnh của gen di truyền thật là vô cùng cường đại không thể lay động, ngay cả ánh mắt kinh hỉ Phong mẹ nhìn nàng đều giống Hỏa Hỏa như đúc.

"Uống nhiều? Ai nha." Phong mẹ vẻ mặt ghét bỏ: "Mau mau, tiến đến, ta giúp cô đỡ nàng, hài tử này cũng thật là, sao lại không hiểu chuyện như vậy, làm phiền Từ tổng. Ba Hỏa Hỏa, đi ra làm việc!"

Từ tổng quẫn bách, đi ra làm việc?

"Đến đến!" Phong ba vội vàng từ trong phòng đi ra, hắn thân hình cao lớn, vừa nhìn chính là quân nhân đỉnh trực, chỉnh thể hắn mày rặm mắt to vô cùng nam tính, chỉ có đôi môi là giống Hỏa Hỏa, rất mỏng rất mỏng.

Hắn nhíu mày nhìn Hỏa Hỏa: "Đây là uống bao nhiêu?"

Phong mẹ liếc hắn trắng mắt: "Ai nha, ông mau giúp đỡ a, ông đứng nhìn có tác dụng gì?"

Phong ba vội vã tiến lên giúp đỡ, hắn đem Hỏa Hỏa một đường đỡ đến trên sô pha.

Sợi tóc có chút mất trật tự, Từ tổng vẫn duy trì thái độ lễ phép, nàng nhìn Hỏa Hỏa đã bắt đầu nhắm mắt nằm trên sô pha, thở ra một hơi: "Thúc thúc a di, hôm nay chúng tôi đến trường đại học của Hỏa Hỏa, bởi vì hài lòng, nàng uống nhiều mấy ly."

Phong mẹ cười híp mắt nhìn Từ tổng, Phong ba lúc này mới nhìn thoáng qua Từ tổng mà lão bà cùng nữ nhi thường khen ngợi, hắn nhìn về phía Từ tổng thân thể trong nháy mắt đã cứng nhắc.

Từ tổng kỳ quái nhìn thoáng qua Phong ba, đưa người về rồi nàng cũng không ở lâu, liền tạm biệt đi rồi.

Đóng cửa lại, Phong mẹ nhướng mày nhìn Phong ba: "Ông mê gái như vậy làm gì? Già còn không đứng đắn, gặp phải người đẹp khuôn mặt đều thẳng rồi?"

Phong ba tựa hồ không nghe Phong mẹ nói gì, đôi mắt hắn thẳng tắp mà nhìn.

"Làm sao vậy?" Phong mẹ kỳ quái phất phất tay trước mặt Phong ba: "Ba Hỏa Hỏa?"

Phong ba lúc này mới lấy lại tinh thần, từ trong miệng hắn trọng trọng phun ra một hơi thở, hỏi Phong mẹ: "Đây là lãnh đạo của Hỏa Hỏa?"

"Ai, đừng gọi lãnh đạo lãnh đạo, quá quê mùa, cũng không phải quân nhân các người, đây là Từ tổng." Phong mẹ tươi cười, nàng rất thích Từ tổng, cảm thấy cô nương này có tri thức hiểu lễ nghĩa hơn nữa ăn nói chừng mực, rất đúng tâm ý nàng, then chốt là khuôn mặt này lớn lên thật đẹp, làm cho người ta nhìn thấy thần thanh khí sảng.

Phong ba lại hé ra hé ra âm trầm, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Phong mẹ ngáp một cái: "Được rồi, mang khuê nữ của ông vào phòng ngủ đi thôi."

"Các nàng có quan hệ gì?" Phong ba trầm mặc hỏi, Phong mẹ kỳ quái liếc hắn một cái: "Ông hôm nay thế nào nói nhiều như vậy? Quan hệ gì? Tôi cảm thấy có thể là giống như Uyển Nhu và Tiểu Thảo đi, ai, sao sắc mặt ông cũng thay đổi rồi? Ông không phải nói chỉ cần nữ nhi hài lòng tìm dạng người gì cũng không quản sao?"

Phong ba thật sâu hít một hơn: "Bà biết nàng có bối cảnh gì sao?"

"Ai nha ai nha, được rồi, tôi biết ông tạm thời không tiếp thụ được, từ từ sẽ đến, tôi cũng vậy nhìn mãi thành quen, Hỏa Hỏa, con gái ngoan, dậy đi!" Phong mẹ không để ý đến Phong ba ,à đi dỗ dành Hỏa Hỏa, Phong ba ánh mắt bất định, trọng trọng xiết nắm tay.

Chờ Phong Hỏa Hỏa tỉnh lại, Phong mẹ đã đi làm rồi, đầu của nàng vẫn mơ hồ đau nhức, nàng xoa đôi mắt đi ra ngoài, nhìn Phong ba ngồi trong phòng khách, kinh ngạc hỏi: "Ba, sao ba không đi làm? Mẹ con đâu?"

"Đi làm rồi." Phong ba sắc mặt âm trầm, phòng khách to như vậy yên vụ lượn lờ, Phong Hỏa Hỏa cảm giác không thích hợp, nàng nhìn đồng hồ một chút: "Nga, con cũng nên đi làm."

"Con ngồi xuống, ba có lời hỏi con."

Phong ba chỉ chỉ sô pha đối diện, Phong Hỏa Hỏa rất ít thấy lão ba như vậy, nàng nghi hoặc đi đến, ngồi xuống.

"Ba đã xin nghỉ cho con." Giọng nói của Phong ba có chút khàn khàn, Phong Hỏa Hỏa đứng dậy rót cho hắn ly nước, buồn bực nhìn hắn: "Ba, ba rốt cuộc làm sao vậy?" Nhìn biểu tình... Sẽ không phải là tìm tiểu tam để mẹ mẹ bắt được đi?

Phong ba nhìn chằm chằm Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, Từ tổng của các con là có lai lịch gì, ba mẹ đang làm gì?"

Nghe thế, Phong Hỏa Hỏa thở phào nhẹ nhõm, nghĩ nhất định là hôm qua Từ tổng đưa nàng về bị lão ba thấy được nên khó chịu trong lòng, nàng ngồi thẳng thân thể chăm chú trả lời: "Từ tổng là một người vô cùng ôn nhu thiện lương, nàng là cô nhi."

"Cô nhi?" Tay cầm điếu thuốc của Phong ba xiết chặt, Phong Hỏa Hỏa gật đầu: "Lúc nàng còn nhỏ họ đã qua đời vì tai nạn."

"Tai nạn giao thông?" Phong ba thăm dò hỏi, Phong Hỏa Hỏa nhíu mày nhìn hắn: "Ba, không phải ba đã nói không quản chuyện của con sao? Thế nào còn tìm người điều tra Từ tổng?"

"Con trả lời ba, có phải như vậy hay không?" Giọng nói của Phong ba cường ngạnh vô cùng, cực kỳ giống dáng vẻ lúc nhỏ Phong Hỏa Hỏa thấy hắn trách cứ thuộc hạ, hắn vẫn rất yêu thương bảo bối khuê nữ này, mặc dù trong công việc có uy nghiêm của quân nhân nhưng trong cuộc sống, vì bù đắp thời gian dài trong quân ngũ không thể chăm sóc vợ con, hắn là điển hình của người chồng người cha tốt.

Phong Hỏa Hỏa bị lão ba nói như vậy, có chút ngơ ngác: "Đúng vậy, là tai nạn giao thông, hơn nữa cũng là quân nhân...quân khu ..." Phong Hỏa Hỏa nói xong, bản thân lặp lại một lần: "Quân khu ... Ba, trước đây có phải ba cũng thuộc quân khu ."

Phong ba không nói, mi tâm của hắn nhíu chặt, Phong Hỏa Hỏa thấp thỏm nhìn hắn, qua thật lâu, phong ba nhìn nàng: "Tiểu di con biết việc này sao?"

Phong Hỏa Hỏa cẩn cẩn dực dực gật đầu: "Biết, ba... Rốt cuộc làm sao vậy?"

Đôi mắt Phong ba sắc như chim ưng nhìn Hỏa Hỏa, hắn chậm rãi nói: "Ba trước đây có thể là quá bận rộn công việc, đã quên con, con cũng đừng vất vả làm công ở công ty khác nữa, dựa theo nguyện vọng của ba vào quân đội đi, nếu không thì đến công ty của tiểu di con."

"Con không vất vả!" Phong Hỏa Hỏa vội vã lắc đầu, nói đùa, nàng hiện tại làm sao có thể rời khỏi Từ tổng?

"Cứ quyết định như vậy đi." Phong ba nói như đinh đóng cột, Phong Hỏa Hỏa có chút tức giận: "Không đi, con sẽ không đi, thật vất vả con mới có một nền tảng tốt, làm sao nói đi là đi? Ba, quân nhân không phải rất khinh thường việc bỏ dở nửa chừng sao?"

"Hồ đồ!" Phong ba vỗ bàn, trừng mắt nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa bị hù dọa run rẩy, nhìn đôi mắt Phong ba sung huyết, rùng mình một cái, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Truyện Chữ Hay