Combatants Will Be Dispatched!

chương 1: một gián điệp được phái đi! (nửa cuối)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Đặng Minh QuânSentouin: Volume 1 Chapter 1 (2nd Half)

Part 5

"– Snow, mừng cô về. Cảm ơn vì đã cố gắng trong nhiệm vụ nhé... Và hai vị này là...?"

Sau khi được dẫn vào một căn phòng lớn trên tầng cao nhất của lâu đài, chúng tôi hiện đang đối mặt với một cô gái. Cô gái tóc vàng này có một cảm giác như một người trưởng thành.

"Vâng. Chúng tôi đã gặp hai người này khi đang làm nhiệm vụ. Theo lời của họ, họ là những người ngoại quốc đã băng qua khu rừng Đại Ác, Mặc dù tôi không thể kiểm chứng điều đó. Nhưng tại nơi chúng tôi tìm thấy họ, chúng tôi đã tìm thấy rất nhiều xác chết của loài deadly heggs nằm rải rác ở đó. Do đó ít nhất thì, tôi tin rằng khả năng của họ là thật."

Cô ấy giật mình khi nghe báo cáo của Snow... Sau đó, tự nói gì đó với chính mình trong khi đang làm một khuôn mặt như thể rất bất ngờ.

"Hai người mau cúi đầu xuống! Người này sẽ là bà chủ của hai người. Công chúa của vương quốc này. Crystseras Tirris Grace-sama."

"Tên gì mà dài ngoằng vậy?"

"Cậu đúng là một tên ngốc xấc xược!"

Snow cắt ngang lời nhận xét thật tình của tôi, trong khi cô gái trước mặt tôi thì chỉ cười một cách nhẹ nhàng.

"Cậu đúng là một người thẳn thắn đấy. Qủa thật là cậu không phải người của vương quốc này. Bởi vì nếu cậu biết tôi là ai, cậu sẽ không phản ứng kiểu đó."

Cô ấy nói những lời ý nghĩa đó với nụ cười vui vẻ.

"Vậy cô thích tôi gọi cô là Grace-sama? Hay là Crystseras-sama hơn?"

"Gọi tôi là Tirris được rồi. Với lại không cần phải câu nệ quá đâu. Bỏ 'sama' cũng được. Tôi hy vọng cậu sẽ coi tôi như một người bạn."

"「Ti…Tirris-sama… Như vậy có hơi..."

Tirris mặc kệ những lời Snow muốn nói.

Kể cả những chỉ huy trong tổ chức của chúng tôi cũng không cho phép tôi nói chuyện với giọng này, cô gái này có vẻ như là một người cởi mở.

Sau đó, Snow bắt đầu thì thầm gì đó vào tai của Tirris. Sau khi nghe xong, Tirris liền gật đầu.

"Vậy 'Chiến binh Số 6'-sama, và Alice-sama đúng không? Số 6-sama, cậu là thủ lĩnh của đơn vị thuộc quốc gia nào vậy?"

"Tôi từng là thủ lĩnh trong quá khứ. Với rất nhiều chiến binh làm việc dưới trướng của tôi, chúng tôi đã chiến đấu quyết liệt để chống lại kẻ thù là cả thế giới."

Trước những lời đó, Snow quay sang tôi với một ánh mắt nghi ngờ trong khi Tirris thì cười khúc khích.

Nhưng trước hết... điều đó là sự thật.

"Hiện tại, vì vương quốc của chúng tôi đang trong một cuộc chiến chống lại ma tộc, nên chúng tôi đang thiếu những người có năng lực chỉ huy. Số 6-sama, liệu vương quốc của chúng tôi có thể mượn sức mạnh của cậu được không?"

Sau khi cô ấy nói thế, như thể đang cầu xin, cô ấy đan hai tay lại, với đôi mắt như sắp khóc... Sau đó cô ấy nhìn thẳng vào tôi.

"Nếu đó là yêu cầu từ công chúa, tôi không thể từ chối! Tôi không làm điều này bởi vì cô là một cô gái xinh đẹp đâu!"

"Này Số 6, diễn dở quá đấy. Bây giờ cuộc nói chuyện đã trở nên khó khăn hơn rồi."

Sau khi nghe câu trả lời của tôi, Tirris bắt đầu cười trong một tâm trạng nhẹ nhõm.

"Điều này là cho lợi ích của cậu. Kể cả khi cậu là một người ngoại quốc, cậu phải biết rằng điều gì nên nói và điều gì không nên nói! Vì Tirris-sama rất rộng lượng nên ngài ấy có thể sẽ tha thứ cho sự thô lỗ của cậu. Nhưng nếu cậu nói điều đó với bất kỳ một người thuộc quý tộc nào khác, thì cũng đừng có khóc lóc khi ôm đầu chui vào hòm nhé! Nếu sự tín nhiệm của tôi mà đi xuống thì cậu chịu trách nhiệm được không!?"

Sau khi hoàn thành cuộc phỏng vấn với chủ nhân ở đây, chúng tôi được đưa đến nơi tiếp theo.

Mặc dù chúng tôi đã nhận được sự chấp thuận của Tirris, nhưng có vẻ như cô ấy vẫn muốn tôi trải qua một cuộc phỏng vấn thực sự.

Có vẻ như mặc dù đây là một hành tinh khác, nhưng các vấn đề cộng đồng vẫn còn khá thiếu linh hoạt.

"Xin đừng tức giận Snow-sama. Số 6 chắc chắn là một tên ngốc thiếu

lịch sự. Nhưng vì anh ta rất giỏi trong việc chiến đấu, anh ta chắc chắn sẽ đóng một vai trò quan trọng trong tương lai. Nếu điều đó xảy ra, chẳng phải Snow-sama đây cũng nhận được sự tín nhiệm vì cô chính là người phát hiện ra chúng tôi sao?"

"...H-hả...!?"

Snow, người đang phàn nàn trước chúng tôi, trở nên hoang mang trước những lời của Alice.

"Hể, thật vậy á!?..... Đúng rồi, với tình trạng chiến tranh bây giờ. Cô sẽ cần phải tập hợp những người mạnh mẽ mà cô có. Cô tưởng rằng cô có thể sử dụng chúng tôi sau khi thấy chúng tôi xử lý mấy con quái vật đó ư! Tuy mồm cô nói rằng cô muốn giới thiệu cho chúng tôi một công việc, nhưng thực chất cô chỉ muốn gia tăng sự tín nhiệm của mình... Nhưng trên tất cả, cô chỉ muốn sở hữu sức mạnh và 'body quyến rũ' này của tôi đúng không!?"

"Tôi không có đáng thương đến mức đó! Và tôi không cần cơ thể của cậu! Thành thật mà nói, tôi yêu thành tích, tiền bạc, và những thanh kiếm nổi tiếng hơn bất cứ thứ gì khác!"

Snow hơi quá khích khi bỗng dưng tuôn ra một bài phát biểu rỗng tuếch nhưng lại rất chân thật.

"Này Số 6. Tôi có cảm giác như tôi và cậu rất giống nhau. Cậu biết đấy, thường thì chúng tôi sẽ không tuyển người ngoại quốc? Tôi là một quan chức cấp cao. Nếu ai đó mà gây khó dễ cho cậu vì cậu là người mới, tôi sẽ đập hắn ra bã bằng quyền hạn của chỉ huy của đội cận vệ hoàng gia. Vậy cậu không có gì bất mãn nữa nhé? Tôi sẽ cố làm mọi thứ trở nên dễ dàng hơn cho cậu... vậy nên rất trông cậy vào cậu trong tương lai!!"

Khi tôi cảm thấy hơi sợ hãi khi bà cô thâm độc này bắt đầu coi tôi như đồng chí, Alice bỗng dưng nói.

"...Hmmm? Snow-sama, thứ kia là gì vậy?"

Chúng tôi được dẫn đường trong lâu đài và đi ngang qua một khu đất trống.

Giống với cái xe tăng lúc nãy, chúng tôi lại nhìn thấy một thứ có vẻ như không phù hợp ở đây cho lắm.

Ở trong sân của lâu đài, chúng tôi nhìn thấy một cỗ máy hình khối vuông rộng khoảng 3 mét.

Alice quan sát nó kỹ lưỡng, và...

"Không giống như chiếc xe tăng kia, thứ này vẫn đang trong tình trạng khá tốt. Nguồn năng lượng nó sử dụng là năng lượng mặt trời. Vậy cái thứ này dùng để làm gì vậy?"

Snow nhìn chúng tôi rồi bỗng dưng thở mạnh.

"Đây là một trong những thánh tích của vương quốc chúng tôi. Đây là một thánh tích huyền thoại có khả năng triệu hồi những cơn mưa. vào những mùa cần rất nhiều mưa, sẽ có một buổi lễ cầu mưa cần những gia đình hoàng tộc trong vương quốc để cầu nguyện cho thánh tích này. Chúng tôi cũng dã sử dụng ma thuật bảo tồn lên nó, nhưng có lẽ theo thời gian nó cũng sẽ bị hao mòn..."

Như thể cô ấy đã thấy trước được tương lai của vương quốc bị ràng buộc bởi cái cỗ mãy vô tri này, Snow làm một vẻ mặt trống rỗng...

"Nếu ở trong tình trạng này, thì có lẽ tôi sẽ sửa được nó đấy. Tôi tháo nó ra xem được không?"

"Th-Thật ư!? Nếu gặp bất kỳ sai sót gì, tôi sẽ nhận hoàn toàn trách nhiệm! Liệu em gái đây có thể sửa nó được không!?"

Như để đáp lại sự mui vừng của Snow, Alice bằng một cách thần kỳ nào đó, móc ra một dụng cụ mà chẳng ai biết nó đến từ đâu và ngay lập tức bắt đầu sửa chữa nó.

"Nhóc mang mấy thứ như này theo làm gì vậy?"

"Kể cả một người như cậu còn biết tự chăm sóc mình thì tất nhiên tôi cũng phải tự bảo dưỡng cơ thể mình rồi."

Alice đưa ra một câu trả lời rất hợp lý cho câu hỏi của tôi... vì em ấy cần phải tự xửa chữa cơ thể của mình... nên có em ấy ở đây cũng khá là tiện.

Trong lúc đó, Snow đứng ngồi không yên khi xem Alice sửa chữa ở kế bên.

"Sao rồi? Em nghĩ nó còn sửa được không?"

"Vâng, có vẻ như nó sẽ ổn thôi. Chỉ có mấy sợi dây điện bị hỏng. Nó sẽ trở lại bình thường sau khi thay thế mấy sợi dây mới và khởi động lại."

Sau khi nghe xong, Snow hét lên sung sướng và với khuôn mặt ngây ngất.

"Làm tốt lắm! Để tôi chạy đi gọi người tới! Hehe… Hehehehehehe… Này Alice, Số 6. Chúng ta sẽ chia vụ này 50-50 đúng không? Tôi trông cậy cả vào cậu đấy!"

Khi đang nói, cô ấy cứ tiếp tục làm cái điệu cười kỳ lạ rồi bỏ chạy đi đâu đó.

"...Chia 50-50... Cô ta có làm cái gì đâu?"

"Nói vậy thì cậu cũng có làm cái gì đâu... Ok? Xong rồi, giờ thì chúng ta có thể khởi động lại nó."

Ngay khi Alice vừa bấm cái nút trông như công tắc khởi động, một giọng nói máy móc phát lên.

{{Khởi động lại sẽ được bắt đầu. Xin hãy cài đặt lại mật khẩu.}}

Mật khẩu?"

Đây hẳn phải là cái mà Snow đề cập đến lúc nãy, gì mà những hoàng tộc sẽ cầu nguyện gì gì đó.

{{Đã hoàn tất khởi động lại. Xin hãy cài đặt mật khẩu.}}

Một lần nữa, nó lại lặp lại chỉ dẫn.

""

{{Cài đặt mật khẩu hoàn tất.}}

"Cậu nghĩ mình vừa làm cái gì hả?"

Alice, với mấy cái dụng cụ trên tay, bất động như thể tôi vừa làm một việc gì đó không thể tin được.

Mặc dù là Android nhưng Alice vẫn khá ngốc ngếch. Tôi vẫy tay rồi làm kiểu ‘tsk tsk’ trước mặt Alice.

"Được rồi Alice, nghe kỹ đây. Có nhớ Snow nói gì lúc nãy không? Đúng vậy. Hằng năm... Vào những mùa hạn cần mưa, những người hoàng tộc sẽ cầu nguyện cái thứ này. Hoàng tộc trong trường hợp này đang nói đến Tirris. Điều đó đồng nghĩa với việc Tirris sẽ cầu nguyện trước mặt mọi người. Cái mà tôi đang định làm là khi mọi người nhìn thấy biểu cảm xấu hổ của Tirris mỗi khi làm nó, tôi sẽ có thể nhận được rất nhiều điểm ác từ đó."

"Nếu như theo lời của cậu, thì nghe cho kỹ đây. Việc này có thể được làm bởi bất kỳ hoàng tộc nào, Việc đó đồng nghĩa rằng bất kỳ ai mang trong mình dòng máu hoàng tộc cũng có thể làm nó, và không chỉ Tirris có thể sử dụng thứ này. Tirris là một công chúa. Vậy thì tất nhiên là phải có vua. Hằng năm... một một người đàn ông trưởng thành đầu hai thứ tóc sẽ phải đọc cái mật khẩu ngu ngốc này. Đó là những điều mà một tên đang cấp hai sẽ nghĩ đến trước mặt mọi người."

……

"Tôi phải làm gì đây? Tôi có cảm giác như mình vừa gây ra chuyện lớn rồi..."

"Cái gì xong thì cũng xong rồi. Này Số 6, mau yêu cầu tổng bộ gửi 'chất nổ dẻo' đến đây mau lên. Chúng ta sẽ cho nổ cỗ máy này để phi tang bằng chứng. Sau đó chúng ta sẽ nói với Snow rằng... Tôi đã cố hết sức để sửa nó, nhưng không thể... Khi tôi nghĩ rằng mình đã sửa được, thì bỗng dưng cô máy lại phát nổ~"

Con nhóc này... Nó thật sự có tính năng cao như nó nói.

"Hay lắm! Hãy làm vậy đi!"

Ngay khi tôi vừa la lên, tôi nghe thấy có một giọng nói phát ra từ phía sau.

"Cái gì mà 'Hay lắm' cơ?"

Tôi quay ra sau khi nghe thấy một giọng nói quen quen.

Là Tirris đang cười toe toét trong khi đang siết chặt cái quạt trong tay, cũng như Snow đang run rẩy toát mồ hôi như mưa.

Thông qua con Chip được lắp bên trong tôi, tôi lại nghe được một âm thanh quen thuộc.

{Điểm ác đã được cộng thêm}

Part 6

"Đừng cố chống cự! Các ngươi đang diện kiến đức vua đấy, nên im lặng đi!"

"Cái gì đây –, chính cô là người nói sẽ nhận hoàn toàn trách nhiệm nếu có sai sót xảy ra cơ mà –!? Thật cay đắng mà. Nếu biết cô như thế này ngay từ đầu, thì cô đừng để chúng tôi sửa nó chứ –!"

Đây có vẻ như là phòng ngai vàng.

Snow và những người lính khác đã trói và lôi chúng tôi thẳng đến chỗ của đức vua của vương quốc.

"Im - Im ngay! Tôi chỉ bảo cậu sửa chữa nó! Chứ ai bảo cậu làm chuyện như vậy hả!?"

Mặt của Snow đầy lo sợ trong khi đang cố khiến tôi im lặng.

Chúng tôi bị bắt quỳ trên thảm trong khi hai tay đang bị trói chặt. Trước mặt chúng tôi là một người đàn ông trông rất cao quý nhìn chúng tôi một cách tò mò. Ông ấy hỏi.

"...Hai người này là ai?"

"Vâng thưa bệ hạ, chuyện là Snow-sama đã đánh giá khả năng của người này rất cao và mang anh ta đến đây để trở thành một chỉ huy. Sau đó anh ta nói rằng có thể sửa được thánh tích ở sân, và bằng một cách thần kỳ nào đó có vẻ như họ đã thực sự sửa được nó."

Sau khi nghe cô gái có vẻ như là thư ký giải thích, ông ấy liền cao giọng thán phục.

Ông ta hẳn phải là vua ở đây.

Bởi vì...

"Này Alice... Đây là lần đầu tiên anh mày thấy một 'đức vua' giống 'đức vua' như thế đấy. Đùa, chắc ông già noel cũng sẽ phải ganh tị với bộ râu lớn đó đấy. Không biết có sao không nếu như anh mày kéo bộ râu đó nhỉ?"

"Nhìn đi Số 6, ông ta chính là người có cấp bậc cũng như quyền hạn cao nhất trong vương quốc. Nhỏ mồm chút đi nếu cậu muốn nói lên ấn tượng của cậu về ông ta."

Không chú tâm đến những gì chúng tôi đang nói, cô thư ký tiếp tục giải thích.

"Tuy nhiên, sau khi bọn họ sửa xong... Có vẻ như họ đã đổi lời cầu nguyện thành một thứ rất tục tĩu."

"Một thứ rất tục tĩu? Vậy nó là gì?"

Cô thư ký là dạng người xinh đẹp nhưng lạnh lùng.

Nhưng mà cái gì thế này... Tất cả những cô gái tôi gặp trong vương quốc này đều có cấp bậc khá cao.

Giờ nghĩ lại, kể cả những cận vệ nữ đi cùng với Snow cũng...

"Nó là... lễ hội...con... cặ-...."

"Là vậy sao? Cho ta xin lỗi vì đã bắt cô phải nói những từ đó ra."

Ah, tôi vừa mới phát hiện ra một điều rất tuyệt vời.

Đó là tất cả những cả những cô gái trong nhóm kỵ sĩ đó đều cưỡi kỳ lân...

"Ta thực sự không hiểu được tại sao lại có người có thể làm một việc thiếu suy nghĩ như vậy được cơ chứ? Cậu có gì muốn chỉnh sửa trong lời giải thích của cô thư ký hay không?"

Tôi có nghe một vài truyền thuyết kể về việc kỳ lân chỉ cho những trinh nữ cưỡi chúng.

Nói theo cách khác, vậy là...!

"Này tên khốn! Trả lời câu hỏi của bệ hạ mau lên!"

Snow bỗng dưng la lên rồi kéo mặt tôi lại gần cô ấy.

"Ugh! Gần quá đấy! Cô-Cô nghĩ mình đang làm gì hả? Cô định cưỡng hôn một người trong khi anh ta đang nghĩ chuyện đại sự sao...!?"

"Cậu... Cậu nghĩ mình đang nói gì trong phòng ngai vàng thiêng liêng này hả!?"

Ông vua ho một cái rồi lặp lại câu hỏi.

"Ahem. Có thật là cậu đã đổi lời cầu khấn thành một thứ gì đó tục tĩu không?"

Tôi chợt nhớ ra mình đang trong tình huống nào.

"Đúng là vậy, nhưng bà cô này bảo rằng sẽ nhận hết trách nhiệm."

"Tên khốn! Không phải là vậy đâu thưa bệ hạ, tôi chỉ bảo họ sửa nó thôi...!"

Tôi bỗng nhiên bị đổ trách nhiệm lên đầu, còn ông vua thì làm một biểu hiện khó sử rồi nói.

"Ta rất biết ơn cậu vì đã sửa chữa thánh tích đó. Vì thế, ta sẽ cho qua tội lỗi của cậu, và ta cũng sẽ ban cho cậu một phần thưởng. Hãy nhận lấy nó và đi đến nơi khác-"

"Thưa cha, xin hãy khoan đã."

Lời của ông vua bỗng bị cắt ngang.

Tirris xuất hiện ngay trước phòng ngai vàng với một nụ cười dịu dàng.

"Cá nhân con rất muốn tuyển hai người này. Bọn họ có sức mạnh để hạ gục rất nhiều deadly heggs cũng như kiến thức để sửa chữa thánh tích đó. Sẽ thật lãng phí nếu như chúng ta đuổi họ đi chỉ vì một chuyện như vậy."

"Hmm. Thật vậy sao? Được thôi, nếu Tirris nói vậy, thì hẳn nó là sự thật rồi."

Nhìn ông vua gật đầu đồng ý trước những lời đó, Alice bắt đầu thì thầm với tôi bằng tiếng Nhật.

『Số 6, có vẻ như công chúa là người thực sự có quyền hạn tối cao trong vương quốc này. Còn ông vua này giống như một người bố bị thúc đẩy vậy.』

『Vậy người tôi cần hôn là Tirris... Cô có biết chuyên môn của tôi là hôn cấp trên không? Để đó cho tôi.』

『Cậu…』

Sau đó Snow, người đang lắng nghe những lời của Tirris, bỗng chỉ vào tôi.

"Tirris-sama, người cần phải đuổi tên này đi ngay! Hắn ta đã làm ô uế tạo tác quý giá... Không cần phải nói, tên này chính là gián điệp đến từ quốc gia khác tới đây để phá đi vương quốc của chúng ta! Xin ngài hãy xem xét lại!"

"Eh? Thật buồn cười khi người mang chúng tôi đến đây lại là người nghĩ chúng tôi là gián điệp. Nếu là vậy, thì cô chính là kẻ phản bội vì đã mang gián điệp vào vương quốc."

Snow cau mày giận dữ...

"Tên khốn! Cậu dám nói tôi chính là kẻ phản bội ư!? Với tôi, sự trung thành với Tirris-sama là trên hết!?"

"Cô đang tức dận thôi đúng không? Cô có biết không? Người ta thường hay tức dận khi nghe được sự thật cay đắng!?"

Sau lời chế nhạo của tôi, Snow liền rút kiếm ra với đôi mắt đầy khát máu.

"Một tên như cậu... mà lại bị chém bởi thanh kiếm của tôi. Nó sẽ thành vết nhơ trên thanh hỏa kiếm Flame Zapper này!"

"Cho dù cách ăn nói của tôi có hơi nghèo nàn, nhưng cô lại đi chém một người đang bị chói ư... Cô có thực sự là hiệp sĩ không!? Tôi vừa được chấp nhận tuyển dụng! Cô nghĩ sao nếu như bây giờ cô chém tôi một cách ích kỷ như vậy? Ngoài chuyện này ra, chẳng phải cô đang quên điều gì đó mà cô cần phải làm sao !?"

Trước những lời của tôi, mặt của Snow ửng đỏ. Ngay khi cô ấy định chém tôi, cô ấy bỗng dưng dừng lại.

"...Điều gì đó mà tôi phải làm...?"

Alice bắt đầu lên tiếng kế bên một Snow đang hoang mang.

"Rõ ràng là cô đã nói với tôi và Số 6 rằng cô sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm. Mặc dù hành động của chúng tôi đã được bỏ qua, nhưng cô vẫn chưa nói rằng cô sẽ chịu trách nhiệm bằng cách nào."

Khi cô ấy nghe những lời của Alice...

Snow bắt đầu run rẩy trong khi mắt cô ấy thì như đang như tìm kiếm sự giúp đỡ, quay sang Tirris.

Người có quyền lực thực sự, kẻ thống trị vương quốc trong bóng tối đang làm một nụ cười thân thiện, trong khi — —...

...

...

— — Khi tôi vừa bước ra khỏi phòng phỏng vấn, Alice bỗng nói chuyện với tôi bằng tiếng Nhật.

『Này, cuộc phỏng vấn sao rồi? Mặc dù nó là một cuộc phỏng vấn... nhưng vì việc cậu được tuyển hay không đã được quyết định từ trước đó, nên họ cũng chẳng thể hỏi gì nhiều ngoài mấy câu hỏi liên quan thông tin cá nhân.』

『Ừ. Họ hỏi tôi về Kisaragi, tuyệt kỹ của tôi, và về cả mấy tên anh hùng nữa...』

Sau khi yết kiến với nhà vua, tôi phải viết sơ yếu lý lịch của mình. Sau khi kết thúc "buổi phỏng vấn chính thức", tôi đã báo cáo lại cho Alice những gì đã xảy ra.

『 Không ngờ là lại có ngày tôi trở thành hiệp sĩ của vương quốc này... Có lẽ cũng không tệ nhỉ. Nếu tôi không thể trở thành anh hùng, có lẽ làm một hiệp sĩ cũng đủ làm tôi vui rồi.』

『 Này, cậu còn nhớ không đấy? Cậu vẫn đang là chiến binh của Kisagari... Đừng bao giờ quên nhiệm vụ của mình.』

Khi Alice đang nói...

"Hai người thỉnh thoảng sử dụng ngôn ngữ đó nhỉ... Đó có phải là tiếng mẹ đẻ của hai người không?"

Khi Alice và tôi đang nói chuyện với nhau bằng tiếng Nhật, bỗng có một giọng gọi chúng tôi phát ra.

"Gì cơ, lại là cô nữa à?"

Snow nhanh chóng tiếp cận chúng tôi, lần này cô ấy không mặc giáp.

Đó có thật là đồng phục hiệp sĩ không vậy? Nó là một bộ trang phục màu xanh dương khá bắt mắt.

Do lúc trươc tôi không thể nhìn rõ vì bộ áo giáp, nhưng cô ấy thực sự khá gầy đấy nhỉ.

Tôi lén nhìn xuống phần đùi dưới váy cô ấy... Chúng thực sự rất dài vào gầy. Chỉ riêng ngoại hình của cô ấy thôi cũng đã thuộc top những người mẫu hàng đầu rồi.

"Ý cậu là sao? Tôi cũng chẳng muốn gặp cậu thêm bất kỳ lần nào nữa đâu!"

Tại sao cô ta lại có ác cảm với tôi thế...?

À ừ nhờ... có lẽ cô ấy cũng có lý do nhỏ xíu cho việc đó.

"Rồi sao đây? Có đi đến doanh trại hay không?

Trước những lời nói đột ngột của tôi, thậm chí không hề che giấu sự thù địch, các mạch máu ở thái dương của Snow căng phồng lên.

"Tôi được giao nhiệm vụ dẫn hai người đến doanh trại. Và sẽ làm việc cùng với hai người từ giờ trở đi..."

"...Eh?"

Snow đứng thẳng và chào tôi trong khi tôi còn chưa biết chuyện gì đang diễn ra.

"Tôi được chỉ đinh vào đơn vị của cậu từ ngày hôm nay. Từ bây giờ, tôi là phó chỉ huy của đơn vị cậu dẫn dắt."

...Có vẻ như Snow đã thuộc đơn vị của tôi từ bây giờ.

Tôi tự hỏi tại sao tự tiến triển này lại xảy ra.

"Hả? Tôi vừa đến đã trở thành chỉ huy ở đây rồi á?"

Snow vẫn đang dơ tay chào, nhìn tôi với một biểu cảm như chết lặng.

"...Cậu, không nghe những gì Tirris-sama nói lúc nãy sao? Vương quốc này đã mất đi rất nhiều các cựu chiến binh và hiệp sĩ từ quộc chiến với ma tộc. Đó chính là lý do vì sao có rất nhiều các chỉ huy trẻ tuổi và binh lính nữ. Hiện tại, đang cực kỳ thiếu người để dẫn dắt các đơn vị. Chẳng phải cậu nói rằng cậu có kinh nghiệm trong việc dẫn dắt đơn vị ở quê nhà cậu sao? Vậy từ bây giờ, mặc dù đây được gọi là một tổ đội, nhưng cậu sẽ dẫn dắt một đơn vị du kích."

Có vẻ như tôi đã giao tiếp với mọi người trong vương quốc tốt đến mức đó...

Đến cả tôi cũng không ngờ rằng mình được bổ nhiệm làm đội trưởng ngay khi vừa đến đây.

"Dù sao thì, đừng bao giờ nghĩ rằng cậu là cấp trên của tôi. Trong một trận giao tranh, tôi mới chính là chỉ huy thực sự. Tất cả những gì cậu cần làm là đừng cản đường tôi bằng cách đứng xa ra khỏi chiến trường."

Con nhỏ này bỗng dưng nói cái gì vậy?

"Chẳng phải là cô hơi lố rồi sao, chỉ vì cô là 'cựu' chỉ huy của các hiệp sĩ ư? Cách đây rất lâu, tôi cũng từng là chỉ huy. Tôi chắc chắn có thể làm tốt hơn mấy người vô dụng lúc nào cũng thua trước ma tộc!"

"...Tôi đã tỏ ra biết ơn vì đã sửa chữa thánh tích. Nhưng vì những chuyện đã xảy ra, tôi không thể tin cậu dù chỉ một chút. Nếu như cậu đang âm mưu làm điều gì đó với vương quốc này thì tốt nhất cậu nên từ bỏ luôn đi!"

Sau khi mạnh dạn tuyên bố, cô ấy quay lưng và nhanh chóng bước đi.

Ý cô ấy muốn nói là cổ không muốn hợp tác với chúng tôi, và chỉ muốn chúng tôi dõi theo cô ấy làm việc một mình?

Alice và tôi bắt đầu nói sau lưng Snow.

"Cô không thấy hổ thẹn khi nổi cáu chỉ vì bị giáng chức sau khi phải nhận trách nhiệm sao? Booooo–!"

"Boooooo–!"

"Tôi-, tôi không bị giáng chức! Được rồi, tôi ở đây để dám sát mấy người khả nghi như các cậu! Với lại do họ cảm thấy lo lắng khi lại giao quyền cho một người không khác gì một tên nghiệp dư, đó là lý do vì sao tôi được chỉ định vào đơn vị này! Đừng có hiểu lầm về điều đó!"

Khi Snow quay lại và hét lên lời giải thích của mình, cô ấy trông khá nóng nảy. Alice và tôi lại nhìn vào mặt cổ và nói.

"...Hình như có mình cổ nghĩ rằng việc của cổ là phải để mắt đến chúng ta thì phải ...?"

"Chẳng phải quá hiển nhiên rồi sao? Nhìn xem điều gì đã xảy ra với thánh tích mang chất quốc gia kìa. Thường thì, lỗi lầm đó sẽ đáng để bị mổ bụng tự sát. Chẳng phải quá hiển nhiên khi cô ấy là người duy nhất nghĩ như vậy ư?"

"Hai-, hai người đúng là lũ khốn mà!!!!!"

Part 7

"Đây là phòng của cậu. Những vật dụng cần thiết đã ở bên trong. Còn bây giờ, chúng ta nên làm gì với Alice đây...?"

Sau khi giải quyết hết mớ hỗn độn lúc nãy, Snow bỗng lôi những lời đó ra khi đang dẫn chũng tôi đến phòng được đặt trong doanh trại của lâu đài.

"Ý cô chúng ta nên làm gì với Alice là sao? Bộ con nhóc này bị phát hiện khi đang làm gì đó hả?"

"... Đầu tiên thì, người ngoài không được phép vào doanh trại..."

Snow nói như thể những lời đó rất khó nói. Sau đó, Alice bỗng dưng trở nên dữ dội.

"Gì cơ!? Ý cô là một người ưu tú như tôi là gánh nặng hở!? Tôi chắc chắn sẽ là một phần của đơn vị mà số 6 đang dẫn dắt! Chính vì cô như thế này nên cô mới bị giáng chức đấy, đồ ngu ngốc!

Hm, biểu cảm của em ấy chẳng khác gì thường ngày, nhưng tôi nghĩ rằng em ấy đang rất tức dận bởi vì những lời của em ấy khá là cộc cằn.

"Al-Alice. Em còn trẻ nhưng sao những lời của em lại...?"

Trước sự ngược đãi của Alice, người trông như một bé gái, Snow đảo mắt liên tục và vụng về bước lùi về sau.

"Tôi không muốn nghe điều đó từ cô, vì cô cũng đang làm điều tương tự với cấp trên của mình là Số 6. Nếu hiểu rồi thì nhanh mà dọn phòng tôi ngay đi đồ rẻ tiền ngu ngốc!"

"Con bé này... ăn nói thô tục đến mức nào vậy!? Nh-Nhưng tổ đội cần phải có 5 người. Và mỗi người có vai trò riêng. Cơ bản thì, có ba hiệp sĩ sẽ đóng vai trò như tiên phong, thêm vào hai người đó là 'người sử dụng ma thuật' và 'hồi phục' sẽ ở tuyến sau. Số 6 và tôi sẽ đóng vai trò tiên phong, nên những vị trí còn lại sẽ là một tiên phong nữa, một pháp sư, và một người trị liệu. Alice có thể làm được gì?"

Alice dí mặt lại gần Snow đang nhìn em ấy với ánh mắt do dự.

"Tôi có thể làm được gì ư? Một người có tính năng cao như tôi có thể làm được tất cả mọi thứ. Chuyên môn của tôi có lẽ là những công việc trí não, nhưng tôi sẽ là bác sĩ, tôi sẽ sử dụng một kỹ thuật được biết đến như công nghệ nano. Là thứ mà mấy người mọi rợ như cô sẽ không hiểu đâu! Vậy nếu như tôi gia nhập với vị trí đó, thì có lẽ cô không cần bác sĩ nữa chứ!"

Alice tự mình quyết định rằng chúng tôi không cần "người trị liệu" nữa. Đối với một Android, em ấy có thể thể bùng nổ cơn thịnh nộ của mình khi hùng hổ xông ra khỏi phòng. Và Snow thì chỉ đứng im như bù nhìn nhìn em ấy xả hết ra.

"Có... Có thực sự ổn không khi để con bé ấy như vậy...?"

Snow làm một ánh nhìn lo lắng trông phù hợp với độ tuổi của cô ấy trong khi đang lẩm bẩm thì thầm những lời đó như tiếng muỗi kêu.

— — Sau khi Snow đã chuẩn bị phòng của Alice, chúng tôi được đưa tới sân của doanh trại.

Có vẻ như những ai chưa được chỉ định vào đơn vị sẽ được huấn luyện ở đây.

"Ngưng tập huấn! Hiện tại bây giờ, chúng tôi đang tìm kiếm thêm hai thành viên để lập nên một tổ đội! Những ai tự tin về khả năng của mình, hãy tập hợp lại đây!"

Khi nghe những lời của Snow, từng người một đang vung kiếm xung quanh dừng lại và tập hợp chung một chỗ.

"Vì hai người mới đến đây không lâu nên sẽ không biết được đặc điểm của từng người lính. Tôi sẽ chọn các thành viên cho tổ đội. Đây là sơ yếu lý lịch của mọi người. Bây giờ thì nhìn qua chúng đi."

Snow ném cho chúng tôi một tập giấy, còn cô ấy thì trong khi thể đã quyết định sẽ chọn ai. Sau đó cô ấy đợi mọi người tập trung lại một chỗ.

"Này Số 6, nhìn cái này thử coi."

Khi Alice đang lật đống giấy lên, em ấy bỗng nhiên dừng lại và chỉ cho tôi xem một tờ.

"Chiến thần: Alexanderite-Glaveniel” có vẻ được đấy. Mỗi cái tên thôi đã thấy mạnh rồi."

"Không phải ổng. Nhìn tuổi của ông ta đi. Ông ta là một ông già hơn 80 tuổi rồi. Không phải ổng, hai người này cơ."

Có vẻ như Alice không nghĩ rằng ông già này một nhân vật mạnh mẽ chỉ với cái tên. Sau đó em ấy đưa cho tôi xem hai người ở trang sau.

"Chiến binh Chimera nhân tạo: Rose”, “Tổng giám mục của Zenalith:Grimm"…? Tôi có thể nói hai người nay chẳng có gì ngoài nguy hiểm. Hai người họ thì sao...? Ah!!

Truyện Chữ Hay