Cô Vợ Thế Thân

chương 21: toan tính

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kẻ thù của kẻ thù giờ đã là bạn, vì vậy chuyện Kiều Khả Vy và Giang Bích Nguyệt ngồi nói chuyện với nhau như một đôi bạn thân cũng chẳng có gì lạ. Điều đáng nói ở đây là hai người họ không nói chuyện tốt, mà nói chuyện hại người.

Mục tiêu của họ là ai thì ai cũng biết là ai rồi đấy. Chính là Lâm Tiểu Vũ đang trong vai Phương Ngọc Vân.

Kiều Khả Vy nói, cô ta phát hiện ra mình đã có tình cảm với Ngô Gia Huy. Chuyện này khiến Giang Bích Nguyệt có phần ngạc nhiên.

- Vậy tại sao cô còn muốn khiến Gia Hào và Ngọc Vân phải chia tay? Dù sao hai người họ cũng là anh em...

Kiều Khả Vy khẽ nhếch môi:

- Tôi nói rồi, tôi hận Ngô Gia Hào, anh ta đã đạp đổ tình cảm và thể diện của tôi không hề thương tiếc! Tôi muốn anh ta phải trả giá cho điều đó!

Giang Bích Nguyệt có thể cảm nhận sự thù hằn của cô ta qua giọng điệu. Cô liền đồng ý hợp tác với cô ta chia cắt Gia Hào và Ngọc Vân.

Thật ra Kiều Khả Vy còn một bí mật không cho Giang Bích Nguyệt biết. Cô ta không chỉ muốn Gia Hào chia tay Tiểu Vũ, mà còn muốn loại bỏ Gia Hào khỏi Ngô Gia. Vì chỉ khi Gia Hào bị sa thải, Ngô Gia Huy mới có chỗ đứng cao nhất. Nếu Giang Bích Nguyệt biết, nhất định sẽ trở mặt thành thù. Kiều Khả Vy khẽ nhếch môi, Giang Bích Nguyệt này xem ra cũng còn non và xanh lắm!

- Này Bích Nguyệt, cô nhìn xem, kia chẳng phải Phương Ngọc Vân sao? Cô ta đi với một người đàn ông lạ kìa!

Giang Bích Nguyệt theo hướng tay Khả Vy chỉ, nói:

- Phải rồi, đó là Phương Ngọc Vân,còn người đàn ông đó là Triệu Tân, phó tổng của công ty Triệu Phú Quý. Nhưng tại sao hai người họ lại đi chung chứ?

- Còn phải hỏi sao? Tôi thấy cô ta đúng thật là hồ ly tinh chuyên đi quyến rũ đàn ông!

Giang Bích Nguyệt nhíu mày:

- Không lẽ... Gia Hào bị hai người đó cắm sừng ư?

Kiều Khả Vy nhìn họ bằng ánh mắt mờ ám:

- Rất có khả năng!

Giang Bích Nguyệt im lặng nhìn họ, bỗng khóe môi cong lên một nụ cười gian xảo. Cô ta nói với Kiều Khả Vy:

- Tôi vừa nghĩ ra một ý...cô nghe xem thế nào.

Rồi cô ta nói nhỏ với Khả Vy, chỉ thấy ánh mắt Kiều Khả Vy sáng lên thích thú, sau cùng hài lòng nói:

- Tôi thật không lầm khi tin tưởng cô. Nhưng còn người đàn ông đó không liên quan đến chúng ta, làm như vậy có được không?

Giang Bích Nguyệt cười:

- Không sao đâu! Muốn đạt được mục đích phải có vật hi sinh!

Lúc Giang Bích Nguyệt và Kiều Khả Vy vừa ra khỏi nhà hàng thì Gia Hào bước vào, vẻ mặt rất rất không vui. Chỉ vì vướng một cuộc họp mà vợ anh bị người ta bắt cóc đi mất. Là vì xế chiều sau khi xong việc ở cô nhi viện thì chủ tịch Ngô nhận được tin từ Mỹ báo rằng bà Trình Uyên bị tai nạn giao thông. Ông cùng Lý Lam và Ngô Gia Huy lập tức bay sang Mỹ, Gia Hào và Tiểu Vũ đi tiễn họ, sau đó cả hai định đi ăn nhưng Gia Hào lại nhận được điện thoại từ công ty có chút chuyện. Tiểu Vũ ở phòng làm việc đợi anh, vừa lúc Triệu Tân đến muốn mời hai người đi ăn, Tiểu Vũ muốn đợi Gia Hào đi chung nhưng Triệu Tân kéo cô đi trước.

Anh đưa mắt nhìn một vòng nhà hàng, tên Triệu Tân chết tiệt! Còn dám giành điện thoại của vợ anh bảo anh tự tìm bàn, hừ, để xem ông xử lí ngươi thế nào!

Anh nhìn thấy rồi, Triệu Tân và Ngọc Vân vợ anh ngồi ở một bàn trong góc đang nói chuyện rất rôm rả. Mặt Gia Hào đen đi một nửa, anh sải từng bước dài đi đến.

- A, Gia Hào anh đến rồi!

Tiểu Vũ thấy anh thì vui vẻ gọi, giọng Gia Hào lành lạnh:

- Hai người đang nói chuyện gì mà vui vậy?

- Triệu Tân kể em nghe chuyện ở những nơi mà anh ấy đã tới.

Gia Hào ôn hòa vỗ đầu cô, ánh nhìn chuyển sang Triệu Tân:

- Nghe nhiều hại não lắm, sau này đừng nghe nữa!

Tuy giọng điệu bình thản nhưng Triệu Tân có thể cảm nhận được ánh mắt đầy đe dọa ấy, ý Gia Hào là "anh cứ thử nói chuyện nhiều với vợ tôi một lần nữa đi!"

Anh ngồi xuống ghế bên cạnh, chợt nhận ra thức ăn đã gọi nhưng đĩa của hai người vẫn sạch sẽ, Gia Hào hỏi:

- Sao gọi thức ăn rồi mà không ăn?

Triệu Tân cười cười:

- Ngọc Vân nói đợi anh, nhất định không chịu ăn.

Gia Hào quay sang nhìn cô:

- Em chắc đói lắm rồi?

Tiểu Vũ thành thật gật gật đầu, Gia Hào múc súp cho cô:

- Ăn món này trước đi!

Triệu Tân trông thấy một màn này, mặt xám xịt, phụng phịu ca thán:

- Tôi thật sai lầm khi mời hai người đi ăn a! Chưa ăn được gì đã ăn bánh gato no rồi! Này! Đừng tình tứ nữa, nể mặt người độc thân chút đi!

Tiểu Vũ xấu hổ mặt đỏ lên, Gia Hào lạnh lùng nói:

- Tôi sẽ cho cậu ăn bánh GATO nhớ đời! - đặc biệt nhấn mạnh chữ "gato", rồi dịu dàng nói - Ngọc Vân, có ngon không?

Tiểu Vũ vừa ngượng vừa buồn cười nhưng không dám cười, cô gật đầu rồi nói:

- Hai người cũng ăn đi chứ!

Sau đó, Gia Hào cố tình gọi thêm một chai rượu đắt tiền, vài món ngon nhất đắt nhất của nhà hàng. Triệu Tân bật cười:

- Này Ngô Tổng, cậu cố tình trả đũa việc tôi mang vợ cậu đi trước à?

Gia Hào thản nhiên gắp đồ ăn, nói:

- Là do cậu nghĩ nhiều thôi! Tôi chỉ nghĩ, cậu đã có lòng mời thì chúng tôi phải đáp lại nhiệt tình chứ!

- Ngô Tổng à, cậu quá nhiệt tình với tôi rồi! - sau đó quay đi với hai hàng nước mắt, trong lòng như dâng lũ: "Cái thẻ của tôi cũng sắp tan chảy rồi..."

Gia Hào đắc ý liếc anh ta, lần sau cho cậu không dám tiếp cận vợ tôi mà không có tôi nữa! Bằng không tôi sẽ khiến cho Triệu thiếu gia ở lại rửa chén trừ nợ! Bởi anh biết gần đây Triệu Tân và Triệu Phú Quý cha anh ta quan hệ không tốt, cho nên anh ta mới phải chuyển ra ngoài ở, chắc chắn ông ấy cũng sẽ không để yên cho mấy cái thẻ ATM của Triệu Tân. Có lẽ cách xả hận của anh hơi ấu trĩ một chút, nhưng phải như thế, anh không muốn đánh anh ta trước mặt vợ, anh phải giữ hình tượng tốt đẹp nhất với vợ chứ! Xử lí như vầy, vừa giữ được hình tượng, vừa có lợi, thật là vẹn cả đôi đường! Gia Hào càng nghĩ càng thấy hài lòng.

___________________

Giang Bích Nguyệt nhấp một ngụm cafe, nhìn ra ngoài trời, nắng rất đẹp và trời rất xanh, như lúc đó cô đang ngồi trên ghế đá đọc sách, chợt ngẩng lên và thấy Gia Hào trước mặt, tay cho vào túi quần rất ung dung đứng nhìn mình từ bao giờ. Giây phút bất ngờ ấy đã khiến cô phải lòng anh. Kí ức ấm áp ấy khiến Bích Nguyệt khẽ mỉm cười.

Kiều Khả Vy vừa đến, thấy Giang Bích Nguyệt nhìn ra ngoài tủm tỉm cười thì cũng hiếu kỳ đến gần Bích Nguyệt theo ánh mắt nhìn ra, có thấy gì đáng chú ý đâu chứ?

- Cô đang nhìn gì vậy? -Kiều Khả Vy đột nhiên hỏi làm Giang Bích Nguyệt giật mình quay lại:

- Ôi!... Khả...Khả Vy cô làm tôi giật mình! Cô đến từ bao giờ thế?

Khả Vy bật cười nho nhỏ, đi sang ngồi xuống chiếc ghế đối diện, hỏi:

- Đang nghĩ gì mà xuất thần vậy?

Mặt Bích Nguyệt thoáng ửng hồng:

- Không có gì đâu!

Khả Vy cũng không rảnh chọc phá thêm, vào vấn đề ngay:

- Cô hẹn tôi gấp như vậy là có chuyện gì?

- Tôi đã nhận lời tham gia một dự án phim lớn của đạo diễn Joy Martin. Ngày mai chúng tôi sẽ bay sang Pháp để chọn cảnh quay, nhưng tôi muốn kế hoạch của chúng ta nhanh chóng được thực hiện. Cô ở đây làm chuyện đó được không? Tôi đã lên kế hoạch sẵn rồi!

- Được, cụ thể thế nào, cô nói đi!

Giang Bích Nguyệt thì thầm vào tai Khả Vy, cô ta chăm chú nghe rồi gật gù:

- Được, tôi sẽ làm như cô nói, cô chắc thành công chứ?

- Tin tôi đi, trên đời này không ai hiểu Gia Hào hơn tôi đâu!

Giang Bích Nguyệt cong môi tự đắc, Kiều Khả Vy ngoài mặt mỉm cười phụ họa, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: "Hừm... Xem cô tự đắc được bao lâu nữa!"

_____________

Giang Bích Nguyệt đến Pháp, cô cùng Joy Martin dạo một vòng Paris, cô chụp một số cảnh đẹp, bỗng một khuôn mặt khá quen lọt vào ống kính, Giang Bích Nguyệt nhíu mày, lẩm bẩm:

- Phương Ngọc Vân?!? Sao cô ta lại ở đây được chứ?

Bỗng có tiếng gọi to:

- Ngọc Vân! Em đang ở đâu?

Cô gái mà Bích Nguyệt nghĩ là Phương Ngọc Vân lên tiếng, vẫy vẫy tay với anh ta:

- Em ở đây!

Giang Bích Nguyệt cảm thấy càng thêm kì lạ. Cô lập tức bí mật âm thầm nhờ người điều tra, rốt cuộc biết được cô gái này cũng là Phương Ngọc Vân, con gái của Phương Văn. Giang Bích Nguyệt ngay lập tức gọi điện thoại về cho Kiều Khả Vy.

- Khả Vy, Phương Ngọc Vân vẫn ở đó đúng không?

- Cô hỏi vậy là sao?

- Ở đây cũng có một Phương Ngọc Vân!

- Cái gì? Tôi đang cho người theo dõi cô ta, chờ có cơ hội thì thực hiện kế hoạch. Cô có nhận lầm không vậy?

- Tôi đã cho người điều tra rồi, Phương Ngọc Vân ở chỗ tôi mới là thật.

- Vậy người đang bên cạnh Gia Hào là mạo danh sao?

- Đúng vậy! Nhưng điều đáng ngạc nhiên là cả hai rất giống nhau, như chị em song sinh vậy! Nhưng Phương Văn chỉ có một đứa con gái, cô gái kia là ai mới được chứ?

Kiều Khả Vy im lặng vài giây, sau đó khẽ cười:

- Được rồi, cô cứ làm việc đi, tôi sẽ làm rõ chuyện này! À, nếu cô tiếp cận Phương Ngọc Vân kia chắc sẽ biết được nhiều điều thú vị đấy!

- Tôi hiểu rồi!... À tuần sau tôi về rồi, trước khi tôi về một ngày thì cô hãy ra tay nhé, tôi không muốn Gia Hào nghi ngờ tôi nhúng tay vào chuyện này.

- Được, tôi biết rồi!

Giang Bích Nguyệt theo lời Kiều Khả Vy nói, tìm cách tiếp cận Phương Ngọc Vân. Giang Bích Nguyệt hiện thủ vai chính trong phim nên càng nổi tiếng, mà Phương Ngọc Vân lại là fan của cô. Giang Bích Nguyệt giả vờ vô tình nhận nhầm người, để Phương Ngọc Vân nhận ra mình là diễn viên nổi tiếng, cô cũng không ngờ Phương Ngọc Vân này lại hâm mộ mình đến vậy. Kế hoạch tiếp cận đã thành công bước đầu. Cô sẽ từ từ thân thiết với Phương Ngọc Vân, sau đó sẽ lựa lời để cô ta tâm sự chuyện mình.

____ end chương __

Truyện Chữ Hay