Quay lại căn phòng, Tô Nhan Hề lập tức quăng đôi giầy cao gót đang đi ở chân ra.
Sau đó cầm tập tài liệu trên tay đập mạnh, phẫn nộ hét lên:
- Cố Tây Thành đáng giận, aaa!!!
Hắt xì...
Cố Tây Thành vừa bước vào xe đột nhiên hắt hơi.
Anh nhíu mày và nhìn vào trợ lý Âu Dương Hạo ngồi phía trước.
- Anh nói, ai đang nhắc đến tôi?
- Ồ, có lẽ là Mộc thiếu gia.
Chủ tịch sao lại có cảm giác anh tốt bụng vậy?
- Đi đến Cung Điện.
Cung Điện, câu lạc bộ giải trí nổi tiếng nhất của thành phố A, thuộc về một trong những sản nghiệp của Mộ Liêm Xuyên công tử. Ở đây, đây cũng là nơi tụ họp của bốn vị công tử thành phố A. Cho nên, các vị thiên kim thiếu gia của xã hội thượng lưu thành phố A để có được thẻ VIP của Cung Điện, nghe các vị công tử nói, là phải trả một khoản tiền lớn.
Bởi vì chúc mừng ngày hôn lễ của Cố Tây Thành, bốn công tử của thành phố A lại lần nữa tụ họp ở đây. Mộ Liêm Xuyên là thiếu Đông gia, sớm đã đến cung Điện, sắp xếp mọi thứ. Còn hai vị công tử, Tư Đồ Sóc và Thương Chấn từ từ đến, gây ra một hồi oanh động trong Cung điện.
Tối nay nhân vật chính Cố Tây Thành, lại xuất hiện muộn nhất. Khi anh bước vào phòng, Mộ Liêm Xuyên một vài người đang chơi bài hút xì gà, bên cạnh là những người phụ nữ xinh đẹp. Tư Đồ Sóc hắc đạo thiếu gia là người phát hiện Cố Tư Thành sớm nhất, anh ta vẫy tay chào đón.
- Cố Thiếu Gia, cuối cùng anh cũng chịu đến đây, nào nào nào, nói thử cho chúng tôi nghe cảm nghĩ sau khi thoát khỏi tình trạng độc thân.
Đám cưới hôm đó, ngoài Tư Đồ Sóc ra, hai người còn lại đều có việc, nên không đến tham gia. Có thể được nhìn thấy truyền hình trực tiếp trên TV lễ cưới của Cố thiếu gia, đó là một hôn lễ đơn giản. Tuy nhiên họ không thấy ngạc nhiên, vì họ đều biết rằng Cố Tây Thành kết hôn, chỉ để ứng phó, hoặc là không có việc gì để làm.
Cố Tây Thành cởi chiếc áo vét của mình ra, ném nó cho Tư Đồ Sóc.
- Nếu muốn biết, thì đi kết hôn đi.
- Phải, con đường này không thích hợp cho bản thiếu gia đi!
Tư Đồ Sóc nheo đôi mắt, hôn cô gái ngồi bên cạnh.
- Vui đùa thì có thể.
Tư Đồ thiếu gia, anh thật đáng ghét! Cô gái trang điểm đậm giả bộ ngại ngùng nằm trong lòng Tư Đồ Sóc. Làm Tư Đồ Sóc cười lớn:
- Xem đi, nếu tôi kết hôn rồi, sẽ có biết bao nhiêu phụ nữ sẽ cảm thấy khổ sở.
- Ngươi muốn kết hôn, điều kiện tiên quyết là phải có người đồng ý gả cho ngươi.
Thương Chấn không chịu được mở miệng châm chọc.
- Nghe nói, lão gia tử nhà ngươi muốn đề xuất cuộc hôn nhân này, đáng tiếc đối phương không đồng ý.
- Chuyện này nguwoi cũng biết?
Tư Đồ Sóc không nói gì, hắn đã hạ lệnh không cho truyền chuyện này ra ngoài. Sao vẫn lộ tin tức này?
Thực tế đều do cha hắn thích lo chuyện của người khác, nhất định phải tìm một người kết hôn với hắn, kết quả là người phụ nữ kia dọa tự tử không muốn kết hôn.
Nghĩ tới điều này, Tư Đồ Sóc thật tức giận, quá mất mặt, tốt xấu gì hắn cũng là một người đẹp trai. Thế mà bị một người phụ nữ từ chối, khi nghĩ tới người con gái không thú vị đó, anh ta lại tức giận.
Hãy chờ, anh ta phải tìm một cơ hội để dạy dỗ người phụ nữ chết tiệt này.
Cố Tây Thành nhíu mày, ngồi xuống nơi không có các cô gái. Dựa lưng vào ghế, liếc nhìn vẻ ưu tư của Tư Đồ Sóc.
- Hôm khác tôi sẽ bảo lão phu nhân của chúng ta tìm cho cậu một cô?
- Dừng lại!
Khuôn mặt tuấn tú của Tư Đồ Sóc suýt bị dọa không còn chút máu:
- Nếu Cố phu nhân giới thiệu, ông già của tôi ép tôi nhất định ;ấy súng ép tôi lấy bằng được người đó, Cố phu nhân là thần tượng của ông già tôi.
Mộc Liêm Xuyên liếc nhìn anh ta, lắc đầu, rồi dời ánh mắt sang Cố Tây Thành.
Biểu hiện có chút do dự:
- Tôi nghe nói rằng Phó Bác Nhã sắp trở về nhà, sợ rằng bố anh ấy sắp không được.
Mộ Liêm Xuyên vừa nói xong, mọi người đều im lặng. Tư Đồ Sóc và Thương Chấn đều nhìn Cố Tây Thành.
Cố Tây Thành nắm lấy bàn tay của Cao Cước Bôi, không dấu vết dừng lại một chút. Sau đó, lại như không có chuyện gì xảy ra. Biểu hiện như, lời nói vừa rồi không có liên quan gì tới anh ta. Nhưng chỉ có trái tim anh ấy mới biết được, Phó Bác Nhã về nước, cô ấy cũng sắp về nước.
Kỳ thực, anh đã sớm biết.Nếu không, lần này anh sẽ không thỏa hiệp, đồng ý kết hôn.
Lắc lư quầy bar, xem rượu vang đỏ di chuyển trong cốc.
Đột nhiên, Cố Tây Thành trở nên ghê tởm chính mình, tại sao cô ấy vẫn có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của mình?
Bầu không khí kìm nén là thứ khó chịu nhất đối với Tư Đồ Sóc, anh vẫy tay và đứng dậy.
- Đi, bản thiếu gia cho người phong đường, đua xe đi!
----------
Biệt thự của Cố Tây Thành
Sau khi kết hôn, Tô Nhan Hề ở trong phòng khách của biệt thự, điều này khiến cô cảm thấy được thỏa mái không ít. Ít nhất khi ngủ không cần phải đối mặt với một người đàn ông lạ.
Cô tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo ngủ trên mũ có một tai thỏ rồi đi lên giường, vừa dựa lưng đột nhiên thấy bản kế hoạch trên gối. Tâm trạng nhẹ nhõm ban đầu đột nhiên trở nên bực bội. Đưa tay ra cầm bản kế hoạch, khuôn mặt trở nên ưu tư. Việc này, cô ấy nên nói với chị gái mình không?
Nghĩ đến đây, Tô Nhan Hề tìm thấy điện thoại trên bàn trang điểm. Không chờ cô gọi điện thoại đi, điện thoại đã vang lên, người gọi chính là Hạ Cẩm Hề. Tô Nhan Hề sững sốt, ngay lập tức nhấc điện thoại lên:
- A lô?
- Nhan Hề, tôi và mẹ sắp lên máy bay rồi.
------------------
Dịch: T
Biên tập: BảoNhi
Team: Mỹ Nữ