Ân Ân cô vừa lên phòng, kéo chăn lại, thì tiếng xe ô tô vừa ngừng lại, Sở Nam anh vội vàng bước xuống xe, nhanh chân chạy vào nhà, cô giúp việc vội vàng bước ra nhìn anh nói "Ông chủ, về rồi ạ". Anh liền nhìn cô giúp việc hỏi tiếp "Phu nhân đâu? ". Cô giúp việc chưa kịp trả lời thì anh liền nhanh chân chạy lên phòng. Cô đang nhìn về phía cửa,bỗng cánh cửa mở tung ra cô liền nhanh nhắm mắt lại, anh liền bước đến đưa tay đặt nhẹ lên trán cô, cô chậm rãi mở mắt ra nhìn anh nhẹ nhàng nói "Anh đã về rồi sao? ".
Cô nói dứt lời liền chóng tay ngồi dậy, anh vội đỡ lấy cô, nói "Em bị bệnh tại sao không đi bác sĩ, để anh đưa em đến bác sĩ" Cô nghe anh nói liền hoảng hốt đưa tay nắm chặt tay anh, nói tiếp "Em, em đã nằm nghỉ rồi cũng đỡ nhiều rồi, nên không cần đến bác sĩ đâu ạ". Anh nghe cô nói liền nhẹ gặt đầu, đỡ cô nằm xuống, gọi lớn " Chị Hà". Cô giúp việc nghe anh gọi liền nhanh chân chạy lên, anh thấy cô giúp việc liền nói "Chị xuống bếp nấu bát cháo thịt, mang lên cho tôi".
Chị Hà nghe lời anh nhanh quay xuống bếp nấu bát cháo mang lên cho anh, anh nhanh tay cằm lấy cây muỗng mà bón cho cô, anh vừa đưa đến miệng cô, cô liền nhìn anh nói "Anh còn giận em không?". Anh nghe cô nói, liền hạ muỗng xuống, đặt bát cháo xuống bàn nhìn cô nhẹ cười nói "Anh đã quên rồi ". Cô Liền đưa mắt nhìn anh,nhẹ đưa tay nắm chặt lấy tay anh nói tiếp "Anh thật sự quên hết rồi sao".
Anh liền đưa tay, vuốt nhẹ mái tóc cô, gật đầu,nhẹ cười, cằm nhanh lấy bát cháo tiếp tục bón cho cô ăn."Sở An, mẹ có gọi bảo chúng ta về nhà dùng bữa" Tần Sở An đang ngồi trên sofa, nghe thấy liền nhanh đứng lên nói "Tôi không rãnh". Ả liếc mắt nhìn thấy anh bỏ đi liền nói lớn khiến anh xoay người lại nhìn "Anh thật không rãnh sao, nếu em nói có Kiều Ân Ân thì anh đã rãnh chưa? ". Ả nói xong nhanh chóng tay đứng lên, bước đến gần anh đưa tay phủi nhẹ tay lên áo anh liếc nhẹ mắt nhìn anh nói "Em lên thay đồ,đợi em ở xe".
Chiếc xe ôtô ngừng lại, ả Thanh Thanh đưa chân bước xuống, cau chặt lấy tay anh kéo anh vào nhà hàng, ả liếc mắt xung quanh nhưng lại ngừng lại liếc nhìn phía Ân Ân cau chặt lấy anh kéo đến Ân Ân nhẹ cười. Đôi chân dừng lại phía sau ghế Ân Ân, Ân Ân cô liền xoay đầu lại nhìn, ả liền nhếch mép cười nói "Chào, chị dâu" ả nói xong liền kéo Sở An vào bàn ngồi, sắc mặt Ân Ân cô biến đổi khi nhìn thấy Sở An, nhưng Sở Nam lại nhìn thấy nhanh đưa tay nắm chặt lấy tay cô nhìn cô nhẹ cười, Sở An nhìn thấy liền tức giận nhưng kiềm chế lại,Thanh Thanh xoay sang trừng mắt nhìn anh nói "Xem ra, tình cảm anh rể, chị dâu thắm thiết lắm phải không anh?"
Những lời Thanh Thanh nói đều nhấn mạnh từng câu từng chữ, ả nói xong liền nhếch mép lên cười rồi xoay nhanh lại nhìn Sở Nam và Ân Ân nói tiếp "Một cuộc hôn nhân hạnh phúc thì sẽ không bao giờ có kẻ thứ ba". Ân Ân cô nghe thấy Thanh Thanh nói ngước mắt lên nhìn Thanh Thanh vài giây, rồi liếc mắt sang Sở Nam Nhất cười nói "Tuy nhiên, kẻ thứ cũng có thể làm người đó sung sướng và hạnh phúc khi ở bên, còn hơn chán ngán với sự ép buộc phải không anh? ". Cô nói xong liền xoay lại nhìn ả nhẹ cười, ả liền tức giận hai tay nắm chặt, trừng mắt nhìn lấy Ân Ân nhưng lại trở lại bình thường khi nghe thấy giọng nói "Thanh Thanh, con yêu của mẹ,mẹ nhớ con lắm đấy". Người phụ nữ chạy nhanh đến ôm lấy Thanh Thanh, ả liền nhanh đứng lên ôm lại người phụ nữ rồi, đột nhiên người phụ nữ liền liếc mắt sang Ân Ân nói "Cô đến đây làm gì? ".
Ả đứng kế bên, nhìn lấy người phụ nữ rồi bước đến choàng tay sang vai Ân Ân nhìn thẳng vào người phụ nữ nói "Là con gọi Ân Ân cùng dùng bữa với gia đình mình đó mẹ". Ân Ân cô hắt tay ả khỏi vai cô, nhanh đứng lên nói "Tại sao cô nói bố mẹ hẹn tôi và cô cùng dùng bữa". Ả liền bước lại kéo ghế ngồi xuống nói "Mẹ có hẹn, mẹ cứ tưởng cô không đến nên nói vậy thôi, cô làm gì giận dữ như thế".
Ân Ân cô đưa tay định lấy ví bỏ đi nhưng lại bị Sở Nam ngân lại Sở Nam đưa mắt nhìn cô nói "Chúng ta cũng đến hay ngồi xuống dùng bữa, đã lâu em cũng chưa ăn cùng bố mẹ rồi mà". Cô nghe anh nói liền im lặng vài giây, đặt ví lại kéo ghế ngồi xuống, Sở An nhìn cô nhẹ nói "Anh ta nói đúng, em ngồi xuống dùng bữa đi cũng lâu chúng ta không ăn cùng nhau".
Trong bàn ăn, người phụ nữ chỉ xem có sự hiện diện của Thanh Thanh và Sở An chẳng quan tâm gì đến Ân Ân và Sở Nam. Ngươi phụ nữ liếc mắt nhìn thấy Ân Ân cô và Sở Nam đang ăn liền nói lớn "Thanh Thanh khi nào mới sinh em bé cho mẹ ẩm bòng hả? ". Thanh Thanh nghe thấy liên bỏ đũa đang ăn xuống, cau lấy tau Sở An cười nói "Nếu mẹ muốn thì chúng con sẽ mau có cháu cho mẹ ẩm bòng". Nhưng Sở An lại rút nhanh tay lại nhẹ nói "Tôi không thích cô mang con của tôi". Sắc mặt Thanh Thanh liền đổi sắc khi thấy Ân Ân đang nhìn ả nhẹ cười, cô liền bỏ đũa xuống, cau lấy tau Sở Nam liếc mắt sang người phụ nữ cười rồi nhìn Thanh Thanh nói "Nếu em dâu, chưa muốn có em bé hay để chị dâu này sinh em bé trước để mẹ ẩm bòng có được không em dâu".