Thật ra Lê Nhất Ninh chỉ tính là xúc động nhất thời thôi, nhưng sau cơn xúc động qua đi cô không hề cảm thấy hối hận gì cả.
Làm cũng đã làm rồi, hối hận nào có tác dụng gì đâu chứ.
Lại nói, nếu không phải là đêm nay thì cũng là ngày mai.
Sau khi gửi tin nhắn xong, thời gian không còn sớm nữa.
Tối nay trong sơn trang nghỉ mát có một party thật, buổi sáng lúc ba người các cô ra ngoài thì nhận được lời mời, muốn mời bọn cô đi tham gia.
Trương Nhã và Giản Viên Viên đều xinh đẹp cộng thêm Lê Nhất Ninh, ba cô gái đều đẹp kiểu mỗi người một vẻ, không tính là tuyệt sắc giai nhân nhưng ở trước mặt nhiều người thì đều nổi bật cả.
Suy cho cùng từ nhỏ đã từng được người nhà bồi dưỡng, cho dù vẻ ngoài không có gì nổi bật thì khí chất cũng đã hơn vô số người.
Giản Viên Viên và Trương Nhã xem tin nhắn cô gửi tới đều không lên tiếng nữa.
Chốc lát sau, Trương Nhã chọc bả vai cô: “Cô muốn đi thật sao?”
Lê Nhất Ninh nhấc mí mắt lên nhìn cô ấy: “Tại sao không đi?”Trương Nhã: “...... cô về sao?”
Cô không sợ anh Hoắc Thâm trói
Lê Nhất Ninh nhướng mày, từ trong kẽ răng bật ra hai chữ: “Anh ta dám.”
Giản Viên Viên ở bên cạnh nói một cách sâu xa: “Cậu xem anh ta dám hay không dám.” Trương Nhã gật đầu phụ họa: “Tôi nói cô biết, một khi bá đạo tổng tài nổi giận rồi thì không có chuyện của người khác.”
Lê Nhất Ninh: “......."
Không hiểu vì sao, bị các cô ấy nói như vậy cô bỗng hơi lo lắng thật.
Nhưng mà suy nghĩ lại, nhiều nhất là trói mình lại mà thôi, cô sợ gì chứ.
Cô hất tóc một cái, Lê xinh đẹp nói một cách tự tin tràn trề: “Sợ gì chứ, anh ta trói mình lại thì mình chạy. không được sao, lại nói, buổi party tối nay Hoắc Thâm có tới cũng tới không kịp.”
" Tại sao vậy?”
Lê Nhất Ninh mỉm cười, lắc điện thoại: “Hôm nay Hoắc Thâm có lịch trình xuất ngoại rồi.”
Bằng không, hôm qua sao anh có thể để vệ sĩ tới đây.
Tin tức này là Lê Nhất Ninh nghe được trước đó nhưng không chắc lắm, vừa rồi sau khi trò chuyện với chú Hứa một hồi thì cô càng chắc chắn.
Hai người: “......”
Nhìn biểu tình này của Lê Nhất Ninh, hai người không thể không giơ ngón tay cho cô.
“Lợi hại” Chẳng trách càn rỡ như vậy.
Có điều, Lê Nhất Ninh đã đánh giá thấp năng lực của Hoắc Thâm quá rồi.
Buổi chiều, ba người Lê Nhất Ninh và Giản Viên Viên làm đẹp thư giãn ở thôn trang nghỉ mát, sau khi làm đẹp. từ trên xuống dưới xong cô mới về phòng đi ngủ, chuẩn _ bị đánh giấc ngủ bù rồi sau đó đi tham gia party.
Nhìn chiếc váy treo ở trong phòng, Lê Nhất Ninh thu dọn những thứ khác lên mà chọn một chiếc trông bảo. thủ nhất.
Không phải vì Hoắc Thâm, mà chính bản thân cô cũng không thích hở hang quá mức.
Sau khi thu dọn xong, Lê Nhất Ninh mới chuẩn bị nghỉ ngơi.
Vừa ngủ không được bao lâu, Lê Nhất Ninh bỗng cảm giác được có người đi vào phòng mình.
Cô mơ màng mở mắt ra, trước mắt xuất hiện một bóng hình quen thuộc.
Cô sững sờ, lập tức trợn tròn mắt nhìn người đàn ông từ trên trời rớt xuống' này.
“Anh.......
Hoắc Thâm nghiêng đầu, thuận mắt nhìn qua, thấp giọng hỏi: “Tỉnh rồi.”