CHƯƠNG 2199
Nhưng Hạ Nhiên không biết, vì trên xe chở Huyên Huyên, thế nên anh mới lái chậm như thế, tuân thủ pháp luật như thế.
“Bây giờ đi được rồi chứ?”
Hạ Nhiên gật đầu: “Đi đi, người tiếp theo.”
Huyên Huyên còn đang ngồi trên xe, sau khi thắt xong dây an toàn, cười hi hi vẫy tay với Hạ Nhiên: “Chị cảnh sát ngực bự, tạm biệt.”
Âm thanh không lớn không nhỏ, nhưng đủ để khiến người đang dừng bên đường nghe thấy rõ mồn một, đều nhìn về phía Hạ Nhiên.
Cắn răng, Hạ Nhiên âm thầm nghiến răng, cúi đầu, mặt hơi đỏ, chỉ hy vọng tiểu ma nữ mau rời đi, thật là mất mặt đủ đường mà!
Không lâu sau, cô nhận được điện thoại, là bạn trai cô gọi đến, nói là tối nay đã đặt sẵn phòng, cùng nhau uống rượu.
Hạ Nhiên không thích uống rượu lắm.
Anh ta lại nói: “Lần này có rất nhiều bạn bè đến, muốn giới thiệu cô với bạn bè, nếu như không đến, vậy thì hơi thất lễ, cũng khó nhìn mặt nhau, không phải sao?”
Đúng là không muốn, nhưng cô nghĩ đi nghĩ lại, lại dằn vặt một lúc, gật đầu đồng ý.
Trở về nhà họ Thẩm, Thẩm Hoài Dương không gặng hỏi cảm giác của anh thế nào, bởi vì anh cảm thấy hoàn toàn không cần thiết, nếu như anh ta có cảm giác, tự khắc sẽ mở miệng.
Thẩm Trạch Hy thay quần áo trong phòng, mới cởi quần áo trên người xuống, Huyên Huyên đã mở cửa, thò đầu vào: “Chú ơi, buổi tối chú có lịch trình gì thế?”
“Con muốn làm gì?” Thẩm Trạch Hy ngẩng đầu liếc xéo bé, điềm nhiên cởi chiếc áo sơ mi trên người.
“Chú có thể đưa con đi cùng không? Quan hệ giữa chúng ta tốt như thế, chú nói xem có phải không?” Huyên Huyên cười rạng rỡ lại ngây thơ, nịnh bợ nói.
Lần này Thẩm Trạch Hy không dễ bị thuyết phục, lên tiếng: “Không thể nào! Buổi tối chỗ chú đi không thích hợp với con, tự mình ngoan ngoãn đi tập viết thư pháp đi.”
“Quán bar? Karaoke?” Huyên Huyên bĩu môi: “Có gì mà không đưa con đi được, con ngoan thế này, lại yên lặng thế này, chú nhỏ nhẫn tâm không đưa con đi cùng sao?”
Dở khóc dở cười, Thẩm Trạch Hy nhíu mày, đi qua đó.
Cúi người, ngón tay dài hung dữ giữ lấy gương mặt nhỏ của bé: “Vấn đề không phải là chú có nhẫn tâm hay không, mà là ba con có đồng ý hay không, hiểu chưa?”
Làm một tư thế tay ra hiệu đã hiểu, Huyên Huyên quay người xuống tầng, một lát sau lại lên tầng, cười hi hi: “Ba con đồng ý rồi.”
“Sao ba con lại đồng ý?” Thẩm Trạch Hy hơi nghi ngờ, anh đi đến quán bar đó, anh cả không nhầm đấy chứ?
“Con thơm ba con năm cái, ba liền đồng ý luôn.”
“…” Lúc này Thẩm Trạch Hy cảm thấy Huyên Huyên đúng là không cần liêm sỉ, mới mấy tuổi, không chỉ học được mỹ nhân kế, mà còn học được trò mê hoặc bằng nhan sắc!
Thế là, buổi tối khi đến quán bar, những bạn khác đều dẫn theo phụ nữ, trang điểm lồng lộn, xinh đẹp quyến rũ lại thướt tha lạ thường, chỉ có Thẩm Trạch Hy một mình mang theo Huyên Huyên.
Nhưng Huyên Huyên bẩm sinh đã là một đứa trẻ hoạt bát, chỉ trong chốc lát đã thu phục được hết người ở hiện trường, miệng nhỏ giống như xoa thêm mật, gọi cô chú.
Còn bên này, Hạ Nhiên đẩy cửa phòng riêng, đối diện là 5-6 người đàn ông trung niên đang ngồi, đều hơi phát tướng.