Sáng hôm sau Phó Duật Thừa nghe được tin tức chấn động này mà chạy thẳng vào bệnh viện để xem Nhiên Nhiên bạn của anh như thế nào rồi, Duật Thừa đang đi công tác bên nước ngoài nghe anh trai gọi điện liền tức tốc hủy hết lịch trình bên đó để bay về nước với Nhiên Nhiên, cậu ta chơi với Nhiên Nhiên từ nhỏ nên hiểu được tính của cô ấy, cú sốc lớn như vậy đối với Nhiên Nhiên mà nói nếu không ai bên cạnh chắc chắn sẽ không thể nào lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra, Duật Thừa cùng với anh trai mình là Duật Hành vào bệnh viện xem tình hình cả hai như thế nào rồi.
- Nhiên Nhiên, cậu sao rồi, sao mới có vài tháng không gặp mà tôi thấy bà gầy đi nhiều thế, mặt xanh lè xanh lét thế này, bà không ắn uống gì sao, lấy chồng rồi sao mà tiều tụy thế hay là anh Bắc Thần đối xử tệ với bà hả?
Duật Thừa chỉ là đang cố chọc cho Nhiên Nhiên cảm thấy vui lên một tí để tinh thần của cô ổn hơn mà thôi, chứ cậu ta thừa biết Bắc Thần lo cho cô không thiếu thứ gì, phaỉ nói từ khi có Bắc Thần bên cạnh bạn hân của anh còn đẹp hơn trước gấp trăm ngàn lần chứ làm gì có chuyện cậu ấy tiều tụy đi cơ chứ, chỉ là vừa nãy nhìn khuôn mặt của cậu ấy có chút mệt mỏi ủ rũ xuống mà thôi.
- Duật Thừa à tớ nên phải làm gì tiếp theo đây khi mà ba mẹ tớ bây giờ không còn nữa rồi, hai người quan trọng của cuộc đời tđ, người mà luôn đứng đằng sau ủng hộ và là nguồn động lực của tớ, bây giờ lại bỏ tớ đi sớm như vậy, tớ nên phải làm sao đây.
- Nhiên Nhiên tớ cũng rất buồn khi cô chú ra đi đột ngột như vậy, sự ra đi của cô chú là một điều mất mát lớn không chỉ đối với cậu mà còn với cả tớ và tất cả mọi người luôn gắn bó với cô chú nữa, nhưng mà chuyện gì xảy ra đều có mục đích của nó hết nên cậu hãy coi đó là sự sắp xếp của ông trời đi, ông trời lấy của cậu đi một thứ gì đó quan trong thì sẽ đem đến cho cậu một thứ quan trong trọng y như vậy.
- Cô chú đi rồi, nhưng cô chú không còn nuối tiếc gì ở đây nữa nếu có thì chính là chuaư thể bế cháu mà thôi, nhưng nhìn thấy cậu có được một tấm chồng quá tốt để cậu nương tựa thì ba mẹ câuj đã hạnh phúc rồi, người đi họ cũng vui vẻ chấp nhận thì hà cớ sao người ở lại cứ mãi sống trong sự đau buồn này mà không buông chứ.
- Cậu phải mạnh mẽ vượt qua để xứng đáng với những gì mà ba mẹ cậu đã làm cho cậu, ba mẹ cậu luôn muốn cậu được hạnh phúc, luôn muốn cậu vui vẻ hồn nhiên như bây giờ chứ không phải là một Kiều Nhiên Nhiên buồn bã thế này đâu, cậu hiểu những gì tớ nói mà đúng không bạn thân của tớ.
Qua những lời nói của Duật Thừa, Nhiên Nhiên cũng cảm thấy đỡ được hơn một chút, nhưng cô cần có thời gian để tiếp nhận sự thật này, bây giờ đối với cô nó còn là một cú sốc kinh hoàng khó chấp nhận được, trước mắt cô phải lo hậu sự cho ba mẹ sau đó bắt đầu tìm ra manh mối để đưa hung thủ ra ánh sáng, cô nhất định sẽ bắt bọn chúng phải trả giá cho việc mà chúng đã làm với ba mẹ cô, Duật Thừa gọt trái cây cho cả hai cùng ăn rồi ngồi nói chuyện với cô cả buổi trời để chờ Bắc Thần với Duật Hành đi làm thủ tục suất viện cho cô.
- Bắc Thần, theo cậu thì có ai chống lưng cho nhà họ Tố không, nếu không sao chúng lớn gan đến nỗi có thể dám động tới nhà họ Kiều như vậy, hơn nữa lại là ba mạng người cùng một lúc như vậy, qua điều tra cho thấy thì là cố tình giết người chứ không chỉ đơn giản chỉ là một vụ va chạm rồi sơ ý dẫn đến tử vong đâu Bắc Thần.
- Tớ đã cho thuộc hạ điều tra, mặc dù là chưa có nghi vấn nào từ phía cảnh sát cho thấy nhà họ Tố là hung thủ, nhưng tôi dám chắc là nhà họ Tố đứng sau vụ việc này, cứ chờ đó sẽ có kết quả ngay thôi ấy mà.
- Nếu đúng nhà họ Tố làm thì cậu tính xử lí thế nào?
- Cậu biết tính tôi mà, kẻ nào dám động vào đồ của tôi hay người của tôi đều phải trả giá rất đắt, kẻ đó đã làm ra loại chuyện này thì cũng nên chuẩn bị dọn sẵn cho mình một con đường thật đẹp xuống dưới đó rồi, cậu yên tâm không cần phải lo lắng cho chúng đâu, tôi sẽ cho chúng ra đi một cách rất nhẹ nhàng.
Lời nói của Sở Bắc Thần tuy rất nhẹ nhàng nhưng ngữ điệu mà anh nói ra khiến người khác phải rùng mình, ánh mắt sắc lẹm chứa nhiều điều toan tính mà không kẻ nào có thể nghĩ ra bên trong hắn đang nghĩ gì, có lẽ chỉ có mình Phó Duật Hành bạn thân của Bắc Thần mới có thể hiểu được hắn đang nghĩ gì và muốn gì thôi, chơi với cậu ta lâu như vậy những thủ đoạn tàn nhẫn của cậu ta chưa có cái nào mà Duật Hành chưa được nhìn thấy cả, đến Duật Thừa cũng không phải dạng vừa mà còn thấy hơi ngượng trước độ tàn ác của bạn mình chứ đừng nói tới kẻ khác.
Hậu sự của ông bà Kiều đã được Sở Bắc Thần đứng ra lo liệu xong xuôi đâu đấy hết cả rồi, tang lễ chỉ có hai vợ chồng và những người thân thiết của nhà họ Kiều được mời đến mà thôi, vì Kiều Nhiên Nhiên muốn ba mẹ ra đi một cách bình dị như cuộc sống ba mẹ từng nói với cô nên cô làm theo di nguyện của họ khi còn sống.