Cô Vợ Nhỏ Ương Ngạnh

chương 30: 30: đáng thương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chạy vào trong tới bếp cô bất ngờ khi không phải mẹ của cô nấu ăn mà là một người khác, cô há hốc mồm kinh ngạc sao Sở Bắc Thần lại ở trong nhà của cô, sao trên người anh lại còn đeo tạp dề mà mẹ cô hay đeo nữa chứ, ai có thể giải thích chuyện gì đang diễn ra trong nhà cô không vậy trời, đang còn ngơ ngơ thì tự nhiên Sở Bắc Thần đi tới kéo người cô lại một cách bất ngờ sau đó hôn nhẹ lên môi cô khiến cô phản ứng không kịp mà ngây ngốc ra đó.

- Anh nấu bữa tối chờ em về rồi cả nhà mình cùng ăn, coi như em cho anh một cơ hội để xin lỗi em vì đã làm em giận suốt mấy tháng qua nha Nhiên Nhiên.

- Anh bị khùng hả ai cho anh vô nhà tôi, ai cho anh nấu ăn hả, còn nữa sao anh lại tự tiện hôn tôi anh muốn ăn đòn hả ?

- Nhiên nhi con lại bắt đầu ăn hiếp Bắc Thần đó hả, có ba mẹ ở đây mà con còn đòi đánh thằng bé thì thử hỏi lúc không có mẹ con còn bắt nạt thằng bé cỡ nào.

Kiều Nhiên Nhiên bực mình khi anh tự tiện vào nhà của cô rồi lại còn bày ra như thế này mà không hỏi ý kiến của ai gì cả, cô đang tính cho anh một trận vì cái tội vô duyên thì mẹ của cô đi xuống gặp ngay tình huống cô đang bắt nạt anh mà la cô, còn Sở Bắc Thần thì trong bùng vô cùng mừng rỡ mà nhảy nhót bên trong, vừa nãy anh nhìn thấy mẹ Kiều đang đu xuống nên giả bộ để cô ức hiếp cho mẹ Kiều nhìn thấy để bà tin hơn những gì anh nói hồi sáng, nên bây giờ khuôn mặt của Bắc Thần là đang tỏ ra vô cùng đáng thương khuôn mặt buồn thiu còn hơi rươm rướm nước mắt.

- Bắc Thần con đừng buồn, con đã cố gắng để làm con bé hết giận rồi, con bé sẽ không giận con nữa đâu nếu nó còn giận cô sẽ đánh đòn nó, con tháo tạp dề ra rồi cùng ăn cơm với nhà cô đi Bắc Thần, còn Nhiên nhi con lên phòng gọi ba con xuống ăn cơm rồi con đi tâm đi rồi xuống ăn luôn.

- Mẹ à nhưng mà con phải làm rõ chuyện này trước đã nếu không con ăn cơm sẽ không trôi, sao anh ta lại ở trong nhà mình chứ, hơn nữa con với anh ta không quen biết nhau anh ta vô nhà mình thì con đuổi là đúng rồi sao mẹ lại bênh Sở Bắc Thần, con không chịu đâu.

- Con bé này ai đời nói chuyện với bạn trai mà gọi nghe xa cách vậy, cho dù có giận thằng bé thì con cũng phải biết chừng mực mà xưng hô chứ, riết rồi chỉ giỏi ăn hiếp Bắc Thần thôi, con với thằng bé bồ với nhau mà con giấu kĩ quá ha, không nói nhiều mẹ biết hết về hai đứa rồi, hôm nay Bắc Thần tới đây tức nghĩa là khách của ba mẹ, con không chịu cũng phải chịu, thôi đi lên tắm rửa rồi gọi ba con xuống đi.

- Em đừng có ngang bướng với mẹ nữa, đi lên tắm đi trời tối rồi tắm trễ sẽ nguy hiểm lắm đó, nếu em không muốn gặp anh thì bây giờ anh đi để em khỏi chướng mắt.

- Bắc Thần con cứ ở đây, kệ con bé đi nó ương một tí là sẽ hết ngay ấy mà, huống hồ chi hai đứa đã quen nhau lâu như vậy rồi một lát sẽ rất dễ làm hoà.

Thật ra quen nhau lâu gì chứ, đối với anh và cô thì có thể nói quen nhau từ lúc anh bị cô cùng đám nhóc đó ném bùn bẩn thôi, chứ thực tế ra anh là đang vứt bỏ liêm sỉ của mình để theo đuổi con nhóc này nè, nhưng vì con nhóc này quá ương nên cô phải nhờ tới ba mẹ vợ giúp đỡ một tay ấy chứ.

Trong suốt bữa cơm chỉ có ông bà Kiều với lại Sở Bắc Thần là rôm rả nói chuyện với nhau, ba mẹ cô cũng không thèm nói chuyện với cô luôn, đồ ăn toàn gâp cho Sở Bắc Thần rồi mới gắp qua cho cô, Sở Bắc Thần khuôm mặt đắc ý vô cùng, anh còn gắp thức anh vào bát cho cô kêu cô gầy quá anh nhiều lên nhìn nó mới đẹp.

Ăn xong thì cả nhà ngồi với nhau ngoài phòng khách ăn trái cây, chỉ có mình Kiều Nhiên Nhiên ở trên phòng cô là không muốn nhìn thấy bản mặt của Sở Bắc Thần nên là ăn cơm xong cô đã chạy tọt lên trên lầu mặc cho ba mẹ có gọi cô xuống đấy chơi với Sở Bắc Thần.

Nhưng Sở Bắc Thần nào chịu yếu thế hơn chứ anh nghĩ ra kế để được ở lại với Nhiên Nhiên của anh chứ mấy tháng nay anh là đã nhân nhượng với con nhóc này lắm rồi, tới lúc phải trị cho cô ấy biết ai mới là người đàn ông của cô ấy chứ.

- Cô chú Nhiên Nhiên vẫn khoing chịu tha thứ cho con, con thì cô ấy muốn đánh muốn chửi kiểu gì cũng được không sao hết ạ, chứ con sợ cô ấy tủi thân ở trong lòng không chịu nói với ai rồi lại ấm ức khóc một mình như mọi khi.

- Hai đứa đã ở chung luôn rồi sao Bắc Thần.

- Dạ hồi cô ấy du học bên Đức con có qua thăm cô ấy, có mấy lần làm cô ấy giận nên con hiểu rõ tính cách của cô ấy lắm ạ, bọn con tuy là biết nhau lâu lắm rồi nhưng khi cô ấy đủ tuổi thì bọn con mới bắt đầu quen và người đàn ông đầu tiên của cô ấy cũng là con, con thật sự rất yêu cô ấy nên con sẽ chịu trách nhiệm và bên cạnh cô ấy suốt đời này nếu cô chú tin tưởng hay gả cô ấy cho con ạ.

.

Truyện Chữ Hay