Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc

chương 36: sắp không giữ được khí tiết

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Ngọc Hân

“Vân Hân… Hôm nay cậu ấy không tới trường….” Tô Đậu trả lời vô cùng cẩn thận.

“…..”

Thi Cảng Bác nhất thời hết nói nổi, thì ra cô nhóc kia bị Đường Dật Sâm ‘Ăn xong lau sạch.’ Ánh mắt lạnh lùng rơi trên khuôn mặt xem ra không vui vẻ như lúc trước, đưa tay nâng cằm Tô Đậu lên, Thi Cảng Bác hỏi: “Muốn chú hai tiếp tục tức giận không?” lequydoon

“Không muốn!” Lúc này Tô Đậu trả lời dứt khoát, chú hai tức giận, trái tim nhỏ cô đau lắm!

“Vậy có muốn bị ngủ như Thi Vân Hân không?” A a a…. Chú hai là kẻ gian trá ranh mãnh hàng đầu, là một sói xám lớn điển hình!

“Có thể không muốn không?”

“Em cứ nói đi?” Thi Cảng Bác lại một lần nữa ném vấn đề lên trên người Tô Đậu.

Ô ô… thật sự không nên bắt nạt tiểu bạch thỏ như vậy, cô đáng thương nói: “Được rồi… Cháu để chú hai ngủ!”

Thi Cảng Bác thật sự không phải muốn ngủ cùng Tô Đậu, anh chỉ trêu chọc cô chơi thôi, bàn tay xoa nhẹ lên mái tóc dài như thác, nói: “Về phòng học học bài đi!”

“Dạ!” Tô Đậu đi được ba bước thì quay đầu lại, Thi Cảng Bác tức giận cười một tiếng, đưa mắt nhìn cô bé bị anh trêu chọc rời khỏi phòng báo của trường. Thi Cảng Bác rút điện thoại trong túi ra ấn một dãy số, đầu bên kia vang lên hơn mười tiếng chuông, hóa ra người bên kia còn chưa tỉnh dậy, tối hôm qua làm bao nhiêu lần?

Lúc Thi Cảng Bác sắp mất hết kiên nhẫn cuối cùng đầu bên kia cũng nghe máy, giọng khàn khàn trầm thấp, nếu Thi Cảng Bác không phải là đàn ông tiêu chuẩn thì anh cũng bị giọng nói này làm cho mê mẩn.

“Cậu còn chưa thả người?”

“Cô ấy mới ngủ được hai tiếng, hôm nay không cách nào đi học, mình giúp cô ấy nghỉ bệnh một ngày.” Kiểu thân sĩ như Đường Dật Sâm cũng có một ngày như lang như hổ, thật sự không nên coi thường cậu ta!

“…..” Thi Cảng Bác im lặng một hồi lâu, nói: “Mình vẫn biết trong lòng cậu có một người, nhưng không nghĩ tới cậu cũng có khẩu vị giống mình.”

Nhưng lời này là khen ngợi, chê bai? Hay là chế nhạo?

“…” Lần này tới lượt Đường Dật Sâm hết chỗ nói!

“Ngày hôm qua cậu tới trường học bắt người đã lên trang tin tức, cô bé kia sẽ có vài ngày phiền toái, cậu mang nó đến Newyork chơi vài ngày đi!” Thi Cảng Bác nói với bên kia điện thoại.

“Cảm ơn, người anh em!” Đường Dật Sâm cảm động đến rơi nước mắt, “Cậu có rảnh chú ý tới Hoài Tôn, hình như hai người đó xảy ra vấn đề.”

“Tình hình cậu ta như vậy, xả ra vấn đề là chuyện sớm hay muộn thôi.” Ăn người ta xong không nói, còn giữ bao nuôi người ta, thoáng chốc quan hệ của hai người cũng đã hai năm rồi, có thể kiên trì đến bây giờ mới xảy ra vấn đề chắc là chuyện lớn rồi. “Hoài Tôn có phụ nữ khác bên ngoài?”

“Vậy cũng không phải, đối tượng xem mắt!”

“Việc này… Xem cuộc vui thôi!” Thi Cảng Bác có ý xấu, Tô Thần Tôn thật sự không thể giúp được, chuyện tình cảm người ngoài không thể nhúng tay, vậy xem cuộc vui thôi!

“Đồng cảm!” Đường Dật Sâm cũng có lòng xem kịch vui, thật sự nên cho Tô Thần Tôn phong lưu một ít bài học, bằng không cậu ta sẽ không trưởng thành được, càng không biết quý trọng người phụ nữ bên cạnh mình. “Cúp đi!”

Hai người cùng cắt đứt cuộc trò chuyện, Thi Cảng Bác đi về phía lớp , đi chưa được hai bước đường đã bị chặn lại, không cần suy đoán gì cũng biết người chặn đường anh là ai. Huấn luyện viên Thạch đúng là quỷ đáng ghét âm hồn không tan, theo đuổi Thi Cảng Bác không buông tha, không phải là gia nhập câu lạc bộ tennis của anh ta, cũng không phải là người của anh ta, vấn đề là tính hướng (Xu hướng tình dục) của anh không có vấn đề, chỉ thích phụ nữ mà không phải là đàn ông!

“Cút!”

Thi Cảng Bác mang cặp gọng kính màu vàng quả nhiên tăng thêm khí chất thầy giáo, hoàn toàn khiến người ta không nhìn ra anh có khả năng vặn ngã huấn luyện viên Thạch. Mặc dù dáng người Thi Cảng Bác không to nhưng cơ ngực rắn chắc, bình thường cũng hay tập thể hình, còn yêu thích các loại vận động, nhất là Teakwondo, kiếm đạo, về Judo cũng không kém, đối phó với loại đàn ông dây dưa đáng ghét này tốt nhất nên dùng Judo.

“Tiểu Bác Bác, giọng điệu này của cậu khiến tôi thật đau lòng, người ta muốn ôm muốn hôn.” Trong phòng tập san không có người, muốn làm chuyện gì cũng đều đơn giản, tốt nhất nên thừa cơ hội này Bá Vương thượng ngạnh cung Thi Cảng Bác, hung hăng bạo cúc hoa cậu ta một lần, cho cậu ta nếm thử tư vị tuyệt vời dục tiên dục tử, ảo tưởng thì hay rồi nhưng thực tế lại rất tàn khốc.

Trong nháy mắt trán Thi Cảng Bác đầy vạch đen, lông tơ toàn thân dựng thẳng đứng, da gà nổi đầy, thực không thể tin đường đường học viện quý tộc lại có loại người đáng ghét này.

Huấn luyện viên Thạch thừa dịp Thi Cảng Bác chìm vào suy nghĩ, bằng tốc độ kinh người vật thi Cảng Bác xuống, bàn tay to đen vuốt lên vuốt xuống lồng ngực rắn chắc, còn tay kia thì xoa hạ thân to lớn của Thi Cảng Bác….

“A! Cậu là người đàn ông tôi muốn chạm vào, coi như không tệ, thoải mái không? Tiểu Bác Bác!” Sắc mặt đáng ghét của huấn luyện viên Thạch khiến Thi Cảng Bác hận không thể đánh một quyền sang, mặc dù người bị đè không thể nhúc nhích, nhưng anh là ai, anh là Thi Cảng Bác, lần trước đã từng có thể quật ngã huấn luyện viên Thạch, lần này cũng không ngoại lệ!

Thi Cảng Bác tập trung tất cả thể lực, lúc huấn luyện viên Thạch có lòng tham không đáy muốn tiến thêm một bước, tay không bị kiềm chế bắt lấy tay đen thô kia, chân dài đá mạnh vào lồng ngực. Huấn luyện viên Thạch không chú ý Thi Cảng Bác dùng chiêu này, cho nên không có bất kỳ phòng thủ nào, bị đá ra xa ba mét nảy lên một cái, Thi Cảng Bác lạnh lùng nghiêm mặt nói: “Thi Cảng Bác tôi không phải là người đàn ông mà cậu dễ nhúng chàm được đâu!”

Cũng vì nhúng chàm không được cho nên càng muốn nhúng chàm!

“Sẽ có ngày cậu chết trên tay tôi, cúc hoa của cậu đã định là tôi sẽ bạo!” Huấn luyện viên Thạch chật vật từ trên đất đứng dậy, vuốt ngực đau nhói, điên cuồng hét lên với bóng lưng Thi Cảng Bác!

Huấn luyện viên Thạch đây là không bỏ cuộc, không nên chọc vào lông Thi Cảng Bác, kết quả gì cũng không nhận được!

Tô Đậu rời phòng tập san của trường, nơi mà cô không biết chú hai Thi suýt bị nhúng chàm, bị cái người huấn luyện viên Thạch đáng ghét chơi đùa khiến Thi Cảng Bác chán ghét vô cùng. Thật vất vả đến giờ nghỉ trưa, Thi Cảng Bác gửi tin vào điện thoại của Tô Đậu, bảo cô đến sau vườn trường tìm anh!

Nơi đó là góc khuất của trường, cô nam quả nữ muốn làm chút gì đó đều dễ như trở bàn tay, Thi Cảng Bác có thể tìm tới chỗ bí mật như thế, chắc chắn có ý đồ riêng! Tô Đậu mang theo tâm tình nửa mừng nửa lo đi đến vườn trường, Thi Cảng Bác mang theo hai hộp cơm tiện lợi chờ cô.

“Chú hai!”

Nhìn thấy Thi Cảng Bác, tâm tình Tô Đậu không thể diễn tả bằng lời, chạy vội lên trước, bổ nhào vào thân hình cao lớn, một buổi sáng bị bổ nhào hai lần, thân thể anh hấp dẫn như vậy?

“Ăn cơm!” Ăn cơm xong mới có sức làm chuyện khác! Tô Đậu không biết toan tính của Thi Cảng Bác, ngoan ngoãn nhận hộp cơm tiện lợi, mở nắp hộp ra khuôn mặt trái xoan của Tô Đậu tê tái, Thi Cảng Bác biết rõ cô bé kia có tật xấu kén ăn, ngày hôm nay cố ý cắt cà rốt thành những sợi mỏng.

“Sao không động đũa?” Thi Cảng Bác bỏ qua khuôn mặt tái nhợt, hỏi.

“Có cà rốt….” Tô Đậu rất muốn ném mấy miếng cà rốt cắt nhỏ tý kia đi, nhưng lần trước cô làm bị Thi Vân Hân tố cáo, đáng thương các cô bị phạt chạy sân thể dục hai vòng, nếu như hôm nay cô còn làm như vậy thì chạy hai sân thể dục cũng không xong chuyện được.

Cô bé kia có thể tự hiểu sao!

Hết chương

Truyện Chữ Hay