Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc

chương 33: thi đấu tennis

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Tô Đậu cười xì một tiếng, cô lập tức khiến mấy nữ sinh khác căm thù, cô nháy mắt vô tội, nói: “Tớ cười Vân Hân!”

“Nhìn cậu có vẻ hả hê!” Thi Vân Hân trừng mắt nhìn người đàn ông phía trước, rồi trừng nhìn Tô Đậu bên cạnh, còn đưa tay nhéo một cái, Tô Đậu đau la lên một tiếng: “Á, đau!”

“Bạn học Tô!”

“Thật xin lỗi!” Tô Đậu lập tức cúi đầu, cả khuôn mặt đỏ bừng, không dám nhìn Thi Cảng Bác phía trước.

“Hừ, đáng đời!” Thi Vân Hân cười nhìn có chút hả hê rồi mới chạy theo đồng đội xuống sân thể dục. Lúc này trên sân đã có vài học sinh trong lớp chạy rồi, giống như đang thi đấu, đội trưởng môn thể dục dần dần tăng tốc độ, mấy học sinh chạy theo phía sau cũng không khỏi tăng tốc nhanh hơn, khiến mấy nữ sinh chưa chạy nửa vòng đã thở hồng hộc, Tô Đậu cũng nằm trong số đó, sắp không trụ được nữa thì may Thi Vân Hân đưa tay kéo lại.

Chạy hai vòng sân thể dục trăm khổ nghìn đắng cuối cùng cũng chấm dứt, Thi Cảng Bác không cho bọn họ nghỉ ngơi, ngược lại muốn bọn họ hoạt động tay chân, sau đó anh nói: “Ai tham gia hoạt động câu lạc bộ? Đợi lát nữa sau khi giải tán thì đến cậu lạc bộ.”

“Thầy Thi, em tham gia câu lạc bộ bóng rổ.”

“Em tham gia câu lạc bộ bóng đá.”

“Em tham gia câu lạc bộ tennis.”

“Em tham gia câu lạc bộ bóng bầu dục.”

“Em tham gia câu lạc bộ bóng chuyền.”

Trong nháy mắt lời kia nói ra, nam sinh nguyên cả lớp đều tham gia các câu lạc bộ, cũng có một số nữ sinh tham gia câu lạc bộ tennis, câu lạc bộ văn học, còn lại là một số người lười, lười tham gia mấy hoạt động kia…. Người lười, Tô Đậu, Thi Vân Hân chính là kiểu người này.

“Bạn học Thi, bạn học Tô, còn hai em?” Bị gọi đến tên, hai người đỏ mặt nhưng vẫn nói: “Người lười nhất lớp, không tham gia hoạt động gì!”

Nghe vậy, trán Thi Cảng Bác đầy vạch đen, cô gái kia thế mà cũng nói được, còn là người lười nhất lớp, đổ mồ hôi luôn!

“Được rồi, có tham gia hoạt động câu lạc bộ thì đến luyện tập, không tham gia thì hít đất cái, rồi mới giải tán!” Lời Thi Cảng Bác vừa nói ra khiến mấy bạn học không tham gia hoạt động câu lạc bộ lập tức phản ứng lại.

“Thầy Thi, thầy không nên bắt nạt người khác như vậy.”

“Đúng vậy, hít đất một trăm cái, cái đó sao chịu nổi?”

“Thầy Thi, thầy không công bằng!”

“Nói nữa, cái!” Thi Cảng Bác nghiêm mặt ra lệnh, lập tức khiến mấy học sinh im bặt.

Thi Cảng Bác bảo người mang đệm ra rồi mới phân ra hai tổ để bọn họ hít đất, nhưng vào lúc đó có một nam sinh chạy tới, nói: “Thưa thầy, thầy Hà dạy thể dục lớp chúng em muốn mời thầy đánh một trận tennis.”

Tennis? Thi Cảng Bác nhìn về hướng học sinh kia chỉ, quả nhiên thầy Hà đang giơ vợt tennis về phía anh, dùng ánh mắt hỏi anh có hứng thú đánh một trận hay không. Vận động là một trong những hứng thú của Thi Cảng Bác, tất nhiên chơi tennis sẽ tuyệt đối không từ chối, anh quay lại nói với mấy bạn đang hít đất: “Làm xong rồi giải tán!”

“Dạ!”

Mấy học sinh đã cố hết sức làm hơn mười mấy cái hít đất đáp lại, nhưng tâm bất cam tình bất nguyện (Không cam tâm không tình nguyện), Thi Cảng Bác quét mắt muốn nói cho hai cô nàng quỷ quái Thi Vân Hân và Tô Đậu, một khi chân trước anh rời đi thì hai cô cũng chân sau rời đi luôn.

Cuối cùng hơn mười ánh mắt đều cùng đưa mắt nhìn Thi Cảng Bác rời đi, hai người hẹn chạy đến chỗ sân tennis, chỗ đó có mấy thành viên đang luyện tập, hai thầy giáo đánh tennis chiếm được không ít người xem, “Đậu Đậu, muốn xem không?” Thi Vân Hân ngừng động tác hít đất mệt chết người không đền mạng lại, giọng nói hơi vấp, hỏi Tô Đậu.

“Nhưng hơn một trăm cái hít đất còn chưa xong, đi qua xem thầy Thi có thể bị người ta chửi hay không?” Tô Đậu nói ra tiếng lòng của tất cả học sinh, thầy Thi không giống thầy Giang của bọn họ đâu, nếu như không hoàn thành hít đất thì bọn họ có thể bị tăng thêm cái nữa hay không?

“Mặc kệ, tớ muốn xem! Cậu không đi tớ đi.” Lúc này Thi Vân Hân bày ra vẻ mặt thiên kim tiểu thư, quá dã man!

Có Thi Vân Hân dẫn đầu, cho dù bị phạt cũng không sá gì, Tô Đậu lập tức đuổi theo: “Vân Hân, chờ tớ một lát!”

“Còn chúng ta nữa, Vân Hân!”

Trong nháy mắt đám nữ sinh chạy đến sân đánh tennis, hai thầy đang đánh, hơn nữa là cao thủ của cao thủ, hai người không ai thua ai, quả bóng đánh lên rồi cản được lại đánh trả về đối phương, ai cũng sức lực vô biên. “Thầy Hà, cố lên.” Trong đám người một giọng nữ vang lên, cũng vào lúc này các nữ sinh chia làm hai nhóm, một nhóm là cổ vũ cho thầy Hà, một nhóm là cổ vũ cho thầy Thi. Tô Đậu, Thi Vân Hân hai cô gái kia tất nhiên đứng về phía Thi Cảng Bác, kéo họng ra hò hét: “Thầy Thi, cố lên! Phải đánh cho thầy Hà tơi bời tan tác.”

“Thầy Hà, phản công lại, cố lên!”

“Thầy Thi, cố lên!”

Giọng hét vừa vang lên, hai thầy giáo đều phân tâm liếc mắt nhìn các nữ sinh bên ngoài sân tennis, hai người đều cười đẹp mắt, thầy Hà lên tiếng trước: “Không thể để học sinh tôi thất vọng được.”

“Đương nhiên!”

Tiếng nói ngừng, cuộc chiến tennis kịch liệt lại một lần nữa bắt đầu, hai người không kém sức đi chút nào, nhưng đánh lâu nên thể lực cũng đến lúc hao mòn, hai người mồ hôi đầm đìa thở phì phò từng cơn, lúc này huấn luyện viên Thạch mang theo nụ cười quái gở đi tới, thở dài nói: “Thầy Thi, thầy Hà, kỹ thuật đánh tennis quả nhiên danh bất hư truyền, có hứng thú gia nhập câu lạc bộ tennis không?”

“Thật có lỗi, tôi không hứng thú với câu lạc bộ tennis lắm!” Thi Cảng Bác phản ứng đầu tiên, bên ngoài thì cười nhưng bên trong tuyệt đối không cười, từ chối!

Huấn luyện viên Thạch hơi sững sờ, quay đầu đối diện với thầy Hà, dùng ánh mắt chờ đợi câu trả lời của anh ta, thầy Hà cười khổ, nói: “Câu lạc bộ tennis có thầy vô địch làm huấn luyện viên là đủ rồi.” Ý tứ cũng rất rõ ràng, là không muốn tham gia câu lạc bộ tennis. Huấn luyện viên Thạch muốn hai thầy giáo này tham gia câu lạc bộ vì học sinh lớp còn có một năm nữa là thi đại học, bọn họ sắp rời trường, như vậy câu lạc bộ tennis sẽ thiếu rất nhiều thành viên, cho nên huấn luyện viên Thạch của câu lạc bộ tennis không thể không kéo hai người này vào câu lạc bộ để thu hút học sinh mới tham gia.

A ~ Rõ ràng hai giáo viên này trở thành chiêu bài sống!

“Thầy Thi, lần sau một trận quyết thắng thua!”

“Bất kể lúc nào cũng theo hầu!”

Hai người đập tay một cái, ăn ý rời khỏi sân tennis, bên người Thi Cảng Bác lập tức bị nữ sinh vây quanh, khen ngợi không thôi: “Thầy Thi, thầy đánh tennis thật sự lợi hại!”

“Đúng vậy, ai cũng mạnh mẽ!”

Đúng là kỹ thuật đánh tennis của hai thầy không phân được cao thấp, hai người không hề nhượng bộ chút nào, đến cuối cùng vì thể lực tiêu hao, nên cuộc chiến tranh tài này sẽ đấu vào dịp sau, nhất quyết thắng thua một trận!

Vì cả người đầy mồ hôi, tâm tình Thi Cảng Bác xem ra không tệ, cũng không thèm tính toán chuyện mấy học trò không hít đất mà chạy tới cổ vũ anh, các cô giải tán, Thi Cảng Bác đi vào góc chỗ vườn trường, xoay mở vòi nước dội lên đầu, nước lạnh dội xuống cả người đầy mùi mồ hôi.

Tô Đậu mang một chiếc khăn lông đứng bên cạnh Thi Cảng Bác, sau đó đưa tới: “Chú hai, lau người đi!”

“Cảm ơn, cô bé!” Tô Đậu cười ngại ngùng, si ngốc nhìn thân hình cao lớn của Thi Cảng Bác, hôm nay anh mặc một bộ đồ thể thao thoải mái, chú hai của cô lúc nào cũng tản ra khí chất mê người, còn cả tư thế oai hùng lúc nhảy lên đánh cầu, cô đứng bên ngoài sân thể dục quả thực bị chú hai làm cho thần hồn điên đảo, hơn nữa mê hoặc rất nặng rồi!

“Uống nước ạ!” Tô Đậu vừa đưa một chai nước khoáng, Thi Cảng Bác nhận rồi ngửa đầu uống hết hơn phân nửa, ngón tay thon dài cưng chiều xoa tóc Tô Đậu, nói: “Về lớp đi, tan học đến phòng làm việc của tôi một chuyến.”

“Dạ!” Tô Đậu nhón chân lên nắm lấy tay Thi Cảng Bác, sau đó không tự chủ in làn môi mỏng lên đó, rồi mới phất tay với Thi Cảng Bác, chạy về phía phòng học.

Thi Cảng Bác đưa mắt nhìn Tô Đậu rời đi rồi xoay người đi về phòng giáo viên, nhưng khoảnh khắc anh xoay người thì thấy huấn luyện viên Thạch xuất hiện cách chỗ anh khoảng ba bước chân, vẻ mặt lạnh lùng nở nụ cười quái gở: “Ngày đầu tiên nhận nhiệm vụ đã dụ dỗ tiểu mỹ nhân, thầy Thi quả thực không đơn giản.” Giọng điệu đầy châm chọc: “Trường học này có quy định, thầy Thi không nắm rõ ư?” lqdion

Thi Cảng Bác híp đôi mắt chim ưng, hai tay ôm ngực, ý tứ không hề e ngại: “Sao vậy, tôi dụ dỗ được tiểu mỹ nhân, cậu ghanh tỵ?”

Truyện Chữ Hay