Edit: Ngọc Hân – diễn đàn
Trừng phạt…
Trong đầu Tô Đậu suy nghĩ tới trừng phạt trong miệng Thi Cảng Bác, gương mặt nhỏ bé đỏ như trứng gà chín, trong mắt Thi Cảng Bác thấy mê người, thân sĩ trong nháy mắt biến thành đại sắc lang.
Không đợi Tô Đậu ăn xong mỳ, Thi Cảng Bác ưỡn người lên trước rồi cúi người ôm lấy cơ thể nhỏ xinh vào phòng ngủ chính, đặt nhẹ cô lên giường, con ngươi mang theo tình dục thoáng chốc biến thành thâm sâu, khiến Tô Đậu không dám nhìn nữa, cuống quít quay đầu đi, sao Thi Cảng Bác để Tô Đậu né tránh, giữ chặt khuôn mặt đỏ lựng như lửa đốt, bức ép cô nhìn mình.
“Cô bé không nghe lời….”
Nụ hôn mang theo trừng phạt rơi trên mặt Tô Đậu, sau đó xuống xương quai xanh rồi lan dần xuống cơ thể thơm mê người, chạm vào Tô Đậu Thi Cảng Bác không cách nào kiềm chế dục vọng nữa, nhưng anh không tiến hành động tác cuối cùng, Tô Đậu dần dần chìm đắm trong bể dục giống như bị ngàn con rắn gặm nhấm, đủ loại khổ sở, gần như khóc thành tiếng.
“Chú hai….”
Tô Đậu kêu khẽ càng giống tiếng rên rỉ, kích thích đủ thứ thần kinh của Thi Cảng Bác, muốn phá vỡ lý trí chìm đắm trong bể dục nhưng cuối cùng cũng dừng lại, anh không phải là là người nghĩ một đằng làm một nẻo, nhưng không muốn hù dọa cô chạy mất.
“Em không nên tới Paris.” Anh bắt bàn tay nhỏ bé vuốt ve khuôn mặt nghiêm nghị, Tô Đậu cúi đầu, nghẹn ngào nói: “Chú hai ghét Đậu Đậu, không muốn nhìn thấy Đậu Đậu đúng không?” LQDon
Không phải là ghét, không phải là không muốn gặp, mà là không thể gặp, anh sợ nếu mình gặp thì tất cả dục vọng cố kiềm chế sẽ trỗi dậy làm tổn thương cô, lòng tốt của Thi Cảng Bác trong đôi mắt đơn thuần của Tô Đậu được xem là đáng ghét.
“Đứa ngốc, chú hai nhớ Đậu Đậu đến trái tim cũng đau, chú hai sợ Đậu Đậu bị chú hai hù sợ chạy mất.”
“Đậu Đậu mới không bị chú hai hù chạy đâu, Đậu Đậu cũng nhớ chú hai đến trái tim đau đớn.”
“Thật không?”
“Dạ!” Tô Đậu nặng nề gật đầu một cái, nhân tiện bắt lấy bàn tay ấm áp của Thi Cảng Bác đưa tới lồng ngực mình, “Nơi này đau quá, nhớ chú hai đến đau….”
“Chú hai ngốc quá!” Thi Cảng Bác hài hước cong môi, ngón tay thon dài khẽ vạch, nút trên áo Tô Đậu bị cởi ra, trong nháy mắt ngực lạnh lẽo, hơi thở ấm áp khiến Tô Đậu co rúm người, bàn tay nhỏ bé vô lực nắm được vạt áo trước ngực người đàn ông mới giữ vững cơ thể mềm nhũn của mình.
Hai tầm mắt giao nhau trong không trung mấy giây, Thi Cảng Bác lúc có lúc không lè lưỡi liếm da thịt Tô Đậu khiến cô a lên một tiếng, anh híp đôi mắt tràn đầy tình dục lại, đầu lưỡi linh hoạt vẽ mấy vòng trên da thịt thiếu nữ, sau đó lại liếm nhẹ thổi nhẹ qua hai hạt đậu, hai hạt đậu bị thổi cứng lên, thân thể Tô Đậu giống như bị điện giật, co rút rất lợi hại.
Con ngươi thâm sâu của Thi Cảng Bác dừng trên hạt đậu gần một phút, sau đó kéo cô gái nhỏ rời giường, dựa vào ngực phập phồng không ngừng của mình. Vì dục vọng đè nén không được thỏa thích phát tiết, Tô Đậu càng dễ cảm nhận hơi thở nóng rực từ sau lưng truyền tới, cùng với nhịp tim nhiễu loạn không yên.
“Chú hai?”
“Đừng động, để tôi ôm!”
Ôm, là làm giảm dục hỏa mãnh liệt không được phát tiết, vào giờ phút này rõ ràng có thể biến cô thành cô gái nhỏ của mình, để khắc lên cô dấu ấn của mình, tại sao mỗi lần dục vọng không kiềm chế được muốn tuôn ra thì ngay lúc đó ngừng lại tất cả?
Nguyên nhân là, anh thương tiếc cô gái nhỏ trong ngực, anh thương yêu cô, chiều chuộng cô, dưới tình huống cô chưa cam tâm tình nguyện, anh thật sự không muốn vì chút dục vọng mà chiếm đoạt lấy cô.
Tô Đậu ngoan ngoãn ngồi im mặc Thi Cảng Bác ôm mình, nhưng cái ôm này chẳng những không ổn định được dục vọng trong cơ thể Thi Cảng Bác, ngược lại chỉ có tăng không giảm. Cuối cùng Thi Cảng Bác buông Tô Đậu ra, dùng sức vọt vào phòng tắm, trong thoáng chốc tiếng nước chảy ào ào xuyên qua tường truyền vào trong tai Tô Đậu.
“….”
Tô Đậu siết chặt đôi tay nhỏ bé, giống như đã hạ quyết tâm làm điều gì đó, chầm chầm bước tới phòng tắm….