Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net
- --
Cô gái giống như một vầng mặt trời nhỏ, cứ như vậy trực tiếp chạy như bay đến phương hướng của chàng trai, chiếu sáng cả thế giới nơi đáy mắt của anh.
Trong mắt của Tư Dạ Hàn tràn đầy sắc màu ấm cực kỳ ôn nhu. Bất quá, thời điểm ánh mắt liếc xéo xuống đôi chân trần của cô gái, nhất thời nhíu mày lại, "Làm sao không mang giày?"
Nói xong vội cúi người đem cô gái bế lên.
Tiếp đó, sau lưng truyền tới tiếng thở hổn hển của Hải Đường và Thu Thủy, trong tay của mỗi người xách theo một chiếc giày.
Thu Thủy: "Mịa nó! Làm sao cô dâu lại có thể chạy ra ngoài chứ! Có người làm cô dâu kiểu vậy sao?"
Hải Đường: "Làm sao lại không ra bài theo lẽ thường vậy hả?"
"Cái gì mà ra bài theo lẽ thường, tôi còn muốn kết hôn có được hay không? Biết tôi khó khăn biết dường nào mới lừa được anh ấy... à nhầm, mới có thể gả cho Bảo Bảo nhà tôi không?"
Diệp Oản Oản bị Tư Dạ Hàn ôm vào trong ngực, vẫn không quên chỉ huy, "Ngớ ra đó làm gì! Còn không nhanh nhường đường!""Vâng... thưa... Phong tỷ..." Bắc Đẩu vội vàng lăn một vòng tránh ra khỏi thảm đỏ.
Cung Húc nhìn thấy Diệp Oản Oản xuất hiện cũng lập tức lúng túng, đầy đau khổ xách giỏ hoa hồng rải hoa cho nàng.
Thẩm Thiên Trần và một đám lính đánh thuê cũng vậy, yếu ớt rúc về phía sau...
Cho nên, cuối cùng, bởi vì cô dâu tự mình ra mặt, Tư Dạ Hàn thành công tiến vào phòng cưới.
...
Sau khi hoàn thành một số nghi thức thành thân, mọi người liền đi tới nơi tổ chức hôn lễ hôm nay.
"Hôm nay, có người kết hôn ở bên trong!" Bỗng nhiên, "SpongeBob" Dịch Thủy Hàn nói.
"Làm sao có thể, không phải là chúng ta bao trọn rồi sao?" Diệp Mộ Phàm thần sắc cổ quái.
"Không biết nữa." Dịch Thủy Hàn trả lời.
Sau khi đến nơi, nhân viên phụ trách tiếp đãi liền vội vàng ra đón.
"Xảy ra chuyện gì? Không phải là chúng tôi bao trọn gói, sao còn có người kết hôn ở bên trong?" Cung Húc hết sức bất mãn.
Nghe tiếng, người phụ trách toát hết cả mồ hôi lạnh khắp người. Lai lịch đám người trước mắt này, trong lòng của hắn hoàn toàn hiểu rõ, đúng là bao trọn gói toàn bộ không sai...
Nhưng bọn họ cũng không có cách nào! Hôm nay cũng có một nhân vật VIP kết hôn. Lai lịch người ta cũng rất lớn, cũng không ai dám trêu chọc...
"Thật xin lỗi, quả thực vô cùng xin lỗi! Chúng tôi đúng là không có cách nào! Hay là như vậy đi, hôm nay chúng tôi miễn phí toàn bộ chi phí... xem thử có thể tổ chức tạm như vậy được hay không?" Người phụ trách nói.
"Miễn phí... Tôi thiếu chút tiền miễn phí đó của ông hả?" Diệp Mộ Phàm nhất thời nổi giận! Đây căn bản không phải là chuyện tiền bạc.
"Khoan đã, cho tôi hỏi chút, miễn phí là tiết kiệm được bao nhiêu tiền?" Nhiếp Vô Danh nhất thời tiến lên phía trước hỏi.
Sau khi biết được giá cả, Nhiếp Vô Danh nhìn về phía đám người Diệp Mộ Phàm: "Sân bãi lớn như vậy, 20 cặp kết hôn cũng đủ, kiểu cách như thế làm cái gì!"
Diệp Mộ Phàm: "..." Sao mình lại bị trách rồi?
"Một lát nữa, nhớ chuyển toàn bộ tiền hoàn lại vào tài khoản của tôi, anh thấy có được không?" Nhiếp Vô Danh nhìn người phụ trách khẽ cười nói.
"Được được được, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì!" Người phụ trách gật đầu liên tục.
...
"Nhanh nhanh tiến vào sân thôi!"
Nhiếp Vô Danh vung tay lên, nghiễm nhiên bày ra bộ dáng đại ca giang hồ dẫn theo 500 anh em.
Bất đắc dĩ, mọi người chỉ có thể đi theo Nhiếp Vô Danh tiến vào nơi tổ chức hôn lễ. Hơn nữa tuân theo yêu cầu, toàn bộ đều mặc quần áo thú nhồi bông.
Nguyên bản, quần áo thú nhồi bông vốn đầy đủ, chỉ bởi vì có một nhóm người khác chiếm dụng, số quần áo còn lại đã không đủ số lượng rồi.
Con ngươi Diệp Oản Oản khẽ đảo. Những khách khác cũng không yêu cầu bắt buộc, nhưng phải buộc toàn thể mọi thành viên Độc Lập Châu mặc quần áo thú nhồi bông vào. Nếu như bọn họ tại sân tổ chức hôn lễ có ý đồ xấu quậy phá gì, mặc cái này vào, ít nhất có thể hạn chế một chút.
Chậc chậc, nàng thật sự là quá cơ trí! Đây quả thực là biện pháp tốt phong ấn sức mạnh của bọn họ!
Chính Diệp Oản Oản cũng trang điểm kiểu “cô bé quàng khăn đỏ”, Tư Dạ Hàn thì mặc đồ... “lão sói xám”.
Cứ như vậy, đại đội thú nhồi bông mênh mông cuồn cuộn tiến vào bên trong lâu đài.