- " Nhưng mà em là người phụ nữ đã có con anh hiểu không? "_ Chu Tử Yên
Trong giây phút không thể kiểm soát được cơn xúc động Chu Tử Yên đã buộc miệng nói ra sự thật làm cô đau đớn một tuần qua
Cố Giai Thụy nghe thấy câu nói của cô liền dừng lại bước chân.
Anh trong lòng đầy lo sợ.
Anh cảm nhận được sự thật về quá khứ của cô đang dần bóp nát trái tim của anh
- " Em nói gì vậy Tử Yên.
Em...Em vừa nói gì???"_ Cố Giai Thụy dường như sốc với câu nói của cô
- " Em đã có con và làm mẹ ở tuổi anh hiểu không? Có nghĩa là trước khi gặp anh, năm trước em đã sinh con.
Em có thể đã có gia đình, đã có chồng đã có con anh biết không?"_ Chu Tử Yên gào thét
- " Em đã khôi phục lại trí nhớ? "_ Cố Giai Thụy
- " Không!!! Nếu như em khôi phục lại trí nhớ.
Với tính cách của em anh biết em sẽ làm gì mà Giai Thụy.
Huống chi em đã và đang có con, huống chi em đã bỏ nó ra đi suốt năm "_ Chu Tử Yên
- " Em đã nghe ai nói? Chỉ là bịa đặt thôi Tử Yên.
Em tin anh...đó chỉ là bịa đặt "_ Cố Giai Thụy nói một cách cố chấp.
Trong đầu anh bất giác hiện lên hình ảnh của Lục Hào Kiện.
Anh chỉ sợ Hào Kiện biết được tung tích của cô và tìm ra cô
- " Chuyện đó em không thể nói.
Nhưng em chắc chắn đó là sự thật.
Em bây giờ không rõ bản thân đã làm gì ở quá khứ.
Không rõ con mình đang ở đâu.
Em đang trong trạng thái mơ hồ về chính cuộc đời của mình.
Xin anh đừng ép em phải lựa chọn"_ Chu Tử Yên nói, đồng thời cô dùng tay che tai của mình lại điên cuồng lắc đầu tỏ ra không muốn nghe thấy bất kì lời nói gì nữa.
Chân cô lùi dần, cô nhanh chóng quay người mở cánh cửa ra.
Cố Giai Thụy theo bản tính kéo lấy tay cô.
Chu Tử Yên đau đớn, nước mắt ngược xuôi chảy trên khuôn mặt xinh đẹp của cô
- " Thương em xin hãy để em một mình lúc này"_ Chu Tử Yên nói dứt câu liền vùng nhẹ tay mình ra khỏi tay của Cố Giai Thụy
Cô mở toang cánh cửa bước ra ngoài.
Điên dại mở cửa xe lái xe mà chạy, nhìn cô chẳng khác gì đang chạy trốn.
Chính xác cô đang trốn tránh sự thật của chính bản thân mình.
Cô không nghĩ mình lại có một quá khứ như thế.
Tuy không biết tất cả nhưng nhiêu đó để đủ giết chết trái tim cô rồi.
Anh nói cô nhầm, sao lại nhầm khi chính bác sĩ đưa cho thấy rõ tử cung của chính mình.
Cô cũng muốn đó là sự nhầm lẫn chứ.
Nhưng sao có thể khi nó đã có bằng chứng rõ ràng
Về phía Cố Giai Thụy cô trước giờ luôn cảm kích anh nhưng đó chỉ là sự cảm kích chứ không hề có chút tình cảm nam nữ nào cả.
Suốt năm qua cô luôn cảm thấy có một vết thắt ngay tim mình, mãi cô chẳng thể gỡ được nó.
Đó cũng chính là lí do cô không thể mở lòng với đàn ông xung quanh.
Được Cố Giai Thụy thương yêu cô biết đó là phúc phần mình may mắn có được...nhưng thật tiếc phúc phần đó trao nhầm người
Đầu cô liền rơi vào trạng thái đau nhứt dữ dội.
Cô tấp xe vào lề, mở túi xách ra lấy thuốc nhưng lại không có nước.
Chưa bao giờ cô cảm thấy khủng hoảng như hôm nay.
Ngước nhìn thấy bản thân đang đỗ xe gần siêu thị mini, cô cố gắng lấy ví tiền ra rồi xuống xe đi thẳng vào siêu thị
Vì sợ ngất nên không dám đi nhanh.
Vừa lấy được chai nước suối, cô mang ra thanh toán rồi uống thuốc ngay tại quầy.
Cơn đau nhức như muốn cướp đi sinh mạng nhỏ bé của cô
- " Cô muốn dùng khăn giấy không?"_ giọng nói trong trẻo của một đứa bé vang lên
Cô theo tự nhiên nhìn xuống.
Thằng bé thật đáng yêu nhưng càng nhìn cô lại càng thấy quen.
Và nó còn nói tiếng Trung rất thành thạo.
Thằng bé này lại cũng nhìn cô chằm chằm không dời mắt.
Bất ngờ nó gọi cô
" Mami!!!"
Chu Tử Yên hoàn toàn bất ngờ với lời gọi của thằng bé.
Sao mọi chuyện lại tình cờ và ập đến đầu của cô thế này
- " Ruby con làm chuyện gì vậy?_ Một giọng nói trầm ổn vang dội sau lưng cô
Nghe thấy tiếng nói đó Chu Tử Yên như muốn trốn chạy, chân cô run rẩy.
Nhưng nhanh chóng quay người chạy thật nhanh về phía xe mình đang đậu.
Cô leo lên xe và lại nó đi bằng tất cả sức lực của cô còn sót lại
Ruby vẫn chạy theo cô nhưng vô vọng.
Lục Hào Kiện nhanh chóng bắt được thằng bé và bế nó lên.
Mặt nó nhăn nhó quát anh
- " Người đó rất giống mami.
Chính là mami đó.
Baba mù sao???"_ Ruby
Lục Hào Kiện vẫn thuận theo con trai nhìn về hướng nó chỉ chiếc xe hơi mà cô gái vừa chạy đi
- " Baba biết mà!!!"_ Lục Hào Kiện nói đồng thời ánh mắt anh lộ rõ tia sáng của nắng ấm như thể anh mới bắt được tia hi vọng