Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mỗi chiếc đều có số lượng hạn chế, mỗi chiếc đều được trang trí vô cùng cao cấp.
Người nhà họ Cố cũng trố mắt ra.
Biểu cảm của Cố Chân Chân cũng vô cùng khó tin, quay đầu nhìn sang trưởng thôn nói: “Trưởng thôn, có phải là ông nghe nhầm không? sao có thể đến tìm Cố Hề Hề chứ?”
Trưởng thôn cười cười mà nói với Cố Chân Chân: “Tôi cũng chưa có mắt mờ tay run mà nghe nhầm tên đâu.”
Cuối cùng bà nội Cố cũng bình tĩnh lại, nhớ đến chuyện Cố Hề Hề muốn kết hôn, mới đầu cũng cho rằng là nhà giàu mới nổi như Cố Chân Chân, cũng không ngờ nhà chồng của Cố Hề Hề lại giàu như vậy!
Bà nội Cố kéo lấy cánh tay của Cố Hề Hề, cười một cách hiền từ, nói: “Phải phải, Hề Hề nhà chúng tôi cũng rất tốt số, bà nội cũng không biết, con quen với người có tiền như vậy từ khi nào vậy, con cũng thật là, có bạn trai cũng không nói cho bà biết, muốn cho bà sự kinh ngạc sao?”
Vừa rồi Cố Hề Hề và mẹ Cố còn như trong suốt, nháy mắt lại trở thành con dâu và cháu gái được yêu thương nhất trong mắt bà!
Cố Chân Chân đứng ở bên cạnh nói mát: “Hừ, có tiền thì sao chứ? Người đẹp trai có tiền có thể vừa mắt Cố Hề Hề sao? Được, người chấp nhận cưới chị chắc là một người vừa già vừa xấu vừa lùn vừa vô cùng khó coi chứ gì?”
Cố Chân Chân vừa nói dứt lời, tài xế của chiếc Roll Royce đi đầu đã bước xuống, mở cửa xe phía sau ra.
Chỉ riêng bộ quần áo của tài xế thôi đã vô cùng tinh tế, vô cùng phong độ, người ngồi chiếc xe như thế thì sao đây?
Giây tiếp theo, một đôi chân thon dài liền xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Một gương mặt tuấn tú xuất hiện trong mắt của mọi người.
Doãn Tư Thần từ từ bước xuống xe, vừa bước xuống xe, đưa mắt lên, thì đã khiến cho mọi người hoảng sợ.
Phong thái cao quý không ai sánh bằng, khí thế vương giả toát ra từ trong xương tủy, trấn áp mọi người.
Cố Hề Hề biết Doãn Tư Thần đã làm cho mọi người rất hoảng hốt, chẳng trách tất cả mọi người trong thôn đều đờ người ra.
Nét mặt của Cố Chân Chân cũng đầy sự kinh hãi, miệng liên tục nói: “Không, không thể nào!”
Mẹ Cố cũng ngây ra.
Người đàn ông này tập hợp hết tất cả mọi thứ mà người ta muốn có được.
Vẻ đẹp, dáng người, sức khỏe, tài sản, quyền thế và địa vị.
Doãn Tư Thần nâng tay dìu bà Doãn từ trong xe ra, người đi từ từ đến trước mặt bà nội Cố, phía sau có vài chục người giúp việc, trên tay của mỗi người đều bưng một chiếc khay vô cùng tinh xảo, từ từ đi qua.
Bà nội Cố đã hoàn toàn ngây dại, cảnh tượng này, đừng nói là bà, trong thôn cũng chưa có ai từng thấy qua.
Bà Doãn đã nhìn thấy Cố Hề Hề, nhìn thấy tất cả mọi người đều ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, chỉ có mỗi Cố Hề Hề và mẹ là mặc quần áo vô cùng cũ kỹ, còn xoăn tay áo, vừa nhìn đã biết vừa rồi làm rất vất vả.
Bà Doãn nhíu mày, nhưng giãn ra rất nhanh, vừa đi vừa cười nói với bà nội Cố: “Bà thông gia, hôm nay tôi đưa cháu tôi đến để cầu hôn, có mang theo vài món quà nhỏ, hi vọng gia đình mình không chê!”
Doãn Tư Thần chào hỏi vô cùng lễ phép: “Chào bà nội!”
Lúc này, người phía sau rối rít mang những món lễ vật qua, bày ra hết trước mắt cho bà nội Cố xem.
Khi bà Cố thấy những thứ trong hộp kia đều là nhân sâm, nhung hươu, hải sâm, những thử bổ dưỡng vô cùng quý giá, thậm chí khi nhìn thấy bộ ấm trà làm bằng vàng ròng, hai mắt như muốn rơi ra.
Mắt mẹ chồng của Cố Chân Chân cũng muốn rơi ra.
Những món này đều có giá trị mấy chục ngàn.
So với sính lễ ngàn của bọn họ, rõ ràng những thứ thuốc bổ kia cũng có giá trị đến vài trăm ngàn.
Vừa rồi bọn họ còn khoe khoang chiếc Santana và sính lễ ngàn, thì bây giờ nét mặt của nhà chồng Cố Chân Chân đã trở nên xanh ngắt.
Chiếc xe và sính lễ của bọn họ cộng lại, cũng không thể mua được một cái biểu tượng xe của nhà người ta.
Miệng của bà Cố há hốc ra thật lâu, cuối cũng mới bình tĩnh trở lại, vội vàng mời bà Doãn và Doãn Tư Thần vào nhà.
Cố Hề Hề dùng ánh mắt nghi ngờ mà nhìn Doãn Tư Thần, khi Doãn Tư Thần đi ngang qua Cố Hề Hề, đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy tay của Cố Hề Hề, mười ngón tay đan vào nhau mà đi vào trong nhà.
Cố Hề Hề kinh ngạc, vừa định rút tay về, Doãn Tư Thần kháng cự mà siết chặt hơn.
“Cho dù là diễn, cũng phải diễn cho giống!” Doãn Tư Thần cúi đầu nói thật khẽ: “Tôi cho em mặt mũi như vậy, đừng để cho người khác nhìn ra được vấn đề gì!”
“Ừ!” Cố Hề Hề mới phục hồi tinh thần trở lại, để mặc cho Doãn Tư Thần nắm tay mình dắt vào trong.
Thấy Cố Hề Hề nghe lời như vậy, ánh mắt của Doãn Tư Thần hiện nổi lên sự vui vẻ.
Lần đầu tiên người có thái độ thân mật như vậy mà đứng trước mặt của mọi người, Cố Hề Hề lập tức cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Nhưng không đợi cho cô rút tay mình về, thì đã bị Doãn Tư Thần nắm lại lần nữa.
Lòng bàn tay của Doãn Tư Thần rất mềm, có rất nhiều phụ nữ yêu thích, nhưng giờ phút này, thật sự Cố Hề Hề không hề thích chút nào.
Tình hình trong phòng đã vượt quá sự kiểm soát của cô, cô không thể dự tính được bà nội tham lam của mình sẽ đòi hỏi những thứ gì nữa!