Tư Đồ Lăng Tuyết và Tư Đồ Hoàng Triệt trở lại văn phòng của Hiên Viên Liệt.
Vừa bước vào trong phòng, Tư Đồ Hoàng Triệt đã vật ra sofa.
"Trung Quốc vào mùa hè đúng là nóng muốn chết mà." Anh than thở.
"Vậy, tam đệ, em có muốn uống một chút gì hay không? Tư Đồ Lăng Tuyết hỏi anh.
"Đại tỷ tốt bụng! Chị chỉ cần đem cho em một cốc nước chanh là được." Tư Đồ Hoàng Triệt uể oải trả lời.
"Được." Tư Đồ Lăng Tuyết gật đầu, xoa người đi vào trong phòng bếp.
"Chị cậu đúng là sủng cậu thật nhỉ?" Cho đến khi bóng dáng của cô khuất dạng, Hiên Viên Liệt mới ngẩng đầu lên mà nói.
"Anh ghen tị sao?" Tư Đồ Hoàng Triệt hỏi ngược lại.
Thế nhưng, cả hai đều không trả lời đối phương, vì đáp án đã rất rõ ràng.
Cả căn phòng rơi vào im lặng. Cho đến khi, Tư Đồ Lăng Tuyết đi ra, trên tay cô bưng một ly nước chanh mát lạnh.
"Của em đây." Tư Đồ Lăng Tuyết đưa ly nước cho em trai.
"Cảm ơn chị." Tư Đồ Hoàng Triệt đưa tay đón lấy cái ly.
Đúng lúc này, Hiên Viên Liệt lại lên tiếng: "Tuyết, anh muốn uống cà phê đen. Ngay bây giờ."
Tư Đồ Lăng Tuyết gật đầu, lại xoay người vào bếp.
Sau khi cô đi, Hiên Viên Liệt mới hỏi Tư Đồ Hoàng Triệt: "Nói đi. Cậu đến đây làm cái gì? Chắc không rảnh đến mức tới thăm tôi đâu nhỉ?"
"Đưoqng nhiên rồi." Tư Đồ Hoàng Triệt uống một ngụm nước chanh. Sau đó, anh đứng dậy, hai tay chống trước bàn làm việc của Hiên Viên Liệt, nói: "Em muốn anh cho em biết địa chỉ của nhị tẩu em."
"Nhị tẩu của cậu?" Hiên Viên Liệt ngạc nhiên.
"Chính là người yêu của nhị ca em, cháu gái của Vân Duyệt a di, và cũng là biểu muội tốt của anh - Vân Phiên Phiên đó." Tư Đồ Hoàng Triệt tốt bụng giải thích cho hắn.
"Ồ, ra là Phiên Phiên." Hiên Viên Liệt gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, nhưng ngay sau đó lại tiếp tục ngạc nhiên: "Chẳng phải Phiên Phiên đang ở Mỹ với Hoàng Triệt hay sao?"
Tư Đồ Hoàng Triệt vỗ trán: "Họ cãi nhau rồi. Nhị tẩu bỏ về Trung Quốc. Kết quả, nhị ca bắt em chạy tới đây đem người cấp về."
"Ồ." Hiên Viên Liệt gật gù: "Muốn tôi nói địa chỉ của Phiên Phiên cũng được thôi. Chẳng qua, có qua cũng phải có lại."
Tư Đồ Hoàng Triệt chỉ chờ có thế. Anh lấy từ trong túi quần ra một cuốn sổ tay nhỏ, đặt lên bàn.
"Đây là?" Hiên Viên Liệt nhìn cuốn sổ tay, nghi hoặc hỏi.
"Vì biết anh thế nào cũng sẽ ra điều kiện cho nên em đã chuẩn bị trước rồi. Không phải anh đang theo đuổi chị em sao. Cái này sẽ rất có ích cho anh đó." Tư Đồ Hoàng Triệt cười gian trá.
Hiên Viên Liệt mở cuốn sổ ra xem một lượt. Trong này chính là những thói quen cá nhân, sở trường, sở đoàn, những thứ yêu thích và những thứ cực ghét của Tư Đồ Lăng Tuyết. Đây quả thực chính là thứ hắn cần nha.
Hiên Viên Liệt gấp cuốn sổ lại, nhìn Tư Đồ Hoàng Triệt đầy cảm kích.
"Haha, Liệt đại ca, anh phải cảm ơn em đi. Cái này chính là em phải bay khắp ngũ đại gia tộc mới thu thập được đấy!" Tư Đồ Hoàng Triệt vỗ ngực đầy tự hào mà nói: "Còn bây giờ, em có được phép xin địa chỉ của nhị tẩu không nhỉ?"
Hiên Viên Liệt cười rất tươi, rút điện thoại ra.
Một phút sau, điện thoại của Tư Đồ Hoàng Triệt vang lên tiếng chuông báo tin nhắn. Anh rút điện thoại ra, nhìn tin nhắn một lượt rồi lại cất vào túi quần.
"Địa chỉ của Phiên Phiên đã được gửi cho cậu. Vừa lòng rồi chứ?" Hiên Viên Liệt hỏi Tư Đồ Hoàng Triệt.
"Không thể vừa lòng hơn được nữa." Anh gật đầu.
"Khuyên cậu một câu. Tốt nhất là cho Phiên Phiên một liều thuốc ngủ rồi cơ hội đó mà đưa nó về Mỹ. Trước khi thuốc ngủ hết tác dụng, phải chắc chắn là con bé đã ở trong Tư Đồ gia tộc. Nếu không, với bản năng tinh quái trời sinh của con bé thì việc nó biến mất ngay trước mũi cậu cũng không phải chuyện lạ." Hiên Viên Liệt tốt bụng nhắc nhở một câu.
Tư Đồ Hoàng Triệt gật đầu đồng ý, lại hướng Hiên Viên Liệt chìa tay.
Hiên Viên Liệt cũng giơ tay, bắt lấy tay anh và nói: "Chuyện của ngày hôm nay, tuyệt đối sẽ không có người thứ ba biết được."
"Đương nhiên rồi." Tư Đồ Hoàng Triệt cười đểu.
Trong bếp, Tư Đồ Lăng Tuyết đang pha cà phê mà không biết mình vừa bị em trai tính kế một cách trắng trợn ngay trước mũi.