Tinh Nhi nhìn ngôi nhà nhỏ của Nguyễn Hoàng Thái.
Cô cũng có thể hiểu lý do anh không nói với Lê Ánh Thư rằng anh thích cô ấy vì ngay từ đầu anh đã không thể chăm sóc cô ấy.
"Anh có định chuyển nhà cho hai bác đến nơi khác không? Tôi nghĩ rằng khu vực này không an toàn."
Nguyễn Hoàng Thái cũng lo lắng cho cha mẹ mình.
"Tôi sẽ tìm một nơi khác.
Nhưng có thể sẽ mất một thời gian."
Với số tiền tiết kiệm được, Nguyễn Hoàng Thái định chuyển nhà cho bố mẹ, nhưng việc tìm nhà không hề dễ dàng.
Anh không có nhiều tiền để mua hoặc thuê một ngôi nhà ở khu cao cấp.
Việc tìm nhà anh vội cũng không được.
Tinh Nhi vui vẻ đưa ra lời đề nghị.
"Tôi có một căn nhà định cho thuê.
Tôi sẽ cho anh thuê với giá rẻ.
Nhưng căn nhà này cách công ty anh hơi xa, anh có muốn thuê không?"
Nguyễn Hoàng Thái cười nhẹ với Tinh Nhi.
"Cô không cần giúp tui nhiều như vậy."
Nguyễn Hoàng Thái cho rằng Tinh Nhi muốn giúp anh sớm thuê được nhà, cô đang giả vờ cho anh thuê nhà cô với giá rẻ.
"Tôi nói thật đấy.
Căn nhà đó là nhà bố mẹ tôi mua cho.
Nhưng vì vướng bận công việc nên tôi mới chuyển đến căn nhà hiện tại.
Căn nhà đó khá xa công ty.
Mỗi lần lái xe đi làm tôi cảm thấy rất mệt mỏi."
Nguyễn Hoàng Thái thấy Tinh Nhi không có vẽ như đang nói dối.
Anh ngỏ lời với cô.
"Ngày mai tôi đến xem nhà được không?"
"Được, ngày mai tôi sẽ mang Ánh Thư theo."
Nguyễn Hoàng Thái biết Tinh Nhi phải bảo vệ Lê Ánh Thư.
Lê Ánh Dương là một cô gái điên cuồng.
Không ai biết cô ta có ý định điên rồ gì.
Mang theo Lê Ánh Thư cũng tốt.
Ba người họ cũng rất vui vẻ khi đi chung với nhau.
Lê Ánh Thư nhận được cuộc điện thoại của Tinh Nhi.
Cô ấy nói với Lê Ánh Thư về chuyện của ngày hôm nay.
Biết được hoàn cảnh của Nguyễn Hoàng Thái, Lê Ánh Thư cũng hơi buồn.
"Mình đi với cậu, ngày mai cậu nhớ tới đón mình."
Sau khi nghe điện thoại, Lê Ánh Thư ngồi trước cửa sổ, tâm trạng có chút buồn bã.
Bạch Đăng Vũ ôm cô vào lòng.
"Tâm trạng của em không tốt sao? Nói anh nghe, khó chịu chuyện gì?"
Lê Ánh Thư kể chuyện của Nguyễn Hoàng Thái cho hắn nghe.
Hắn an ủi cô.
"Đừng buồn.
Nguyễn Hoàng Thái làm việc rất chăm chỉ.
Anh ấy sẽ sớm được thăng chức.
Cuộc sống của anh ấy và gia đình sẽ tốt hơn thôi."
Lê Ánh Thư nhớ lại khi đi học, Nguyễn Hoàng Thái luôn đạt điểm cao nhất, cô không cần lo lắng.
Cô có chúc thấp thỏm hỏi Bạch Đăng Vũ.
"Đăng Vũ, mấy ngày nữa là tiệc sinh nhật của ba.
Ông ấy muốn chúng ta đến dự tiệc."
"Em có muốn đi không?"
Đi dự tiệc với Bạch Đăng Vũ là một chuyện đơn giản.
Nhưng nếu Lê Ánh Thư không thích nhà họ Lê, hắn cùng cô có thể không đến.
"Em muốn đến đó."
Lê Ánh Thư luôn khao khát tình yêu từ gia đình.
Cô chỉ cần cha yêu thương cô vì cô cũng là con gái của ông.
Cô không muốn so sánh với Lê Ánh Dương nhưng cô cũng muốn có được tình yêu thương của cha mình.
Nguyễn Hoàng Thái đi làm.
Phải đến giờ ăn trưa anh mới rảnh.
Anh cùng Lê Ánh Thư và Tinh Nhi đến xem căn nhà cho thuê.
Ngôi nhà của Tinh Nhi tọa lạc trên một khu đất rộng.
Khu này tuy không ở trung tâm nhưng cái gì cũng gần, siêu thị, bệnh viện, nhà hàng… đều có đủ.
Đây là lần đầu tiên Lê Ánh Thư và Nguyễn Hoàng Thái tìm hiểu về ngôi nhà mà Tinh Nhi từng sống.
Lê Ánh Thư có chút lo lắng.
Tinh Nhi giàu có như vậy Nguyễn Hoàng Thái có dám theo đuổi cô ấy không?
Nguyễn Hoàng Thái nhìn ngôi nhà hơi lo lắng.
Anh ấy sợ mình không có đủ tiền để thuê căn nhà này.
"Căn nhà này tôi tạm thời không dùng đến.
Anh sẽ thuê căn nhà này chứ? Tôi cho anh thuê với giá rẻ.
Anh có thể thuê từ năm đến mười năm.
Tiền có thể trả hàng tháng hoặc trả dần."
Nghe báo giá nhà rẻ.
Nguyễn Hoàng Thái cũng muốn bố mẹ chuyển ra khỏi khu dân cư cũ không an toàn.
Lê Ánh Thư thấy anh do dự, cô đưa ra lời khuyên.
"Ở đây điều kiện tốt.
Căn nhà này Tinh Nhi cũng không ở, anh thuê nhà chính là giúp cô ấy, anh còn do dự cái gì?"
Nguyễn Hoàng Thái hỏi Tinh Nhi.
"Hiện giờ cô đang ở chỗ nào?"
"Khu dân cư A, cạnh nhà Lê Ánh Thư."
Khu phố đắt đỏ nhất thành phố.
Nguyễn Hoàng Thái không còn gì phải lo lắng nữa.
Anh ấy đã ký hợp đồng thuê nhà năm với Tinh Nhi.
Tinh Nhi cũng có mục đích của riêng mình
Nguyễn Hoàng Thái thuê nhà của cô ấy.
Mười năm tiếp theo, anh phải giữ mối quan hệ địa chủ nhà và người thuê với cô.
Chỉ thế thôi cũng khiến cô hài lòng.
Vài ngày sau, Lê Ánh Thư và Tinh Nhi cùng Nguyễn Hoàng Thái dọn dẹp nhà cửa.
Mẹ của Nguyễn Hoàng Thái vẫn nhớ rằng anh thích Lê Ánh Thư.
Bà cảm thấy có lỗi với con trai mình.
Nếu không vì vợ chồng bà, con bà đã có cuộc sống tốt hơn.
Năm đó Nguyễn Hoàng Thái nhận được học bổng du học.
Nhưng vì chăm sóc cha mẹ, anh từ chối đi du học xa nhà.
Nguyễn Hoàng Thái được nhận làm nhân viên nhỏ trong một công ty.
Hàng ngày công việc bận rộn nhưng anh vẫn muốn được ở bên bố mẹ.
Nếu anh chịu đi du học, có thể tương lai của anh sẽ rộng mở hơn bây giờ.
Nguyễn Hoàng Thái không hối hận về những quyết định của mình.
Bây giờ anh đã có công việc ổn định, được ở bên bố mẹ khiến anh cảm thấy hạnh phúc.
Sinh nhật của ông Lê Tuấn Anh cũng đang đến gần.
Bạch Đăng Vũ đưa Lê Ánh Thư đi chọn váy dạ hội.
Hắn muốn cô nổi bật trong đêm đó.
Nhà họ Lê chưa bao giờ cho Lê Ánh Thư cơ hội xuất hiện trước đây.
Họ gây áp lực cho cô.
Cho đến bây giờ, không ai biết rằng Lê Ánh Thư là con gái của nhà họ Lê.
Bạch Đăng Vũ muốn nhân cơ hội này để thông báo cho mọi người về danh tính của Lê Ánh Thư.
Hắn cũng muốn cho mọi người biết rằng Lê Ánh Thư chính là người vợ mà hắn yêu thương nhất.
Hắn muốn cô được hạnh phúc.
Dù cô có chấp nhận tái hôn với hắn hay không thì đối với hắn, cô vẫn là người con gái hắn yêu bằng cả trái tim.