" mà Nhi với Tèo cưới nhau khi nào vậy?" Nhã Linh hỏi cô thực sự chúc phúc cho họ, một mối tình kéo dài từ rất lâu, bắt đầu chỉ bằng tình cảm đơn phương nhưng thật sự họ đã trở về bên nhau
" Cũng được năm rồi á mợ, tại ổng mặt dày quá cầu hôn con ở một nơi đông người như thế không đồng ý thì đòi chết lên chết xuống, thì thôi cưới đại, ai ngờ cũng ổn, nói chung giờ con hạnh phúc lắm " Liên Nhi vui vẻ nói, ban đầu cô đồng ý là để Tèo đỡ quê, nhưng về đến nhà cô vội trả nhẫn nhưng Tèo đòi chết lên chết xuống cô đành gật đầu đồng ý, cưới nhau xong, Tèo rất tốt với cô, mặc cô lúc nào cũng ghét bỏ cậu, cuối cùng thì cô cũng mở lòng với cậu
" Vậy thì tốt rồi" Nhã Linh thấy Liên Nhi hạnh phúc thì cũng rất vui, con bé rất tốt xứng đáng được nhận cuộc sống như thế
" Mà mợ tính về thật hả?" Liên Nhi không cầm được lòng buột miệng hỏi
" Ừm, tui và Petter còn nhiều việc không ở đây lâu được" Nhã Linh gật đầu, cô gượng cười nói
" Mấy năm qua không lúc nào là cậu quên mợ, những ngày đầu mợ bỏ đi ngày nào cậu cũng say mèm, về sau cậu lao đầu vào công việc nhưng vẫn không quên chuyện tìm mợ" Liên Nhi biết qua những lời này không thể diễn tả hết tình cảm của cậu giành cho mợ
" vậy sao? nhưng mà bây giờ tôi và anh ấy cũng đâu thế quay lại với nhau, cảm ơn Nhi đã nói cho tôi những chuyện này " Nhã Linh mỉm cười, bây giờ cô phải vững vàng nếu không chắc chắn sẽ không thể trở về
" À giờ tôi có việc, lần khác nói chuyện" Nhã Linh đi vào nhà, cô không thể ở lại
Đến gần tối, ba cha con họ mới trở về, Gia Luân mua cho Lily rất nhiều đồ chơi, mua cho Lee rất nhiều sách
Petter ra xách đồ vào, Nhã Linh cố tình chỉ ở trong nhà, cô không muốn nhìn thấy Gia Luân
" mẹ à hôm nay ba mua cho tụi con rất nhiều đồ luôn á" Lily vui vẻ nói, con bé này thật là ở biệt thự nó đâu thiếu mấy thứ này, có gì mà vui như thế
" mẹ à hôm nay ba mua cho tụi con rất nhiều đồ luôn á" Lily vui vẻ nói, con bé này thật là ở biệt thự nó đâu thiếu mấy thứ này, có gì mà vui như thế
" Vậy sao? giờ hai đứa vào tắm đi, sáng mai chúng ta đi sớm " Nhã Linh xoa đầu hai đứa nhỏ
Đêm hôm đó cô thật sự không ngủ được, trong lòng cứ có cảm giác gì đó rất lạ
Sáng hôm sau
Chuyến bay sẽ khởi hành vào h sáng, cả bốn người họ đi rất sớm, lúc rời khỏi nhà Nhã Linh có liếc mắt sang nhà Gia Luân, căn nhà đã đóng cửa, có thể là họ đã trở về
" tiếc sao? " Petter thấy Nhã Linh cứ buồn buồn nên hỏi
" tiếc gì, điên hả?" Nhã Linh nhăn mặt có gì mà tiếc chứ
" Vậy sao lại nhìn vào nhà người ta, chẳng lẽ động lòng rồi?" Petter có gì mà không hiểu người bạn này nữa, miệng thì nói không yêu nhưng thái độ thì ngược lại
" không có, mày nhìn nhầm thôi" Nhã Linh quay mặt sang nơi khác nói
" Mẹ không tiếc, nhưng Lily tiếc, sao hôm nay ba không tiễn chúng ta chứ? chắc chắn là bây giờ ba đang buồn lắm, chúng ta để ba ở lại, chắc chắn ba rất buồn" Lily buồn bã nói, hai ngày nay ở với ba thật sự rất vui nếu có thể quay ngược thời gian chắc chắn con bé sẽ gần ba nhiều hơn nữa
" Lily đừng buồn về nhà chúng ta có thể gọi điện cho ba mà" Petter thấy con buồn liền an ủi, con gái mới tiếp xúc có hai ngày đã không nở đi vậy mà mẹ lại nhất định phải rời đi
người họ đang ở sân bay chờ máy bay khởi hành
Nhã Linh nhận được một cuộc gọi
" Alo"
" Alo, chị hai, anh hai mất rồi" Gia Phát vội vàng nói, giọng cậu có chút nghẹn, nhất định là đang khóc.